Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 520: Trở về Cổ tộc



"Món pháp khí này, tinh luyện cần 2000 hoang tệ." Diệp Phàm lạnh mặt báo giá.

Tu sĩ phía đối diện Diệp Phàm cau mày lại: "Đạo hữu, ta đã tới ba lần rồi, có thể giảm giá chút không?"

Diệp Phàm thần sắc nhàn nhạt, hơi dương cằm lên, vẻ mặt thiếu đánh đáp: "Chỗ ta là buôn bán nhỏ lẻ, không giảm giá được."

"Lão bản, ngươi ra giá đắt quá rồi!"

Diệp Phàm khí định thần nhàn nói: "Tiền nào của nấy mà, ta chính là luyện khí sư nhân tộc, đương nhiên sẽ thu phí cao rồi."

Tu sĩ man tộc Nắn Hồn cảnh phía đối diện buồn bực mà nhìn Diệp Phàm, rất không tình nguyện đưa hoang tệ ra.

Bạch Vân Hi ở bên cạnh xem, kỳ thực thanh danh của nhân tộc ở chỗ man tộc không được tốt cho lắm, nhưng kỳ dị là các luyện khí sư, đan sư nhân tộc lại vẫn rất được tín phục.

......

Cổ Thiên cùng Cổ Lực đứng bên ngoài chiêu đãi các tu sĩ man tộc lần lượt đi vào.

Ban đầu nhìn thấy tu sĩ Nắn Hồn cảnh, cả hai còn kích động một chút, nhưng bây giờ nhìn thấy nhân vật lớn nhiều rồi, cả hai đều đã chết lặng.
(dreamhouse2255)
Chiến Trùng Mãn đi tới, nhìn thấy phía trước cửa hàng của Diệp Phàm đã xếp một dãy hàng dài.

"Cái cửa hàng rách nát này khi nào thì náo nhiệt vậy chứ?" Chiến Trùng Mãn khó hiểu nói.

Cửa hàng Diệp Phàm thuê vừa nhỏ lại vừa khuất, Chiến Trùng Mãn ôm thái độ coi ngựa chết thành ngựa sống cứu chữa mới tìm đến đây, không ngờ Diệp Phàm lại lợi hại như vậy, rất nhanh đã sửa xong pháp khí cho hắn.

Khi Chiến Trùng Mãn trả lại pháp khí cho Chiến Cảnh, trong lòng vẫn hơi hơi run sợ, hắn lo pháp khí sau khi chữa trị vẫn có vấn đề gì đó mà hắn không nhìn ra, nhưng không ngờ rằng, mấy ngày sau đó, Chiến Cảnh lại đặc biệt khen ngợi hắn làm tốt, nói là pháp khí mới dùng thuận tay hơn một ít, uy lực cũng mạnh hơn trước đây.

Chiến Trùng Mãn lớn đến tuổi này mà rất ít nhận được lời khen như vậy, trong lòng tức khắc lâng lâng.

Chiến Trùng Mãn cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy tên luyện khí sư mà hắn gặp phải kia không phải là người bình thường gì, cho nên hôm nay liền quay trở lại tìm, muốn thử xem xem có thể mượn sức hay không.


Chiến Trùng Mãn cứ nghĩ là Diệp Phàm rất nghèo túng, cửa hàng hoàn toàn không có khách nhân nào, nhất định sẽ tiếp nhận lời mời của hắn, sau khi tới, Chiến Trùng Mãn mới phát hiện ra, cửa hàng của Diệp Phàm hoàn toàn thay đổi bộ dạng so với lần trước hắn đến, có không biết bao nhiêu người đang đứng xếp hàng trước cửa.

Cổ Thiên cầm một chồng mộc bài nói với Chiến Trùng Mãn: "Tiểu hầu gia muốn thăng cấp pháp khí sao? Hiện tại hơi nhiều người, phải xếp hàng một lúc!"

Chiến Trùng Mãn giận tím mặt, "Khốn nạn, ngươi có biết ta là ai hay không? Dám nói ta phải xếp hàng!"
(dreamhouse2255)
Cổ Thiên nghe vậy không chút hoang mang đáp: "Thật sự có nhiều người lắm, không xếp hàng không được!"

Đoạn thời gian này, nhờ vào việc làm chân chạy cho Diệp Phàm, Cổ Thiên đã trở nên lão luyện rất nhiều, trước đấy có một man tu Nắn Hồn cảnh hậu kỳ muốn quỵt nợ, bị Diệp tiền bối một chưởng đánh bay ra ngoài, Cổ Thiên tuyệt đối tin tưởng vào Diệp Phàm, cho nên có gặp phải tiểu hầu gia hắn cũng không lo sợ chút nào.

"Diệp tiền bối làm rất nhanh, tiểu hầu gia chờ một lát là sẽ tới phiên ngài thôi." Cổ Thiên nói.

Chiến Trùng Mãn xạm mặt xuống, nhìn xung quanh một vòng, sau đó rầu rĩ bỏ đi.

Cổ Lực nhìn về phía Chiến Trùng Mãn, nói: "Mất mất một khách hàng rồi!"

Cổ Thiên không thèm để ý nói: "Dù sao việc nhiều cũng không lo hết, mất một người thì mất một người đi."

Tới gần ngày thi đấu, các tu sĩ đều vội vã làm chuẩn bị cuối cùng, việc buôn bán của cửa hàng Diệp Phàm làm ăn rất thuận lợi, kiếm đầu bồn đầy bát.

Có một bút hoang tệ lớn thu vào, cuộc sống của Diệp Phàm trôi qua rất thư thái.

Diệp Phàm ra rất nhiều hoang tệ mua sắm công pháp của man tộc, phần lớn các công pháp đều thô thiển không chịu nổi, man tộc có thể sinh ra được nhiều nhân vật lợi hại như này chủ yếu vẫn là vì tài nguyên ở Đại Lục Man Hoang rất phong phú, cùng với lại man tộc trời sinh đã cường hãn.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm thưởng thức cây rìu trong tay, lắc đầu nói: "Man tộc đúng là không có đầu óc mà, Tinh Vân Thanh Kim trân quý như vậy mà chỉ có thể luyện ra một cái rìu như này."

Cái rìu trên tay Diệp Phàm này là do một tu sĩ man tộc không trả nổi phí dụng, cho nên trực tiếp dùng nó để thanh toán cho Diệp Phàm.

Tinh Vân Thanh Kim là một loại kim loại mềm, nếu chỉ độc dùng nó luyện chế làm pháp khí, pháp khí sẽ rất dễ biến dạng, nhưng nếu dùng nó để gia nhập với lăng la, hoặc là cờ, nó có thể hỗ trợ gia tăng tính dai của pháp khí.


"Tài nguyên luyện khí của man tộc thật là phong phú." Diệp Phàm nói thầm.

Có mấy loại tài liệu ở học viện được coi là trân quý, ở đây mọi người đều coi thành rác rưởi.

Bạch Vân Hi nghiêng đầu, nói: "Dù sao thì Đại Lục Man Hoang cùng thuộc Trung Thiên Vực mà." Chỉ có điều linh khí hơi loãng một chút.

Cửa hàng của Diệp Phàm rất nhanh đã đứng vững gót chân ở Thiết Thạch Thành, thanh danh càng lúc càng lớn.

......(dreamhouse2255)

Tới gần ngày thi đấu, người nào người nấy đều rất chịu chi, chỉ trong 5 tháng ngắn ngủi, Diệp Phàm đã thu về mười vạn hoang tệ.

Có hoang tệ trong tay, hai người Diệp Bạch liền mang theo Cổ Lực, Cổ Thiên ra ngoài đi dạo một vòng.

Thiết Thạch Thành có thương lâu lớn, xây vô cùng khí phải, nhưng luận về độ tinh xảo thì hơi kém một chút.

Diệp Phàm vừa đi vào trong thương lâu đã cảm nhận được mùi máu nồng nặc ập vào mặt.

"Huyết tinh! Là huyết tinh thượng phẩm kìa!"

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi không có cảm giác gì, nhưng Cổ Lực cùng Cổ Thiên lại ngửi đến si mê.

Huyết tinh là kết tinh tinh hoa máu của man thú, ở man tộc có một số người có thể tinh luyện ra huyết tinh, gọi là huyết tinh sư, huyết tinh tác dụng tương đương với đan dược, địa vị của huyết tinh sư của Đại Lục Man Hoang rất cao.

Diệp Phàm nhìn từng hàng huyết tinh, đầu đầy hắc tuyến, không nhịn được mà thầm nghĩ, man tộc đúng là một đám người dã man.

Diệp Phàm nghĩ rồi lại nghĩ, cảm thấy tu sĩ cũng không phải hạng tốt lành gì, man tộc là dã man ở mặt ngoài, còn tu sĩ là dã man phía sau lưng.

Bên trong thương lâu ngoại trừ huyết tinh thì còn có cả hoang tinh tủy, hiệu quả tương tự với huyết tinh, ngoài ra còn có răng thú, da thú chồng chất thành đống lớn, đại sảnh của thương lâu sắp xếp rất đơn giản, toàn bộ thương lâu đều tràn ngập mùi máu.
(dreamhouse2255)
Ở ngay giữa đại sảnh của thương lâu là một đầu man thú giống hổ, cái đầu được bảo toàn khá hoàn hảo.

Diệp Phàm nhìn đầu man thú được đặt ngay giữa đại sảnh, cau mày lại: "Man tộc thật là sơ ý!"

Để một cái đầu lớn như vậy ở ngay giữa thương lâu, không sợ va chạm cái gì sao.


Diệp Phàm đi một vòng quanh thương lâu, nhìn thấy rất nhiều linh thảo, đáng tiếc, man tộc không đủ hiểu về linh thảo, cho nên thủ pháp xử lý linh thảo rất thô ráp, rễ cây gần như cái nào cũng có thương tổn, làm cho Diệp Phàm xem mà đau lòng vô cùng.

Diệp Phàm chọn ra mấy cây linh thảo còn nguyên vẹn, sau đó lại chọn một ít linh tài.

Cổ Lực cùng Cổ Thiên thì mua một ít huyết tinh, Diệp Phàm là một lão bản hào phóng, Cổ Lực Cổ Thiên cẩn thận làm công cho Diệp Phàm, Diệp Phàm đương nhiên sẽ trả công hậu hĩnh cho hai người.

Thời gian đảo mắt đã hơn bốn năm trôi qua, trong mấy năm này, việc buôn bán của cửa hàng của Diệp Phàm phát triển rất vững, dần dần lôi kéo được không ít khách hàng quen.

Việc buôn bán của Diệp Phàm phát triển, kéo theo việc buôn bán của những cửa hàng bên cạnh cũng được thơm lây.

Nhưng dạo gần đây, Diệp Phàm gặp phải một ít phiền toái nhỏ, chủ nhà ban đầu cho Diệp Phàm thuê không muốn cho Diệp Phàm thuê thêm nữa, hết thời gian hắn sẽ chấm dứt hợp đồng thu hồi cửa hàng lại.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cẩn thận tính toán, cảm thấy 5 năm này hắn đã kiếm đủ, cho nên dự tính sẽ rời đi.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm thăng cấp pháp khí xong, do dự một chút, hỏi: "Dạo này ngươi vẫn đang nghiên cứu 360 cái khiếu huyệt kia sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Ta mới phát hiện thêm một ít manh mối."

Bạch Vân Hi nhận được đáp án không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, hắn là người ở bên gối Diệp Phàm, trong lòng cũng đoán được một ít.

"Ta cảm thấy, đợi thêm một thời gian nữa, ta sẽ đóng cửa cửa hàng, trở về Cổ tộc tìm một cái đỉnh núi thanh tĩnh để bế quan." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Vậy cũng được."

Hoang tệ có kiếm thế nào cũng không hết, tăng tu vi lên mới là chuyện quan trọng, đối với hai người mà nói, hoang tệ không thể so với tiên tinh được.

Trong mấy năm này, Bạch Vân Hi đã sưu tập rất nhiều linh thảo đặt trong không gian, muốn chọn trong đó điều chế ra đan dược phụ trợ thăng cấp Luyện Hư hậu kỳ không phải là chuyện khó.

......(dreamhouse2255)

Cổ Thiên cùng Cổ Lực nghe Diệp Phàm nói phải trở về, tức thì cảm thấy vô cùng bất ngờ.

"Bạch tiền bối, có phải Diệp tiền bối không thích mở cửa hàng nữa không?" Cổ Thiên hỏi.

Hiện tại việc làm ăn của cửa hàng phát triển rất tốt, Cổ Thiên không thể hiểu được vì sao Diệp Phàm lại muốn rời đi, kỳ thật, Cổ Thiên cũng rất muốn trở về Cổ tộc xem một chuyến, nhưng hắn không nghỉ làm được, hắn với Cổ Lực cũng không thể đi một mình, đoạn đường từ Thiết Thạch Thành trở về Cổ tộc phải đi ngang qua mấy ngọn núi lớn, nếu không có Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi mở đường, xác suất sống sót của bọn họ rất thấp.

Trước đây người của Cổ tộc muốn tới Thiết Thạch Thành đều phải có tu sĩ Nắn Hồn cảnh dẫn đường, nếu như không có tu sĩ Nắn Hồn cảnh, bọn họ sẽ mượn đường đi cùng với bộ lạc ở phụ cận, ngay cả như vậy, trên đường vẫn gặp phải tình cảnh có người ngã xuống.

"Kỳ thật nếu hợp đồng thuê nhà hết hạn, chúng ta vẫn có thể đi thuê cửa hàng khác." Cổ Lực rầu rĩ nói.

Biết được chuyện chủ nhà tới thúc giục bọn họ rời đi, Cổ Lực rất là bực bội, bọn họ tới đây làm ăn phát đạt, bây giờ phải chọn một chỗ khác, muốn tiếp tục buôn bán tốt như bây giờ là phải xây dựng một thời gian.

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Hoang tệ kiếm đủ nhiều rồi, chúng ta trở về Cổ tộc tu dưỡng một thời gian."

Cổ Lực kích động hỏi: "Có thật không? Vậy thì tốt quá!"

Tu vi của Cổ Lực đã tăng tới Thác Mạch cảnh, tu vi của Cổ Thiên cũng tiến bộ rất nhanh, cả hai người đều nhớ nhà, nhớ bộ lạc.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ra tay rộng rãi, mấy năm này, Cổ Lực kiếm lời một bút nhỏ, hắn đều dùng để mua quà cho người trong nhà, đặt ở trong nhẫn không gian của Diệp Phàm.

Cổ Lực nghe vậy mặt mày hớn hở nói: "Vậy thì tốt!"

Hợp đồng hết hạn, Diệp Phàm lập tức liền thu dọn đồ đạc trả cửa hàng, chủ cửa hàng tức thì bị đánh cho trở tay không kịp, hắn vốn dĩ cũng không có thật sự định thu hồi lại cửa hàng, chỉ vì thấy Diệp Phàm kiếm lời nhiều, cho nên muốn tăng giá một chút mà thôi, không ngờ Diệp Phàm lại đi một cách dứt khoát như vậy.

Cổ Lực điều khiển ngự phong xa, hưng phấn mà lao như bay về phía Cổ tộc.

Hiện giờ Cổ Thiên chân chính là người đã từng trải, nhìn thấy qua vô số pháp khí kiểu hình kỳ lạ, cho nên không có cướp quyền điều khiển ngự phong xa với Cổ Lực nữa.

Đoàn người Diệp Phàm vừa trở về đến Cổ tộc đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt từ mọi người, đối với người của Cổ tộc mà nói, có thể đứng vững gót chân ở thành trấn đều không phải là người bình thường, Cổ Lực cùng Cổ Thiên đi theo Diệp Phàm tu vi đều có tiến bộ lớn, xem như áo gấm về làng danh xứng với thực.

Địa giới của Cổ tộc thỉnh thoảng lại có man thú tới làm loạn, ngoại trừ điều này ra thì mọi thứ xem như vẫn thái bình.

Diệp Phàm trở về Cổ tộc nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt, Cổ Lực cùng Cổ Thiên cũng lập tức trở thành anh hùng, có rất nhiều dũng sĩ ở Cổ tộc bao vây lấy Cổ Lực, Cổ Thiên nghe bọn họ kể về việc ở trong thành.

Các trưởng lão bên trong Cổ tộc cũng rất tò mò về chuyện của Cổ Lực cùng Cổ Thiên.
(dreamhouse2255)
..........