Xuyên Về Thời Tự Đức.

Chương 9: Cuộc Đối Đầu Bất Ngờ.



Chương 9: Cuộc Đối Đầu Bất Ngờ.

Xuyên Về Thời Tự Đức.

Tác giả: Lưu Huỳnh Phát.

Cơn bão trong triều đình cuối cùng cũng đã bùng nổ, và cuộc đối đầu giữa Nguyễn Hải và Hồng Bảo không thể tránh khỏi. Những căng thẳng kéo dài suốt thời gian qua giờ đã trở thành một cơn sóng dữ, cuốn phăng mọi thứ trên con đường của nó. Vụ t·ấn c·ông vào cảng biển trọng yếu của Đại Nam, diễn ra vào một đêm khuya tĩnh mịch, là cú đòn chí mạng đầu tiên của phe bảo thủ do Hồng Bảo lãnh đạo. Đêm ấy, quân của Hồng Bảo lợi dụng thời gian vắng vẻ để t·ấn c·ông các căn cứ quan trọng. Họ không chỉ c·hiếm đ·óng và p·há h·oại các cơ sở hạ tầng trọng yếu mà còn c·ướp đi một số lượng lớn tài sản, v·ũ k·hí. Cuộc t·ấn c·ông này không chỉ nhằm vào vật chất mà còn mang một thông điệp rõ ràng, đó là phe bảo thủ đã chính thức chống lại sự lãnh đạo của Nguyễn Hải. Đây là cú sốc đầu tiên và mạnh mẽ nhất mà nhà vua phải đối mặt trong quá trình cải cách. Cơn sóng này đã dấy lên một cuộc chiến không thể tránh khỏi.

Khi tin tức về vụ t·ấn c·ông đến tay nhà vua, Nguyễn Hải không hề hoảng hốt. Thay vào đó, cậu lập tức triệu tập một cuộc họp khẩn với các quan lại và tướng lĩnh trung thành. Những gương mặt căng thẳng, mệt mỏi vì những ngày dài làm việc không ngừng nghỉ hiện lên trong phòng họp. Không khí trong phòng nặng nề, ai cũng biết đây là giây phút quyết định. Tôn Thất Thuyết, người luôn trung thành với nhà vua, là người đầu tiên lên tiếng. Ông bước tới trước, nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Hải với ánh mắt kiên định, giọng nói lộ rõ sự bức xúc:

- Tâu bệ hạ, chúng ta không thể để cho bọn phản loạn này tiếp tục tự tung tự tác. Họ đã chính thức tuyên chiến với triều đình. Đây là lúc chúng ta phải hành động mạnh mẽ. Nếu không, cả Đại Nam này sẽ rơi vào tay kẻ khác. Bệ hạ, xin ngài hãy ra tay ngay.

Nguyễn Hải gật đầu, ánh mắt lạnh lùng nhưng không thiếu phần quyết đoán. Cậu không để cho sự căng thẳng chi phối mình. Đối mặt với tình thế khó khăn này, nhà vua hiểu rằng chỉ có hành động mạnh mẽ, quyết đoán mới có thể duy trì được sự ổn định của đất nước:

- Trẫm hạ chỉ yêu cầu toàn lực lượng đối phó với bọn chúng. Không thể có bất kỳ sự nhượng bộ nào. Chúng ta đã phải trả giá đủ cho sự do dự trong quá khứ. Hôm nay, Đại Nam phải mạnh mẽ, vững vàng đối đầu với thử thách.

Giọng của Nguyễn Hải vang lên chắc nịch, khiến cả hội trường im phăng phắc. Tôn Thất Thuyết và các quan lại khác đều nhận thức được rằng đây không chỉ là lời tuyên bố, mà là mệnh lệnh phải thi hành ngay lập tức. Trong giờ phút quyết định này, sự kiên quyết của nhà vua chính là kim chỉ nam cho tất cả.

Cuộc họp nhanh chóng chuyển sang các kế hoạch hành động. Các tướng lĩnh và quan lại trong triều bắt đầu phân tích tình hình, bàn bạc chiến lược và chỉ thị cụ thể. Không ai còn nghĩ đến chuyện lùi bước hay đàm phán. Tất cả đều nhận thức rằng, nếu không hành động ngay lập tức, tất cả sẽ bị cuốn trôi trong bão táp. Mỗi quyết định trong cuộc họp đều mang tính sống còn, không thể sai sót.

Ngày hôm sau, Nguyễn Hải ra lệnh huy động toàn bộ lực lượng q·uân đ·ội, chuẩn bị cho chiến đấu. Các thành trì, các khu vực chiến lược ven biển được bố trí lực lượng bảo vệ, đặc biệt là các cảng biển, nơi vừa bị t·ấn c·ông. Những đội quân tinh nhuệ từ khắp nơi trong vương quốc được triệu tập, mỗi người đều mang trong mình trách nhiệm bảo vệ đất nước khỏi sự t·ấn c·ông của phe bảo thủ. Những cuộc hành quân đã được lên kế hoạch, các tuyến đường chiến lược được xác định rõ ràng, và các tướng lĩnh được giao nhiệm vụ chỉ huy các đội quân tinh nhuệ.



Trong khi q·uân đ·ội đang chuẩn bị, tình hình tại các tỉnh ven biển như Đà Nẵng, Hội An, Hải Phòng và Vũng Tàu cũng bắt đầu nóng lên. Dân chúng, những người trước đây còn hoài nghi về các cải cách của Nguyễn Hải, giờ đây đã nhận ra rằng chính sự thay đổi mới có thể bảo vệ họ khỏi nguy cơ xâm lăng và sự chia rẽ nội bộ. Họ bắt đầu tự vũ trang, tổ chức phòng thủ để bảo vệ những gì đã được mang lại trong đợt cải cách này. Những cuộc gặp gỡ giữa Nguyễn Hải và dân chúng trở nên ngày càng phổ biến hơn. Nhà vua không chỉ ra lệnh từ xa mà còn trực tiếp xuất hiện, giải thích về tầm quan trọng của những cải cách mà cậu đang thực hiện.

Trong những cuộc gặp ấy, Nguyễn Hải luôn nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Cậu giải thích rằng Đại Nam chỉ có thể đứng vững trước kẻ thù nếu biết kết hợp truyền thống và hiện đại, nếu mọi tầng lớp xã hội đều đoàn kết. Những lời nói ấy đã thấm dần vào lòng dân. Những người từng nghi ngờ giờ đây nhìn nhận mọi thứ theo một góc nhìn khác. Lòng dân dần vững vàng, niềm tin vào Nguyễn Hải trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết. Trong họ, dường như có một làn sóng mới, một niềm hy vọng về một Đại Nam mạnh mẽ, thịnh vượng và tự cường.

Cùng lúc đó, Nguyễn Hải không quên củng cố thêm lực lượng trong triều đình. Cậu hiểu rằng ngoài sức mạnh quân sự, việc giữ vững lòng trung thành của các quan lại cũng quan trọng không kém. Những buổi họp kín vẫn diễn ra đều đặn, nơi các quan lại trung thành được triệu tập để bàn về chiến lược quân sự và các vấn đề chính trị. Trong những cuộc họp này, Nguyễn Hải luôn giữ vai trò chủ động, không ngừng khẳng định sự lãnh đạo của mình và kêu gọi tất cả hãy đoàn kết dưới lá cờ của triều đình.

Vào một buổi chiều, trong một cuộc họp với các quan lại, Nguyễn Hải nói:

- Chúng ta sẽ chiến đấu không chỉ vì vinh quang của triều đình, mà còn vì vận mệnh của đất nước. Đại Nam cần một chính quyền mạnh mẽ, cần sự đoàn kết giữa tất cả các tầng lớp. Bất kỳ ai cản đường chúng ta sẽ phải trả giá. Nhưng nếu chúng ta thắng, thì không chỉ là chiến thắng của q·uân đ·ội, mà là chiến thắng của nhân dân, của toàn thể đất nước.

Lời nói ấy như một nguồn động viên lớn lao, khiến các quan lại trung thành vững vàng thêm một lần nữa. Họ cảm nhận rõ ràng rằng trong giờ phút này, họ không chỉ là những người đứng đầu một bộ phận trong triều đình, mà là những người bảo vệ vận mệnh của quốc gia. Không ai trong số họ dám lùi bước.

Quân đội Đại Nam dần dần tập trung ở các khu vực trọng yếu, chuẩn bị cho trận chiến quyết định. Các tướng lĩnh, chiến lược gia của nhà vua phối hợp chặt chẽ, tập trung vào việc triển khai các chiến thuật mới, kết hợp giữa sự linh hoạt và tính bất ngờ. Mỗi bước đi của q·uân đ·ội đều được tính toán tỉ mỉ, từ việc chọn lựa thời gian t·ấn c·ông cho đến việc sử dụng lực lượng quân sự hợp lý. Những đội quân nhỏ, nhanh chóng, nhưng mạnh mẽ được cử đi tuần tra và q·uấy r·ối đội quân của phe bảo thủ. Mọi người đều biết rằng đây không chỉ là cuộc đối đầu quân sự, mà còn là cuộc c·hiến t·ranh giành quyền lực giữa những người trung thành với triều đình và phe bảo thủ muốn phá vỡ mọi thứ.

Dù q·uân đ·ội Đại Nam đang chuẩn bị cho chiến đấu, Nguyễn Hải không ngừng củng cố thêm lực lượng chính trị và xã hội. Cậu tìm cách kết nối với những người có uy tín trong triều đình và trong dân gian. Những cuộc họp với các quan lại trung thành tiếp tục diễn ra, nơi các quyết định quan trọng về chiến lược quân sự, chính trị và kinh tế được thảo luận kỹ lưỡng. Nguyễn Hải hiểu rằng chiến thắng không chỉ phụ thuộc vào sức mạnh quân sự, mà còn vào khả năng duy trì sự đoàn kết trong nội bộ triều đình và sự hỗ trợ của dân chúng.

Khi những âm mưu của phe bảo thủ càng lúc càng lộ rõ, Nguyễn Hải không để điều đó làm mình dao động. Cậu biết rằng chiến thắng không chỉ phụ thuộc vào v·ũ k·hí mà còn vào tinh thần của toàn dân. Nếu lòng dân không vững, chiến thắng sẽ không có ý nghĩa. Cậu hiểu rằng đây không chỉ là một trận chiến của các tướng lĩnh, mà là một cuộc chiến của niềm tin và sự đoàn kết.

Ngày c·hiến t·ranh đã đến gần. Cơn sóng lớn đang chuẩn bị ập đến. Cả triều đình và dân chúng đều chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc chiến quyết định. Những người trung thành với Nguyễn Hải đều biết rằng, dù kết quả có ra sao, đây là trận chiến nội bộ cuối cùng, là trận chiến bảo vệ sự tồn vong của Đại Nam.



Ngày hôm đó, khi ánh bình minh vừa ló dạng, một cuộc t·ấn c·ông quy mô lớn của phe bảo thủ, do Hồng Bảo lãnh đạo, đã diễn ra. Dưới bầu trời u ám của sáng sớm, q·uân đ·ội Hồng Bảo bắt đầu tràn qua những bãi biển, tiến thẳng vào các đồn trú quân triều đình tại những vùng ven biển quan trọng. Đây là những khu vực chiến lược mà q·uân đ·ội Nguyễn Hải đang dốc toàn lực bảo vệ, không chỉ vì chúng có giá trị quân sự, mà còn vì sự ổn định của vương quốc, những cảng biển trọng yếu, và các tuyến đường giao thông quan trọng nối liền các vùng trong đất nước.

Mục tiêu của cuộc t·ấn c·ông là chiếm lại các khu vực này, tạo sức ép mạnh mẽ lên triều đình, đồng thời đánh dấu sự phản kháng chính thức của phe bảo thủ đối với những cải cách mà Nguyễn Hải đã thực hiện. Hồng Bảo, người đứng đầu phe bảo thủ, có trong tay một lực lượng hùng hậu, đầy khao khát thay đổi chính quyền, lật đổ nền tảng cầm quyền của Nguyễn Hải. Bằng cách chiếm lại những vùng đất trọng yếu này, hắn hi vọng sẽ giành được sự ủng hộ của một bộ phận trong dân chúng và triều đình, đẩy nhà vua vào thế khó.

Tuy nhiên, cuộc t·ấn c·ông của Hồng Bảo không diễn ra như hắn tưởng. Mặc dù quân bảo thủ có lợi thế về số lượng, nhưng q·uân đ·ội của Nguyễn Hải đã chuẩn bị kỹ lưỡng, không chỉ về mặt quân sự mà còn về chiến thuật phòng thủ vững vàng. Dưới sự chỉ huy kiên quyết và sáng suốt của các tướng lĩnh trung thành, q·uân đ·ội triều đình đã phản công mạnh mẽ, đánh bật quân Hồng Bảo ra khỏi các vị trí mà họ đã c·hiếm đ·óng, giải phóng lại các cứ điểm quan trọng.

Tại một trong những chiến trường ác liệt nhất, quân triều đình dưới sự chỉ huy của tướng Lê Quang Tiến, người mà Nguyễn Hải hết lòng tín nhiệm, đã chiến đấu hết sức anh dũng. LÊ Quang Tiến, người từng có nhiều chiến công lẫy lừng trong các trận chiến trước, không chỉ là một tướng tài mà còn là biểu tượng của sự trung thành tuyệt đối với nhà vua. Lãnh đạo q·uân đ·ội triều đình, ông táo bạo t·ấn c·ông lại các cứ điểm mà quân Hồng Bảo c·hiếm đ·óng, giành lại từng khu vực một. Những trận đánh nảy lửa diễn ra suốt cả ngày đêm, khói lửa mịt mù, tiếng hò hét vang dội khắp nơi. Tuy quân Hồng Bảo đông hơn, nhưng sự thiếu kỷ luật và thiếu đoàn kết trong đội ngũ đã khiến họ không thể chiến thắng.

Sau trận chiến, Lê Quang Tiến trở lại đại bản doanh để báo cáo với Nguyễn Hải. Ông bước vào phòng chỉ huy, quỳ xuống trước mặt nhà vua, rồi trầm giọng nói:

- Tâu bệ hạ, chúng ta đã giành lại cảng này, nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Quân Hồng Bảo vẫn còn sức lực, họ sẽ không từ bỏ dễ dàng. Trận chiến này chỉ là bước đầu của một cuộc chiến dài.

Nguyễn Hải, ngồi im lặng trên ngai, lắng nghe từng lời của Lê Quang Tiến. Cậu gật đầu, ánh mắt không rời khỏi cửa sổ, nơi đại dương mênh mông bao la đang cuộn sóng. Mỗi con sóng như phản chiếu tâm trạng của nhà vua. Cuộc chiến này không phải là điều đơn giản, và chiến thắng hôm nay chưa thể khẳng định được gì. Cậu biết rõ rằng đây mới chỉ là phần nổi của một tảng băng lớn, và cuộc chiến còn rất dài, với nhiều khó khăn đang chờ đón:

- Trẫm biết, cuộc chiến này sẽ còn dài, và chúng ta cần phải chuẩn bị tinh thần cho những thử thách còn lại. Chúng ta đã giành lại một phần của đất nước, nhưng chưa thể tự mãn. Mọi thứ chỉ mới bắt đầu.

Lê Quang Tiến cúi đầu, nét mặt ông kiên quyết nhưng cũng không giấu được sự lo âu. Mặc dù q·uân đ·ội của nhà vua đã giành được một chiến thắng quan trọng, nhưng ông biết rằng kẻ thù vẫn luôn rình rập. Những âm mưu trong triều đình và các cuộc phản loạn từ bên trong đang là những mối đe dọa lớn hơn cả quân địch ngoài chiến trường. Ông nói thêm:

- Bệ hạ, ngoài chiến trường, có một cuộc chiến khác đang âm thầm diễn ra trong triều đình. Những kẻ phản loạn trong lòng triều đình có thể gây tổn hại không kém gì quân Hồng Bảo. Chúng ta phải cực kỳ cẩn trọng.



Nguyễn Hải không trả lời ngay lập tức. Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi biển khơi rộng lớn, tựa như những sóng gió trong lòng cậu lúc này. Cuộc chiến không chỉ diễn ra ngoài biên ải mà còn ngay trong lòng triều đình, nơi các thế lực đối kháng âm thầm lớn mạnh. Trong khi quân Hồng Bảo không ngừng tìm kiếm cơ hội để tái chiếm các vị trí chiến lược, thì phe bảo thủ trong triều đình cũng không ngừng tạo dựng các mối quan hệ, xây dựng lực lượng nhằm thách thức quyền lực của Nguyễn Hải.

Trong khi các trận chiến ngoài chiến trường tiếp tục diễn ra ác liệt, Nguyễn Hải nhận thức rõ rằng vấn đề lớn nhất mà cậu phải đối mặt không chỉ là quân Hồng Bảo mà còn là những cuộc chiến quyền lực trong triều đình. Ngay từ khi lên ngôi, Nguyễn Hải đã bắt đầu thực hiện những cải cách mạnh mẽ, nhưng những người bảo thủ trong triều lại muốn duy trì quyền lực cũ, chống đối mạnh mẽ những thay đổi này. Chúng lén lút tạo dựng các lực lượng riêng, âm mưu phản loạn, tìm cách lật đổ nhà vua.

Một lần nữa, Nguyễn Hải triệu tập những quan lại trung thành để thảo luận chiến lược. Cậu biết rằng, ngoài việc chiến đấu trên chiến trường, cuộc chiến giành lại lòng trung thành của các quan lại trong triều đình là yếu tố quyết định để bảo vệ ngai vàng. Tôn Thất Thuyết, một trong những người có tầm ảnh hưởng lớn trong triều đình, lên tiếng:

- Tâu bệ hạ, chúng ta cần phải làm rõ ai là bạn, ai là thù. Những kẻ phản loạn trong triều đình không thể bị xem nhẹ. Chúng ta có thể chiến thắng trên chiến trường, nhưng nếu không loại bỏ được những mầm mống phản loạn trong nội bộ, mọi nỗ lực sẽ vô ích.

Nguyễn Hải lắng nghe kỹ càng từng lời của Tôn Thất Thuyết. Cậu hiểu rằng nếu không làm sạch triều đình, thì dù q·uân đ·ội có mạnh mẽ, chiến thắng cũng sẽ không bền vững. Trong suốt những năm qua, cậu đã đặt ra nhiều cải cách để xây dựng một triều đình vững mạnh, nhưng chính những người đứng đầu các bộ phận trong triều lại là những kẻ phản loạn âm thầm chống đối. Nếu không kiểm soát được tình hình, triều đình sẽ bị chia rẽ và yếu đi.

Nguyễn Hải gật đầu nói:

- Trẫm hiểu ý của Tôn Thất Thuyết. Hãy chuẩn bị kế hoạch vạch trần những kẻ phản bội, củng cố quyền lực của triều đình và giữ gìn sự ổn định. Chúng ta không thể để tình hình tiếp tục như vậy. Bằng mọi giá, phải bảo vệ vương quyền, bảo vệ nền tảng đã xây dựng.

Tôn Thất Thuyết gật đầu, ánh mắt sáng rực. Ông biết rằng cuộc chiến này không chỉ là trận chiến về quân sự mà còn là trận chiến về chính trị. Mỗi bước đi phải được tính toán kỹ lưỡng, mỗi động thái đều có thể làm thay đổi cục diện c·hiến t·ranh.

Những cuộc kiểm tra, giá·m s·át các quan lại trong triều cũng như việc gia tăng các cuộc tiếp xúc với người dân được thực hiện nhiều hơn bao giờ hết. Nguyễn Hải hiểu rằng sự ổn định trong triều đình chính là nền tảng vững chắc cho mọi cải cách trong tương lai. Nếu triều đình bị chia rẽ, nếu lòng trung thành của các quan lại không còn vững vàng, thì dù có chiến thắng ngoài chiến trường, cũng không thể bảo vệ vương quyền.

Lòng trung thành của triều thần và quân lính sẽ là yếu tố quyết định trong cuộc chiến này. Nguyễn Hải hiểu rằng, dù q·uân đ·ội có mạnh mẽ, dù chiến thắng có đạt được, nếu không củng cố lòng tin của triều đình và dân chúng, chiến thắng sẽ chỉ là hư vô. Cuộc chiến này không chỉ là trận chiến về sức mạnh mà còn là trận chiến tâm lý, về lòng trung thành và niềm tin vào một tương lai mới mà Nguyễn Hải đang dày công xây dựng.

Vì vậy, trong khi các trận đánh vẫn tiếp tục diễn ra,

Nguyễn Hải không ngừng suy nghĩ về cách củng cố sức mạnh nội bộ. Mỗi quyết định, mỗi hành động của cậu giờ đây đều đặt cược vào tương lai của Đại Nam, vào sự vững vàng của triều đình và sự đoàn kết của dân tộc. Cậu biết rằng đây là một cuộc chiến không thể thua.