Diệp Phàm ở trong nhà của Cổ Lực một thời gian, ngày nào cũng có người tới cửa tìm.
Sau khi Cương Nha tới một chuyến, thực lực cùng thân phận đan sư của Diệp Phàm đã truyền đi khắp bộ lạc, người tới tìm Diệp Phàm từ các thiếu niên man tộc biến thành các dũng sĩ hàng đầu của bộ lạc.
Biết Diệp Phàm là đan sư, các man tu trong bộ lạc tức thì thay đổi thái độ đối đãi với Diệp Phàm, trở nên cực kỳ thận trọng.
Bình thường các man tu đều dựa vào huyết nhục, linh cốt của man thú để tăng tiến tu vi, đan sư đối với người trong bộ lạc là thứ rất hiếm lạ, tính trong toàn bộ bộ lạc có lẽ sẽ tìm ra được mấy tên luyện khí sư gà mờ, nhưng tuyệt đối không tìm được một luyện đan sư nào.
Diệp Phàm bán ra một ít đan dược, chúng nó đều rất có hiệu quả với man tộc, các dũng sĩ trong bộ lạc dùng xong đều vô cùng hưng phấn.
Diệp Phàm không biết đan dược gì sẽ có tác dụng với man tu, cho nên liền mang hết đan dược Phàm cấp, Nhân cấp mà hắn đã luyện chế ra giảm giá một chút để cho người của bộ lạc tự mình chọn, hắn chỉ phụ trách bán đan dược, không phụ trách phần hiệu quả.
Có rất nhiều man tu mua đan dược xong về dùng tu vi tăng mạnh, cũng có một ít người mua đan dược về dùng không có hiệu quả gì, cho nên hiệu quả của đan dược như thế nào hoàn toàn xem vận khí của mỗi người.
......(dreamhouse2255)
Bên trong biệt viện.
Cổ Lực đứng trước một bàn toàn đan dược, phía đối diện là các dũng sĩ đang cẩn thận xem xét hàng hóa.
Một đống tu sĩ vóc người cao lớn cẩn thận cầm từng bình đan dược soi xét, thỉnh thoảng lại thấp giọng giao lưu với nhau cái gì, tình cảnh vô cùng nghiêm túc, thậm chí nghiêm túc đến khá là kỳ quái.
Diệp Phàm giao lại trọng trách cho Cổ Lực để Cổ Lực phụ trách bán đan dược, Cổ Lực tự cảm thấy trách nhiệm rất lớn, toàn bộ quá trình đều banh chặt mặt, dáng vẻ giống như gặp phải kẻ địch mạnh.
Các tu sĩ trong bộ lạc chưa từng nhìn thấy nhiều đan dược như vậy, người nào người nấy cầm từng bình đan dược một cẩn thận xem.
Một ít thành lớn ở Đại Lục Man Hoang cũng có đan sư, nhưng đan dược của bọn họ đều được đặt ở bên trong quầy thủy tinh bán, muốn lấy xem cũng không dễ dàng, lần đầu tiên có cơ hội nhìn đan dược ở khoảng cách gần như này, các tu sĩ đều vô cùng cao hứng.
Một tu sĩ man tộc đi đến, phía sau là mấy vị man nữ.
"A Minh thúc tới!" Cổ Lực tò mò nhìn Cổ Minh. "A Minh thúc, ngươi trắng quá!"
Cổ Minh gãi đầu, vẻ mặt vô cùng xấu hổ. (dreamhouse2255) Hai ngày trước Cổ Minh mua một bình đan dược của Diệp Phàm, vốn định dùng để tăng tiến tu vi, kết quả tác dụng của nó lại là dưỡng trắng.
Cổ Minh dùng xong tức khắc biến thành tiểu bạch kiểm, xấu hổ đến không dám ra ngoài, cố tình các man nữ của bộ lạc lại rất có hứng thú với loại đan dược ấy, là bọn họ nỗ lực kéo Cổ Minh đi đến đây.
"Cổ Minh, là đan dược nào vậy? Loại nào thế? Có còn hay không?"
Các man nữ vây xung quanh Cổ Minh ríu rít hỏi không ngừng, Cổ Minh vẻ mặt chua xót.
Phần lớn đan dược mà Diệp Phàm luyện chế mùi hương tản ra ngoài có thể khiến người ta toàn thân thư thái, loại đan dược ấy rất được săn đón, nhưng cũng có một ít đan dược mùi hương không lộ, tác dụng cũng không kém, cái này thì phải xem vận khí.
Đan dược mà Cổ Minh chọn khi ấy thuộc loại có mùi, lúc đó có mấy người cùng chọn theo hắn, Cổ Minh vất vả lắm mới qua được năm quan, chém sáu tướng mua đan dược về, kết quả lại thế này.
Sau khi biết được hiệu quả của đan dược, mấy man tu cùng tranh giành với Cổ Minh khi ấy đều không thể bỏ lỡ cơ hội đi chê cười Cổ Minh.
"Hình như là hết rồi." Cổ Minh nói.
Lời này của Cổ Minh vừa ra, các man nữ đều vô cùng thất vọng, chỉ trích Cổ Minh đạp hỏng đồ tốt, tổng thể mà nói, đan dược của Diệp Phàm hoặc ít hoặc nhiều đều có chút tác dụng, chỉ qua mấy ngày, đan dược của Diệp Phàm đã bán đi gần hết. (dreamhouse2255) Trong bộ lạc người nghe được tin tức đến mua đan dược càng ngày càng nhiều, không hề có xu hướng giảm bớt.
"Cổ Lực, có phải gia gia ngươi có ám thương không?" Diệp Phàm tùy ý hỏi.
Cổ Lực gật đầu: "Đúng vậy! Vốn dĩ gia gia là một chiến sĩ rất lợi hại." Nhưng sau khi bị thương, thực lực mà gia gia có thể phát huy ra rất có hạn.
"Ta có thể giúp gia gia ngươi xem một chút, nói không chừng có thể chữa trị được." Diệp Phàm thuận miệng nói.
Bệnh tình của Cổ Mạc vẫn luôn là một tảng đá lớn đè trong lòng của Cổ Lực, mỗi khi nhớ đến đều vô cùng lo lắng.
Nghe Diệp Phàm nói thương thế của gia gia có hi vọng chữa khỏi, Cổ Lực tức thì mừng rỡ như điên.
Diệp Phàm gật đầu: "Chỉ có thể thử một lần, nhưng nếu muốn trị liệu, ta phải kiểm tra toàn thân cho gia gia ngươi, chưa chắc gia gia ngươi đã đồng ý."
Cổ Lực đứng phắt dậy: "Ta đi nói với gia gia, hắn nhất định sẽ đồng ý."
Cổ Lực không đợi Diệp Phàm nói thêm cái gì nữa, trực tiếp chạy ra ngoài. (dreamhouse2255) Đan dược mà Diệp Phàm bán rất rẻ, hiệu quả lại tốt, rất được các dũng sĩ trong bộ lạc khen ngợi, có rất nhiều man tộc đều sùng bái Diệp Phàm, Cổ Lực cũng có chung vinh dự.
Nghe mọi người trong bộ lạc khen ngợi Diệp Phàm nhiều, Cổ Lực đã càng ngày càng tin tưởng Diệp Phàm, càng ngày càng sùng bái Diệp Phàm.
Diệp Phàm chống cằm, nói: "Đúng là một đứa nhỏ nôn nóng, ta còn chưa có nói xong đâu, hắn đã chạy rồi."
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm, hỏi, "Ngươi khi nào thì tốt bụng như vậy?"
Diệp Phàm trước nay luôn là kẻ không có lợi thì không dậy sớm, bây giờ lại chủ động muốn trị liệu cho gia gia của Cổ Lực, đúng là kỳ quái!
Mới mấy ngày trước, Diệp Phàm còn oán giận với hắn, nói là gia gia Cổ Lực quá không có đạo nghĩa, ánh mắt nhìn hắn lúc nào cũng quái quái.
Diệp Phàm chớp chớp mắt, cười nói: "Kỳ thật, ta muốn cẩn thận quan sát xem cấu tạo thân thể của man tộc, 360 cái đan điền của bọn họ rốt cuộc là hình thành như thế nào."
Diệp Phàm đã xem qua công pháp của Cổ Lực, hắn phát hiện ra công pháp ấy hắn không thể tu luyện, có thể là vì lấy thể chất của hắn không hợp tu luyện công pháp đó.
"Trên thực tế, tìm mấy cái thi thể của man tộc giải phẫu ra hiệu quả chắc sẽ tốt hơn một cút, nhưng mà...... bây giờ chúng ta không có điều kiện đó, chỉ có thể thay đổi dùng tạm." Diệp Phàm tiếc nuối nói. (dreamhouse2255) Bạch Vân Hi mỉm cười, thì ra là thế, hắn đã bảo mà, sao Diệp Phàm có thể tốt như vậy được.
Kỳ thực giải phẫu thi thể cũng không có gì ghê gớm lắm, các bác sĩ phẫu thuật ở hoa quốc muốn tốt nghiệp đều không thể thiếu được phải học một môn này.
Nhưng hiện tại hai người bọn họ là ngoại tộc, ở Đại Lục Man Hoang này bọn họ quá nổi bật, nếu như đang giải phẫu thi thể mà bị người nào đó phát hiện ra, nói không chừng sẽ bị tu sĩ man tộc truy nã mất, ở nơi đất khách quê người, vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Vốn dĩ Bạch Vân Hi cho rằng Cổ Mạc sẽ hơi chần chừ một chút, nhưng không ngờ Cổ Mạc lại rất dứt khoát mà đồng ý cho Diệp Phàm kiểm tra thân thể.
Bạch Vân Hi cân nhắc một chút, suy đoán có thể là vì thân phận đan sư của Diệp Phàm phát huy tác dụng.
Tài nguyên ở Đại Lục Man Hoang rất phong phú, tu sĩ man tộc vừa sinh ra rất nhiều người đã có được tu vi Kim Đan, Nguyên Anh kỳ, không cần đan dược cũng có thể nhẹ nhạc tu luyện đến Thác Mạch cảnh.
Nhưng sau khi tới Thác Mạch cảnh, muốn tăng tiến tu vi nữa, có đan dược phụ trợ sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Tu sĩ Nắn Hồn cảnh ở Cổ tộc rất thưa thớt, một phân nguyên nhân cũng là vì Cổ tộc không tiếp xúc được với đan sư.
Diệp Phàm tỉ mỉ làm kiểm tra cho Cổ Mạc xong, trở về phòng khách. (dreamhouse2255) "Kiểm tra thế nào rồi?" Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Man tộc hình như sinh ra đã có 360 cái khiếu huyệt đó rồi."
Bạch Vân Hi mỉm cười: "Thiên phú của chủng tộc sao, vậy thì không hâm mộ được rồi!"
Diệp Phàm xoa xoa cằm, nói: "Cái đó thì chưa chắc, nếu như ta có thể đả thông các huyệt đạo trên người là cũng cót thể sinh ra 360 cái khiếu huyệt rồi."
Bạch Vân Hi: "Làm như vậy có vấn đề gì không?"
Diệp Phàm lắc đầu: "Không biết, chắc là sẽ hơi nguy hiểm một chút, nhưng muốn có được một ít thứ, không mạo hiểm là không được."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng thế, thương thế của Cổ Mạc thế nào rồi?"
Diệp Phàm chống cằm, nói: "Hình như là vì kinh mạch bị hao tổn, ảnh hưởng tới việc vận chuyển huyết mạch, không phải vấn đề gì lớn lao lắm."
Nhân tộc cũng có rất nhiều tu sĩ gặp phải vấn đề tương tự, mua một viên Thông Mạch Đan là có thể giải quyết, nhưng thứ này ở man tộc rất hiếm thấy, cho nên chỉ một vấn để nhỏ thôi cũng biến thành bệnh nan y. (dreamhouse2255) "Kinh mạch bị hao tổn thường thì dùng Thông Mạch Đan là được rồi, nhưng cũng không biết Thông Mạch Đan của nhân tộc có tác dụng với man tộc không nữa?" Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm lắc đầu: "Không biết, có thể có tác dụng, cũng có thể là vô dụng, mà vô dụng cũng không sao, ta còn mấy loại biện pháp để thử nghiệm nữa."
......
Diệp Phàm lục tục kiểm tra thân thể cho Cổ Mạc mấy lần, Cổ Mạc rất phối hợp với Diệp Phàm, bảo cái gì làm cái đó.
Vài ngày sau, Diệp Phàm xem như hiểu thấu đường vận hành chân nguyên của man tộc, sau đó mới ra tay trị liệu cho Cổ Mạc.
Thương thế của Cổ Mạc vừa tốt lên, tức khắc liền dẫn tới oanh động lớn trong bộ lạc, thanh danh của Diệp Phàm càng thêm được củng cố.
"Cổ Mạc được trị khỏi rồi!" Các tu sĩ bên trong Cổ tộc vô cùng hưng phấn.
Trong quá trình chiến đấu với man thú, có rất nhiều dũng sĩ bị trọng thương, thương thế của Cổ Mạc được chữa khỏi, tức thì khiến cho rất nhiều người trong bộ lạc ngo ngoe rục rịch.
Các trưởng lão của Cổ tộc liên hợp lại đưa tới một bút hoang tệ lớn cầu Diệp Phàm trị liệu cho các dũng sĩ bị thương khác.
Diệp Phàm đang cần thêm "tài liệu thí nghiệm", nghe vậy liền vui vẻ đồng ý, hoang tệ lại thu không nhiều lắm. (dreamhouse2255) Diệp Phàm "đạo đức tốt" khiến cho rất nhiều người trong Cổ tộc đều phải sùng bái hắn, nghiễm nhiên, Diệp Phàm trở thành khách quý được hoan nghênh nhất của Cổ tộc.
Phần lớn thương thế của các dũng sĩ trong Cổ tộc nếu không phải là do kinh mạch không thông suốt thì chính là đan điền bị hao tổn, muốn chữa trị với Diệp Phàm mà nói không phải là chuyện gì khó khăn lắm.
Theo số lượng man tộc được Diệp Phàm chữa khỏi càng ngày càng nhiều, các tu sĩ trong cổ tộc lại càng ngày càng kính sợ Diệp Phàm.
Trong quá trình trị liệu cho man tộc, Diệp Phàm thu thập được rất nhiều tư liệu.
Diệp Phàm nằm trên giường, trong tay là một chồng tư liệu.
"Khiếu huyệt của Cổ tộc từ khi sinh ra đã có, cho nên một đứa nhỏ ngốc hai tuổi cũng có thể nâng được tảng đá cả ngàn cân." Diệp Phàm nói.
Gần đây Diệp Phàm nhận chữa trị cho một đứa nhỏ man tộc hai tuổi, đứa nhỏ này bởi vì trời sinh kinh mạch khuyết tật mà không thể tu luyện, đứa nhỏ vừa được trị khỏi đã biểu diễn cho Diệp Phàm xem một màn tay không nâng tảng đá lớn, làm cho Diệp Phàm lại càng thêm hâm mộ thể chất của man tộc.
"Được trời ưu ái mà!" Bạch Vân Hi nói.
"Man tộc quá ngốc nghếch, nếu như không có sức lực để bù vào thì làm sao có thể tranh phong với những chủng tộc khác được cơ chứ!" Diệp Phàm cảm thán.