Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 4: Bày bán



Chương 4: Bày bán

Connei nghe được đội trưởng tuyên bố cũng vui vẻ theo sau ra về, chợt có người nắm tay cậu lại.

Bàn tay nhỏ nhắn tinh tế, mềm mại không xương, trăm phần trăm là tay con gái.

Có lẽ người đi đường sẽ cảm thấy tốt đẹp nhưng Connei lại cảm thấy dự cảm bất an, trực giác của cậu nói cho cậu có điều chẳng lành sắp đến.

Cứng người quay đầu lại, quả nhiên là khuôn mặt mỉm cười của Lumia.

Connei chỉ có thể đáp lại bằng vẻ mặt tươi cười.

Ừ, còn có chút cay đắng.



Từ cửa hàng bánh kẹo bước ra ngoài, khác với sự vui vẻ thong dong của hai người ở trước mặt, Connei bao lớn bao nhỏ treo trên người, liền cổ cũng không bị buôn tha, treo lủng lẳng một túi đồ.

“Tiếp theo chúng mình nên đi chỗ nào đây?” Lumia nhiệt tình tràn đầy nhìn hai bên đường phố tự hỏi.

“A, đó là, đó là Qiu có phải không?” Lumia ngạc nhiên đưa tay ra chỉ.

“Hôm nay cậu ta bày quầy bán hàng à, không giúp ngài Ando làm nước thuốc nữa sao?” Ertish cũng tò mò đưa mắt nhìn.

Đang nghĩ ngợi lung tung Connei bỗng nghe thấy tiếng Lumia gọi Qiu, có người tới chia sẻ công việc với cậu rồi?

Mang đầy tâm tình chờ mong đưa ánh mắt nhìn tới, Connei thấy được Qiu đang đứng tại sạp hàng bên đường, kề bên người còn có một hộp sắt kỳ lạ trước mặt có ba bốn người tụ tập, đang nói chuyện gì đó.

Chờ một hồi thấy được nhóm người nhao nhao lắc đầu rời đi, Lumia ba người mới tiến lại gần chào hỏi.

“Chào Qiu, cậu đang làm gì thế, hôm nay không đến hỗ trợ ngài Ando à?”

“Chào mọi người, hội đã thông báo số lượng nước thuốc trở lại bình thường rồi. Tôi đang tìm cách kiếm tiền mới đây.”

Qiu cười nói, chỉ tay hướng bên người một cái vuông vức hộp kim loại giới thiệu nói:

“Dụng cụ ma pháp dùng để bảo quản thực phẩm tươi ngon dài lâu, ngoài ra nó còn có khả năng đông nước đá.

Nhờ công nghệ khắc tụ ma trận bổ sung nguồn năng lượng một cách tự động hoá, người bình thường không biết ma pháp đều có thể dễ dàng sử dụng.



Tôi gọi nó là tủ lạnh. Mọi người thấy sao?”

Lumia, Ertish, Connei ba người nghe cậu nói như vậy cũng tò mò tiến tới xem thử.

“Tôi có thể mở nó ra không?” Lumia tay sờ sờ chạm thử tủ lạnh cảm thấy bề mặt có chút mát lạnh, quay đầu hỏi Qiu.

“Xin cứ tự nhiên.”

“Oa, thật mát.” Lumia lên tiếng hô.

Mở ra ngăn trên của tủ lạnh, hơi lạnh mát mẻ từ bên trong toả ra trước mặt.

“Đây là nước đá sao?” Lumia chú ý tới bên trong còn để một vài khay kim loại có chứa nước đã đông cứng một vài khay lại mới chỉ kết một tầng băng mảnh.

Hiển nhiên đây chính là Qiu cố ý đặt vào bên trong để chứng minh tính năng của tủ lạnh.

Lumia đóng lại ngăn trên, lại mở ra ngăn dưới của tủ lạnh.

Một ít hơi mát tản ra, tuy cũng không mang cảm giác sảng khoái bất ngờ như vừa rồi nhưng cũng làm cho người ta cảm thấy dễ chịu.

Âm thầm đánh giá, Lumia tiếp tục nhìn vào, bên trong phân ra hai tầng để vào đó có một miếng thịt tươi, hiển nhiên đây cũng là để ví dụ trưng bày.

Làm nàng ngạc nhiên là ở bên cửa cũng được thiết kế hai khay để đồ, phía trên là từng ô từng ô tròn đặt một quả trứng, phía dưới là từng chai từng chai nước trưng bày ở đó.

Một cách thiết kế rất thú vị, Lumia không ngờ cửa tủ cũng có thể dùng để chứa đồ.

“Rất tuyệt nha. Bao nhiêu tiền?” Lumia đầy hứng thú hỏi.

“50 medal một cái, nếu cậu muốn mua mà nói tôi sẽ giảm giá cho cậu xuống còn 40 medal.

Thế nào? Muốn mua 1 cái sao?” Qiu hai mắt sáng lên hỏi.

Đang có ý định mua một cái về Lumia nhíu mày trầm tư.

Qiu thấy vậy không nhịn được hỏi: “Giá tiền này có vấn đề gì sao?”.

Giá tiền định ra đã được cậu tính toán kỹ lưỡng mới quyết định.



Số tiền nguyên vật liệu là 8 medal, lượng ma lực dùng để khắc ma pháp trận cũng tiêu tốn gần hết lượng ma lực của cậu. Muốn hồi phục lại cần khoảng 25 medal.

Ngoài ra còn phải dùng thuật cải tạo cấu trúc, định hình tủ lạnh, còn có tiền công của cậu gộp lại tính cũng cần 10 medal.

Tổng cộng lại tiền vốn cũng tới 43 medal, bán ra 40 medal đã là lỗ vốn có được không?

Nếu không phải đoàn người Drek đã giúp cậu rất nhiều, cậu sẽ không chịu lỗ bán ra.

“Qiu, cậu sẽ không phải định bán cho quý tộc tủ lạnh chứ?” Lumia hỏi.

“Không phải, tôi biết nhà quý tộc đều có hầm băng. Tôi tạo tủ lạnh là để bán cho bình dân”.

“Nhưng 50 medal là quá cao, lại không có gì thực dụng.”

Quá cao? Không thực dụng? Qiu chớp chớp mắt, suy nghĩ dừng lại trong giây lát, sau đó mới từ tốn nói:

“Tuy có chút cao, nhưng mọi người có thể mua tủ lạnh về sử dụng lâu dài.

Có thể dùng tủ lạnh để bảo quản thực phẩm như rau củ, trứng, thịt, cá tươi lâu dài hoặc thức ăn không dùng hết cũng có thể cất trong tủ lạnh khoảng 3 ngày khi cần thiết lại lấy ra sử dụng.

Còn có thể dùng để tạo nước đá, nước lạnh, mùa hè nóng bức mà có thể uống lên một ly nước lạnh thì còn gì bằng.”

Lumia nghe vậy lắc đầu, nói:

“Thịt, cá mọi người bình thường đều là muốn ăn tươi mới thì sẽ ra thị trường mua, cửa hàng thịt trong trấn cũng có hầm băng để giữ tươi thịt.

Ngoài ra, rau củ quả, trứng đều có thể bảo quản ở nơi thoáng mát tương đối lâu, không cần thiết phải cất trong tủ lạnh.

Còn về việc bảo quản thức ăn thừa thì rất hiếm. Bình dân thường không lãng phí thức ăn nên khi làm đồ ăn thường là vừa đủ.

Nước đá, nước lạnh thì rất tuyệt nhưng cũng không cần thiết phải bỏ ra 50 medal.”

Qiu càng nghe càng cảm thấy u tối. Xong đời, chiều hôm trước mang tiền mua nguyên vật liệu, hôm qua thí nghiệm giày vò cả ngày mới ra một cái thành phẩm.

Dự định mang ra bán hồi hồi vốn nếu không cậu phải c·hết đói.

Ngẫm lại trong túi 2 medal, Qiu hai mắt dần dần tan rã.



“Hì hì, không cần nản chí nha Qiu, tôi không nói sẽ không mua tủ lạnh nha.” Lumia cười vui vẻ nói.

“Thật sự?” Qiu lấy lại tinh thần hỏi.

“Thật, có giảm giá tất nhiên là phải tranh thủ rồi.” Lumia vừa nói vừa đưa ra tay 4 viên kim medal.

Giá trị 1 kim medal bằng với 10 medal bình thường. Qiu còn biết nếu nắm trong tay 1 viên kim medal, dùng ma lực kích thích một chút nó sẽ biến thành 10 viên medal bình thường, ngược lại cũng thế.

Không biết medal là như thế nào tạo ra, thật thần kỳ.

Nắm trong tay bốn viên kim medal, Qiu vui vẻ hẳn lên.

“Để ăn mừng đơn đầu tiên thành công, tôi sẽ mời mọi người một món ăn nhẹ.”

Qiu nói, từ trong tủ lạnh lấy đá ra lại xoay người lấy ra một đạo cụ kỳ lạ.

Nhìn không lớn, chỉ cao cỡ 1 gan tay, kề bên còn có kỳ lạ nhô ra, dưới đáy để một cái ly nho nhỏ.

Chỉ thấy Qiu bỏ đá vào trong, cầm phần nhô ra đó bắt đầu xoay vòng.

Soàn soạt, từng mảng đá nhỏ li ti rơi xuống, rất nhanh đã làm xong 4 ly.

“Qiu sẽ không phải mời chúng ta ăn nước đá chứ?” Connei nghi ngờ hỏi hai người đi cùng.

“Có lẽ vậy.” Ertish bình tĩnh đáp.

“Chắc không phải đâu, nhìn kìa.” Lumia vừa nói vừa chỉ tay về phía Qiu.

Cậu từ ngăn mát lấy ra một bình nước, đổ một chút vào từng ly lại lấy ra muỗng để vào, cười nói:

“Hoàn thành, xin mời dùng thử.”

Qiu ra hiệu mời, cũng cầm lên một ly đá bào tự mình nếm thử. Đúng vậy món cậu dùng để mời ba người đó chính là đá bào, đơn giản dễ làm lại còn ngon nữa, nhất là tại tiết trời nóng gần giữa trưa nắng như thế này.

Ertish, Lumia, Connie ba người cũng tay cầm một phần, múc một muỗng nếm thử.

“Umm!”

“Rất ngon!”

“Đây là… táo?”
— QUẢNG CÁO —