"Nguyễn bộ đầu! Ta không có ý nghi ngờ lời nói của ngài!" Sợ Nguyễn Anh Tài hiểu lầm, Cổ Cự Cao lên tiếng giải thích một câu.
Lạc Việt Vương Quốc lấy Trận Đạo nỗi danh thiên hạ, những đại gia tộc đứng đầu của Lạc Việt Vương Quốc không ít thì nhiều cũng sẽ hiểu biết về Trận Pháp.
Cái này Cổ Cự Cao hắn đã nghe nói qua.
Hơn nữa nhìn Nhất Giai Trận Pháp Sư sơ kỳ huy hiệu mà Nguyễn Anh Tài đang đeo trên người, Cố Cự Cao hắn biết tên này tạo nghệ về Trận Pháp cũng không yếu, chỉ kém hơn Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư của hắn.... chút ít mà thôi. Như y đã nói mình lạc vào Trận Pháp, thì sẽ không có sai.
"Nguyễn đại nhân! Chuyện này theo ta suy đoán, người ra tay với lại Trân Bảo Các là một vị Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, thậm chí có thể là Nhị Giai hậu kỳ!" Đạt được cái gật đầu bỏ qua của Nguyễn Anh Tài, Cổ Cự Cao liền nói ra suy đoán của mình.
Ý hắn muốn nói là vế sau, đối phương rất lớn khả năng là một tôn Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, từ những vết tích để lại, hắn nghĩ đối phương bày trận là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, có điều đây là trận lồng trong trận, một cái công kích một cái ảo Trận.
Loại này dung hòa hai cái Trận Pháp lại với nhau một cách hoàn mỹ ngay cả Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ còn có Nhất Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư là Nguyễn Anh Tài cũng không thể nào phá tan nó đi ra, có thể khẳng định đối phương Trận Đạo đã đạt đến Nhị Giai hậu kỳ cấp độ.
Loại này cấp độ nhân vật, thân phận đã không gì kém gì một tôn Yêu Sư sơ kỳ cường giả, lấy hắn cảnh giới Trận Đạo hiện tại, cũng là kém quá xa đi.
Có thể nhận ra được, là do kiến thức hắn tích lũy được tại khi còn ở bên cạnh sơ tôn của mình mà thôi. Đến hiện tại hắn là có chút không hiểu, một cái cửa hàng kinh doanh Linh Ngọc nho nhỏ như Trân Bảo Các này, làm sao lại đi đắc tội với lại một tôn khủng bố như vậy Trận Pháp Sư, để người này phải đến nơi đây diệt trừ vậy không biết.
"Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư! Không lẽ là hắn..?" Nguyễn Anh Tài hơi có chút nhíu mày lên tiếng nói.
"Nguyễn tổng bộ! Ngài biết người này là ai hay sao?"
Cổ Cự Cao nghe Nguyễn Anh Tài nói như thế, ánh mắt của hắn có chút sáng, như Nguyễn Anh Tài biết người này là ai, lại là người mà hắn không quen, có thể mời y về Cổ gia bọn họ làm khách khanh, sau này nếu có thể để y đột phá Tam Giai Trận Pháp Sư, Cổ gia bọn họ sẽ được lợi không nhỏ. Nên nhớ tại Mân Việt Quận Thành hiện tại, cũng không có bao nhiêu vị Tam Giai Trận Pháp Sư đâu.
"Như ta đoán không sai! Người ra tay có thể là Lê Sĩ Nguyên! Một tôn Nhị Giai hậu kỳ Trận Sư bên Mân Việt Quận!" Nguyễn Anh Tài đưa ra lời suy đoán của mình nói.
Nguyên nhân mà Nguyễn Anh Tài hắn suy đoán đối phương là Lê Sĩ Nguyên, đó là vì cách đây không lâu hắn nghe nói Lê Sĩ Nguyên có đến Trân Bảo Các này theo lời mời của Trần Hiện Lương, làm một cái Trận Pháp.
Ban đầu Lê Sĩ Nguyên là muốn làm cho Trân Bảo Các này một cái phòng ngự cao cấp Trận Pháp, như vậy mới có thể kiếm thêm chút đỉnh, như vậy mới không phí công chuyến đi này của y.
Nhưng sau đó vì Trần Hiện Lương có chút keo kiệt, không muốn tốn quá nhiều tiền, thế nên chỉ muốn Lê Sĩ Nguyên làm một cái Ẩn Hình Trận Pháp nho nhỏ, sau chuyện này Lê Sĩ Nguyên rời đi tâm trạng rất không vui, có thể vì trong lòng có oán, chính tên này đã ra tay đem Trân Bảo Các diệt đi cũng nên.
"Lê Sĩ Nguyên..?"
Tên này vừa xuất ra từ miệng của Nguyễn Anh Tài, cả Cổ Cự Cao cùng Cố Cường hai người nhìn nhau, trong ánh mắt liền là có đôi chút bất đắc dĩ.
Lê Sĩ Nguyên này là một thành viên của Trận Pháp Sư công hội Mân Việt Quận Thành, bên trong trừ hội trưởng là sư tôn của hắn cùng một số ít Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư ra, địa vị của người này là cao hơn cả.
Y còn có một cái thân phận khác là Lê gia đệ tử trên Cổ Loa Thành, tuy Lê gia không thể sánh bằng những cái Nguyễn gia hay Trần gia, nhưng đây cũng là một cái quái vật khổng lồ, không thể khinh thường, quản lý đại bộ phận tài nguyên của Lạc Việt Vương Quốc.
Nghe nói Lê Sĩ Nguyên là thành viên dòng chính của Lê gia, lần này đến Mân Việt Quận Thành cũng chỉ là rèn luyện, không bao lâu y liền sẽ rời đi.
Người như thế này Cổ gia bọn họ không trông mong gì có thể mời chào được y, ngược lại tên này không ít lần muốn mời chào Cổ gia gia nhập vào Lê gia một cái trận doanh, làm cho phụ thân hắn hiện tại đang là đau đầu hết sức.
'Không đúng..!' Cố Cự Cao trong lòng có chút không hiểu.
Lê Sĩ Nguyên này ngoài việc là Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư ra, y còn là một tôn Yêu Sư cường giả, người như thế, muốn ra tay đem Trân Bảo Các này diệt trừ, không cần thiết phải làm ra Trận Pháp làm cái gì cho mất công, cứ thẳng tay diệt sát là được rồi.
Hay tên này muốn rèn luyện Trận Đạo của mình, liền là dùng Trân Bảo Các này thử đao, nếu như vậy cũng là có khả năng!
"Bên kia Nha Môn Phủ Thành còn một chút việc! Ta cáo từ trước một bước, như hai vị có thời gian, có thể ghé qua bên Nha Môn Phủ Thành làm khách!"
Như đã hiểu ra vấn đề, Nguyễn Anh Tài cũng không muốn ở lại nơi này nữa, bên kia Nha Môn Phủ Thành còn rất nhiều chuyện cần hắn đến xử lí, còn là phải đem chuyện này báo lên cho thúc thúc của hắn biết nữa.
Tên Lê Sĩ Nguyên lần này thật sự quá làm càn, vì một chút nóng giận nho nhỏ, liền đem một đám người vô tội diệt đi, chuyện này không thể bỏ qua như thế được, phải đưa chuyện này lên Quận Phủ, để trên kia người cho Lê Sĩ Nguyên một bài học mới được.
"Nguyễn tổng bộ đi thong thả!"
Cả hai người Cổ Cự Cao sắc mặt đều có chút biến đổi, sau cũng là ôm quyền tiễn đưa Nguyễn Anh Tài, còn lời mời của Nguyễn Anh Tài, không có người nào đi đồng ý cả.
Nguyễn Anh Tài này cũng chẳng phải tốt đẹp gì hạng người, tên này mời mọc bọn họ, lại không mời đến Phủ Thành Chủ, gặp qua Nguyễn Văn Du, lại mời bọn họ hai người đến Nha Môn Phủ Thành làm khách.
Nha Môn Phủ Thành đó là nơi nào? Chuyên môn tra bắt tội phạm một cái cơ cấu, đi vào trong đó phần lớn đều là phạm tội nhân vật, bọn họ không phạm tội, đến nơi đó để mà làm gì?
Nhưng thôi, cả hai trong lòng đều hiểu được Nguyễn Anh Tài là đang cảnh cáo mình không cần tại Chấn Nam Thành này gây sóng tạo gió như Lê Sĩ Nguyên, nếu không y sẽ không có bỏ qua, cái này bọn họ đều hiểu cả, cũng chỉ cắn răng chấp nhận là được rồi, triều đình đôi khi là thứ mà không có thế lực nào muốn phạm vào cả.
"Cường thúc! Chuyện điều tra tên thanh niên kia thế nào rồi?" Nguyễn Anh Tài đã có ý định trục xuất bọn họ ra khỏi Chấn Nam Thành này, Cổ Cự Cao hắn cũng không muốn tại đây lâu làm phiền người ta.
Nhưng vấn đề ở chỗ hắn còn nhiệm vụ chưa có làm xong, muốn rời đi cũng là khó khăn a.
"Nhị thiếu gia! Ngài cho ta thêm chút thời gian nữa! Có thể ta sẽ tìm ra người này!" Cổ Cường cung kính lên tiếng hồi đáp.
Chuyện mà Cổ Cự Cao muốn điều tra, chính là chuyện về mấy ngày trước tại Nam Hắc Thị tên thanh niên mua đi quyển Thượng Cổ Trận Pháp kia, hắn đã cho người đi thăm hỏi rất nhiều, nhưng đến nay vẫn là chưa có kết quả, không lâu trước đây lại nghe Mộ Táng mất tích, chuyện này càng lúc càng ly kỳ rồi.
"Được! Vậy chúng ta ở lại đây thêm một chút thời gian nữa đi!" Cổ Cự Cao gật đầu, hắn cũng là không muốn ra về tay không, năm mới sắp đến, hắn là muốn dành một phần quá để có thể tặng cho lão sư của mình a.
'Cũng là lúc điều tra xem tên khốn kiếp nào đã lấy đi Bổ Huyết Sâm của ta rồi!' Cổ Cường tuân theo lời của Cố Cự Cao một tiếng sau, trong lòng hắn bắt đầu tính toán.
Lần này đi theo Cổ Cự Cao xuống bên dưới Chấn Nam Thành này, ngoài chuyện bảo hộ Cổ Cự Cao ra, hắn còn một chuyện nữa là muốn xem Bổ Huyết Sâm lúc trước hắn trồng bên kia một cái tiểu sơn cốc đã thành thục chưa, có thể thu hoạch được chưa.
Nhưng là đáng tiếc, khi hắn đến nơi, tất cả Bổ Huyết Sâm đã không còn, có người đã đem nó thu hoạch cả rồi. Đám kia Bổ Huyết Sâm không nhiều, giá trị cũng không phải cao, nhưng nó là tâm huyết của Cổ Cường hắn, không thể để cho bọn đầu trộm đuôi cướp lấy đi được, người nào nhúng chàm nó, hắn tuyệt đối sẽ không có tha.
...
Chấn Nam Thành! La Lâm Thương Hội!
"Vân Thanh đệ đệ! Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ Lam Hình Lục Ảnh có giá một trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, Nội Khí Đan Dược liệu một trăm phần một viên Hạ Phẩm Linh Thạch, Uẩn Khí Đan linh thảo một trăm phần giá mười viên Hạ Phẩm Linh Thạch..! Ta bớt đi những con số lẽ, tính sư đệ một trăm mười viên Hạ Phẩm Linh Thạch, sư đệ thấy như thế nào?"
Lại Tinh Tinh trao cho Trần Vân Thanh một chiếc hộp khá là lớn tại phòng tiếp khách, bên trong toàn là linh thảo dùng để luyện chế Nội Khí Đan cùng Uẩn Khí Đan, vẫn là một bộ dáng hết sức là yêu mị như thế, mỉm cười cùng Trần Vân Thanh nói.
Người lần này tiếp đãi Trần Vân Thanh vẫn là nàng, đơn hàng trên trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch cũng không phải là nhỏ, không thể nào để bên dưới đám nhân viên đến làm được, đây là quy định của La Lâm Thương Hội nơi này Chấn Nam Thành.
Hơn nữa nàng cũng khá là vui vẻ khi gặp lại Trần Vân Thanh, cái vụ giao dịch Hắc U Quả lần trước, nàng liền kiếm được vài ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đâu, tên này là tiểu thần tài của nàng, dành ra chút thời gian tiếp đãi cũng là nên.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại
Lạc Việt Vương Quốc lấy Trận Đạo nỗi danh thiên hạ, những đại gia tộc đứng đầu của Lạc Việt Vương Quốc không ít thì nhiều cũng sẽ hiểu biết về Trận Pháp.
Cái này Cổ Cự Cao hắn đã nghe nói qua.
Hơn nữa nhìn Nhất Giai Trận Pháp Sư sơ kỳ huy hiệu mà Nguyễn Anh Tài đang đeo trên người, Cố Cự Cao hắn biết tên này tạo nghệ về Trận Pháp cũng không yếu, chỉ kém hơn Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư của hắn.... chút ít mà thôi. Như y đã nói mình lạc vào Trận Pháp, thì sẽ không có sai.
"Nguyễn đại nhân! Chuyện này theo ta suy đoán, người ra tay với lại Trân Bảo Các là một vị Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, thậm chí có thể là Nhị Giai hậu kỳ!" Đạt được cái gật đầu bỏ qua của Nguyễn Anh Tài, Cổ Cự Cao liền nói ra suy đoán của mình.
Ý hắn muốn nói là vế sau, đối phương rất lớn khả năng là một tôn Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, từ những vết tích để lại, hắn nghĩ đối phương bày trận là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, có điều đây là trận lồng trong trận, một cái công kích một cái ảo Trận.
Loại này dung hòa hai cái Trận Pháp lại với nhau một cách hoàn mỹ ngay cả Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ còn có Nhất Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư là Nguyễn Anh Tài cũng không thể nào phá tan nó đi ra, có thể khẳng định đối phương Trận Đạo đã đạt đến Nhị Giai hậu kỳ cấp độ.
Loại này cấp độ nhân vật, thân phận đã không gì kém gì một tôn Yêu Sư sơ kỳ cường giả, lấy hắn cảnh giới Trận Đạo hiện tại, cũng là kém quá xa đi.
Có thể nhận ra được, là do kiến thức hắn tích lũy được tại khi còn ở bên cạnh sơ tôn của mình mà thôi. Đến hiện tại hắn là có chút không hiểu, một cái cửa hàng kinh doanh Linh Ngọc nho nhỏ như Trân Bảo Các này, làm sao lại đi đắc tội với lại một tôn khủng bố như vậy Trận Pháp Sư, để người này phải đến nơi đây diệt trừ vậy không biết.
"Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư! Không lẽ là hắn..?" Nguyễn Anh Tài hơi có chút nhíu mày lên tiếng nói.
"Nguyễn tổng bộ! Ngài biết người này là ai hay sao?"
Cổ Cự Cao nghe Nguyễn Anh Tài nói như thế, ánh mắt của hắn có chút sáng, như Nguyễn Anh Tài biết người này là ai, lại là người mà hắn không quen, có thể mời y về Cổ gia bọn họ làm khách khanh, sau này nếu có thể để y đột phá Tam Giai Trận Pháp Sư, Cổ gia bọn họ sẽ được lợi không nhỏ. Nên nhớ tại Mân Việt Quận Thành hiện tại, cũng không có bao nhiêu vị Tam Giai Trận Pháp Sư đâu.
"Như ta đoán không sai! Người ra tay có thể là Lê Sĩ Nguyên! Một tôn Nhị Giai hậu kỳ Trận Sư bên Mân Việt Quận!" Nguyễn Anh Tài đưa ra lời suy đoán của mình nói.
Nguyên nhân mà Nguyễn Anh Tài hắn suy đoán đối phương là Lê Sĩ Nguyên, đó là vì cách đây không lâu hắn nghe nói Lê Sĩ Nguyên có đến Trân Bảo Các này theo lời mời của Trần Hiện Lương, làm một cái Trận Pháp.
Ban đầu Lê Sĩ Nguyên là muốn làm cho Trân Bảo Các này một cái phòng ngự cao cấp Trận Pháp, như vậy mới có thể kiếm thêm chút đỉnh, như vậy mới không phí công chuyến đi này của y.
Nhưng sau đó vì Trần Hiện Lương có chút keo kiệt, không muốn tốn quá nhiều tiền, thế nên chỉ muốn Lê Sĩ Nguyên làm một cái Ẩn Hình Trận Pháp nho nhỏ, sau chuyện này Lê Sĩ Nguyên rời đi tâm trạng rất không vui, có thể vì trong lòng có oán, chính tên này đã ra tay đem Trân Bảo Các diệt đi cũng nên.
"Lê Sĩ Nguyên..?"
Tên này vừa xuất ra từ miệng của Nguyễn Anh Tài, cả Cổ Cự Cao cùng Cố Cường hai người nhìn nhau, trong ánh mắt liền là có đôi chút bất đắc dĩ.
Lê Sĩ Nguyên này là một thành viên của Trận Pháp Sư công hội Mân Việt Quận Thành, bên trong trừ hội trưởng là sư tôn của hắn cùng một số ít Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư ra, địa vị của người này là cao hơn cả.
Y còn có một cái thân phận khác là Lê gia đệ tử trên Cổ Loa Thành, tuy Lê gia không thể sánh bằng những cái Nguyễn gia hay Trần gia, nhưng đây cũng là một cái quái vật khổng lồ, không thể khinh thường, quản lý đại bộ phận tài nguyên của Lạc Việt Vương Quốc.
Nghe nói Lê Sĩ Nguyên là thành viên dòng chính của Lê gia, lần này đến Mân Việt Quận Thành cũng chỉ là rèn luyện, không bao lâu y liền sẽ rời đi.
Người như thế này Cổ gia bọn họ không trông mong gì có thể mời chào được y, ngược lại tên này không ít lần muốn mời chào Cổ gia gia nhập vào Lê gia một cái trận doanh, làm cho phụ thân hắn hiện tại đang là đau đầu hết sức.
'Không đúng..!' Cố Cự Cao trong lòng có chút không hiểu.
Lê Sĩ Nguyên này ngoài việc là Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư ra, y còn là một tôn Yêu Sư cường giả, người như thế, muốn ra tay đem Trân Bảo Các này diệt trừ, không cần thiết phải làm ra Trận Pháp làm cái gì cho mất công, cứ thẳng tay diệt sát là được rồi.
Hay tên này muốn rèn luyện Trận Đạo của mình, liền là dùng Trân Bảo Các này thử đao, nếu như vậy cũng là có khả năng!
"Bên kia Nha Môn Phủ Thành còn một chút việc! Ta cáo từ trước một bước, như hai vị có thời gian, có thể ghé qua bên Nha Môn Phủ Thành làm khách!"
Như đã hiểu ra vấn đề, Nguyễn Anh Tài cũng không muốn ở lại nơi này nữa, bên kia Nha Môn Phủ Thành còn rất nhiều chuyện cần hắn đến xử lí, còn là phải đem chuyện này báo lên cho thúc thúc của hắn biết nữa.
Tên Lê Sĩ Nguyên lần này thật sự quá làm càn, vì một chút nóng giận nho nhỏ, liền đem một đám người vô tội diệt đi, chuyện này không thể bỏ qua như thế được, phải đưa chuyện này lên Quận Phủ, để trên kia người cho Lê Sĩ Nguyên một bài học mới được.
"Nguyễn tổng bộ đi thong thả!"
Cả hai người Cổ Cự Cao sắc mặt đều có chút biến đổi, sau cũng là ôm quyền tiễn đưa Nguyễn Anh Tài, còn lời mời của Nguyễn Anh Tài, không có người nào đi đồng ý cả.
Nguyễn Anh Tài này cũng chẳng phải tốt đẹp gì hạng người, tên này mời mọc bọn họ, lại không mời đến Phủ Thành Chủ, gặp qua Nguyễn Văn Du, lại mời bọn họ hai người đến Nha Môn Phủ Thành làm khách.
Nha Môn Phủ Thành đó là nơi nào? Chuyên môn tra bắt tội phạm một cái cơ cấu, đi vào trong đó phần lớn đều là phạm tội nhân vật, bọn họ không phạm tội, đến nơi đó để mà làm gì?
Nhưng thôi, cả hai trong lòng đều hiểu được Nguyễn Anh Tài là đang cảnh cáo mình không cần tại Chấn Nam Thành này gây sóng tạo gió như Lê Sĩ Nguyên, nếu không y sẽ không có bỏ qua, cái này bọn họ đều hiểu cả, cũng chỉ cắn răng chấp nhận là được rồi, triều đình đôi khi là thứ mà không có thế lực nào muốn phạm vào cả.
"Cường thúc! Chuyện điều tra tên thanh niên kia thế nào rồi?" Nguyễn Anh Tài đã có ý định trục xuất bọn họ ra khỏi Chấn Nam Thành này, Cổ Cự Cao hắn cũng không muốn tại đây lâu làm phiền người ta.
Nhưng vấn đề ở chỗ hắn còn nhiệm vụ chưa có làm xong, muốn rời đi cũng là khó khăn a.
"Nhị thiếu gia! Ngài cho ta thêm chút thời gian nữa! Có thể ta sẽ tìm ra người này!" Cổ Cường cung kính lên tiếng hồi đáp.
Chuyện mà Cổ Cự Cao muốn điều tra, chính là chuyện về mấy ngày trước tại Nam Hắc Thị tên thanh niên mua đi quyển Thượng Cổ Trận Pháp kia, hắn đã cho người đi thăm hỏi rất nhiều, nhưng đến nay vẫn là chưa có kết quả, không lâu trước đây lại nghe Mộ Táng mất tích, chuyện này càng lúc càng ly kỳ rồi.
"Được! Vậy chúng ta ở lại đây thêm một chút thời gian nữa đi!" Cổ Cự Cao gật đầu, hắn cũng là không muốn ra về tay không, năm mới sắp đến, hắn là muốn dành một phần quá để có thể tặng cho lão sư của mình a.
'Cũng là lúc điều tra xem tên khốn kiếp nào đã lấy đi Bổ Huyết Sâm của ta rồi!' Cổ Cường tuân theo lời của Cố Cự Cao một tiếng sau, trong lòng hắn bắt đầu tính toán.
Lần này đi theo Cổ Cự Cao xuống bên dưới Chấn Nam Thành này, ngoài chuyện bảo hộ Cổ Cự Cao ra, hắn còn một chuyện nữa là muốn xem Bổ Huyết Sâm lúc trước hắn trồng bên kia một cái tiểu sơn cốc đã thành thục chưa, có thể thu hoạch được chưa.
Nhưng là đáng tiếc, khi hắn đến nơi, tất cả Bổ Huyết Sâm đã không còn, có người đã đem nó thu hoạch cả rồi. Đám kia Bổ Huyết Sâm không nhiều, giá trị cũng không phải cao, nhưng nó là tâm huyết của Cổ Cường hắn, không thể để cho bọn đầu trộm đuôi cướp lấy đi được, người nào nhúng chàm nó, hắn tuyệt đối sẽ không có tha.
...
Chấn Nam Thành! La Lâm Thương Hội!
"Vân Thanh đệ đệ! Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ Lam Hình Lục Ảnh có giá một trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, Nội Khí Đan Dược liệu một trăm phần một viên Hạ Phẩm Linh Thạch, Uẩn Khí Đan linh thảo một trăm phần giá mười viên Hạ Phẩm Linh Thạch..! Ta bớt đi những con số lẽ, tính sư đệ một trăm mười viên Hạ Phẩm Linh Thạch, sư đệ thấy như thế nào?"
Lại Tinh Tinh trao cho Trần Vân Thanh một chiếc hộp khá là lớn tại phòng tiếp khách, bên trong toàn là linh thảo dùng để luyện chế Nội Khí Đan cùng Uẩn Khí Đan, vẫn là một bộ dáng hết sức là yêu mị như thế, mỉm cười cùng Trần Vân Thanh nói.
Người lần này tiếp đãi Trần Vân Thanh vẫn là nàng, đơn hàng trên trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch cũng không phải là nhỏ, không thể nào để bên dưới đám nhân viên đến làm được, đây là quy định của La Lâm Thương Hội nơi này Chấn Nam Thành.
Hơn nữa nàng cũng khá là vui vẻ khi gặp lại Trần Vân Thanh, cái vụ giao dịch Hắc U Quả lần trước, nàng liền kiếm được vài ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đâu, tên này là tiểu thần tài của nàng, dành ra chút thời gian tiếp đãi cũng là nên.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại