Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 3: Chế tạo tủ lạnh



Chương 3: Chế tạo tủ lạnh

Qiu tạm biệt Ando rời đi toà tháp, trên đường lẩm bẩm nói cũng không quên quan sát khung cảnh hai bên đường, tìm kiếm linh cảm.

Trở về thị trấn, người đi đường vội vã về nhà, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, xa xa khói bếp lượn lờ, Qiu chợt nhận ra bây giờ đã đến giữa trưa rồi.

Sờ sờ bụng lại ngẫm lại gia tài trong túi vỏn vẹn 11 medal, Qiu quyết định về nhà tự túc.

Cậu nhớ rõ mình vẫn còn thịt ở trong nhà có thể ăn một bữa lớn, coi như là tự chúc mừng chính mình đã lên cấp.

Về đến nhà, một mồi lửa lớn dầu bắn tung tóe, loay hoay một hồi một bàn thịt xào ốp la ra lò.

Trứng là trứng gà bình thường chỉ có thịt là đặc biệt.

Đây chính là thịt ma thú. Nhờ có trận này ma thú triều, sau một trận quét sạch, lượng lớn thịt ma thú tràn vào thị trường làm cho giá cả giảm mạnh, đến người dân lao động bình thường nơi đây cũng có thể mua đến hai ba trăm gram.

Qiu cũng nhờ đó nếm được vị thịt ma thú, không nói là ngon bao nhiêu, có lẽ là giới hạn ở tay nghề của cậu nhưng sau khi tiêu hoá sẽ cảm thấy cả người ấm áp thoải mái, cả người khoẻ khoắn hẳn lên.

Qiu cũng hỏi Drek về việc này.

Cường hoá cơ thể chính là sự thật nhưng cũng tăng lên có hạn, muốn ngày ngày cũng ăn, duy trì lâu dài thì mới có thể thấy được hiệu quả rõ rệt.

Đến đây cậu cũng tạm thời từ bỏ thông qua ăn đến mạnh lên. Nhưng cậu tin tưởng một ngày như thế sẽ đến.

Qiu vừa ăn vừa đọc sơ qua mấy quyển sách mà Ando tặng.

Cây thuốc và dược phẩm phổ biến không đề cập đến.

Xử lý kim loại viết về một số kĩ xảo xử lý đồng, sắt, thép, … thậm chí cả mythril. Ngoài ra còn đề cập đến một số cách phân biệt khoáng sản và dấu hiệu của mỏ khoáng.

Qiu có thể thấy được cách nhận biết mỏ khoáng là được người chú thích viết vào mà không phải là nguyên bản.

Chữ viết rõ ràng thanh tú, chắc chắn không phải là do chính Ando viết.

Qiu nội tâm có chút tò mò nhưng cũng sẽ không tự tiện đi hỏi thăm.



Ừ, phải tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Đúng, chính là như vậy.

Bỏ qua nội tâm nghĩ linh tinh, Qiu tiếp tục nhìn lên luyện kim con đường.

Quyển sách giới thiệu cấp ma lực từ 1 đến 9, cách luyện tập, lên cấp. Một số thuật luyện kim cơ bản như thuật phân giải, thuật hợp thành, thuật cải tạo. Ngoài ra còn có một số ma trận như tụ ma trận, băng trận, hoả trận, … một số ma trận nguyên tố cơ bản.

Xem ra đây mới chính là món quà mà thầy Ando muốn tặng cho cậu.

Giới thiệu rõ về từng cấp bậc ma lực cùng một số kĩ xảo luyện tập giúp cậu giảm bớt đi tìm đường quanh co.

Đồng thời biết được những đặc điểm này cũng có thể đánh giá ra được một số khả năng, thực lực mà cậu có lẽ sẽ gặp trong tương lai.

Qiu trong lòng lại cảm ơn thầy Ando một lần nữa, sau đó suy tư lên mình nên chế tạo vật gì để kiếm tiền.

Cậu trầm ngâm, nhìn nhìn trên bàn chưa ăn xong bữa trưa. Trong chốc lát, linh cảm loé lên.

Phải rồi, cất giữ thức ăn! Thức ăn là nhu cầu thiết yếu của con người từ đó diễn sinh ra nhu cầu cất giữ thức ăn.

Mà một trong những yếu tố ảnh hưởng đến thời gian bảo quản của thức ăn đó chính là nhiệt độ.

Đáp án chỉ có một, đó chính là tủ lạnh!

Qiu hớn hở triển khai trong đầu suy nghĩ phong bạo.

Hơi lạnh đã có băng ma pháp trận thực hiện, chỉ cần thay đổi một chút giảm xuống hiệu quả, chỉ để lại khả năng tạo hơi lạnh là được.

Nguồn năng lượng, mình có thể dùng tụ ma trận để cung cấp.

Đã giảm xuống hiệu quả của băng ma trận, mình có lẽ cũng có thể giảm xuống hiệu quả của tụ ma trận, áp súc chi phí thành phẩm.

Qiu vẫn còn nhớ rõ mình cũng không có bao nhiêu tiền.

Cuối cùng là giữ nhiệt, không cho hơi lạnh phát tán ra.



Suy tư khổ tưởng hồi lâu, Qiu chỉ nghĩ ra cách che kín tất cả khe hở.

Nhưng vật liệu tốt nhất để làm việc này là cao su cậu lại không biết tìm đâu ra.

“Có lẽ có thể hỏi một chút thầy Ando.” Qiu tự hỏi.

Nhanh chóng xử lý xong bữa trưa, Qiu bắt tay vào làm thử một cái hàng mẫu, dự định trước hết giải quyết đi việc giảm xuống hiệu quả của hai ma pháp trận.

Nếu cậu không giải quyết xong vấn đề này thì việc hỏi thầy Ando cũng là công dã tràng.

Về việc hỏi hết tất cả Qiu không có nghĩ ngợi thêm trực tiếp bỏ qua.

Đây là việc kiếm tiền của cậu, nếu hỏi hết thì trở thành thầy Ando cung cấp hạch tâm kỹ thuật mà cậu lại cung cấp khổ lực, lúc kiếm được tiền đáng lẽ phải phân phần lớn cho thầy ấy.

Quay trở lại lúc giúp thầy Ando chế tạo nước thuốc, may mắn là thầy Ando còn cho cậu một phần tư tiền thành phẩm.

Nếu đặt ở chỗ khác có lẽ cậu chỉ có thể lấy tiền khổ lực.

Điều này làm trái với mục đích của cậu. Điều cậu muốn là nhanh chóng mở ra ngón tay vàng, sống cuộc sống vui vẻ tùy ý.

...

Buổi sáng, hội giới thiệu việc làm.

Tiểu đội của Drek bước vào, xung quanh vẫn là người người có trật tự qua lại.

“Được rồi, tôi sẽ đi giao nhiệm vụ, mọi người cứ như cũ đến khu nghỉ ngơi, sau khi chia tiền xong giải tán, hai tuần sau lại tại đây tụ hợp.” Drek vỗ vỗ tay nói.

Những người khác đều nhao nhao gật đầu.

Đây là thói quen của tiểu đội, sau khi hoàn thành một nhiệm vụ nếu không phải có sự kiện đặc biệt rất gấp tựa như hai tháng này ma vật quấy phá.

Ròng rã hai tháng nhiệm vụ càng quét, nếu không gấp thanh lý hết ma thú chạy loạn ngoài thị trấn thì thị trấn không thể triển khai công tác khôi phục được.



Tiểu đội Drek hai tháng qua cũng tích cực phối hợp tiêu diệt ma thú bây giờ cuối cùng đã có một kết thúc.

Anh cùng mọi người trong tiểu đội quyết định cho tự mình một dịp nghỉ dài hạn.

Hai tháng ròng chạy nhiệm vụ không phải là không có thu hoạch.

Chia đều ra mỗi người đều có một khoản tiền lớn, ít nhất trong vòng một tháng không cần phải lo chi phí sinh hoạt.

Đồng thời, thực lực, kinh nghiệm của mọi người đều tăng cao một bậc.

“Ertish này, dịp nghỉ này thời gian dài như thế cậu định làm gì?” Ngồi tụ tập tại khu nghỉ ngơi, Lumia quay người sang hỏi Ertish.

“Mình sẽ về thăm nhà một chút.” Ertish nghĩ nghĩ trả lời.

“Ý kiến hay đó, mình cũng định về thôn thăm mọi người. Có lẽ cần mua một chút quà nhỏ cho lũ em của mình.

Lát nữa mình định sẽ đi thị trường chọn mua, cậu có muốn đi dạo cùng không?”

Lumia vui vẻ mời nói.

“Được, vậy cùng đi.” Ertish đồng ý đáp.

“Chúng ta có thể ghé tiệm quần áo trước tiên, nghe mọi người nói nhờ lần này mà có rất nhiều kiểu dáng mới, à còn tiệm túi xách, trang sức nữa.

Tiếp đó là tiệm bánh kẹo, lũ em của mình thích ăn lắm,....”

“….”

Connei lẳng lặng nhìn hai cô gái ríu rít vui vẻ trò chuyện, muốn chen lời cũng không được, cô đơn ngồi một góc thầm than.

“Hey yo, tiền thưởng đến rồi đây.” Không lâu sau, Drek cầm túi tiền ung dung bước đến.

Connei hớn hở lên tinh thần, may mắn đội trưởng của mình về sớm.

Nếu để hai người kia tiếp tục thảo luận nữa có lẽ cậu lại phải b·ị b·ắt tráng đinh rồi.

Mệt cũng không mệt mỏi lắm nhưng chủ yếu chính là dày vò buồn chán. Cậu không chút nào muốn trải nghiệm lại một lần nữa.

“Được rồi, tất cả giải tán.” Drek đứng lên tuyên bố, sau đó phất phất tay chào hỏi rồi quay người rời đi.
— QUẢNG CÁO —