Xuyên Việt Bắt Đầu Thành Luyện Kim Thuật Sư

Chương 62: Phục chế ghế mát xa



Chương 62: Phục chế ghế mát xa

Một cánh cổng từ hư không xuất hiện, Qiu từ trong cổng bước ra, hồi thần nhìn lại cậu đã trở lại phòng mình.

Kiểm tra một hồi thời gian, thình lình đã qua hơn 20 tiếng đồng hồ, gần một ngày trôi qua.

Tuy thế giới Qiu đang ở với thế giới của Shinkenger có tỉ lệ thời gian là 1:6 nhưng đừng quên lúc Qiu đi qua Shinkenger, thế giới này liền chậm lại hầu như là thời gian không trôi qua.

Chỉ khi nào Qiu sử dụng cánh cổng mở ra không gian về phòng để cất đồ hay dịch chuyển vị trí mới để thời gian trôi theo tỉ lệ 6:1 kia.

Mà hơn năm tháng ở bên kia Qiu cũng sử dụng nhiều lần, tuy thời gian rất ngắn nhưng một đến hai đi vẫn tích lũy đến hơn 20 giờ.

Qiu dọn dẹp một hồi mọi thứ trong phòng, chừa ra một khoảng trống rồi mới cầm lên công tắc biến thân.

Một ánh chớp qua đi, Qiu cảm nhận được cơ thể tràn đầy sức mạnh tương tự như ở thế giới Shinkenger mới hài lòng bước lại qua cổng đẩy một chiếc ghế to lớn qua.

Cái này hiển nhiên là chiếc ghế mát xa mà cậu mua.

Mà vì sao không dùng văn lực thu nhỏ lại hay làm nhẹ đi để đỡ mất công mà lại chọn phương pháp để nguyên như thế này mà biến thân đẩy qua đi?

Đây tất nhiên là do cậu muốn thử xem xem cánh cổng này có hạn chế về thể tích hoặc khối lượng vật chất có thể thông qua hay không.

Trước mắt lần thử nghiệm này cho thấy 2 mét vuông, nặng 250 ký một lần thông qua đều không có vấn đề.

Giải trừ biến thân, lại một lần nữa quay về thế giới Shinkenger chào hỏi mọi người mình sẽ đi vắng một thời gian sau Qiu mới lại trở về đóng lại cổng không gian.

Bây giờ cổng đã hoàn toàn ổn định cũng không lại sợ thời gian bị gia tốc một cách hỗn loạn như lần cậu thử nghiệm.



Ngồi lên ghế mát xa kiểm tra lại một lần các chức năng của ghế sau một hồi liền không chạy nữa, cậu nhíu nhíu mày, lại kiểm tra một hồi cũng không biết vấn đề xảy ra ở đâu.

“Chẳng lẽ phải quay về bên kia gọi một cuộc điện thoại phàn nàn chất lượng sản phẩm một phen, tiện thể cũng yêu cầu bảo hành?” Vuốt cằm trầm ngâm chốc lát, Qiu lẩm bẩm nói.

Đột nhiên, một luồng linh quang lóe lên, Qiu vỗ mạnh hai tay thốt lên: “Đúng, tại sao mình lại quên mất việc này.”

Nghĩ ra điểm mấu chốt, Qiu lại ngồi lên ghế, trong tinh thần mở ra cổng liên kết nho nhỏ với thế giới Shinkenger, khởi động lại ghế mát xa.

Lần này, mọi việc diễn ra rất trơn tru.

“Quả nhiên là thế.” thấy được sự việc xảy ra đúng như mình dự đoán, lại là do tí ti khác biệt giữa hai thế giới mà chiếc ghế mát xa này hoạt động không bình thường.

“Được rồi, dù sao mình cũng định tạo một cái mới mà không phải đem thứ này trực tiếp tặng cho thầy Ando.” Qiu phủi phủi tay, biết được rõ ràng vấn đề đã xảy ra tâm tình liền rất tốt.

Nhìn lại đã lâu nhà thuê, tuy thực tế ở đây chưa qua bao lâu nhưng Qiu cũng lên hào hứng tổng vệ sinh một hồi.

Nửa tiếng sau, Qiu bỏ cây chổi sang một bên.

“Ầy, được rồi đợi mình có thể tạo ra golem liền để nó đi lo việc vệ sinh, còn bây giờ cứ làm ghế mát xa trước đi thôi.” thở dài một hơi, Qiu cảm thán một câu lại đi ra sân sau của mình tìm nguyên vật liệu làm việc.

Thời gian chăm chú làm việc trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến xế chiều hôm sau.

Qiu đang đứng tại cửa hàng thịt nhìn một chút xem có thể tìm thấy một bộ da lông tốt để lót ghế hay không.

Ghế mát xa mà cậu phỏng chế đã làm xong dàn khung và chức năng điều khiển, thứ cậu thiếu bây giờ chỉ là một miếng da lớn để làm đệm thôi.



Kĩ thuật thuộc da tuy thầy Ando không có ghi chép nhưng thế giới của Shinkenger có rất nhiều, Qiu nhớ mình hình như có xem lướt qua những thứ này.

Mặc dù lần trước đến thế giới Shinkenger là để tham khảo máy tính thiết kế K2 nhưng thân là luyện kim thuật sư, những lúc ngán ngẫm cũng đổi sang đọc một chút sách chế tạo, mà chế tạo thuộc da chính là một trong số đó.

Có lẽ còn có cách tốt hơn nhưng Qiu tạm thời không có kiên nhẫn đi tra xét.

Không thể không nói, là cửa hàng thịt lớn nhất thị trấn Tucchi, cửa hàng này giống như Hội giới thiệu việc làm, có một khu vực phân cách riêng dùng để phân cách gia súc cùng với chiến lợi phẩm mà các lính đánh thuê hay mạo hiểm giả đem về.

Điểm khác biệt là hội có một chuyên gia thu thập, thường sẽ nhận việc phân tách những chiến lợi phẩm có giá trị quý hiếm hơn.

Còn cửa hàng này sẽ lo những ma thú phổ biến hơn.

Ngoài ra, các cửa hàng thịt khác của thị trấn đều đến đây để nhập hàng mang về bán.

Nhìn trúng mấy miếng da lông, Qiu cùng chủ quá trò chuyện một hồi, hỏi ra sau mới thất vọng biết được đã có thương nhân đến đặt hàng những thứ này trước rồi.

“Thật sao? Vậy những thứ này thì sao?” Nói nói, Qiu đưa tay chỉ hướng phía một vài mảnh thoáng có chút kém hơn, hỏi.

Chủ cửa hàng lắc lắc đầu nói: “Những thứ này cũng đã có người muốn.” Chủ cửa hàng nhìn Qiu một chút, lại nói:

“Nếu không cậu đi đến Hội xem một chút có không hoặc cũng có thể ngồi chờ xem trong khoảng thời gian này nếu có mạo hiểm giả hay lính đánh thuê đến phân tách con mồi liền có thể thương lượng với họ.

Không được nữa thì giá cao đi nói với những thương nhân kia hoặc đến hội giao nhiệm vụ cũng được, có thể sẽ phải chờ lâu mấy ngày.”

“Vậy được, xin cảm ơn.” Qiu nói lời cảm ơn với chủ cửa hàng, đi ra cửa hướng về phía Hội mà đi.



“Chào bác Ben.”

“Chào Qiu, bây giờ làm ăn thế nào rồi, có sản phẩm nào mới mẻ không?”

Đến hội, Qiu gặp được người quen cũng đến chào hỏi một câu.

“Buôn bán vẫn được nhưng xem ra mọi người không cần đồng hồ cho lắm, về sản phẩm mới thì vẫn còn đang trong suy nghĩ, chưa biết làm thứ gì.” Đứng bên cạnh bác Ben, Qiu suy nghĩ một chút đáp.

“Vậy sao? Ta cũng không biết thứ gì có thể bán chạy nhưng mà ta có một đề nghị mong cậu không chê.” bác Ben nghe vậy gãi gãi đầu một cái nói.

“Bác cứ nói đi đừng ngại.”

“Không có gì to tác, chỉ là sắp vào mùa thu rồi, cậu có thể cân nhắc suy nghĩ tạo mấy cái gì có thể giúp người dân thu hoạch hay nhổ cỏ.

Lần ma thú triều t·ấn c·ông này tuy p·há h·oại rất nhiều hoa màu nhưng dân trấn sau khi ổn định lại đã nhanh chóng gieo hạt, dự là đầu mùa đông sẽ thu hoạch.

Mọi người đang bàn nhau là có nên thông báo với lãnh chúa phái một vài ma pháp sư đến thúc cây sinh trưởng để kịp cuối mùa thu hoạch hay không.

Nếu được duyệt đến lúc đó không chỉ là lúa mì mà cỏ cũng sẽ theo đó sinh trưởng ra, cậu liền có thể bán sản phẩm.

Đương nhiên, nếu việc này không được thông qua thì coi như ta chưa nói gì, ha ha.”

Qiu nghe bác Ben nói một tràng cũng có điều suy nghĩ, hồi lâu mới nhớ đến mục đích của mình đến đây mới chào tạm biệt bác Ben đi vào trong.

Đi đến phòng phân tách của hội sau hỏi một chút, Qiu cuối cùng có được một mảnh da lông ưng ý.

Đây là da của rắn Blasna, là một loại ma thú cấp 2 vảy lúc còn sống cũng rất mềm mịn nhưng có thể tùy vào tâm trí của ma thú mà cứng lên cục bộ, là một loại vật liệu tương đối ưu tú, vào tay luyện kim thuật sư lành nghề có thể kích thích ra trong đó đặc tính lại làm thành giáp da bán đi.

Loại sản phẩm làm từ vật liệu siêu phàm này nếu hợp cách, bán ra còn sẽ đắt hơn cây kiếm làm từ sắt thường kia của Drek.
— QUẢNG CÁO —