“Được đấy, em muốn nửa tô mì lớn, lại thêm ít canh cá hôm qua.”
“Được.”
Giọng Triệu Tùng đầy cưng chiều, anh lại lấy gậy bới từ đống tro củi dưới bếp ra một củ khoai lang nướng chín, dùng tạp dề lau sạch tro trên đó rồi mới bẻ đôi đưa cho vợ.
“Nướng từ trưa, có thể hơi khô một chút, em ăn ít cho đỡ đói.”
Trương Thiên mỉm cười, nhận lấy cắn một miếng, mắt cong lên như trăng lưỡi liềm:
“Ngon lắm!”
Khoai lang nướng bằng nhiều phương pháp khác nhau sẽ cho ra cảm giác khác nhau, nướng bằng lò thì bên ngoài mềm, bên trong hơi cứng, nướng bằng bếp củi cũng vậy nhưng khoai lang nướng bằng tro củi thì từ trong ra ngoài đều mềm mịn, nước trong khoai lang dần khô lại trong quá trình nướng, chỉ còn lại nhân mềm dẻo ngọt.
Chỉ có một điểm không tốt, ăn nhiều không chỉ gây ợ nóng mà còn dễ đánh rắm.
Trương Thiên hài lòng ăn hết nửa củ rồi ăn tiếp hơn nửa tô mì, cuối cùng cái dạ dày đói meo cũng được an ủi.
Cô ngả lưng trên giường đất, phủ tấm chăn mỏng lên đầu gối, vừa xem TV vừa bóc lạc rang ăn, bên cạnh còn có trà hoa cúc pha sẵn.
“Hôm nay họp hai tiếng đồng hồ, anh còn tưởng cuối cùng phiếu ủng hộ chia đất sẽ nhiều hơn, không ngờ phiếu không ủng hộ lại nhiều hơn hai phiếu.”
Triệu Tùng cảm thán.
Trương Thiên phủi sạch vỏ ngoài đậu phộng, bỏ vào miệng ăn, bình thản nói:
“Chắc có vài người ban đầu ủng hộ chia đất nhưng sau khi thảo luận thì thay đổi ý kiến. Tuy nhiên em nghĩ chắc chắn chuyện này chưa xong đâu, còn nhiều rắc rối lắm.”
Diễn biến sau đó đúng như Trương Thiên dự đoán.
Còn hai ngày nữa là đến Tết, sau khi đi chợ phiên lần cuối và mua hết đồ cần dùng cho tháng tới, Trương Thiên bắt đầu chạy qua nhà chồng, nhà mẹ đẻ và nhà riêng, bận rộn không ngớt.
Khác với Trương Thiên, khi đội của Triệu Hữu Đức ngày càng mở rộng và kiếm được nhiều tiền hơn, những người khác trong đại đội bắt đầu cảm thấy lo lắng không yên.
“Ba xấp nhỏ, sao dạo này Triệu Hữu Đức giỏi thế nhỉ.”
Mẹ Bao Tử l.i.ế.m ngón tay đếm tiền Bao Tử mang về hôm nay, cũng không ngẩng đầu lên mà trò chuyện với chồng.
Ba Bao Tử phì phà thuốc con trai mới mua cho, toàn thân thư giãn, chậm rãi nói: