Tô Mạt hiện nay đã bình tâm lại, bản thân đã khắc phục được tâm trạng mặt đỏ tim đập, có thể đứng trước Hoàng Phủ Giác còn có thể mặt đỏ.
Nhưng Hoàng Phủ Giới này nàng vẫn coi hắn chỉ là tiểu nam hài tử, nàng là sẽ không đâu.
Nàng hếch cằm lên, hừ nói:“Sao, không phục hả?”
Thấy vẻ mặt nàng kiêu ngạo đắc ý, Hoàng Phủ Giới thật ấm ức, hừ một tiếng,“Chờ xem!”
Tô Mạt nhìn hắn một cái, chẳng lẽ còn muốn cưới tỷ tỷ lớn hơn nàng sao chứ?
Ngẫm lại đại tỷ cùng nhị tỷ khẳng định cũng không vừa mắt với tên thiếu niên tuấn tú nhiệt huyết thẳng thắn như hắn.
Tam tỷ......
Chỉ sợ hắn cũng sẽ không đồng ý.
Cho nên, hắn sẽ không có cơ hội lớn hơn nàng, hắc hắc!
Nàng hướng Kim Kết làm ra một dấu hiệu thắng lợi, Hoàng Phủ Giác nhìn nàng một cái,“Cẩn thận vui quá hóa buồn, nha đầu Tống gia cũng không phải dễ chọc.”
Hắn nếu nói trúng phóc, nàng chẳng phải sẽ gặp phiền toái sao!
Hoàng Phủ Giác khép mi, che bớt đi sự cô đơn trong đáy mắt, thuận tiện nuốt xuống những câu mà mình muốn nói.
Tô Việt đứng ngoài cửa đón nàng, hiện nay hắn ở Thị MậuTư làm phụ tá cho Hoàng Phủ Cẩn, dựa vào tính tình Hoàng Phủ Cẩn, sẽ không làm mấy chuyện vụn vặt.
Giao tiếp với khách thương, còn một số sự vụ nhỏ, muốn chiêu đãi, muốn phải đăng ký lập sổ, còn phải điều tra nghe ngóng ….
Tô Việt tính tình trầm ổn, nhẫn nại, khi làm việc thì rõ ràng ngăn nắp, rất ít khi sai lầm, đương nhiên thích hợp nhất với hắn.
Lúc trước hắn bị lão phu nhân bắt buộc, giống đám người thúc phụ vì tiền đồ của con trai trưởng trong nhà mà âm thầm cống hiến hy sinh không ai biết đến, chỉ chuyên lo liệu sự vụ trong nhà.
Mà trong lòng hắn luôn ôm hoài bão, nay Tô Mạt đã giúp hắn thực hiện.
Hắn rất yêu thích và nhiệt tình với công tác ở Thị MậuTư, càng nhiệt tình yêu thích công việc ở Hương lâu, vì đem lại cho hắn cảm giác thành công.
Hiện nay hắn cơ bản là buổi sáng sớm đi Thị MậuTư, xử lý xong sự vụ, nếu có thời gian sẽ đi đến Hương lâu.
Công việc bạn rộn chạy hai nơi, người khác sẽ kêu than mệt mỏi vất vả, hắn lại thích thú.
Hình chưởng quầy tìm cho hắn ba trợ tá, bọn họ đều vất vả có chút tiêu hóa không được, hắn lại giống như sợi dây đang lên cót, mỗi ngày đều tràn đầy sức sống, sức chiến đấu mãnh liệt.