Trần Vân Thanh hồi chiều đến nơi đây tìm nàng, muốn nàng giúp đỡ y bỏ thuốc độc hại Trần Túng Quyền.
Nàng ban đầu không đồng ý, nhưng Trần Vân Thanh nắm sinh mạng của con nàng ra uy hiếp, nàng liền chịu thua.
Nhưng nàng cũng không phải là người vô tình vô nghĩa, trước khi Trần Túng Quyền uống chung trà kia, nàng đã cho hắn lựa chọn. Như khi đó Trần Túng Quyền chịu vì mẹ con nàng từ bỏ tất cả, nàng dù liều mạng cũng sẽ nói ra sự thật, ngăn cản Trần Túng Quyền uống chung trà kia, nhưng đáng tiếc, Trần Túng Quyền là một tên tàn nhẫn độc ác, nàng không còn có thể làm gì khác.
"Xoẹt..!"
"Trần Túng Quyền..! Những gì cần biết ông cũng đã biết hết cả rồi, nên lên đường đi thôi..!" Lời Nguyệt Hoa vừa dứt, Trần Vân Thanh liền huy động Huyền Linh Kiếm, hướng vị trí trái tim của Trần Túng Quyền đâm đến.
Không chỉ có một mình Trần Túng Quyền là có tâm trạng gấp gáp, Trần Vân Thanh hắn cũng là như thế.
Lần này ra bên ngoài, ngoài việc diệt đi Trần Túng Quyền trả thù cho Ngô Tiểu Diễm ra, hắn còn phải sắp xếp thời gian xử lý chuyện Đại Hành Huyền Khí Kinh một chuyện, đây là chuyện quan trọng nhất của hắn, không thể nào vì Trần Túng Quyền này mà chậm trễ được.
"Cong..!".
"Cái gì....?"
Trần Vân Thanh đôi mắt trợn khá lớn, như vậy cũng là đủ hiểu hiện tại hắn là đang kinh ngạc đến như thế nào.
Thanh Huyền Linh Kiếm vốn là sẽ cắm vào trái tim của Trần Túng Quyền giờ này bị cản lại, mà vật cản lại nó không có gì khác ngoài hai ngón tay của Trần Túng Quyền.
Lực lượng từ hai ngón tay của Trần Túng Quyền truyền vào thanh kiếm quá là cường đại, dù cho Trần Vân Thanh hắn có dùng toàn bộ lực lượng tại thân, cũng là không thể nào lay chuyển nó mảy may.
Đây là có chuyện gì?
Không phải là Trần Túng Quyền đã trúng phải Hóa Công Tán của hắn, công lực tạm thời mất hết rồi hay là sao?
Như thế nào lại thành ra thế này?
'Lui lại..!' Trần Vân Thanh ý nghĩ rất nhanh, tạm thời không phải là lúc mà hắn tự hỏi làm sao Trần Túng Quyền không có việc gì, quan trọng vẫn là lui lại phía sau cái đã, rời xa Trần Túng Quyền này một khoảng cách, sẽ an toàn hơn, nếu không...
"Bốp..!Rầm...Rầm...Phốc..!"
Phát hiện có biến, Trần Vân Thanh đưa ra phản ứng rất là nhanh, hắn sử dụng Lam Hình Lục Ảnh tiểu thành đến mức tận cùng để có thể nhanh chóng rời xa Trần Túng Quyền càng nhanh càng tốt. Nhưng phản ứng của hắn cũng là chậm một nhịp, Trần Túng Quyền xuất thủ quá nhanh, nó nhanh hơn tốc độ tránh né của Trần Vân Thanh quá nhiều, kết quả là hắn liền đã trúng chiêu.
"Phốc...!".
"Huyết...Cốt...Đan...!"
Trần Vân Thanh phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc cực kỳ là tái xám, đưa ánh mắt về hướng Trần Túng Quyền, phun ra ba chữ.
Trần Túng Quyền hiện tại, toàn thân nóng rực, khí huyết toàn thân đang là thêu đốt với vận tốc cao, thân thể cùng gương mặt dần gầy gò, đôi mắt liền chứa đầy máu, đây là biểu hiện của người đã sử dụng Huyết Cốt Đan không thể nào nghi ngờ cho được.
Sở dĩ hắn phát hiện ra ngay, đó là vì không lâu trước đây hắn cũng từng nhìn qua Mang Cán sử dụng loại Đan Dược này, mọi biểu hiện của Mang Cán so sánh với Trần Túng Quyền là giống nhau như đúc.
Thật không thể nghĩ đến, Hóa Công Tán ngoài độc môn giải dược ra, vẫn còn một loại Huyết Cốt Đan có thể hóa giải được Hóa Công Tán này.
"Không chết a..!"
Trần Túng Quyền đưa mắt về phía Trần Vân Thanh, có chút kinh ngạc, hắn xuất thủ vừa rồi, tuy chưa khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, nhưng cũng là tương đương với lại một cái Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ công kích, không nghĩ đến tên Trần Vân Thanh này vẫn có thể chống được.
"Ong ....Ong...!"
"Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ đây sao...?"
Huyết Cốt Đan phát huy toàn bộ công năng, Trần Túng Quyền chẳng bao lâu từ Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ liền nhảy lên là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ.
Dù có được vô địch Yêu Sĩ thực lực nhưng hắn chẳng hề có một chút vui mừng nào cả, bởi vì hắn biết, mình tuyệt đối là sẽ sống không được lâu.
"Tiểu tử...! Kiếp sau có cơ hội đừng nên cho đối phương của mày có quá nhiều thời gian a.!" Trần Túng Quyền đưa đôi mắt toàn một màu máu của mình nhìn về Trần Vân Thanh, có một chút ý dạy cho đối phương một bài học bên trong.
Hắn tuy là biết Huyết Cốt Đan có công năng triệt tiêu Hóa Công Tán, nhưng mà cũng phải để cho hắn có thời gian sử dụng cũng như tiêu hóa dược lực mới được a.
Sau khi biết mình trúng độc Hóa Công Tán, nhân cơ hội đem Huyết Cốt Đan chuẩn bị sắn bên trong túi không gian lấy ra ăn vào, còn cùng Trần Vân Thanh, Nguyệt Hoa nói nhiều như thế, mục đích cũng chỉ là kéo dài thời gian.
Tiểu xiếc của hắn như gặp phải những tay giang hồ lão luyện thì đã thất bại từ lâu, tên tiểu tử Trần Vân Thanh này không phát hiện ra, đây là do kinh nghiệm của y còn kém, tiếc cho tên này không còn có cơ hội sửa sai.
"Ong...Rầm....Ầm...!".
Quyền ảnh đánh đến vị trí của Trần Vân Thanh, một khu vực bức tường đã sụp đổ không còn, Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cường giả công kích quả thật không phải thổi.
"Quái lạ...? Sao ta cứ có cảm giác tên tiểu tử này còn không có chết..!" Dùng Thiên Vân Quyền cách không một kích đem thân xác của Trần Vân Thanh đánh bạo, sau Trần Túng Quyền lại vẫn có khá nhiều nghi hoặc.
Trong tình cảnh thương thế đầy mình, cử động cũng khó khăn của Trần Vân Thanh, Trần Túng Quyền hắn lại xuất toàn bộ lực lượng, uy năng một quyền kia vô hạn tiếp cận Tam Giai Yêu Kỹ nhập môn cảnh giới, chắc chắn Trần Vân Thanh sẽ không thể thoát được mới đúng.
Nhưng không hiểu sao, hắn vẫn cứ cảm giác được Trần Vân Thanh còn sống. Thực lực của hắn hiện tại đã đứng tại hàng Yêu Sĩ tối đỉnh, giác quan vô cùng cường đại, hắn đã có cảm giác Trần Vân Thanh chưa chết, chắc là tên kia sẽ chưa có chết đâu.
"Ân..Ta nghĩ ra rồi...!Đây là Trận Pháp!".
"Xoẹt....Xoẹt....!"
Ngay khi lời nói của Trần Túng Quyền vừa dứt, lấy vị trí của hắn làm trung tâm, bốn phương tám hướng xuất hiện hàng chục luồn tiểu đao phong, hướng về vị trí của hắn tập kích đến.
"Cổ thiếu gia..! Ta không biết Trần Vân Thanh là bằng hữu của ngài, xin ngài bỏ qua cho..!"
Lợi dụng thực lực cường đại của mình, rất nhanh Trần Túng Quyền liền có thể thoát được công kích của Phong Đao Tiểu Trận, nhưng thần sắc của hắn không lấy gì là vui vẻ, ngược lại còn lả vô cùng ngưng trọng.
Nghĩ ra Trận Pháp, hắn liền nhớ đến chuyện ba ngày hôm trước Trần Hạm Bân tao ngộ, tất cả các cường giả của Trần gia đều cho là người làm ra Trận Pháp diệt đi Trần Hạm Bân chính là Cổ Cự Cao.
Như hắn tính không sai mà nói, Trận Pháp bao phủ quanh biệt viện nhà hắn đây là do Cổ Cự Cao làm ra, cấp bậc cũng tầm Nhị Giai Trung Phẩm.
Với loại cấp bậc Trận Pháp này, Như liều mạng, hắn cũng có thể đem nó hủy đi, nhưng hắn là không dám làm như thế, vì hắn biết phía sau hắn là có một tôn đại thần Cổ Cự Cao đang nhìn chằm chằm, người này hắn cùng Trần gia không thể đắc tội nỗi.
Hắn cũng từng có ý nghĩ Trận Pháp nơi này là do Trần Vân Thanh làm ra, nhưng một giây sau, hắn liền là đem loại ý nghĩ kia xóa đi trong đầu, Trần Vân Thanh sâu cạn xuất thân như thế nào hắn cũng điều tra rõ.
Tên này không có khả năng là Nhị Giai Trận Pháp Sư cho được, hắn là nghiên về khả năng Trần Vân Thanh cùng Cổ Cự Cao có quan hệ, cũng có thể Đại Hành Huyền Khí Kinh là do Cổ Cự Cao đưa cho Trần Vân Thanh cũng nên.
Vốn Trần Túng Quyền hắn sử dụng Huyết Cốt Đan tại thân, hắn biết mình là người sống không lâu nữa, hắn không cần thiết phải sợ Cổ Cự Cao làm cái gì, trong lòng của hắn còn có ý nghĩ dùng cường đại lực lượng đem Trận Pháp hủy đi một lỗ hổng, ra bên đem Cổ Cự Cao cùng Trần Vân Thanh diệt đi cho thống khoái.
Nhưng hắn không dám làm như thế, không nói bên cạnh Cổ Cự Cao chắc chắn là có cường giả đi theo bảo hộ, chỉ nói đến hậu quả khi mạo phạm Cổ gia nhị thiếu, cả hắn cùng Trần gia đều chịu không nổi. Trần Túng Quyền hắn đã là đèn cạn dầu, có chết cũng không có sao, nhưng nếu vì hắn liền đem cả Trần gia chôn vào đi luôn,như thế hắn là tội nhân thiên cổ của Trần gia rồi.
"Xoẹt...Xoẹt...Ong..Ong...!" .
Bên ngoài Phong Đao Tiểu Trận, Trần Vân Thanh đối với chuyện Trần Túng Quyền hiểu lầm Cổ Cự Cao xen tay vào chuyện lần này chẳng có một chút quan tâm, hắn chỉ tập trung ném đại lượng Hạ Phẩm Linh Thạch đi vào Trận Tâm, tiếp tục công kích.
"Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cường giả thật không dễ giết!" Trần Vân Thanh vẫn đang tại bên ngoài sân nhỏ điều cầm một cái tiểu kỳ điều khiển Đao Phong Tiểu Trận công kích Trần Túng Quyền, không khỏi nhíu mày một cái.
Đao phong tuy nhiều, nhưng uy lực thì không có bao nhiêu, nó chỉ tương đương với lại Yêu Sĩ thất trọng công kích, với một Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cảnh giới như Trần Túng Quyền, cảm giác lực của y cực kỳ cường đại, phản ứng cũng rất là nhanh, dường như là không có bao nhiêu cơ hội cho đám đao khí của hắn có thể làm nên chuyện.
Muốn đem cao thủ như Trần Túng Quyền thế này giết đi, đao khí mà Trận Pháp tạo ra cũng phải tương đương với lại Yêu Sĩ bát trọng công kích, như vậy mới có thể đem tên này giết được.
Đáng tiếc Phong Đao Tiểu Trận của hắn chỉ là Nhị Giai Trung Phẩm, còn là trận Pháp phổ thông thời hiện nay, sát Yêu Sĩ thất trọng như Trần Hạm Bân là không có vấn đề, tiến lên một bước giam cầm Yêu Sĩ bát trọng một thời gian cũng có thể, nhưng mà với Yêu Sĩ cửu trọng, lại không có đất dụng võ.
"Phải nghĩ ra một cái biện pháp mới được..!"
Hiện tại Trần Túng Quyền nghĩ đến người muốn đối phó với lại y là Cổ Cự Cao, nên ít nhiều có điều kiên kỵ, không giám sử dụng lực lượng bản thân liều mạng phá trận, như chờ qua một đoạn thời gian, tên này bỗng nhiên phát hiện điều bất thường, quyết tâm ra tay, khi đó cũng là tử kỳ của Trần Vân Thanh hắn.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.
Nàng ban đầu không đồng ý, nhưng Trần Vân Thanh nắm sinh mạng của con nàng ra uy hiếp, nàng liền chịu thua.
Nhưng nàng cũng không phải là người vô tình vô nghĩa, trước khi Trần Túng Quyền uống chung trà kia, nàng đã cho hắn lựa chọn. Như khi đó Trần Túng Quyền chịu vì mẹ con nàng từ bỏ tất cả, nàng dù liều mạng cũng sẽ nói ra sự thật, ngăn cản Trần Túng Quyền uống chung trà kia, nhưng đáng tiếc, Trần Túng Quyền là một tên tàn nhẫn độc ác, nàng không còn có thể làm gì khác.
"Xoẹt..!"
"Trần Túng Quyền..! Những gì cần biết ông cũng đã biết hết cả rồi, nên lên đường đi thôi..!" Lời Nguyệt Hoa vừa dứt, Trần Vân Thanh liền huy động Huyền Linh Kiếm, hướng vị trí trái tim của Trần Túng Quyền đâm đến.
Không chỉ có một mình Trần Túng Quyền là có tâm trạng gấp gáp, Trần Vân Thanh hắn cũng là như thế.
Lần này ra bên ngoài, ngoài việc diệt đi Trần Túng Quyền trả thù cho Ngô Tiểu Diễm ra, hắn còn phải sắp xếp thời gian xử lý chuyện Đại Hành Huyền Khí Kinh một chuyện, đây là chuyện quan trọng nhất của hắn, không thể nào vì Trần Túng Quyền này mà chậm trễ được.
"Cong..!".
"Cái gì....?"
Trần Vân Thanh đôi mắt trợn khá lớn, như vậy cũng là đủ hiểu hiện tại hắn là đang kinh ngạc đến như thế nào.
Thanh Huyền Linh Kiếm vốn là sẽ cắm vào trái tim của Trần Túng Quyền giờ này bị cản lại, mà vật cản lại nó không có gì khác ngoài hai ngón tay của Trần Túng Quyền.
Lực lượng từ hai ngón tay của Trần Túng Quyền truyền vào thanh kiếm quá là cường đại, dù cho Trần Vân Thanh hắn có dùng toàn bộ lực lượng tại thân, cũng là không thể nào lay chuyển nó mảy may.
Đây là có chuyện gì?
Không phải là Trần Túng Quyền đã trúng phải Hóa Công Tán của hắn, công lực tạm thời mất hết rồi hay là sao?
Như thế nào lại thành ra thế này?
'Lui lại..!' Trần Vân Thanh ý nghĩ rất nhanh, tạm thời không phải là lúc mà hắn tự hỏi làm sao Trần Túng Quyền không có việc gì, quan trọng vẫn là lui lại phía sau cái đã, rời xa Trần Túng Quyền này một khoảng cách, sẽ an toàn hơn, nếu không...
"Bốp..!Rầm...Rầm...Phốc..!"
Phát hiện có biến, Trần Vân Thanh đưa ra phản ứng rất là nhanh, hắn sử dụng Lam Hình Lục Ảnh tiểu thành đến mức tận cùng để có thể nhanh chóng rời xa Trần Túng Quyền càng nhanh càng tốt. Nhưng phản ứng của hắn cũng là chậm một nhịp, Trần Túng Quyền xuất thủ quá nhanh, nó nhanh hơn tốc độ tránh né của Trần Vân Thanh quá nhiều, kết quả là hắn liền đã trúng chiêu.
"Phốc...!".
"Huyết...Cốt...Đan...!"
Trần Vân Thanh phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc cực kỳ là tái xám, đưa ánh mắt về hướng Trần Túng Quyền, phun ra ba chữ.
Trần Túng Quyền hiện tại, toàn thân nóng rực, khí huyết toàn thân đang là thêu đốt với vận tốc cao, thân thể cùng gương mặt dần gầy gò, đôi mắt liền chứa đầy máu, đây là biểu hiện của người đã sử dụng Huyết Cốt Đan không thể nào nghi ngờ cho được.
Sở dĩ hắn phát hiện ra ngay, đó là vì không lâu trước đây hắn cũng từng nhìn qua Mang Cán sử dụng loại Đan Dược này, mọi biểu hiện của Mang Cán so sánh với Trần Túng Quyền là giống nhau như đúc.
Thật không thể nghĩ đến, Hóa Công Tán ngoài độc môn giải dược ra, vẫn còn một loại Huyết Cốt Đan có thể hóa giải được Hóa Công Tán này.
"Không chết a..!"
Trần Túng Quyền đưa mắt về phía Trần Vân Thanh, có chút kinh ngạc, hắn xuất thủ vừa rồi, tuy chưa khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, nhưng cũng là tương đương với lại một cái Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ công kích, không nghĩ đến tên Trần Vân Thanh này vẫn có thể chống được.
"Ong ....Ong...!"
"Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ đây sao...?"
Huyết Cốt Đan phát huy toàn bộ công năng, Trần Túng Quyền chẳng bao lâu từ Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ liền nhảy lên là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ.
Dù có được vô địch Yêu Sĩ thực lực nhưng hắn chẳng hề có một chút vui mừng nào cả, bởi vì hắn biết, mình tuyệt đối là sẽ sống không được lâu.
"Tiểu tử...! Kiếp sau có cơ hội đừng nên cho đối phương của mày có quá nhiều thời gian a.!" Trần Túng Quyền đưa đôi mắt toàn một màu máu của mình nhìn về Trần Vân Thanh, có một chút ý dạy cho đối phương một bài học bên trong.
Hắn tuy là biết Huyết Cốt Đan có công năng triệt tiêu Hóa Công Tán, nhưng mà cũng phải để cho hắn có thời gian sử dụng cũng như tiêu hóa dược lực mới được a.
Sau khi biết mình trúng độc Hóa Công Tán, nhân cơ hội đem Huyết Cốt Đan chuẩn bị sắn bên trong túi không gian lấy ra ăn vào, còn cùng Trần Vân Thanh, Nguyệt Hoa nói nhiều như thế, mục đích cũng chỉ là kéo dài thời gian.
Tiểu xiếc của hắn như gặp phải những tay giang hồ lão luyện thì đã thất bại từ lâu, tên tiểu tử Trần Vân Thanh này không phát hiện ra, đây là do kinh nghiệm của y còn kém, tiếc cho tên này không còn có cơ hội sửa sai.
"Ong...Rầm....Ầm...!".
Quyền ảnh đánh đến vị trí của Trần Vân Thanh, một khu vực bức tường đã sụp đổ không còn, Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cường giả công kích quả thật không phải thổi.
"Quái lạ...? Sao ta cứ có cảm giác tên tiểu tử này còn không có chết..!" Dùng Thiên Vân Quyền cách không một kích đem thân xác của Trần Vân Thanh đánh bạo, sau Trần Túng Quyền lại vẫn có khá nhiều nghi hoặc.
Trong tình cảnh thương thế đầy mình, cử động cũng khó khăn của Trần Vân Thanh, Trần Túng Quyền hắn lại xuất toàn bộ lực lượng, uy năng một quyền kia vô hạn tiếp cận Tam Giai Yêu Kỹ nhập môn cảnh giới, chắc chắn Trần Vân Thanh sẽ không thể thoát được mới đúng.
Nhưng không hiểu sao, hắn vẫn cứ cảm giác được Trần Vân Thanh còn sống. Thực lực của hắn hiện tại đã đứng tại hàng Yêu Sĩ tối đỉnh, giác quan vô cùng cường đại, hắn đã có cảm giác Trần Vân Thanh chưa chết, chắc là tên kia sẽ chưa có chết đâu.
"Ân..Ta nghĩ ra rồi...!Đây là Trận Pháp!".
"Xoẹt....Xoẹt....!"
Ngay khi lời nói của Trần Túng Quyền vừa dứt, lấy vị trí của hắn làm trung tâm, bốn phương tám hướng xuất hiện hàng chục luồn tiểu đao phong, hướng về vị trí của hắn tập kích đến.
"Cổ thiếu gia..! Ta không biết Trần Vân Thanh là bằng hữu của ngài, xin ngài bỏ qua cho..!"
Lợi dụng thực lực cường đại của mình, rất nhanh Trần Túng Quyền liền có thể thoát được công kích của Phong Đao Tiểu Trận, nhưng thần sắc của hắn không lấy gì là vui vẻ, ngược lại còn lả vô cùng ngưng trọng.
Nghĩ ra Trận Pháp, hắn liền nhớ đến chuyện ba ngày hôm trước Trần Hạm Bân tao ngộ, tất cả các cường giả của Trần gia đều cho là người làm ra Trận Pháp diệt đi Trần Hạm Bân chính là Cổ Cự Cao.
Như hắn tính không sai mà nói, Trận Pháp bao phủ quanh biệt viện nhà hắn đây là do Cổ Cự Cao làm ra, cấp bậc cũng tầm Nhị Giai Trung Phẩm.
Với loại cấp bậc Trận Pháp này, Như liều mạng, hắn cũng có thể đem nó hủy đi, nhưng hắn là không dám làm như thế, vì hắn biết phía sau hắn là có một tôn đại thần Cổ Cự Cao đang nhìn chằm chằm, người này hắn cùng Trần gia không thể đắc tội nỗi.
Hắn cũng từng có ý nghĩ Trận Pháp nơi này là do Trần Vân Thanh làm ra, nhưng một giây sau, hắn liền là đem loại ý nghĩ kia xóa đi trong đầu, Trần Vân Thanh sâu cạn xuất thân như thế nào hắn cũng điều tra rõ.
Tên này không có khả năng là Nhị Giai Trận Pháp Sư cho được, hắn là nghiên về khả năng Trần Vân Thanh cùng Cổ Cự Cao có quan hệ, cũng có thể Đại Hành Huyền Khí Kinh là do Cổ Cự Cao đưa cho Trần Vân Thanh cũng nên.
Vốn Trần Túng Quyền hắn sử dụng Huyết Cốt Đan tại thân, hắn biết mình là người sống không lâu nữa, hắn không cần thiết phải sợ Cổ Cự Cao làm cái gì, trong lòng của hắn còn có ý nghĩ dùng cường đại lực lượng đem Trận Pháp hủy đi một lỗ hổng, ra bên đem Cổ Cự Cao cùng Trần Vân Thanh diệt đi cho thống khoái.
Nhưng hắn không dám làm như thế, không nói bên cạnh Cổ Cự Cao chắc chắn là có cường giả đi theo bảo hộ, chỉ nói đến hậu quả khi mạo phạm Cổ gia nhị thiếu, cả hắn cùng Trần gia đều chịu không nổi. Trần Túng Quyền hắn đã là đèn cạn dầu, có chết cũng không có sao, nhưng nếu vì hắn liền đem cả Trần gia chôn vào đi luôn,như thế hắn là tội nhân thiên cổ của Trần gia rồi.
"Xoẹt...Xoẹt...Ong..Ong...!" .
Bên ngoài Phong Đao Tiểu Trận, Trần Vân Thanh đối với chuyện Trần Túng Quyền hiểu lầm Cổ Cự Cao xen tay vào chuyện lần này chẳng có một chút quan tâm, hắn chỉ tập trung ném đại lượng Hạ Phẩm Linh Thạch đi vào Trận Tâm, tiếp tục công kích.
"Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cường giả thật không dễ giết!" Trần Vân Thanh vẫn đang tại bên ngoài sân nhỏ điều cầm một cái tiểu kỳ điều khiển Đao Phong Tiểu Trận công kích Trần Túng Quyền, không khỏi nhíu mày một cái.
Đao phong tuy nhiều, nhưng uy lực thì không có bao nhiêu, nó chỉ tương đương với lại Yêu Sĩ thất trọng công kích, với một Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cảnh giới như Trần Túng Quyền, cảm giác lực của y cực kỳ cường đại, phản ứng cũng rất là nhanh, dường như là không có bao nhiêu cơ hội cho đám đao khí của hắn có thể làm nên chuyện.
Muốn đem cao thủ như Trần Túng Quyền thế này giết đi, đao khí mà Trận Pháp tạo ra cũng phải tương đương với lại Yêu Sĩ bát trọng công kích, như vậy mới có thể đem tên này giết được.
Đáng tiếc Phong Đao Tiểu Trận của hắn chỉ là Nhị Giai Trung Phẩm, còn là trận Pháp phổ thông thời hiện nay, sát Yêu Sĩ thất trọng như Trần Hạm Bân là không có vấn đề, tiến lên một bước giam cầm Yêu Sĩ bát trọng một thời gian cũng có thể, nhưng mà với Yêu Sĩ cửu trọng, lại không có đất dụng võ.
"Phải nghĩ ra một cái biện pháp mới được..!"
Hiện tại Trần Túng Quyền nghĩ đến người muốn đối phó với lại y là Cổ Cự Cao, nên ít nhiều có điều kiên kỵ, không giám sử dụng lực lượng bản thân liều mạng phá trận, như chờ qua một đoạn thời gian, tên này bỗng nhiên phát hiện điều bất thường, quyết tâm ra tay, khi đó cũng là tử kỳ của Trần Vân Thanh hắn.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.