Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 56: Gieo gió gặt bão



Đứng trước mưa tên bão đạn, Saitama vô cùng thờ ơ, hắn ta chỉ đơn giản đứng chắn trước người Nami, che chở cho nàng.

Thái độ của Zoro cũng chẳng khác gì mấy, cậu ta khẽ nhếch mép, tỏ ra khinh thường, thậm chí còn nhắm chặt hai mắt, hai tay cầm kiếm thì vung vẩy loạn xạ, trông từ xa, Zoro giống như đang chém bừa chém bãi vậy.

Đám hải quân nhìn thấy hành động của đám người Saitama thì chỉ cười lạnh.

"Chít chít chít, người đàn ông mạnh nhất biển đông không hơn gì cái này. Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của các ngươi. Chít chít!"

Tên chuột nhắt Nezumi phải thừa nhận một điều: Saitama rất mạnh, có thể đánh bại tên hải tặc có số tiền truy nã cao nhất biển đông: Arlong Mũi răng cưa thì chắc chắn không phải dạng vừa đâu.

Thế nhưng cho dù mạnh hơn nữa thì Saitama vẫn là người, một con người làm bằng xương bằng thịt, mà trong suy nghĩ của tên Đại tá phế vật này, con người làm bằng xương bằng thịt thì làm sao đấu lại súng đạn được cơ chứ.

"Chít chít chít, ba người các ngươi chết chắc rồi! Các ngươi sẽ bị bắn thành cái sàng, sau đó ngã xuống đất, giãy đành đạch rồi mới chết nhe răng!"

Đang lúc, tên chuột Nezumi chuẩn bị ra lệnh cho đám thuộc hạ dọn dẹp hiện trường, hủy thi diệt tích, phi tang chứng cứ thì bỗng dưng...

Keng keng keng keng.

Hàng trăm hàng ngàn viên đạn bắn về phía Zoro đều bị cậu ta vung kiếm chém đứt đôi.

"Ối mẹ ơi! Quái vật ~ Chít chít! Bọn bây đâu, mau mau hộ giá! Bản quan chuồn trước đã, các ngươi hãy ở lại đoạn hậu cho ta!"

Nhìn thấy trình độ kiếm thuật siêu quần của Zoro, Nezumi biết mình đã trêu phải cao thủ, hắn đã gây họa to rồi, dây vào rắc rối lớn rồi. Lúc này mà không chạy ngay thì đợi Zoro rảnh tay, hắn lại chặt ngay cho một nhát thì khổ.

Chưa dừng lại ở đó, Zoro vẫn tính là người, còn riêng Saitama mới đúng là quái vật, từng viên đạn bắn trúng cơ thể cậu ta đều không thể tạo thành bất kì tổn thương nào.

Mà cũng đúng thôi, nếu như Tứ hoàng Kaido được mệnh danh là【Sinh vật mạnh nhất hành tinh】cho dù ăn mấy viên đạn đại bác vào mồm cũng không xi nhê, thì Saitama còn mạnh hơn Kaido cả tỷ lần, cho dù có ăn mấy trăm viên đạt hạt nhân vào mồm chắc cũng chẳng sây sát tý gì a.

Bây giờ bị mấy chục viên đạn bắn vào người, Saitama cảm thấy chẳng khác quái gì gãi ngứa cả, giống hệt như muỗi đốt inox vậy.

"Tên cẩu quan gian ác kia! Ngươi muốn chạy đi đâu. Hôm nay Saitama ta phải thay trời hành đạo, diệt trừ tên cẩu quan nhà ngươi, tạo phúc cho bách tính, bla bla..."

Saitama mở mồm nói ra một đống lý tưởng cao cả, sau đó mới dùng tuyệt chiêu【Nhất dương chỉ】bắn nát chỗ hiểm của Nezumi cùng lũ thuộc hạ.

"Á á á~ Trứng của ta~ Thiếu hiệp tha mạng, xin hãy tha cho bản quan à nhầm... tha cho tiểu nhân một mạng!"

Nezumi nghiến răng nghiến lợi, cố nén cảm giác đau đớn truyền đến từ hạ thể. Lúc này hắn cần phải giữ được tỉnh táo hơn bao giờ hết, sai một li là đi một dặm, không xử lý hẳn hoi thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của hắn.

Trông thấy Saitama đang bước từng bước về phía mình, Nezumi hoảng quá, vội vã nặn ra mấy giọt nước mắt cá xấu, bày ra bộ dáng đáng thương, nức nở nói:

"Thiếu hiệp tha mạng, tiểu nhân sai rồi, lần sau không dám thế nữa ~ Tiểu nhân trên có vợ già, dưới có con thơ, nếu tiểu nhân mà chết, bọn họ sẽ bơ vơ không nơi nương tựa!"

Nezumi không thèm để ý đến mặt mũi, vừa ôm đùi Saitama, hắn vừa cố làm ra một bộ dáng đáng thương.

"Cmn, thằng cờ hó! Bây giờ biết sợ thì cũng đã muộn. Hôm nay ta tha cho ngươi, thế nhưng ngày xưa ngươi có tha cho bọn ta hay không? Tám năm trời cấu kết cùng Arlong, tên cẩu quan nhà ngươi có biết mấy vạn bách tính chúng ta đã trải qua cuộc sống địa ngục như thế nào không?"

Nami giận quá hóa cười, nàng giơ chân, liên tục đá vào háng Nezumi, đá cho đến khi trym hắn nát be nát bét mới thôi.

"Cmn, chết mày chưa, cho mày chừa! Dám dọa cho lão nương són ra quần à nhầm... dám thông đồng làm bậy cùng hải tặc à!"

Saitama đứng ở một bên nhìn xem Nezumi bị Nami đá nát háng thì thấy cũng tội nhưng thôi cũng kệ.

Ác giả ác báo, gieo gió gặt bão, bị đá là đúng thôi, chết chưa hết tội.

Bị Saitama bắn nát zái, bây giờ lại bị Nami đá vào chỗ hiểm, một tên tiểu nhân như Nezumi có thể nhẫn nhịn nhưng không thể nhẫn nhục. Nhất thời, trong mắt hắn lóe lên một tia hung quang, nhưng rất nhanh đã bị hắn che giấu.

"Vị nữ hiệp này, xin nghe tiểu nhân nói một lời. Bây giờ tiểu nhân vẫn đang giữ chức Đại tá, nếu như giết ta, các ngài sẽ bị truy nã.

Hơn nữa, tiểu nhân đã biết hối cải làm người, xin các ngài hãy tin tưởng ta. Nếu không tin, các ngài có thể áp giải ta đi căn cứ hải quân để ta tự thú!" Nezumi nói với một ánh mắt 'chân thành'.

Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng, Nezumi lại nghĩ:

"Có cái rắm mà ta tự thú ý. Đợi đến khi đi tới căn cứ hải quân, ta sẽ ra lệnh cho toàn bộ hải binh bắn chết các ngươi.

Súng đạn không bắn chết được Saitama, nhưng ta không tin đến ngay cả đại bác cũng không làm gì được hắn ta a.

Ngoài ra, đám người này không có bằng chứng chứng minh ta từng cấu kết với Arlong, chỉ cần ta xử lý thỏa đáng thậm chí có thể bảo toàn tính mạng, đồng thời ban bố lệnh truy nã đám người Saitama!"

Nezumi đã nghĩ kĩ cả rồi.

Con ả Nami láo toét kia dám đá vào háng hắn 16 phát thì sẽ bị truy nã 16 triệu Beri, Zoro sở hữu trình độ kiếm thuật lợi hại thế kia thì tiền truy nã phải cao hơn, khoảng 30 triệu.

Riêng thằng Saitama là lợi hại nhất trong cả đám, chỉ cần bóp zái một cái là đủ để đánh bại Arlong rồi, thôi thì cho hẳn 60 triệu cho nó máu.

"Thế nào? Ngươi muốn đi tự thú ư?" Saitama cười lạnh.

Hahaha, hắn biết thừa suy nghĩ trong đầu Nezumi. Muốn truy nã bọn hắn á?

Đừng hòng.

Saitama sẽ cho tên chuột nhắt này biết thế nào là tuyệt vọng. Trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều phí công vô ích mà thôi.

"Đúng, đúng, tiểu nhân sẽ đi tự thú ạ!" Nezumi âm thầm cười lạnh, ánh mắt lóe lên một tia mừng rỡ, giống như thể quỷ kế của hắn sắp sửa thành công đến nơi vậy.