Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 497



“Anh phải tin tưởng vào bản thân, chúng ta đã so đáp án rồi mà? Điểm khá cao.”

Cô nhìn quanh phòng, tiện tay lấy vài quả táo ăn.

“Nếu thật sự không đỗ Thanh Hoa, chẳng phải anh còn đăng ký vài trường đại học gần đây à? Sẽ có trường nhận.”

Triệu Tùng không từ bỏ, ôm chặt eo vợ, mặt vùi vào vai cô.

DTV

“Anh vẫn muốn học cùng trường với em, Diệp Vũ Hoa từng nói, hầu hết văn nhân không biết xấu hổ, thích biến chuyện cướp vợ người khác thành tình yêu đôi lứa, giống như những người trí thức trong đội chúng ta, quan hệ rất lộn xộn, anh phải ở bên em mới yên tâm.”

Trương Thiên:

“… Toàn là mấy chuyện gì đâu không thế?”

Cô cảm thấy vô cùng bất lực, đẩy mặt chồng ra:

“Em là người cố chấp, chỉ cần có anh là đủ.”

Triệu Tùng bĩu môi:

“Anh rất tin em, người khác không thể so với anh nhưng hoa tươi vừa đẹp lại thơm, luôn có mấy kẻ mặt dày muốn lại gần, anh phòng là phòng những người đó.”

Ngay cả bản thân anh cũng theo đuổi lâu lắm mới cưa đổ cô, những người khác không đẹp bằng anh, cũng không biết nấu ăn, làm sao so được với anh?

Ở những điểm này, Triệu Tùng rất tự tin.

“Vậy anh cứ từ từ cầu nguyện đi, cầu nguyện mình có thể vào cùng trường với em, nếu như học khác trường, anh đâu có thời gian theo em đâu nhỉ.”

Trương Thiên cười nói.

Ai kêu anh không học hành đàng hoàng, bây giờ lo lắng hối hận chưa!

Nói vậy chứ cô cũng nhờ hai em trai giúp, khi thấy người đưa thư thì tiện hỏi cho Triệu Tùng, khiến Trương Hồng Binh ghen tỵ mấy ngày, nhìn Triệu Tùng thế nào cũng không thuận mắt.

Đợi đến khi Trương Hồng Binh và Triệu Khoan nhận được giấy báo nhập học, cuối cùng giấy báo của Triệu Tùng cũng đến.

Là Bắc Đại ngay cạnh Thanh Hoa, cũng là trường hàng đầu.

Chỉ là, Triệu Tùng không vui.

“Sao lại không phải Thanh Hoa.”

Anh buồn bực.

Đàn em Cẩu Đản cắn táo rôm rốp, lời nói mơ hồ Không rõ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-497.html.]

“Bắc Đại mà anh còn chê? Anh Tùng ơi anh muốn bay à?”

Cậu chỉ nhận được giấy báo trung cấp, vậy mà đã đủ khiến cả nhà vui mừng, anh Tùng nhận được giấy báo Bắc Đại mà còn không hài lòng là sao? Cẩu Đản tỏ vẻ rất ghen tỵ.

Triệu Tùng không nhận ra điều đó, thở dài nói:

“Bắc Đại rất tốt nhưng vợ anh không ở đó, anh không thể ở bên cạnh cô ấy.”

Anh đăng ký mấy trường gần đây nhưng hiện tại chỉ có Bắc Đại là gửi giấy báo.

Cẩu Đản gặm sạch lõi táo, tiện tay ném ra ngoài cửa sổ, nhìn Triệu Tùng với ánh mắt phức tạp và kỳ lạ.

“Anh Tùng, anh… đừng quá dính người, phụ nữ không thích đàn ông dính người.”

Đây có phải là anh Tùng lạnh lùng vô tình của cậu ấy không thế? Khi trước có cô gái đưa thư tình cho anh, anh không thèm cái nào, hại con gái người ta tức khóc!

Sao bây giờ lại dính người thế này?

Cẩu Đản không nhịn được rùng mình.

“Cậu không hiểu đâu.”

Triệu Tùng gần như buồn chết.

Cẩu Đản đúng là không hiểu thật, cậu bĩu môi chuyển chủ đề.

“Anh và chị dâu đều nhận được giấy báo rồi nhỉ? Định khi nào tổ chức đám cưới?”

Triệu Tùng kéo lại sự tập trung đã phân tán, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười:

“Tuần sau tổ chức.”

“Khi con lên thành phố chơi, nhớ tìm anh hai, bảo anh con xin phép trước, lúc đó về ăn cưới con.”

Mẹ Chung vui vẻ chuẩn bị của hồi môn cho Trương Thiên, không quên dặn dò con gái.

Đương nhiên Trương Thiên sẽ không quên.

Cô cài nút áo, đội mũ lông:

“Không quên đâu, mẹ yên tâm, đi về phía trước từ rạp chiếu phim là nhà máy của anh hai, con sẽ tìm anh ấy trước rồi mới đi xem phim.”

Giấy báo của các trường khác của Triệu Tùng đều đã đến, chỉ thiếu mỗi Thanh Hoa. Anh đợi mãi không được hết hy vọng, thừa dịp trong nhà đều đang bận rộn chuyện kết hôn giữa hai người, anh hẹn Trương Thiên đi xem phim.

Trời lạnh thế này mà đi xem phim, Trương Thiên mệt nhưng không thể từ chối.

Thời này đi xem phim giống như thời sau đi du lịch nước ngoài, là điều mà mọi người thích nhất.