"Chít chít chít, Arlong đúng là cái đồ phế vật. Dăm ba cái thằng trẻ ranh xanh đít thôi mà cũng không đấu lại được!"
Nhìn thấy Arlong bị Saitama dùng tay trái bóp zái, tên chuột nhắt Nezumi liền biết tình thế không ổn, hắn ta vội vàng ra lệnh cho đám thuộc hạ nổ súng bắn chết tên người cá kia, giết người diệt khẩu.
Nếu như để Arlong sống sót, bị bắt nhốt vào tù, chẳng may hắn ta lỡ mồm khai ra chuyện xấu mà những năm qua đám người thông đồng làm bậy với nhau thì chết dở.
Người xưa đã có câu: Đánh rắn dập đầu, diệt cỏ tận gốc, tốt nhất là cứ tiện tay giết luôn đám người Saitama cho nó lành.
Thả bọn họ đi thì trăm hại mà không có một lợi. Nezumi cũng không phải thằng ngu, không hơi đâu mà rước phiền phức vào người mình cho nó mệt.
"Cmn, tên chuột nhắt kia! Sao tự dưng ngươi bắn chết Arlong làm gì?" Nami giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Nàng cay cú thằng Arlong khốn nạn này từ lâu lắm rồi, bây giờ hắn ta đã bị Saitama đánh bại, nàng đang định dày vò, tra tấn, khiến cho hắn sống không bằng chết để trả thù cho Bell Mere, thì giữa đường lại lòi ra cái thằng Đại tá Nezumi mắt híp răng vâu, trông cực kì xấu này.
Nếu không phải có Saitama đứng ở bên cạnh, nàng sợ làm ảnh hưởng đến hình tượng thục nữ hiền dịu nết na của mình thì Nami đã hỏi thăm (chửi mắng) 18 đời tổ tông của Nezumi lên rồi.
"Bình tĩnh đi Nami! Hãy nhìn cho kĩ đi. Tên Chuột xấu xí kia bước ra từ Arlong Park, lại còn vội vội vàng vàng bắn chết Arlong, xem ra là hắn ta có tật giật mình, dự định giết người diệt khẩu ấy mà."
Dựa vào trí tuệ siêu phàm của bản thân, a phi... nói cho chính xác là dựa vào việc biết trước kịch bản, Saitama dễ dàng 'đưa ra' kết luận, khiến cho Nami bừng tỉnh đại ngộ.
Vốn là một người thông minh, tiểu tặc miêu chỉ cần quan sát tình hình là có thể khẳng định kết luận Saitama đưa ra là hoàn toàn chính xác.
Nghĩ đến đây, nàng liếc mắt nhìn về phía Nezumi, trong con ngươi chất chứa đầy cừu hận.
"Cmn, bọn cờ hó! Chúng mày là hải quân vậy mà lại thông đồng làm bậy cùng đám hải tặc, gieo họa cho biết bao nhiêu người dân lương thiện trong suốt tám năm qua!"
Nami cảm thấy đắng a.
Giá như trong đám hải quân này còn một người có lương tri, lương tâm, báo cáo tình huống cho cấp trên để bọn họ phái người đến xử lí băng hải tặc Arlong thì các nàng đã đỡ phải chịu khổ rồi.
Tám năm a, bọn chúng có biết tám năm nay các nàng đã trải qua chuyện gì không? Mỗi ngày phải cắm đầu vào làm việc kiếm tiền trả phí bảo trợ, phải sống trong nơm nớp lo sợ, gặp lũ người cá còn phải dối lòng nịnh bợ, vv...
Bây giờ nhìn cái bản mặt đáng ghét của lũ hải quân kia là Nami đã cảm thấy buồn nôn rồi.
"Chít chít chít! Vỗ tay~ vỗ tay~"
Nezumi cho Saitama một tràng pháo tay, hắn phải thừa nhận một điều: Saitama nói quá chuẩn.
"Chít chít chít, nói hay lắm! Bản quan vốn định niệm tình các ngươi có công trợ giúp người thi hành công vụ xử lý hải tặc, liền thả cho các ngươi một con đường sống, nhưng không ngờ các ngươi quá thông minh, lại có thể đoán ra chân tướng của mọi việc. Xem ra ta không thể để các người sống sót rời khỏi đây được rồi."
Nezumi ngoài miệng thì cười nhưng trong con ngươi lại ẩn chứa sát ý kinh người.
Trong bất kì tổ chức nào đều có sâu mọt.
Không cứ gì Hải quân, mà ngay cả Vũ Hồn Điện trong truyện Đấu La Đại Lục cũng vậy.
Hai tổ chức này đều có điểm tương đồng với nhau.
Thứ nhất: Mục tiêu của tổ chức đều hướng đến bình dân. Hải quân thì bảo vệ người dân khỏi hải tặc, Vũ Hồn Điện thì lại đối phó với Tà hồn sư, vv...
Thứ hai, lãnh đạo của cả hai tổ chức này đều đắc tội với nhân vật chính.
Đô đốc Akainu thì giết chết Ace, anh trai của Luffy, trong khi Thiên Tầm Tật_ Giáo hoàng của Vũ hồn điện thì lại góp phần tạo nên cái chết của A Ngân_ mẹ của Đường Tam.
Kết quả thì mọi người cũng biết rồi đấy.
Sau khi Đường Tam tu luyện thành thần liền diệt đi toàn bộ Vũ Hồn Điện, bất kể bọn họ là người tốt hay kẻ xấu, khiến cho Tà Hồn Sư chả còn sợ cái mẹ gì nữa, có thể thỏa sức làm càn, gieo họa cho người dân, vv...
Chưa dừng lại ở đó, mất đi Vũ hồn điện làm chỗ dựa, nông dân không còn dễ dàng thức tỉnh võ hồn như trước, chứ đừng nhắc đến chuyện nhận tiền trợ cấp, thế là càng ngày, bình dân càng bị Quý tộc bóc lột.
Về phần Luffy thì sao?
Luffy ngu si hơn Đường Tam rất nhiều, cho nên oan có đầu nợ có chủ, chắc chắn 96,69% Luffy chỉ trả thù Akainu chứ không diệt đi toàn bộ hải quân giống như thằng Đường Tam.
Đây chính là sự khác nhau giữa người khôn và kẻ ngu.
Phải thông minh, quyết đoán, giả nhân giả nghĩa như thằng Đường Tam thì mới có thể trở thành Thần Vương thống trị thần giới, tiếng tốt lưu truyền ngàn đời.
Còn ngu như Luffy, suốt ngày bô bô cái mồm muốn trở thành Vua Hải tặc thì bị người dân chửi cho là đúng rồi.
Saitama cũng không phải thằng ngu, mặc dù cậu ta có thể giải quyết thằng chuột nhắt Nezumi trong vòng một nốt nhạc, thế nhưng không, cậu ta không đời nào làm như vậy.
Cứ để chúng nó nhảy nhót thoải mái, thích làm gì thì làm, đợi bao giờ bọn hải quân này lộ ra bộ mặt thật thì Saitama mới buồn ra tay, nắm chặt 'lẽ phải' trong tay.
"Chít chít chít! Bây giờ Arlong đã chết rồi, không biết bản quan phải tìm ai để hợp tác nữa đây!" Nezumi thở dài ngao ngán.
Mỗi tháng, Arlong đều dâng lên một đống châu báu, hối lộ cho Nezumi cùng bè lũ thuộc hạ. Bây giờ Arlong đã chết, không còn 'thu nhập' hàng tháng nữa rồi.
Toàn bộ tài sản của Băng hải tặc Arlong chắc chắn sẽ bị Nezumi cuỗm vào túi riêng, cái đầu của bọn người cá này thì sẽ bị hắn đem đi lĩnh quân công.
Đây người ta gọi là vừa có tiếng lại vừa có miếng, nhất long song phượng, một mũi tên trúng hai con chim, ...
Việc cần làm nhất lúc này chính là giết người diệt khẩu, xử lí đám người Saitama, sau đó giao nộp thi thể của đám người cá cho cấp trên, từ đó Nezumi sẽ nhất phi trùng thiên, việc thăng chức tăng lương là ngay trong tầm tay.
Dù sao đây cũng là Arlong, tên hải tặc có số tiền truy nã cao nhất biển đông a.
"Bọn bay đâu! Nổ súng bắn chết ba bọn nó cho ta!" Nezumi ra lệnh cho lũ thuộc hạ.
"Yes, sir ~"
Pằng chíu, pằng chíu.
Hàng trăm, hàng ngàn viên đạn chi chít chìn chịt, lao thẳng về phía đám người Saitama. Nami thấy vậy thì sợ quá, nàng bị dọa vãi cả đá.i ra quần.