Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 285



Lãnh đạo khẽ cười nói, "Ừm, quả thật đúng với tên.”

“Phần mềm cháu làm ở HK đâu? Mau để tôi mở mang tầm mắt.”

“Nhìn ngài nói kìa, đó chỉ là một món đồ chơi đặc biệt bình thường.” Cố Vân Khê thở dài trong lòng, cô biết ngay, ai.

Cô thật sự muốn khiêm tốn, làm một học sinh bình thường không có gì đặc biệt. Bất đắc dĩ, thực lực không cho phép a.

Cô mở máy tính, ngón tay vừa đặt lên bàn phím, bỗng nhiên chần chừ một chút, "Cái đó, có thể hack vào phòng giám sát không?"

“Có thể.”

Thật ra Cố Vân Khê không có hack bào, cũng không muốn biết biện pháp bảo vệ cùng bố cục bản đồ nơi này.

Nhưng, cô cũng không có biện pháp.

Cô vừa thao tác vừa giải thích, lãnh đạo vừa nhìn liền hiểu, "Thì ra là như vậy, chỉ nghe nói thôi là không thể tưởng tượng.”

"Còn phần mềm nào nữa?"

“Phần mềm phác họa có chút thô ráp, cháu còn chưa kịp ưu hóa, ngài xem là được rồi.” Tay phải Cố Vân Khê nhẹ nhàng ấn một cái, liền đổi trang khác, đi vào phần mềm phác hóa. . truyện ngôn tình

Cô tùy ý nhìn về phía nhân viên công tác bên cạnh, "Cháu sẽ dựa theo khuôn mặt của chú bảo tiêu này.”

“Được.”

Chỉ thấy mười ngón tay cô tung bay trên bàn phím, chỉ chốc lát sau, một khuôn mặt trông rất sống động xuất hiện trên màn hình, bản thân bảo tiêu cũng sợ ngây người.

Lãnh đạo nhìn vệ sĩ, lại nhìn màn hình, không khỏi tán thưởng, "Đúng là giống nhau như đúc, Cố Vân Khê, cháu rất lợi hại.”

Cố Vân Khê ngại ngùng cười, "Lợi hại hơn thì khẳng định có rất nhiều, cháu không tính là gì.”

Lãnh đạo khoát tay áo, những kỹ thuật này hắn còn chưa thấy qua, đứa nhỏ này ưu tú không thể nghi ngờ, là có chân tài thực học.

“Biết vì sao tôi muốn gặp cháu không?”

Cố Vân Khê không cần nghĩ ngợi nói, "Ba thứ này cháu đều đã nộp lên, tùy tiện xử lý như thế nào.”

Cô đã chuẩn bị sẵn sàng, cũng không ngại, tiền của cô đủ nhiều, nhiều hơn nữa cũng chỉ là một con số.

Những thứ này trong mắt cô cũng không tính là gì, cô có thể sáng tạo ra thứ tốt hơn.

Mà, những thứ này có thể giúp đất nước của họ, tại sao không?

Rất nhiều thứ có giá, nhưng một số lại vô giá. Lãnh đạo không nghĩ tới cô hào phóng như vậy, "Bên phía HK muốn bỏ ra giá cao để mua, mà cháu nộp cái này lên sẽ gây tổn thất nghiêm trọng, được sao?”

Cố Vân Khê mỉm cười, "Cháu được quốc gia bồi dưỡng, chỉ cần quốc gia cần, cháu sẽ xông pha khói lửa, tiền có đáng là gì? Chỉ cần nước an thì nhà mới an.”

Lời này của cô là phát ra từ nội tâm, lãnh đạo tin tưởng ánh mắt của mình, cao hứng không thôi, thiên tài có tài hoa đương nhiên tốt, nhưng thiên tài có tình cảm với đất nước, gia đình mới là trân quý nhất.

Khoa học không có biên giới, nhưng các nhà khoa học có quốc tịch.

Quân bất kiến, rất nhiều học sinh tài hoa dào dạt ra nước ngoài, cũng không thấy quay đầu lại, gia nhập ngoại quốc, được cả danh và lới.

Thất vọng khẳng định có, nhưng, cũng có thể hiểu được, người thường sẽ đi lên chỗ cao.

Cho nên, càng thể hiện sự đáng quý của những nhân tài kiên trì học thành tài về nước.

“Cháu là một đứa trẻ ngoan, có giác ngộ như vậy tôi rất vui mừng, toii mong đám người các cháu sớm ngày thành tài, sớm ngày đầu nhập vào xây dựng quốc gia chúng ta.”

“Cháu sẽ cố gắng học tập.”

“Đất nước chúng ta sẽ không quên tất cả những công thần đã cống hiến cho đất nước.”

Hắn khen vài câu, lời nói xoay chuyển, "Bất quá, tôi cũng không phải vì những thứ này.”

Không phải? Cố Vân Khê ngây ngẩn cả người, nhưng cũng kịp phản ứng, mấy thứ này còn không đáng để cấp trên coi trọng như vậy, "Vậy thì vì sao?"

Ánh mắt lãnh đạo nhìn cô cực kỳ phức tạp, "Chiến tranh vùng Vịnh bùng nổ rồi.”

Cố Vân Khê:... Cô không nghe lầm chứ?

Cố Vân Khê trợn tròn mắt.

Không phải chứ? Chiến tranh vùng Vịnh sắp nổ ra? Sao lại sớm hơn nửa năm?

Chẳng lẽ là hiệu ứng bươm bướm? Cái này......

Bên tai truyền đến thanh âm lãnh đạo, "Hai ngày trước Mỹ dẫn đầu liên hợp bộ đội bỗng nhiên phát động chiến tranh với Iraq..."

Chiến tranh vùng Vịnh là trận chiến đầu tiên của chiến tranh kiểu mới, thay đổi toàn bộ tiến trình lịch sử, cũng dạy cho nước ta một bài học mạnh mẽ.

Trước đó, nước ta đều lấy lục quân làm chủ phương thức tác chiến máy móc, thời điểm mấu chốt áp dụng chiến thuật biển người, dựa vào ý chí ngoan cường cùng tài năng chỉ huy.

Nhưng, hiện nay nhìn thấy tên lửa chính xác, công nghệ định vị hàng không của Quân đội Mỹ đánh đối thủ không có sức hoàn trả, không quân của đối thủ đều không có cơ hội cất cánh.

Điều này quá chấn động, bọn họ lần đầu tiên biết trận chiến còn có thể đánh như vậy.

Điều này làm cho vô số cao tầng đêm không thể chợp mắt, trằn trọc khó ngủ, khổ tư con đường tương lai nên đi như thế nào.