Nội dung truyện Xuyên Thành Cô Út Nóng Tính Trong Truyện Thiên Kim Thật – Giả
Văn án
Đường Mộng xuyên thành cô út mờ nhạt trong một cuốn truyện thiên kim thật – giả.
Cháu gái thật bị bế nhầm từ lúc nhỏ, sống mười mấy năm ở vùng quê nghèo, gầy còn da bọc xương.
Cháu gái giả được nâng như trứng hứng như hoa, từ nhỏ đã không phải lo chuyện cơm áo, sống như một cô công chúa nhỏ.
Sau khi về nhà, cháu gái thật phải cẩn thận từng li từng tí, thậm chí chẳng dám nói năng lớn tiếng, mà bố mẹ và người nhà đều đối xử lạnh lùng với cô bé.
Cháu gái giả thì lại được cặp vợ chồng già yêu thương, tiếp tục nuôi nấng, không ít lần trong tối ngoài sáng chèn ép cháu gái thật.
Người khác đều nói cháu gái thật không đủ tự tin phóng khoáng, không lễ phép hiểu chuyện, tốt bụng ấm áp tựa tiên nữ nhỏ như ả ta.
Họ không biết những thứ này đều do cô ả cố ý sắp đặt, mục đích là để người khác thấy rõ sự chênh lệch giữa cháu gái thật bà ả ta, khiến bố mẹ càng yêu quý ả ta hơn.
Đường Mộng bắt đầu nổi bão…
Thứ yêu ma quỷ quái gì dám cả gan nhiễu sự trước mặt cô chứ!
Mày dám động vào cháu gái thật của bà, có tin bà lột da mày không!
Thế là…
Lúc Đường Y Y giở trò ăn nói thảo mai, Đường Mộng lập tức xắn tay áo lên – Mày mà nói thêm câu nữa là tao xé miệng mày ra đấy!
Lúc Đường Y Y khóc sướt mướt trước mặt hai vợ chồng già, Đường Mộng lại đứng bên thờ ơ.
Ha ha! Lúc bà xài chiêu này thì mày còn đóng bỉm đấy con ạ!
—
Quý Hoài An từ nhỏ đã phải chịu khổ, sống nghèo khó cùng cực chẳng bằng con chó.
Chỉ có Đường Mộng biết sau này Quý Hoài An sẽ gặp thời hoá rồng, trở thành ông trùm tầm cỡ. Không lâu sau, toàn bộ thành Nam sẽ nằm dưới sự thống trị của anh.
Đường Mộng chưa từng có ý định dựa dẫm vào anh, chẳng qua cô thấy người này quá đỗi đáng thương mà thôi.
Đường Mộng lén đưa đồ ăn, đưa quần áo cố tình xé rách cho anh để giữ ấm, lặng lẽ trải nghiệm niềm vui thú nuôi dưỡng ông trùm.
Quý Hoài An chưa từng nghĩ, cô công chúa nhỏ thích mặc đồ trắng, luôn sống vô tư lự kia sẽ trở thành ánh sáng duy nhất trong chuỗi ngày tăm tối dằng dặc của anh.
—
Quý Hoài An cái gì cũng tốt, mỗi tội quá dữ dằn.
Đường Mộng thương lượng với anh: “Anh có thể dữ với người khác nhưng đừng dữ với em được không?”
Quý Hoài An nặng nề ừ một tiếng.
Anh nào dám hung dữ với em.
Ngay cả mạng của anh cũng cho em còn gì.