[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 73



[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 65
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tiếu Dao nhanh chóng kéo chăn, che đầu lại, trong lòng nhảy bang bang.
Bất quá đây cũng không phải dọa người nhất, dọa người nhất chính là, Chu Hải Quyền rõ ràng đưa lưng về phía cậu, cậu thế nhưng còn thấy được có cái gì đang lắc lư.
Đây đây đây, xem ra Chu gia hai huynh đệ, quả nhiên gen là giống nhau.
Tiếu Dao lần này liền không còn buồn ngủ, bên ngoài vẫn còn tiếng vang, tiếp theo toilet liền truyền đến tiếng nước.
Chu Hải Quyền có thói ở sạch, đối với chuyện ngủ này đặc biệt như thế, không tắm rửa mà để anh dính giường, anh làm không được. Cho nên mặc dù nhà khách điều kiện đơn sơ, không có biện pháp tắm rửa, anh cũng muốn lau người, hôm nay một ngày đặc biệt mệt nhọc, lại uống nhiều rượu như vậy, cả người đều là mùi rượu, không rửa thật sự không thể ngủ.
Bất quá trong phòng không có máy sưởi, thật đúng là rất lạnh, sau khi lau xong anh thay áo ngủ, lại đem phòng vệ sinh rửa sạch một lần, bận đại khái một tiếng, lúc này mới trở lại giường, thấy Tiếu Dao che đầu, tựa hồ đã ngủ say.
Ngủ cư nhiên còn che đầu, đây cũng không phải là thói quen tốt.
Chu Hải Quyền mở chăn ra ngồi lên giường, Tiếu Dao tránh ở trong chăn, liền cảm thấy giường lún xuống một phần.
Một cái chăn vốn đang có chút mỏng, nhưng là Tiếu Dao thế nhưng cảm thấy khô nóng lên, cậu liền cảm thấy cùng Chu Hải Quyền ngủ cùng một giường, thật sự là không sáng suốt. Cũng may nơi này không ai biết quan hệ của cậu và Chu Hải Quyền, cẩn thận suy nghĩ một chút, loại quan hệ kỳ quái này của hai người bọn họ, cư nhiên có thể ngủ cùng nhau, cũng là cổ quái thực. Chính cậu còn ổn, cậu là thẳng nam, tự nhiên có thể ngồi ngay ngắn, chính là Chu Hải Quyền không biết cậu là thẳng nha, cư nhiên còn đồng ý cùng cậu chen ở trên một cái giường.
Tiếu Dao cẩn thận nghĩ nghĩ, dựa theo hiểu biết đối với Chu Hải Quyền, bởi vậy có thể thấy được Chu Hải Quyền đối cậu thật là một chút ý tưởng cũng không có...... Có thể thấy được Chu Hải Quyền cũng rất thẳng, thẳng đến cho rằng chính mình cùng tức phụ tiền nhiệm của em trai ngủ một cái giường, cũng căn bản không có bất luận cái gì không thích hợp!
Đúng rồi, bọn họ chỉ giống như hai thẳng nam ngủ cùng một giường, hai thẳng nam ngủ một giường, còn cần suy nghĩ miên man à?
Sau khi nghĩ thông suốt, Tiếu Dao liền thả lỏng, cậu hơi hơi kéo chăn xuống một chút, lộ ra cái mũi, nhiệt khí theo hơi thở dài từ mũi ra ngoài, cảm giác thân thể khô nóng liền dần dần rút đi. Trong phòng đã là một mảnh đen nhánh, Chu Hải Quyền đã tắt đèn bàn, nằm xuống.
Tiếu Dao là ngủ rồi, Chu Hải Quyền lại gối cánh tay, căn bản ngủ không được.
Anh hôm nay uống rất nhiều rượu, hiện giờ rượu nhiệt nóng lên, cổ có chút khát, thân thể cũng rất nóng.
Anh trước kia chưa từng có nghĩ tới, có một ngày sẽ cùng Tiếu Dao nằm trên một cái giường.
Sự tình làm thế nào tới tình trạng này, anh cũng không thể nói chính mình hoàn toàn bằng phẳng quang minh, dục niệm con người tựa hồ đều hoặc nhiều hoặc ít mang theo một chút ích kỷ cố ý vô tình, nó không biết liêm sỉ mà dụ hoặc người thử thách ở bên cạnh điểm mấu chốt của đạo đức. Phòng rất tối, nhìn lâu rồi, giống như đầu óc sẽ theo tròng mắt cùng nhau tan rã, cảm quan con người cũng trở nên chết lặng, tan rã trong đêm tối.
Quá yên tĩnh, thế giới này quá yên tĩnh, do đó tiếng hít thở của Tiếu Dao trở nên phá lệ rõ ràng, nó cổ động màng tai anh, hô hấp vốn dĩ chỉ là một loại thanh âm, giờ phút này lại phảng phất không chỉ có thể nghe thấy, còn có thể ngủi thấy, nếu tới gần một ít, bò đến trước miệng mũi kia, là có thể trong hô hấp nóng rực, ngửi được ái dục thơm ngọt.
Chu Hải Quyền cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, liền nhẹ nhàng ngồi dậy, mở đèn đầu giường, cầm lấy ly nước, ừng ực ừng ực xuống bụng, mấy hóp liền uống hết, nước là lạnh, lại không diệt nổi nhiệt độ thân thể, anh hôm nay uống quá nhiều rượu.
Nhà khách cách âm không tốt, Tiếu Dao ngày hôm sau sáng sớm 7 giờ đã tỉnh lại, bên ngoài sắc trời vẫn là tối lung lung, cậu ngồi dậy, phát hiện Chu Hải Quyền cư nhiên sớm đã không còn ở đó nữa, chăn của anh xếp chỉnh chỉnh tề tề, khăn trải giường cũng bằng phẳng không nếp gấp, giống như không ai ngủ qua vậy.
Thật là nghiêm cẩn đáng sợ.
Cậu đang nghĩ vậy, cửa phòng liền mở, Chu Hải Quyền xách theo bình nước tiến vào, nói: "Tỉnh."
"Ân." Tiếu Dao lên tiếng trả lời, nói: "Anh dậy sớm như vậy."
"Ân." Chu Hải Quyền nói: "Vừa lúc có nước đây, cậu dùng nước ấm rửa mặt đi, đợi lát nữa chúng ta đi ra ngoài ăn cơm."
Tiếu Dao xuống giường, lấy túi ra ngoài, từ phía trên lấy quần áo cần mặc hôm nay, ôm vào phòng vệ sinh, đại khái còn có chút mơ hồ, một bên ngáp một bên lê dép lê đi, Tiếu Dao như vậy thoạt nhìn phá lệ trẻ con, áo ngủ trên người suy sụp mềm mại, phía trên cư nhiên còn có đồ án vịt vàng lớn. Chu Hải Quyền nhịn không được nhếch môi, thấy Tiếu Dao đi vào liền đứng ở cửa ra vào. Bất quá Tiếu Dao cũng không khóa cửa, cửa bởi vì quán tính mở ra một khoản trống, Chu Hải Quyền mơ hồ nhìn thấy Tiếu Dao đang cởi áo ngủ, liền quay đầu đi ra ngoài.
Hôm nay thời tiết không tốt, trời đầy mây, diễn xuất buổi tối chưa chắc có thể đúng giờ tiến hành.
"Hiện tại dự báo thời tiết là càng ngày càng không chuẩn," Trâu đoàn trưởng ôm túi làm ấm tay, "Rõ ràng dự báo nói là nhiều mây, kết quả hôm nay âm, cảm giác trời muốn mưa."
Cuối hành lang có bếp lò, bếp lò nấu ấm nước, ào ạt đầy nhiệt khí. Trâu đoàn trưởng gọi Chu Hải Quyền đi ăn sáng, Chu Hải Quyền quay đầu lại nhìn thoáng qua trong phòng, do dự một lát, liền đi theo Trâu đoàn trưởng.
Này vừa đi, hai người liền một buổi sáng cũng không gặp mặt, Chu Hải Quyền mang theo người vào trong thôn phát vật tư, Tiếu Dao cùng người nghệ thuật đoàn ở văn phòng hiệu trưởng Tiểu học Dương Thụ Hương tập luyện tiết mục, không xem như tập luyện chính thức, mọi người đều là nghệ thuật gia thân kinh bách chiến, chỉ là đi lưu trình. Đại khái sắp đến thời điểm giữa trưa, người đài truyền hình tới, Tiếu Dao thò lại gần xem náo nhiệt, thấy một nữ chủ trì trang điểm đậm cầm microphone, đang cùng đại ca camera tìm vị trí.
"Tết Âm Lịch an ủi tặng quan tâm, tha thiết chân tình ấm nhân tâm. Tết Âm Lịch sắp tới rồi, vì làm Dương Thụ Hương dân chúng đều có thể qua một năm vui vẻ, tường hòa ngày hội, làm cho bọn họ cảm nhận được đảng cùng chính phủ quan tâm, hoạt động tặng ấm áp Tết Âm Lịch năm nay lại đúng hẹn tới, mọi người có thể nhìn thấy mấy chiếc xe tải ở phía sau tôi, chính là thị ủy toà thị chính liên hợp......"
"Nhìn cái gì đây?" Liễu Oanh Oanh bỗng nhiên vỗ bả vai Tiếu Dao, theo ánh mắt của cậu nhìn qua, cười nói: "Đều là kiểu cũ, chị đều đã thuộc rồi."
"Em vừa rồi nghe bọn họ nói, mấy thứ này, đại bộ phận đều là chia cho hộ khó khăn trong núi, sao lại không cho các đồng hương đến đây lãnh, tự mình một nhà một nhà mà phát, không phải thực lao lực sao? Buổi tối an ủi diễn xuất vừa mở, mọi người không phải đều tới sao? Đến lúc đó trực tiếp phát cho họ, bớt bao nhiêu việc."
"Em không biết, bên này rất nhiều đều ở trong núi sâu, giao thông đặc biệt không thuận tiện, tiệc tối bọn họ cũng tới không được, có thể tới trên cơ bản đều là trên trấn cùng thôn phụ cận. Còn có chính là đại bộ phận hộ khó khăn đều là lão nhân goá bụa, sức khỏe cũng khá yếu, để cho bọn họ tự mình tới lãnh, không có phương tiện. Hàng năm đều là dựa vào con la và ngựa chở đi, một thôn một thôn mà phát."
Tiếu Dao hỏi: "Chúng ta có thể đi theo đi không, buổi chiều cũng không có chuyện gì."
"Em muốn đi à," Liễu Oanh Oanh nói, "Vậy em nói một tiếng với Trâu đoàn trưởng, kẻo ông ấy tìm không thấy người."
Trâu đoàn trưởng tự nhiên là ủng hộ, kỳ thật nam đồng chí trong đoàn bọn họ cơ bản đều sẽ đi tham dự phát vật tư. Dân cư Dương Thụ Hương không nhiều lắm, nhưng diện tích rất rộng, thôn phân tán nhiều, cho nên đều là phân công xong, ai ai đi đâu, như vậy hiệu suất cao một chút. Tiếu Dao cùng một người khác tên Vương Kiệt, phân công đến Hậu Oa thôn.
Bất quá bọn họ còn chưa thể lập tức đi, bởi vì la và ngựa chiêu mộ được từ đồng hương số lượng hữu hạn, trước mắt đều đã phái đi, còn chưa trở về.
Tiếu Dao rất nhanh đã hiểu rõ vì sao cần thiết phải dùng con la hoặc ngựa tới vận chuyển, đường đi Hậu Oa thôn khó đi đến vượt quá tưởng tượng của cậu, có vài đường nhỏ qua núi, cậu vừa nhìn liền có chút sợ hãi, Vương Kiệt nói với cậu: "Nhà ở trong núi sâu, kiến trúc vật liệu đều là một sọt một sọt mà khiêng lên."
Tiếu Dao xem như hoàn toàn minh bạch cái gì gọi là "Nếu muốn phú, trước tu lộ".
*Nếu muốn giàu phải làm đường trước.
Bọn họ đi Hậu Oa thôn, trong thôn chỉ có bốn năm hộ dân, trừ lão nhân và trẻ con, cơ hồ không một người thanh niên, nghe nói đều ra ngoài đi làm công, kỳ nghỉ Tết Âm Lịch còn chưa tới, đều còn chưa có thể trở về. Thời điểm đem vật tư phát cho những lão nhân và hài tử, tâm tình thật sự phi thường kỳ diệu, Tiếu Dao là lần đầu cảm nhận được loại cảm giác này, cậu nghĩ cậu về sau có tiền, nhất định phải học giống như Chu Hải Quyền bọn họ, làm nhiều việc tốt, trợ giúp càng nhiều người cần được trợ giúp. Loại này ngày thường nghe được sẽ cảm thấy có chút làm ra vẻ cái gọi là cao thượng phẩm đức, tại một khắc này lại trở nên chân thật mà cụ thể.
Bọn họ từ Hậu Oa thôn trở về, đã là buổi chiều, mới vừa trở lại trong trường học, trời liền mưa.
Một chút mưa, sân khấu vốn dĩ đã sắp dựng xong cũng dừng lại, mọi người đều đứng ở trong phòng học tránh mưa, nghị luận trận mưa này có thể rơi bao lâu. Bất quá sắc trời phi thường mù mờ, khả năng diễn xuất buổi tối có thể thuận lợi cử hành rất nhỏ, Tiếu Dao cùng Vương Kiệt không đuổi kịp giờ cơm, nhà ăn giữ cho bọn họ hai chén mì ăn liền, Tiếu Dao ăn xong, lại qua một hồi lâu, mới phát hiện Chu Hải Quyền còn chưa trở về.
Ngay từ đầu còn tốt, chờ đến thời điểm sắc trời sắp đen, Chu Hải Quyền bọn họ còn chưa về, Tiếu Dao liền có chút lo lắng theo. Bất quá Trâu đoàn trưởng nói gọi điện thoại liên hệ được, Chu Hải Quyền bọn họ rất tốt, chỉ là bị mưa vây ở nửa đường, một chốc một lát cũng khó về.
Tiếu Dao đi qua đường núi, biết đường núi kia mưa xuống sẽ nhiều nguy hiểm, trong lòng cứ luôn nóng nảy, buổi tối thời điểm sắp 8 giờ, Chu Hải Quyền bọn họ cuối cùng đã trở lại, Tiếu Dao cách đám người nhìn Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền tuy rằng mặc áo mưa, nhưng tóc ướt dầm dề, hiển nhiên là bị xối ướt, môi cũng đông lạnh đến phát tím, Trâu đoàn trưởng để cho bọn họ nhanh chóng vào phòng chiêu đãi thay quần áo. Chu Hải Quyền cầm đèn pin cùng những người khác cùng nhau đi ra bên ngoài, mới thấy Tiếu Dao đứng ở hành lang.
Nhưng Tiếu Dao không nhìn anh, cong eo chọc một tiểu thổ cẩu của sư phụ nhà bếp nuôi.
Mùa đông gặp mưa không phải việc nhỏ, cường kiện như Chu Hải Quyền, thế nhưng cũng không chịu nổi, trở về liền bắt đầu hắt xì, đại khái ngày này cũng quá mệt mỏi, lên giường cũng sớm, thời điểm nửa đêm, Tiếu Dao bị tiếng hít thở thô nặng của anh bừng tỉnh, Tiếu Dao bò dậy, trộm bò đến nửa bên Chu Hải Quyền, mở đèn đầu giường, liền thấy được khuôn mặt đỏ bừng của Chu Hải Quyền.
- ------------------------------------------------
NẾU TRONG TUẦN LÊN 100 VOTE THÌ LỊCH CẬP NHẬT SẼ THÀNH T2 VÀ T5 MỖI TUẦN NHA MỌI NGƯỜI.
TƯƠNG TÁC ÈO ỌT QUÁ NÊN EM CHIÊU TRÒ, MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ Ạ.