“Anh đã hỏi thăm qua rồi, vòng tránh thai rất dễ rơi ra, hơn nữa nó cũng không tốt cho cơ thể em. Mặc dù có thuốc tránh thai nhưng uống nhiều sẽ dễ dẫn đến vô sinh. Anh nghĩ rồi, tốt nhất là để anh đi triệt sản vẫn hơn. Nếu sau này muốn có con thì có thể làm phẫu thuật phục hồi, em nghĩ sao?”
Khi nói về chuyện này, anh không hề có vẻ gì là do dự.
Một thứ cảm xúc phức tạp khó miêu tả bằng lời bỗng trào dâng nơi sâu nhất trong trái tim Trương Thiên, cô im lặng một lúc, sau mới nói:
“Anh chắc chứ? Anh cũng biết mà, sẽ có những trường hợp như phẫu thuật thất bại hoặc không thể phẫu thuật phục hồi được.”
“Anh chắc chắn.”
Triệu Tùng nói với giọng điệu chắc nịch.
Trương Thiên thở phào, nhếch miệng đáp:
“Vậy thì làm đi, nhưng nhớ tìm một bệnh viện tốt nhất.”
Mặc dù cô không muốn đặt vòng tránh thai, nhưng cách làm của đối phương khiến cô cảm thấy ấm lòng.
Ít nhất thì cô đã không chọn nhầm đối tượng để kết hôn, anh đối xử với cô rất tốt.
Hai người cũng chưa từng nói với những người khác trong viện về chuyện Triệu Tùng muốn làm phẫu thuật triệt sản.
Dẫu sao thì dù họ có nói ra thì chưa chắc những người đó đã hiểu.
Thu dọn xong, hai người ngồi trong phòng khách, mấy người khác ăn cơm xong cũng đi vào, kể lại những chuyện mà họ trải qua ngày hôm nay.
“Trường học rất rộng lớn, thậm chí còn có một thư viện chuyên trưng bày những quyển sách chuyên ngành, nó còn to hơn cả hiệu sách trong huyện.”
Trương Hồng Binh quơ chân múa tay, muốn cho mọi người thấy thư viện ấy lớn đến mức nào.
Triệu Khoan ngồi bên cạnh vẫn giữ nguyên dáng vẻ dịu dàng tao nhã, khẽ nói:
DTV
“Trường học của bọn em còn lớn hơn nữa, với lại trong trường học có rất nhiều sinh viên và giáo viên. Em có hỏi qua, hiện giờ vẫn chưa có sinh viên mới đăng ký, hiện nhà trường vẫn đang sắp xếp.”
Triệu Khoan và Triệu Tùng học chung trường, Triệu Khoan biết thì chứng tỏ Triệu Tùng cũng biết.
“Chúng ta đợi đến gần lúc đăng ký rồi cùng tới trường học nhé.”
Triệu Tùng nói với Triệu Khoan.
“Được.”
Trương Thiên nhìn về phía Trương Quốc Khánh, anh ấy vẫn đang huých người cậu em trai là Trương Quốc Cường, ý muốn bảo Trương Quốc Cường hãy nói nhiều lên.
“Em phải học cách giao tiếp ứng xử với người khác đi. Giờ ở đây chỉ toàn người nhà, đến khi tới trường học rồi, không có ai mà em quen biết thì phải làm sao? Nếu em không chịu hé răng nói chuyện với người ta thì sao giao lưu kết bạn được.”