Cửa hàng của Diệp Phàm khai trương, Diệp Phàm đặt một cái thẻ bài ở bên ngoài ghi, khai trương đại cát, khai trương hạ sâu giá.
Thăng cấp pháp khí Phàm cấp, 10 hoang tệ.
Thăng cấp pháp khí Nhân cấp, 80 hoang tệ.
Thăng cấp pháp khí Huyền cấp, 1000 hoang tệ.
......
Cửa hàng của Diệp Phàm mở hai tháng, vẫn không có một khách hàng nào.
Diệp Phàm bày trí một cái Tụ Linh Trận ở bên trong cửa hàng, nhàn nhã hấp thu linh khí bên trong tiên tinh, đối với chuyện cửa hàng không có khách, hắn hoàn toàn không để ý chút nào.
Cổ Lực chống cằm nhìn cửa hàng rỗng tuếch, hỏi: "Thiên ca, có phải là Diệp tiền bối đặt giá hơi cao không, hoàn toàn không có một vị khách nào hết!"
Cổ Thiên gật đầu: "Hình như là thế." (dreamhouse2255) Cổ Lực buồn bực cau mày lại: "Hoàn toàn không có chút thu hoạch nào, mỗi ngày đều miệng ăn núi lở, thế mà Diệp tiền bối vẫn không vội vã chút nào."
Cổ Thiên kỳ quái nói: "Có lẽ là Diệp tiền bối đã định liệu trước đi."
Cổ Lực thở dài, vì thuê cửa hàng này, bọn họ tiêu tốn không ít hoang tệ, Diệp Phàm không đau lòng, mà Cổ Lực lại xót không thôi, ở bộ lạc, Cổ Lực cũng chưa mấy lần nhìn thấy hoang tệ, ra ngoài xem Diệp Phàm tiêu tiền như nước, hắn rất là không thích ứng.
Bạch Vân Hi đi ra, dùng mắt đảo qua cửa hàng một vòng, hỏi: "Vẫn không có khách sao?"
Cổ Lực đau khổ đáp: "Không có."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Vậy được rồi, Diệp Phàm muốn ăn thịt, đây là man thú mới săn được, các ngươi mang đi xử lý đi."
Cổ Lực sắc mặt cổ quái đáp: "Được."
Diệp Phàm khẩu vị rất tốt, cách mấy ngày lại ăn thịt một bữa, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi hưởng dụng tinh hoa, Cổ Lực cùng Cổ Thiên cũng được hưởng ké một chút, vào thành đã lâu, tuy rằng cửa hàng mở ra không tiếp đón được một vị khách nào, nhưng cả Cổ Lực lẫn Cổ Thiên đều béo tròn một vòng, cả hai đều vô cùng ngượng ngùng.
Cổ Thiên cẩn thận nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: "Bạch tiền bối, mãi vẫn không có khách, chúng ta có nên giảm giá một chúng không?"
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Không được, giá quá thấp A Phàm sẽ không vui, cho rằng là tổn hại hình tượng của hắn." (dreamhouse2255) Cổ Thiên: "......" Quả nhiên suy nghĩ của tiền bối không phải là thứ mà hắn có thể tưởng tượng được, không có một khách hàng nào vẫn phải để ý đến hình tượng.
Cổ Lực khó hiểu cau mày nói: "Kỳ thật, ta thấy các cửa hàng khác trong phố đều rất bận." Có mấy cửa hàng đã bận đến sắp lo không nổi nữa.
Nhưng không biết vì sao, cửa hàng của bọn họ lại không khai trương nổi, có thể là vì mới mở ra, chưa có danh tín gì.
Các cửa hàng luyện khí khác trong thành khách hàng nhiều đến sắp chồng lên nhau.
"Ta nghe nói mấy tháng nữa trong thành sẽ mở ra cuộc thi của tu sĩ Nắn Hồn cảnh, khi ấy sẽ có tiền bối Bách Kiếp cảnh giá lâm, có rất nhiều tu sĩ Nắn Hồn cảnh từ bên ngoài tới tham gia hi vọng đạt được danh hiệu dũng sĩ xuất sắc, bằng vào đó mà gia nhập bộ lạc lớn." Cổ Thiên nói.
Trước đây ở Cổ tộc, Cương Nha chỉ là một tu sĩ Nắn Hồn cảnh đã rất được tôn sùng, hiện tại tới Thiết Thạch Thành, khắp nơi đều là cao thủ, Cổ Lực cùng Cổ Thiên đều trở nên thận trọng hơn nhiều.
Bạch Vân Hi lạc quan cười nói: "Nếu trong thành sắp mở đại hội, vậy lúc đó tự nhiên sẽ có khách thôi."
Cổ Lực kỳ quái mà nhìn Bạch Vân Hi, rất không hiểu sự tự tin của Bạch Vân Hi từ đâu mà tới, bây giờ trong thành đã có rất nhiều người rồi, nhưng vẫn không có ai đến cửa hàng của bọn họ. (dreamhouse2255) Bạch Vân Hi nhìn Cổ Thiên, ném cho Cổ Thiên một khối lệnh bài, nói: "Ngươi đi dạo quanh thành tìm mua thư tịch công pháp của man tộc về đây, công pháp tàn khuyết cũng được, cùng với lại sách tranh linh thảo nữa, chỉ cần gặp là mua về."
Cổ Thiên gật đầu: "Được."
Cổ Lực nhìn hoang tệ lệnh trong tay Cổ Thiên, trái tim hơi run rẩy một cái.
......
Diệp Phàm ngồi trong sương phòng xung quanh là tiên tinh dần hóa thành bột phấn.
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, chậm rãi mở mắt ra, nói: "Tiên tinh không đủ dùng nữa rồi!"
Bạch Vân Hi lắc đầu, dùng theo cách của Diệp Phàm, đương nhiên là sẽ hết sớm rồi, , "Từ từ kiếm là được."
"Vẫn không có ai tới sao?" Diệp Phàm hỏi.
"Không có."
Diệp Phàm lắc đầu, bất đắc dĩ cảm thán: "Man tộc đúng là không có ai tinh mắt hết, thật khiến cho ta phải thất vọng."
Bạch Vân Hi: "......" (dreamhouse2255) "Nếu không, hay là chúng ta bán đan dược đi, tìm một ít đan phương của man tộc về, luyện chế đan dược nhằm riêng cho bọn họ?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm nghĩ nghĩ, nói: "Cũng được, nhưng làm như vậy có phải là hơi mất mặt không? Giống như là cửa hàng luyện khí của ta không mở nổi nữa, cho nên mới đi mở cửa hàng đan dược vậy."
Bạch Vân Hi: "......" Cái thứ mặt mũi này, cần thì muốn, nếu không cần, kỳ thật nó cũng không đáng giá lắm.
Cổ Lực hưng phấn đi vào, nói: "Diệp tiền bối, có khách, có khách, hắn muốn sửa pháp khí."
Diệp Phàm đứng dậy, nói: "Cuối cùng cũng có người tới, khai trương được rồi, xem ra là vẫn có người tinh mắt mà!"
Diệp Phàm đi ra, nhìn thấy một thiếu niên ăn mặc phục sức hoa lệ.
Thiếu niên không kiên nhẫn đứng bên trong cửa hàng, biểu tình rất kiêu ngạo, nhưng sâu trong ánh mắt lại thầm lộ ra vẻ lo lắng.
Thiếu niên bắt bẻ mà nhìn Diệp Phàm một cái, nói, "Chủ cửa hàng lại là một tên lùn dinh dưỡng không đầy đủ sao, khó cách các cửa hàng khác bận đến làm không hết việc, chỗ các ngươi lại nhàn nhã như này."
Diệp Phàm: "......" Cái đám man tộc bại hoại này, tên nào tên nấy miệng thối hoắc, khó trách nhân tộc lại coi man tộc thành kẻ ngốc, cái đám này hoàn toàn xứng đáng mà! (dreamhouse2255) "Muốn sửa cái gì?" Diệp Phàm hỏi.
Thiếu niên lấy ra một cây roi chín đốt, nói: "Pháp khí này đứt rồi, có thể sửa được không?"
Diệp Phàm cau mày lại: "Ồ, sao lại đứt nhiều như này......"
Thiếu niên hơi đỏ mặt lên: "Ngươi chỉ cần nói có thể sửa hay không là được rồi, quan tâm nhiều như vậy làm gì!"
Diệp Phàm gật đầu: "Sửa thì sửa được, nhưng 1000 hoang tệ không đủ, 3000." Diệp Phàm thầm cảm thấy cái tên trước mắt này nhất định là người giàu có, huống chi còn dám ghét bỏ hắn lùn nữa, không làm thịt thì quá lãng phí, Diệp Phàm không chút lưu tình mà đẩy ra một cái giá trên trời!
Chiến Trùng Mãn không thèm để ý nói: "Chỉ cần sửa được là được, hoang tệ không thành vấn đề."
Diệp Phàm gật đầu: "Vậy thì tốt, có hoang tệ cái gì cũng không thành vấn đề, nhưng rốt cuộc món pháp khí này dùng thế nào, sao lại bị đánh gãy thành nhiều mảnh như vậy?"
Chiến Trùng Mãn hơi đỏ mặt lên, cây roi chín đốt này vốn là của ca ca hắn, hắn trộm mang ra chơi, kết quả, gặp phải đối thủ một mất một còn, đối phương cố ý làm khó hắn, cố ý chém roi chín đốt của hắn thành nhiều đoạn, món pháp khí này vốn rất được ca ca hắn yêu thích, nếu để ca ca biết roi chín đốt bị làm thành bộ dáng này, hắn nhất định sẽ ăn không hết gói đem đi.
Chiến Trùng Mãn nhìn Diệp Phàm, cứng cổ nói: "Ngươi sửa là được, sao lại lảm nhảm nhiều thế hả, ta sẽ không nợ hoang tệ của ngươi." (dreamhouse2255) Diệp Phàm nhìn Chiến Trùng Mãn một cái, lắc đầu thầm nghĩ: Không ngờ ở man tộc cũng có nhị thế tổ như này, cái tên này vừa nhìn liền biết là pháo hôi, không sống được bao lâu.
Trên thực tế, Chiến Trùng Mãn đã đi qua mấy cái cửa hàng, nhưng không một cửa hàng nào có thể bảo đảm sửa được roi chín đốt, roi chín đốt vốn do một vị luyện khí sư nhân tộc làm ra, vị luyện khí sư ấy hàng năm nghiên cứu vũ khí của man tộc, tinh thông thủ pháp luyện khí cả hai bên, pháp khí mà hắn luyện chế ra rất đặc biệt, dùng nó để đối địch thường có thể thu về hiệu quả bất ngờ, nhưng nó cũng có hậu hoạn, tỷ như lúc này đây, pháp khí có vấn đề, rất khó tìm được người giải quyết.
Bên trong Thiết Thạch Thành có mấy vị luyện khí sư man tộc tay nghề không tệ lắm, nhưng bây giờ các luyện khí sư đều không sợ không có việc làm, cũng sợ làm hỏng chiêu bài của mình, cho nên không có ai nhận đơn của Chiến Trùng Mãn.
"Nếu như không sửa được, cái cửa hàng này của ngươi đừng hòng làm ăn yên ổn." Chiến Trùng Mãn hung tợn nói.
Diệp Phàm nhìn Chiến Trùng Mãn một cái, ánh mắt lộ ra chút sát khí, cái tên vương bát đản này, sớm biết hắn nên nâng giá lên cao nữa mới phải.
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, mang theo roi chín đốt đi vào phòng luyện khí, cẩn thận kiểm tra.
Chiến Trùng Mãn quay sang nhìn Cổ Lực, hỏi: "Tên đó làm được không đấy?"
Cổ Lực đỏ mặt lên, nhìn Chiến Trùng Mãn, đáp: "Diệp tiền bối rất lợi hại."
Chiến Trùng Mãn khẽ hừ một tiếng: "Rất lợi hại mà rúc ở cái nơi rách nát này sao?" (dreamhouse2255) "Diệp tiền bối điệu thấp mà thôi." Cổ Lực banh mặt nói.
Chiến Trùng Mãn trợn trắng mắt: "Điệu thấp cái gì, ta thấy là nghèo mới đúng."
Cổ Lực: "......"
Diệp Phàm rất nhanh đã đi ra, trên tay hắn là roi chín đốt đã được chữa trị không khác gì bộ dạng ban đầu.
Diệp Phàm vừa đi ra đã nhìn thấy Cổ Lực đỏ bừng mặt, giống như là bị chọc giận rồi.
Tuy rằng Diệp Phàm không vừa mắt Chiến Trùng Mãn lắm, nhưng dù sao đây cũng là vị khách đầu tiên, Diệp Phàm không muốn làm hỏng chiêu bài của mình, chi tiêu trong thành lại rất lớn, tên giàu có này kiêu ngạo hơn chút nữa hắn vẫn có thể chịu đựng được.
"Được rồi." Diệp Phàm ném roi chín đốt đã được chữa trị tốt cho Chiến Trùng Mãn.
Chiến Trùng Mãn nhận lấy roi chín đốt, tức thì mặt mày hớn hở, "Sửa được rồi sao? Thật sự sửa được rồi sao? Thật sự tốt quá!"
Chiến Trùng Mãn sợ nhất là đại ca hắn, Chiến Cảnh, sau khi pháp khí bị hỏng, Chiến Trùng Mãn rất sợ sẽ bị Chiến Cánh đánh, hiện tại pháp khí đã được chữa trị, hắn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. (dreamhouse2255) Chiến Trùng Mãn sảng khoái thanh toán hoang tệ, Diệp Phàm khách khí mà tiễn Chiến Trùng Mãn rời đi.
......
"Diệp tiền bối thật lợi hại, cứ như vậy, chúng ta sẽ sớm khách đông như mây mà thôi." Cổ Thiên tin tưởng nói.
Cổ Lực hoài nghi nhìn Cổ Thiên: "Có thật không? Mới có một vị khách mà thôi."
Cổ Thiên gật đầu: "Có chứ, cái xe ban nãy có tiêu chí của quận vương phủ, người ban nãy rất có thể là tiểu hầu gia nhà quận vương, cái roi ấy là đồ của đại thiếu gia quận vương phủ, hình như hắn đã đi hỏi thăm mấy cái cửa hàng rồi, không ai dám nhận hết, nó lại được chữa khỏi ở cửa hàng của chúng ta, chỉ cần vị tiểu thiếu gia ấy đi ra ngoài tuyên truyền một chút, cửa hàng của chúng ta sẽ sớm nổi danh thôi."
"Thật chứ? Vị tiểu thiếu gia ấy tốt bụng vậy sao, hắn sẽ giúp chúng ta tuyên truyền sao? Trông hắn không giống người tốt một chút nào." Cổ Lực hoài nghi nói.
Cổ Thiên gật đầu: "Vị tiểu thiếu gia ấy trông không giống người có thể giữ được bí mật, hắn sẽ giúp chúng ta tuyên truyền thôi."
Cổ Lực nghe vậy tức thì trở nên hưng phấn, "Nếu là thế thật thì tốt quá."
......
Quả nhiên, sau khi Chiến Trùng Mãn tới, cửa hàng dần dần có khách đến.
Đầu tiên là mấy vị bằng hữu của Chiến Trùng Mãn, sau đó, người tới càng ngày càng nhiều.
Bình thường Diệp Phàm chỉ nhận gia công lại lần hai, công tác như vậy làm nhanh hơn.
Rất nhanh thanh danh của Diệp Phàm đã lan rộng, người trong thành đều biết có một vị luyện khí sư nhân tộc vừa vào thành, vị luyện khí sư đó là một tên ham tiền, thu phí rất đắt, nhưng chữa trị, thăng cấp pháp khí làm rất tốt.
Tới gần ngày thi đấu, có rất nhiều người đều muốn gia công lại pháp khí lần cuối trước khi lên sàn, bằng vào đó tăng thêm chút thực lực, đến lúc này muốn tăng tu vi rất khó khăn, Diệp Phàm có Thiên Hỏa ở trong tay, việc rèn luyện vũ khí dễ như ăn một cái bánh. (dreamhouse2255) ..........