Xuyên Qua Mạt Thế Thế Giới, Muốn Sống Sót Phải Tu Tiên

Chương 69: Nghỉ ngơi ban đêm



Mấy giờ nghỉ ngơi của đoàn người cứ thế lặng lẽ trôi qua, hoặc là cũng không hề lặng lẽ đến như vậy. Trong khoảng thời gian này, lão Công có đi qua lại tìm kiếm thêm một vòng nữa, nhưng trừ khi lão là người tu luyện có tu vi đủ cao, hoặc là có năng lực liên quan đến truy tung, không thì gần như không thể nào mà tìm nổi mấy người Sơn. Và trên thực tế cũng là như vậy, tìm kiếm trên tuyến đường chính vài lần, thậm chí còn tìm cả lân cận, vậy mà lão cũng tìm không ra tung tích mấy người, cái này làm lão tức c·hết đi được, kèm theo đó là lo lắng, lão lo đám nhãi này sẽ trở về căn cứ gọi được đội quân lớn đến san bằng trụ sở của lão.

“Không được, tìm một lần nữa mà vẫn không thấy thì nhất quyết phải trốn đi chỗ khác, không thể ở lại được nữa.” – Lão Công bất an thì thầm trong lòng.

Sơn sau gần nửa ngày khôi phục, thậm chí là còn tu luyện thêm một lúc nữa thì cuối cùng cũng tỉnh lại, mở hai mắt ra quan sát xung quanh. Sơn cố tình chậm trễ thêm mấy tiếng là để đề phòng lão già kia quá cẩn thận, lại tìm thêm một lần nữa. Kể từ mấy tiếng trước đến giờ, đã không còn cảm thấy lão Công qua lại nữa rồi, bên ngoài cũng chỉ thỉnh thoảng có dị thú đi ngang qua, cấp độ cũng không cao, nên căn bản là an toàn rồi. Mấy cô gái khác cũng đã tỉnh ngủ từ lâu, nhưng thấy Sơn chưa có dấu hiệu tỉnh lại nên cũng chỉ biết ngồi chờ không hoặc nói chuyện với nhau chứ cũng không dám ra ngoài chạy loạn. Bây giờ cũng đã đến buổi trưa, mọi người hẳn là cũng đói meo cả rồi, Sơn mới làm bộ thò tay vào ba lô lấy ra một ít đồ khô cùng nước ra chia cho mọi người ăn lót dạ.

Chờ cho mấy người ăn uống xong xuôi rồi Sơn mới thu hồi lại tinh hạch đã dùng để bố trí trận pháp, chuẩn bị để xuất phát. Chợt nhìn về phía chị Mai, tuy căn nguyên biến đổi của chị đã bị Sơn loại bỏ, nhưng cơ thể b·ị t·hương thì vẫn cần phải điều dưỡng dần dần, trong thời gian này thì Sơn vẫn phải là người cõng chị thôi. Nói là vậy nhưng dù sao chị khoẻ nhanh hơn thì cũng tốt hơn, tuy không biết có hiệu quả nhiều không, nhưng Sơn vẫn lấy ra vài viên tinh hạch đã bị hút rỗng linh khí nhét vào tay chị.

“Chị cầm lấy mấy viên tinh hạch này đi.” – Sơn nhẹ nhàng dặn dò – “Bây giờ em sẽ dạy chị cách hấp thu dị năng lượng có trong tinh hạch, chị theo đấy làm theo, chẳng những có thể tăng cấp năng lực, mà hơn nữa cũng có tác dụng nhỏ giúp cho v·ết t·hương của chị nhanh chóng hồi phục hơn.”