Lăng Túc không phải là loại đội trưởng đi cướp công lao của đội viên. Của ai thì chính là của người đó, không ai có thể tranh cướp được. Đây là phương châm không đổi của hắn.
- Ồ. . .
Biết tính cách của Lăng Túc, Âu Dương không từ chối. Hắn mở túi vải ra bắt đầu kiểm tra di vật của Mộc Vãn Phong. Trong túi vải không có nhiều thứ. Tổng cộng chỉ có ba cái. Một cái nội giáp màu xanh. Đây là cái duy nhất còn lại có thể che kín thân thể của Mộc Vãn Phong khi yêu hóa. Qua nó có thể nhìn thấy lực lượng chống yêu hóa. Xem ra nội giáp này hẳn là một bảo bối không tồi.
Một vòng tay màu xanh biếc. Nhìn thoáng qua không thấy nó có điểm nào độc đáo. Nhưng một Yêu Chiến Sĩ giữ nó, chứng tỏ nó có chỗ không tầm thường.
Lúc Âu Dương cầm món đồ cuối cùng ra, máu trong thân thể của hắn gần như muốn sôi trào.
Hóa Yêu Quyết! Rất rõ ràng đây là một quyển công pháp tu luyện. Từ cái tên của nó, có thể thấy nó là phương pháp tu luyện của Yêu Chiến Sĩ. Âu Dương cầm Hóa Yêu Quyết trong tay, trong lòng hắn kích động tới mức không thua gì đang ôm một mỹ nữ tuyệt thế.
- Chuyện này. . .
Âu Dương nhìn về phía Lăng Túc. Lăng Túc lại cho mình vật trân quý như vậy ư? Trong mắt của hắn đầy vẻ nghi vấn.
- Đây hẳn là công pháp tu luyện của Mộc Vãn Phong. Nếu ngươi có hứng thú có thể tự mình nghiên cứu một chút.
Lăng Túc tỏ ra không quan tâm, gật đầu với Âu Dương tiếp tục nói:
- Thể chất của ta không thích hợp tu luyện Yêu Chiến Sĩ. Sau này ta hẳn sẽ trở thành một Lục Tiên.
Nghe Lăng Túc nói, Âu Dương nhìn những đội viên còn đang ngủ say khác. Hắn mở miệng nói:
- Đội trưởng, nếu không ta chờ những người khác tỉnh lại, sau đó mọi người cùng nhau tu luyện. Nói không chừng chúng ta đều có thể biến thành Yêu Chiến Sĩ!
- Cái này thì không cần! Chỉ cần là người của đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn, đều sẽ trải qua một lần kiểm tra. Nếu kiểm tra có tiềm chất Tu luyện giả đều được quốc gia bồi dưỡng. Trước đây bọn họ đều đã từng được kiểm tra. Bọn họ đều không có thiên phú trở thành Tu luyện giả. Tuy rằng thiên phú của ngươi cũng không tốt. Nhưng dù sao vẫn có một ít thiên phú. Cho dù có thể trở thành Yêu Chiến Sĩ sơ cấp nhất cũng không tồi!
Trong lời nói của Lăng Túc có mấy phần an ủi. Tuy rằng trước đây yêu cầu của Lăng Trung Thiên rất cao, nhưng nếu như Âu Dương thật sự có thiên phú, vậy phụ thân hắn nhất định sẽ bồi dưỡng Âu Dương. Hiện tại hắn không nói gì đã rời đi, chứng tỏ mặc dù Âu Dương có thiên phú nhưng thuộc loại cực kém.
Hiện tại cho dù có bản Hóa Yêu Quyết trong tay, khả năng hắn có thể trở thành Yêu Chiến Sĩ cũng cực thấp. Lăng Túc không muốn đả kích Âu Dương. Hắn chỉ có thể dùng phương thức uyển chuyển này để khích lệ Âu Dương một chút. Nói không chừng trên người Âu Dương sẽ xuất hiện một kỳ tích thì sao?
Sau khi cẩn thận cất ba di vật của Mộc Vãn Phong đi, Âu Dương biết, ba thứ này có thể gây ảnh hưởng đến vận mệnh của hắn trong tương lai. Thành công hay thất bại, chỉ có thể trông cậy vào ba thứ này.
- Thật ra con đường tu luyện cũng không có gì thú vị. Như chúng ta bây giờ rong ruổi trên sa trường không phải rất tốt sao?
Lăng Túc nhìn dáng vẻ chăm chú của Âu Dương, hắn vội vàng cảnh tỉnh Âu Dương. Hắn sợ nếu như Âu Dương tu luyện không được sẽ mất đi tự tin. Lăng Túc không dám nói kỹ thuật bắn cung của Âu Dương là thiên hạ vô song, nhưng chí ít trong Đại Vận quốc, hắn chưa bao giờ nghe nói có ai có thể bắn tên bằng Âu Dương.
Một Thần Xạ Thủ như thế mặc dù không thể trở thành Tu luyện giả, sau khi chiến tranh chấm dứt hắn cũng nhất định có thể được quốc gia phát hiện. Muốn cả đời vinh hoa phú quý, hẳn không có bất kỳ vấn đề gì. Lại nói nữa, mặc dù Âu Dương không thể trở thành một Tu luyện giả thì đã sao? Bọn họ là huynh đệ sống chết có nhau. Bất kể trong chiến trường hay ngoài chiến trường, chỉ cần là chuyện của huynh đệ, với tính cách của Lăng Túc, hắn sẽ giúp tới cùng!
Dưới tay hắn có hơn ba mươi huynh đệ có ai có thể trở thành Tu luyện giả? Nhưng điều này không quan trọng. Bởi vì chỉ cần một ngày hắn còn sống, hắn sẽ không để ai có thể bắt nạt huynh đệ của hắn! Đây chính là tính cách của Lăng Túc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Đội trưởng ngươi không cần phải nói nữa. Ta tin tưởng ta nhất định có thể thành công. Thiên phú kém thì đã sao. Người khác luyện một giờ, ta luyện mười giờ. Ta tin tưởng chỉ cần ta nỗ lực, cho dù ta không có thiên phú trác việt thì đã sao?
Lúc này trong mắt Âu Dương đầy vẻ kiên nghị. Hắn chính là một người như vậy. Một khi đã quyết định một con đường sẽ kiên trì tiếp tục đi không dừng lại. Bởi vì trước sau Âu Dương vẫn tin tưởng, ngươi trả giá bao nhiêu, có thể nhận được bấy nhiêu.
Đây vẫn là lần đầu tiên Lăng Túc nhìn thấy biểu hiện của Âu Dương như thế. Trước đây, trên chiến trường, Âu Dương mang đến cho hắn cảm giác của một Thần Xạ Thủ bình tĩnh đến mức lãnh khốc. Hắn dùng cung tên trong tay lần lượt tạo ra các kỳ tích trợ giúp bọn họ giành được từng thắng lợi. Mà hôm nay hắn thấy được một Âu Dương khác hẳn. Một Âu Dương rất cố chấp.
- Được! Ta tin tưởng chỉ cần ngươi có thể nghĩ được như vậy, cho dù thiên phú kém cũng không có cách nào ngăn cản bước tiến trở thành một cường giả của ngươi!
Lần này sự tán thưởng của Lăng Túc xuất phát từ nội tâm. Một người thiên phú kém cũng không sợ. Nhưng nếu là một người cảm thấy thiên phú chính là tất cả, vậy ngay cả một cơ hội nhỏ hắn cũng không có.
- Đội trưởng, tiếp theo chúng ta phải đi đâu?
Âu Dương tạm thời để những chuyện liên quan tới tu luyện xuống. Hiện tại chiến tranh còn chưa kết thúc. Bọn họ nhất định phải tiếp tục chiến đấu. Cho đến khi nào hoàn toàn đánh bại Tây Kỳ mới có thể trở về Đại Vận tiếp nhận phong thưởng.
Đừng thấy trung đội số 7 tạo ra vô số kỳ tích, nhưng mặc dù muốn phong thưởng cũng nhất định phải đợi tới sau khi chiến tranh chấm dứt. Cho nên hiện tại mà nói, nhiệm vụ của bọn họ chính là tiếp tục chiến đấu.
- Ta nghĩ phải bổ sung đầy đủ nhân lực cho trung đội số 7, sau đó đi về phía đông nam nơi tình hình trận chiến đang diễn ra ác liệt nhất!
Thật ra Lăng Túc đã sớm có dự định. Nếu như hỏi hiện tại nơi nào đang đánh nhau ác liệt nhất, khả năng chính là phía đông nam. Phía đông nam không thể so với phía bắc. Vị trí đông nam nằm gần với Đại Vận quốc hơn. Quân của Tây Kỳ gần như đều đặt ở phía đông nam. Một khi phía đông nam bị đánh tan, như vậy quân Tây Kỳ nhất định sẽ tiến quân thần tốc. Đến lúc đó cho dù phía bắc có thể chiếm lĩnh Phì Thủy Thành cũng không có cách nào bù đắp được bại cục của phía đông nam.
- Phía đông nam có phải chính là nơi chúng ta được tiếp tế lần trước không? Tại sao lần trước đội trưởng không bổ sung nhân lực tại đó?
Âu Dương có chút buồn bực. Nếu như nói bổ sung đầy đủ nhân lực, vậy lần trước bọn họ đi ngang qua vị trí đóng quân tại Đông Nam hoàn toàn có thể bổ sung mà.