[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 78



[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 70
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chu Hải Quyền vì ý niệm này của mình mà cảm thấy hưng phấn lại sợ hãi, trái tim đập lợi hại, chờ đến lúc tắt đèn, anh nhìn đêm tối nặng nề, bên người là tiếng hít thở rất nhỏ của Tiếu Dao, Tiếu Dao cùng anh so sánh, thật sự bằng phẳng quang minh, không giống anh, trong lòng có sỉ niệm không thể nói với người ngoài.
Tiếu Dao ngày hôm sau sáng sớm đã dậy, trời còn chưa sáng hẳn, cậu liền không còn buồn ngủ, hôm nay là ngày diễn xuất trước mặt mọi người, cậu có chút khẩn trương.
Cậu từ trên giường ngồi dậy, nhìn nhìn Chu Hải Quyền, mông lung nhìn thấy Chu Hải Quyền nằm thẳng, đang ngủ say sưa.
Cậu lén bò dậy, không kinh động Chu Hải Quyền, liền tay chân nhẹ nhàng ra cửa. Bên ngoài còn có chút tối, nổi lên sương mù rất lớn, rất lạnh. Cậu dọc theo bờ sông phía sau nhà khách chạy hơn nửa giờ, cứ chạy mãi đến nơi không có ai, đem《 Sơn Pha Dương 》 mình phải xướng tập diễn một lần.
Xướng xong rồi, cậu một người ở bờ sông đi bộ một hồi, ven bờ sông có rất nhiều cây bạch dương, sau khi đám sương tản ra, càng hiện ra rét lạnh tịch liêu, khiến người lại bình tĩnh trở lại, thời điểm trở lại nhà khách, mọi người cơ bản đều đã dậy, trong viện có rất nhiều nữ đồng chí đang luyện giọng, rất náo nhiệt. Hôm nay phải diễn xuất, không khí hiển nhiên cùng ngày hôm qua có chút không giống nhau.
Cậu vào phòng, thấy Chu Hải Quyền đang rửa mặt, quay đầu lại thấy cậu, đi đến cửa toilet nói: "Dậy sớm như vậy."
Tiếu Dao cười cười, nói: "Ngủ không được, đi ra ngoài chạy một vòng."
Chu Hải Quyền súc miệng, hỏi: "Khẩn trương?"
Tiếu Dao gật gật đầu: "Này vẫn là lần đầu tiên tôi chính thức hát tuồng, sợ xướng không tốt."
"Tiệc tối lần trước em đã xướng rất tốt, ngày hôm qua tôi cũng nghe, xướng rất tốt, không cần khẩn trương."
Tiếu Dao cười cười, ở bên cạnh chờ Chu Hải Quyền rửa mặt xong ra ngoài, chính mình mới đi vào rửa mặt.
Buổi sáng bọn họ phải hóa trang tập diễn một lần, đại sư đi ngang qua sân khấu là được, giống Tiếu Dao loại này, liền phải xướng hết toàn bộ hành trình. Tiết mục của cậu an bài ở sau đoạn giữa, thời điểm đến phiên cậu đã sắp giữa trưa, tiết trời cực tốt, ngày lại có chút lóa mắt, cũng may người vây xem không nhiều như lúc vừa mới bắt đầu, Tiếu Dao đứng ở trên đài, đỏ mặt mà xướng toàn bộ một lần. Trâu đoàn trường vẫn luôn ở dưới đài nhìn, nghe xong vài câu, nói với người bên cạnh: "Vẫn là thiếu chút lửa nữa a."
Đừng nói cùng Thẩm Tinh Chi so, chính là cùng Tô Quát so, cũng kém một mảng lớn.
"Tiểu tử lớn lên nhưng thật ra đẹp, âm sắc cũng không tồi" có người nói, "Tạo hình điêu khắc, có lẽ là khối ngọc đẹp."
Tiếu Dao là khối ngọc thô, mỗi người đều muốn tạo hình, chẳng qua có người muốn dạy cậu diễn kịch, còn có vài người lại là muốn dạy cậu chút gì khác, tỷ như một người gọi là Tiền tổng.
Tiền tổng người cũng như tên, tài đại khí thô, người cũng rất nhiệt tâm, bất đồng cùng các lão tổng khác thích oanh oanh yến yến, hắn ta thích nam sắc.
Hắn ta thật là đã nhiều năm chưa thấy qua mỹ nam ngây ngô như Tiếu Dao vậy, xem cậu ở trên đài xướng Càn đán ra dáng ra hình, trong lòng ngứa ngáy, quả muốn sải bước lên đài, tay cầm tay mà dạy cậu.
Loại như hắn ta nam nhân kinh nghiệm phong phú, vừa thấy Tiếu Dao loại này chính là chưa từng trải, không được đến độ mị thần, trong xương cốt nam nhân vẫn còn lòng dạ cảm thấy thẹn, nếu hắn ta sờ vài cái, để cậu biết làm nữ nhân hảo, tương lai xướng Càn đán, khẳng định từ trong xương cốt đều là giống.
Tiền tổng thích nam sắc, vài người khác đều là biết đến, thấy hắn ta rất có hứng thú mà nhìn Tiếu Dao, liền nói: "Tiền tổng, xem không chớp mắt nha."
Tiền tổng liền cười, vuốt cằm nói: "Các người cũng thật là, trong bụng không có nước sạch."
"Đây là quan môn đệ tử của Thẩm Tinh Chi lão sư." Trâu đoàn trưởng giới thiệu nói, "Lần đầu tiên lên đài, các cậu đừng có dọa cậu ấy."
Trâu đoàn trưởng là người cũ, hiểu rõ việc cùng từ trên xuống dưới giao tiếp nhất, ông không phải cái loại người không thanh chính a này, lại cũng không phải đưa cấp dưới dẫn mối cho kẻ gian vô lương, chẳng qua làm lâu trong ngành này rồi, hiểu được đắn đo cân bằng, cho nên lúc trước Trương chủ nhiệm không chịu uống rượu, ông sẽ kêu Bạch Phượng Mai rót một ly, hiện giờ thấy mọi người thảo luận Tiếu Dao, ông cũng không để ý lắm. Mấy thứ này đều là tiểu tiết, làm nghề này của bọn họ, khó tránh khỏi, chính là Thẩm Tinh Chi, lúc tuổi trẻ cũng bồi không ít tiệc, Tiếu Dao muốn làm nghề này, phải có người nâng, đắc tội ai cũng không tốt. Tiền tổng những người này, đều là người có uy tín danh dự, Tiếu Dao bọn họ không muốn, mấy vị lão tổng cũng sẽ không cưỡng ép, vòng này vẫn là tương đối chú ý ngươi tình ta nguyện. Tiền tổng thích Tiếu Dao, không phải chuyện gì quan trọng.
Nhưng là trong lòng Chu Hải Quyền đã có chút không thoải mái, đâu chỉ không thoải mái, quả thực có chút tức giận.
Anh cùng Tiền tổng cũng coi như là người quen cũ, Tiền tổng tuy rằng đã sắp 50, dáng người lại còn bảo trì ổn, không phải thương nhân tai to mặt lớn đầy dầu mỡ, cũng tính có chút khí chất văn hóa. Không nghĩ tới mặt người dạ thú, già mà không đứng đắn, tuổi tác có thể làm cha Tiếu Dao, lại còn thèm nhỏ dãi thanh niên trẻ tuổi. Anh trước kia như thế nào không phát hiện Tiền tổng này đáng khinh háo sắc như vậy.
Chính là Tiền tổng lại chưa nói cái gì khó nghe, chỉ là ánh mắt nhìn Tiếu Dao sắc mị mị, Chu Hải Quyền cũng không thể phát tác, ngẩng đầu nhìn trên khán đài, Tiếu Dao xướng lại rất nghiêm túc, đại khái vẫn là có chút thẹn thùng, sắc mặt đỏ bừng, lại càng thêm vài phần xuân sắc, cả người có vẻ diễm lệ lại tươi tắn.
Nói bằng lương tâm, Tiếu Dao là thật là đẹp mắt, đã vượt qua đẹp bình thường, lại trắng, ngũ quan lại đẹp, thân thể thon dài, liền tính ở bên trong một đám soái ca mỹ nữ của nghệ thuật đoàn cũng là ưu tú, cũng có một loại tươi mát tốt đẹp của người mới. Về sau người thích cậu sẽ không ít.
Vòng Côn khúc Nam Thành anh vẫn là biết đến, đàn ông giống như Tiền tổng có sở thích này không ít, đặc biệt Tiếu Dao loại diện mạo khí chất này cũng không phải đặc biệt dương cương đậm khí đàn ông, phú nhị đại thẳng nam có chút mê chơi, ngẫu nhiên cũng sẽ nếm thử mới mẻ, anh vì thế sầu lo thật sâu.
Cũng không biết Tiếu Dao đối mặt với dụ hoặc của mấy tên đó, có thể nhịn được hay không, nghĩ đến lúc trước cậu luôn miệng nói là ham tiền tài của Chu Hải Vinh mới cùng hắn ở bên nhau, anh liền đối trình độ tâm tính kiên định của Tiếu Dao còn nghi vấn.
Chu Hải Quyền càng nghĩ càng bực bội, liền rời khỏi sân thể dục, về chiêu đãi sở. Tới nhà khách, liền vào phòng vệ sinh, lại thấy quần áo Tiếu Dao thay vắt ở trên giá, quần lót thuần trắng, chỉ nhìn một cách đơn thuần nhìn không ra là sạch sẽ, hay là đã mặc.
Bất quá nó từng bao vây qua mông tròn trịa của Tiếu Dao, đây là khẳng định.
Chu Hải Quyền sắc mặt tối tăm, nhấp môi nhìn một hồi lâu, mới từ toilet ra ngoài.
Anh cảm thấy hai ngày này lý trí của anh chạy quá xa, hiện giờ nên kéo trở về.
Tiếu Dao, chính là người yêu trước kia của em trai anh, với anhmà nói, với pháp không có gì, với tình, lại là có thể cách bao xa thì cách bao xa, không nói đến cảm thụ cùng phản ứng của Chu Hải Vinh, chính là bạn bè thân thích chung quanh, toàn bộ vòng nhìn cậu thế nào, có lẽ anh đều là vô pháp thừa nhận.
Anh là bề mặt Chu gia, yêu cầu một thanh danh tốt đẹp chống đỡ ngôi nhà này, cũng khiêng trên mình xí nghiệp Chu thị, cùng Tiếu Dao truyền tai tiếng, đối với anh trăm hại không một lợi. Anh phàm là có điểm lý trí, nên như vậy ngưng hẳn.
Chu Hải Quyền ở trong phòng hút nửa gói thuốc, trong lòng bực bội không cách nào loại bỏ, giống như mãn phòng sương khói vây quanh anh. Anh đẩy cửa sổ ra, tự mình bắt đầu thu thập hành lý.
Anh quyết định sớm một chút rời đi nơi này, hành trình kế tiếp, anh liền không tham dự. Anh hiện giờ đã đạp lên bên cạnh vực thẳm, vực quá sâu, anh sợ tan xương nát thịt.
Mọi người đối với chuyện anh đột nhiên phải rời khỏi đều phi thường giật mình, Trâu đoàn trưởng nói: "Như thế nào đột nhiên phải đi đâu?"
"Công ty có chút việc, cháu phải trở về một chuyến." Chu Hải Quyền nói.
"Vậy kế tiếp thì sao, Trường Bình Hương cậu còn đi không?"
Chu Hải Quyền liếc mắt nhìn nhìn trong đám người một cái, thấy Tiếu Dao còn đang cùng Liễu Oanh Oanh bọn họ nói chuyện, bất quá hình như cũng nhìn thấy anh, vẫn luôn nhìn về phía bên này, liền quay đầu lại nói với Trâu đoàn trưởng nói: "Xem tình huống, chỉ sợ là không được, nhất thời có vấn đề."
Trâu đoàn trưởng không chút nghi ngờ nào với lời của anh, tuy rằng tiếc nuối, nhưng cũng đành phải nói: "Vẫn là chuyện công việc quan trọng, cậu yên tâm, tâm ý của cậu với các đồng hương, chúng ta đều sẽ giám sát, đưa đàng hoàn đến bọn họ trên tay."
Hai người bắt tay một lát, Chu Hải Quyền đeo túi, lại nhìn một cái vào trong phòng học, lại thấy Tiếu Dao đã xuyên qua đám người đi tới chỗ anh, anh liền đi qua, Tiếu Dao nói: "Anh phải đi?"
Cậu nhìn thấy Chu Hải Quyền đeo túi ở kia cùng Trâu đoàn trưởng bọn họ nói chuyện, liền ý thức được đây là phải đi.
Chu Hải Quyền gật gật đầu, trong lòng rất phức tạp, cũng không biết phải nói gì, chỉ "Ân" một tiếng. Tiếu Dao đang cùng Liễu Oanh Oanh học vẽ mặt, trên mặt mới vừa quét đỏ, xem như nửa trang, cậu cũng không màng xấu hổ, nói: "Đột nhiên như vậy a......"
"Công ty có chút việc......" Chu Hải Quyền nhìn cậu, mấp máy môi, nghe Tiếu Dao nói: "Bất quá như vậy anh liền không cần xem tôi làm xấu, ha ha ha ha ha."
Chu Hải Quyền nói: "Cậu hát rất tốt, tôi tin tưởng cũng sẽ diễn rất tốt."
"Cảm ơn." Tiếu Dao nói, "Tôi nỗ lực."
"Cậu làm cái gì đều sẽ làm rất tốt, cậu phải tự tin một chút, ở đâu cũng sẽ sáng lên."
Tiếu Dao bị anh khen có chút ngượng ngùng, cười cười, không biết nói tiếp cái gì. Chu Hải Quyền liền vỗ một chút bờ vai của cậu: "Gặp phải phiền toái gì hoặc là vấn đề, cậu liền đi tìm Trâu đoàn trưởng, hoặc là gọi điện thoại cho tôi."
Tiếu Dao gật gật đầu: "Cảm ơn Chu đại ca."
Cậu kỳ thật vẫn là có chút luyến tiếc Chu Hải Quyền, rốt cuộc nơi này người cậu quen thuộc nhất chính là anh.
Chu Hải Quyền không nói thêm gì nữa, lại vỗ bờ vai của cậu, liền đi qua xe. Tiếu Dao đứng ở tại chỗ, đôi tay bỏ vào hai túi, cúi đầu đá bùn đất dưới chân, ngẩng đầu thấy Chu Hải Quyền cũng đã ngồi vào trong xe, liền nhanh chóng cười một chút, phất phất tay với anh.
Xe rất nhanh liền lái ra khỏi cổng lớn trường học, ngày lóa mắt, chiếu vào thân người ấm áp. Cậu trở lại trong phòng học, tiếp tục vẽ, vẽ đến một nửa, di động trong túi bỗng nhiên chấn động một chút, cậu móc ra tới vừa nhìn, lại là tin nhắn gửi tới Chu Hải Quyền.
"Tiền tổng kia người chẳng ra gì, cậu cách hắn ta xa một chút."
Một câu kì quái lại ngắn gọn, Tiếu Dao xem ngơ ngác, lại có chút xấu hổ, đáp một câu: "Đã biết."
- --------------------------------------------------
MAI EM ĐI THI Ạ NAY ĐĂNG SỚM CHO CẢ NHÀ