"Được..! Chuyện này ta đồng ý..!"
Người ta đã nói đến tận nhà rồi, như hắn còn không có giao ra mà nói, cũng thật sự là không thể nào nói nổi.
Hơn nữa hắn nhìn ra được, hai người này hôm nay đến đây mục đích không lấy được Đại Hành Huyền Khí Kinh này, bọn chúng là sẽ không bỏ qua cho hắn.
Như bọn chúng dùng cường lực đến cướp đoạt, hắn cũng chẳng thể làm gì, không chừng còn mất mạng oan uổng.
Theo như ý của hai người này, hắn không những không có chuyện gì, còn có được hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đến tiêu xài, cớ sao hắn không có làm kia chứ.
"Ha ha ha..! Thức thời vụ là trang anh tuấn kiệt..! Đình Bang quản sự thật là một người sáng suốt!" Hắc Bào công tử cười lớn một tiếng, nhìn ra được hắn đối với lại quyết định có chút dứt khoát vừa rồi là có bao nhiêu hài lòng.
"Hắc Bào công tử quá khen..!" Tay đưa ra Đại Hành Huyền Khí Kinh bản sao chép, Trần Đình Bang nghe tên Hắc Bào công tử này nói như thế, hận không thể đem quyển Yêu Quyết trong tay hủy đi.
Khinh người quá đáng, tên khốn này thật sự khinh người quá đáng. Nghĩ lại hắn cũng không thể làm gì, đối phương là đao thớt, hắn là cá thịt, trong hoàn cảnh này hắn ngoài nhịn ra có thể làm sao được.
...
Chấn Nam Thành phía Nam! Lạc Hoàng Miếu!
"Quyển Đại Hành Huyền Khí Kinh này giao cho anh, anh biết phải làm như thế nào rồi chứ?".
Trần Vân Thanh đem áo bào cùng đấu bồng trên người vứt đi qua một bên, lấy trong Túi Không Gian ra một quyển sách đưa cho Trần Tú tại bên cạnh.
Quyển sách này như Trần Đình Bang có mặt tại đây lúc này chắc chắn là sẽ nhận ra được, đây không phải là Đại Hành Huyền Khí Kinh mà hắn đã trao cho Hắc Bào công tử để đổi lấy hai vạn viên Hạ Phẩm Linh Thạch hay là sao.
Như quyển Yêu Quyết này đã tại đây, còn tại trong tay của Trần Vân Thanh, như vậy thân phận của Hắc Bào cùng hộ vệ thực lực cao cường của y cũng đã lột tả vô cùng rõ ràng rồi.
"Vân Thanh sư huynh! Tôi biết phải làm như thế nào..?" Trần Tú hai tay đơn nhận Đại Hành Huyền Khí Kinh, khá là cung kính đối với lại Trần Vân Thanh lên tiếng.
Nhiệm vụ lần này Trần Vân Thanh giao cho hắn, không có cái gì khác, chính là đem quyển Yêu Quyết Đại Hành Huyền Khí Kinh này sao chép ra thật nhiều bản, đem nó tung ra bên ngoài thị trường, bán cho càng nhiều thế lực càng tốt, càng nhiều người có được nó để tu hành càng tốt.
Nói tóm lại, Trần Vân Thanh là muốn phổ cập Đại Hành Huyền Khí Kinh này cho nhiều người biết đến nhất có thể, thậm chí ngay cả mấy tên tán tu, không có khả năng mua được Yêu Quyết, Trần Vân Thanh cũng muốn dùng một số thủ đoạn không trong sáng đưa cho bọn chúng.
Ngay từ đầu khi Trần Vân Thanh lên kế hoạch này, hắn liền là kinh ngạc không thôi, cũng rất không hiểu vì sao Trần Vân Thanh lại làm như thế này, nhưng sau khi nghe Trần Vân Thanh nói rõ ràng sự thật, hắn mới hiểu rõ ràng, đồng thời cũng là khá nóng mặt, hắn tự tin mình là trợ thủ đắc lực nhất của Trần Vân Thanh, tin tức của hắn cũng là linh thông nhất, nhưng về Trần Tiêu Thiên muốn giết Trần Vân Thanh một chuyện, hắn lại không biết cái gì cả, thật sự là không thể nào nói nỗi, cũng may Trần Vân Thanh không có vì chuyện này mà trách móc gì hắn.
"Vân Thanh sư huynh..? Anh quyết định làm như vậy, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng...!" Trần Tú hơi có chút chần chừ.
Hắn hiểu Trần Vân Thanh đem Đại Hành Huyền Khí Kinh phổ cập đại chúng, chính là vì muốn trả thù Trần gia đám người cự đầu kia vong ân bội nghĩa muốn giết y.
Nhưng làm như thế có thể sẽ làm cho Trần Tiêu Thiên nỗi giận, từ đó đem Trần Vân Thanh diệt đi ngay lập tức.
Ai cũng biết rõ Đại Hành Huyền Khí Kinh hiện tại chỉ có Trần Vân Thanh cùng thành viên cốt cán của Trần gia mới biết được, Trần gia mấy tên đại lão kia sẽ không có đi làm chuyện tổn hại lợi ích của Trần gia lớn như thế, dư lại cũng chỉ có thể là Trần Vân Thanh mà thôi.
Hắn sợ chính là điểm này, như Trần gia nỗi giận lên cho người truy sát Trần Vân Thanh như là Trần Huyền Phong một dạng, khi đó Trần Vân Thanh e là cũng chỉ có một con đường gia nhập Chấn Nam Đạo như Trần Huyền Phong có thể đi.
"Anh lần này có chút hồ đồ rồi..! Người mà tiết lộ ra Đại Hành Huyền Khí Kinh không phải là ta, mà là Trần Đình Bang a..!" Trần Vân Thanh nhàn nhạt trách mắng Trần Tú một tiếng.
Trần Tú có thể nghĩ ra được điểm này, hắn Trần Vân Thanh đương nhiên cũng là có thể.
Chính là vì như thế, nên hắn mới đến tìm Trần Đình Bang tên kia, bổn ý của hắn chính là muốn Trần Đình Bang thay hắn nhận hết tội danh lần này, nếu như không, đêm hôm khuya khoắt hắn đến tìm Trần Đình Bang để làm cái gì, còn là phải bỏ ra hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch nữa, tiền của Trần Vân Thanh hắn cũng không phải là dễ lấy như vậy.
Cứ chờ mà xem, tên Trần Đình Bang này thế nào cũng sẽ lãnh đủ vì lòng tham của mình cho mà xem.
"Vân Thanh sư huynh..! Ta xin đi trước một bước chuẩn bị..!" Trần Tú ôm quyền đối với Trần Vân Thanh một cái, sau đó liền là nhanh chóng rời đi thẳng.
Trần Tú hắn vốn là một người thông minh tuyệt đỉnh, nói một hiểu mười, ngày thường chỉ cần Trần Vân Thanh để lộ đôi câu, hắn cũng liền có thể đoán ra được toàn bộ kế hoạch trong lòng của Trần Vân Thanh đến.
Nhưng lần này hắn lại bị lật thuyền trong mương, Trần Vân Thanh rõ ràng đã có kế hoạch thoát thân an toàn, đem tất cả mọi tội danh đổ lên cả cho Trần Định Bang, chuyện này làm xuyên suốt từ khi hai người bọn họ đóng giả làm cao thủ xuất hiện tại Ninh Thương Các đến bây giờ.
Thế mà hắn không nghĩ ra, còn là hỏi Trần Vân Thanh một câu hỏi ngu ngốc như vậy, Trần Vân Thanh trách hắn hồ đồ, quả thật là không hề sai một chút nào.
Đây có thể là tại vì Trần Tiêu Thiên muốn giết Trần Vân Thanh một chuyện nhưng hắn không có nắm rõ, làm cho trong lòng của hắn trở nên rối loạn, không còn đủ minh mẫn như trước đây nữa, xem ra sau này hắn phải rút kinh nghiệm thật sâu mới được.
"Trần Tú a Trần Tú...! Xem ra anh cũng không phải là hoàn mỹ vô khuyết như những gì thể hiện bên ngoài..!" Trần Vân Thanh nhìn bóng hình Trần Tú khuất xa tầm mắt, trên miệng không khỏi nở nụ cười.
Trần Tú từ trước đến nay luôn mang cho Trần Vân Thanh hắn cảm giác cường đại cả về thực lực lẫn trí tuệ. Tại trên người của Trần Tú, hắn không hề nhìn thấy đến một cái khuyết điểm nào, bất kỳ chuyện gì vào trong tay Trần Tú cũng đều được tên này hoàn thành một cách quá xuất sắc, chưa có chuyện gì có thể làm khó được y cả.
Cái này làm cho hắn nghĩ Trần Tú là một vị thần, mà không phải là phàm phu tục tử như đám người mình, nhưng qua hôm nay chuyện, hắn là đã có cái nhìn khác về Trần Tú, người này không có cường đại như bên ngoài vẫn thể hiện, ít nhất về Trần Tiêu Thiên một chuyện, y là kém xa Trần Kim Tiền.
Thứ hai nữa là trí tuệ của Trần Tú, chỉ cần qua một chút đã kích, liền sẽ làm cho y trở nên rối loạn, không còn sáng suốt như ngày thường được nữa, đây chính là điểm yếu chí mạng của Trần Tú a.
"Cũng là nên trở lại Trần Phủ..! Ra ngoài lâu như vậy, cũng nên trở về chuẩn bị xem kịch hay thôi..!"
Trần Vân Thanh mỉm cười, một nụ cười rất là tự tin, như nắm bắt được tất cả mọi thứ tại trong lòng bàn tay của mình, theo sau, hắn cũng rời đi, lấy nhanh nhất tốc độ chạy trở về Trần Phủ, như hắn tính không sai mà nói, sáng ngày mai khi thức dậy, Trần Tú đã làm tất cả mọi chuyện thật đẹp rồi, mình chỉ cần xem kết quả mà thôi.
...
Sáng sớm! Trần Phủ phòng nghị sự!
"Tộc trưởng! Các vị trưởng lão! Trải qua bốn ngày cùng Mang gia khai chiến, Trần gia chúng ta lấy được hoàn toàn thắng lợi, đem hai cái Bổ Huyết Sâm dược viên cùng một khu mỏ khoáng của Mang gia nhập vào bên trong địa bàn của gia tộc..!"
Trần Anh Đức là tổng quản của Trần gia đứng lên báo cáo với lại Trần Tiêu Thiên cũng như gần trăm tên Nội Viện Trưởng Lão cấp bậc nhân vật có mặt tại nơi đây, dễ nhận thấy gương mặt của hắn là vô cùng vui mừng cùng tự hào, như hòa chung không khí vui tươi của Trần gia hiện tại.
Không vui mừng là không có được, Chấn Nam Thành này ai cũng là biết Mang gia sản nghiệp chính chỉ có ba khu mỏ khoáng cùng với lại bảy tòa Bổ Huyết Sâm dược viên, bây giờ bị Trần gia bọn họ chiếm lấy một phần ba, khỏi phải nói sẽ làm cho Trần gia chỉnh thể thực lực tăng thêm một phần.
Ngược lại Mang gia mất đi một phần ba sản nghiệp sẽ bị suy yếu đi một phần, tương lai sau này Mang gia khó có cơ hội có thể trở mình được nữa, đi vào diệt vong xu thế đã là sắp đến, Trần gia bọn họ chỉ còn đối phó với lại Tô gia nữa, liền có thể danh chính ngôn thuận đem Chấn Nam Thành nơi này bỏ vào túi riêng được rồi.
"Tộc Trưởng....! Xin ngài hãy hạ mệnh lệnh, ta sẽ ngay lập tức dẫn người đem những địa bàn còn lại của Mang gia đánh chiếm!"
Lên tiếng là Trần Đại Lực, Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ cảnh giới, không kém gì Trần Anh Đức là bao, đồng thời cũng là tay chân đắc lực nhất của Đại Trưởng Lão Trần Đình Cương.
Hắn vừa rồi nhận được ánh mắt ám chỉ của Trần Đình Cương, muốn nhân lần này cơ hội đem Mang gia đánh cho tàn phế, không cho đám người này có thể có cơ hội trở mình được nữa.
Chuyện này hắn nghĩ đến là đương nhiên, như hắn là Trần Đình Cương cũng liền sẽ có cái ý nghĩ như thế. Hiện tại Mang gia tuy nói là mất đi một phần ba sản nghiệp, nhưng lực lượng bọn họ vẫn còn không ít, địa bàn cũng còn hơn hai thành, không có người nào chắc chắn Mang gia không có cơ hội đông sơn tái khởi.
Nhân lần này Trần gia chiến thắng Mang gia, sĩ khí bên trong gia tộc đang là lên rất cao, bên kia Mang gia lòng người bàng hoàng, đây là cơ hội rất là tốt để đem Mang gia đánh xuống vực sâu vạn trượng, như bỏ qua lần này cơ hội, liền sẽ không có lần sau.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại
Người ta đã nói đến tận nhà rồi, như hắn còn không có giao ra mà nói, cũng thật sự là không thể nào nói nổi.
Hơn nữa hắn nhìn ra được, hai người này hôm nay đến đây mục đích không lấy được Đại Hành Huyền Khí Kinh này, bọn chúng là sẽ không bỏ qua cho hắn.
Như bọn chúng dùng cường lực đến cướp đoạt, hắn cũng chẳng thể làm gì, không chừng còn mất mạng oan uổng.
Theo như ý của hai người này, hắn không những không có chuyện gì, còn có được hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch đến tiêu xài, cớ sao hắn không có làm kia chứ.
"Ha ha ha..! Thức thời vụ là trang anh tuấn kiệt..! Đình Bang quản sự thật là một người sáng suốt!" Hắc Bào công tử cười lớn một tiếng, nhìn ra được hắn đối với lại quyết định có chút dứt khoát vừa rồi là có bao nhiêu hài lòng.
"Hắc Bào công tử quá khen..!" Tay đưa ra Đại Hành Huyền Khí Kinh bản sao chép, Trần Đình Bang nghe tên Hắc Bào công tử này nói như thế, hận không thể đem quyển Yêu Quyết trong tay hủy đi.
Khinh người quá đáng, tên khốn này thật sự khinh người quá đáng. Nghĩ lại hắn cũng không thể làm gì, đối phương là đao thớt, hắn là cá thịt, trong hoàn cảnh này hắn ngoài nhịn ra có thể làm sao được.
...
Chấn Nam Thành phía Nam! Lạc Hoàng Miếu!
"Quyển Đại Hành Huyền Khí Kinh này giao cho anh, anh biết phải làm như thế nào rồi chứ?".
Trần Vân Thanh đem áo bào cùng đấu bồng trên người vứt đi qua một bên, lấy trong Túi Không Gian ra một quyển sách đưa cho Trần Tú tại bên cạnh.
Quyển sách này như Trần Đình Bang có mặt tại đây lúc này chắc chắn là sẽ nhận ra được, đây không phải là Đại Hành Huyền Khí Kinh mà hắn đã trao cho Hắc Bào công tử để đổi lấy hai vạn viên Hạ Phẩm Linh Thạch hay là sao.
Như quyển Yêu Quyết này đã tại đây, còn tại trong tay của Trần Vân Thanh, như vậy thân phận của Hắc Bào cùng hộ vệ thực lực cao cường của y cũng đã lột tả vô cùng rõ ràng rồi.
"Vân Thanh sư huynh! Tôi biết phải làm như thế nào..?" Trần Tú hai tay đơn nhận Đại Hành Huyền Khí Kinh, khá là cung kính đối với lại Trần Vân Thanh lên tiếng.
Nhiệm vụ lần này Trần Vân Thanh giao cho hắn, không có cái gì khác, chính là đem quyển Yêu Quyết Đại Hành Huyền Khí Kinh này sao chép ra thật nhiều bản, đem nó tung ra bên ngoài thị trường, bán cho càng nhiều thế lực càng tốt, càng nhiều người có được nó để tu hành càng tốt.
Nói tóm lại, Trần Vân Thanh là muốn phổ cập Đại Hành Huyền Khí Kinh này cho nhiều người biết đến nhất có thể, thậm chí ngay cả mấy tên tán tu, không có khả năng mua được Yêu Quyết, Trần Vân Thanh cũng muốn dùng một số thủ đoạn không trong sáng đưa cho bọn chúng.
Ngay từ đầu khi Trần Vân Thanh lên kế hoạch này, hắn liền là kinh ngạc không thôi, cũng rất không hiểu vì sao Trần Vân Thanh lại làm như thế này, nhưng sau khi nghe Trần Vân Thanh nói rõ ràng sự thật, hắn mới hiểu rõ ràng, đồng thời cũng là khá nóng mặt, hắn tự tin mình là trợ thủ đắc lực nhất của Trần Vân Thanh, tin tức của hắn cũng là linh thông nhất, nhưng về Trần Tiêu Thiên muốn giết Trần Vân Thanh một chuyện, hắn lại không biết cái gì cả, thật sự là không thể nào nói nỗi, cũng may Trần Vân Thanh không có vì chuyện này mà trách móc gì hắn.
"Vân Thanh sư huynh..? Anh quyết định làm như vậy, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng...!" Trần Tú hơi có chút chần chừ.
Hắn hiểu Trần Vân Thanh đem Đại Hành Huyền Khí Kinh phổ cập đại chúng, chính là vì muốn trả thù Trần gia đám người cự đầu kia vong ân bội nghĩa muốn giết y.
Nhưng làm như thế có thể sẽ làm cho Trần Tiêu Thiên nỗi giận, từ đó đem Trần Vân Thanh diệt đi ngay lập tức.
Ai cũng biết rõ Đại Hành Huyền Khí Kinh hiện tại chỉ có Trần Vân Thanh cùng thành viên cốt cán của Trần gia mới biết được, Trần gia mấy tên đại lão kia sẽ không có đi làm chuyện tổn hại lợi ích của Trần gia lớn như thế, dư lại cũng chỉ có thể là Trần Vân Thanh mà thôi.
Hắn sợ chính là điểm này, như Trần gia nỗi giận lên cho người truy sát Trần Vân Thanh như là Trần Huyền Phong một dạng, khi đó Trần Vân Thanh e là cũng chỉ có một con đường gia nhập Chấn Nam Đạo như Trần Huyền Phong có thể đi.
"Anh lần này có chút hồ đồ rồi..! Người mà tiết lộ ra Đại Hành Huyền Khí Kinh không phải là ta, mà là Trần Đình Bang a..!" Trần Vân Thanh nhàn nhạt trách mắng Trần Tú một tiếng.
Trần Tú có thể nghĩ ra được điểm này, hắn Trần Vân Thanh đương nhiên cũng là có thể.
Chính là vì như thế, nên hắn mới đến tìm Trần Đình Bang tên kia, bổn ý của hắn chính là muốn Trần Đình Bang thay hắn nhận hết tội danh lần này, nếu như không, đêm hôm khuya khoắt hắn đến tìm Trần Đình Bang để làm cái gì, còn là phải bỏ ra hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch nữa, tiền của Trần Vân Thanh hắn cũng không phải là dễ lấy như vậy.
Cứ chờ mà xem, tên Trần Đình Bang này thế nào cũng sẽ lãnh đủ vì lòng tham của mình cho mà xem.
"Vân Thanh sư huynh..! Ta xin đi trước một bước chuẩn bị..!" Trần Tú ôm quyền đối với Trần Vân Thanh một cái, sau đó liền là nhanh chóng rời đi thẳng.
Trần Tú hắn vốn là một người thông minh tuyệt đỉnh, nói một hiểu mười, ngày thường chỉ cần Trần Vân Thanh để lộ đôi câu, hắn cũng liền có thể đoán ra được toàn bộ kế hoạch trong lòng của Trần Vân Thanh đến.
Nhưng lần này hắn lại bị lật thuyền trong mương, Trần Vân Thanh rõ ràng đã có kế hoạch thoát thân an toàn, đem tất cả mọi tội danh đổ lên cả cho Trần Định Bang, chuyện này làm xuyên suốt từ khi hai người bọn họ đóng giả làm cao thủ xuất hiện tại Ninh Thương Các đến bây giờ.
Thế mà hắn không nghĩ ra, còn là hỏi Trần Vân Thanh một câu hỏi ngu ngốc như vậy, Trần Vân Thanh trách hắn hồ đồ, quả thật là không hề sai một chút nào.
Đây có thể là tại vì Trần Tiêu Thiên muốn giết Trần Vân Thanh một chuyện nhưng hắn không có nắm rõ, làm cho trong lòng của hắn trở nên rối loạn, không còn đủ minh mẫn như trước đây nữa, xem ra sau này hắn phải rút kinh nghiệm thật sâu mới được.
"Trần Tú a Trần Tú...! Xem ra anh cũng không phải là hoàn mỹ vô khuyết như những gì thể hiện bên ngoài..!" Trần Vân Thanh nhìn bóng hình Trần Tú khuất xa tầm mắt, trên miệng không khỏi nở nụ cười.
Trần Tú từ trước đến nay luôn mang cho Trần Vân Thanh hắn cảm giác cường đại cả về thực lực lẫn trí tuệ. Tại trên người của Trần Tú, hắn không hề nhìn thấy đến một cái khuyết điểm nào, bất kỳ chuyện gì vào trong tay Trần Tú cũng đều được tên này hoàn thành một cách quá xuất sắc, chưa có chuyện gì có thể làm khó được y cả.
Cái này làm cho hắn nghĩ Trần Tú là một vị thần, mà không phải là phàm phu tục tử như đám người mình, nhưng qua hôm nay chuyện, hắn là đã có cái nhìn khác về Trần Tú, người này không có cường đại như bên ngoài vẫn thể hiện, ít nhất về Trần Tiêu Thiên một chuyện, y là kém xa Trần Kim Tiền.
Thứ hai nữa là trí tuệ của Trần Tú, chỉ cần qua một chút đã kích, liền sẽ làm cho y trở nên rối loạn, không còn sáng suốt như ngày thường được nữa, đây chính là điểm yếu chí mạng của Trần Tú a.
"Cũng là nên trở lại Trần Phủ..! Ra ngoài lâu như vậy, cũng nên trở về chuẩn bị xem kịch hay thôi..!"
Trần Vân Thanh mỉm cười, một nụ cười rất là tự tin, như nắm bắt được tất cả mọi thứ tại trong lòng bàn tay của mình, theo sau, hắn cũng rời đi, lấy nhanh nhất tốc độ chạy trở về Trần Phủ, như hắn tính không sai mà nói, sáng ngày mai khi thức dậy, Trần Tú đã làm tất cả mọi chuyện thật đẹp rồi, mình chỉ cần xem kết quả mà thôi.
...
Sáng sớm! Trần Phủ phòng nghị sự!
"Tộc trưởng! Các vị trưởng lão! Trải qua bốn ngày cùng Mang gia khai chiến, Trần gia chúng ta lấy được hoàn toàn thắng lợi, đem hai cái Bổ Huyết Sâm dược viên cùng một khu mỏ khoáng của Mang gia nhập vào bên trong địa bàn của gia tộc..!"
Trần Anh Đức là tổng quản của Trần gia đứng lên báo cáo với lại Trần Tiêu Thiên cũng như gần trăm tên Nội Viện Trưởng Lão cấp bậc nhân vật có mặt tại nơi đây, dễ nhận thấy gương mặt của hắn là vô cùng vui mừng cùng tự hào, như hòa chung không khí vui tươi của Trần gia hiện tại.
Không vui mừng là không có được, Chấn Nam Thành này ai cũng là biết Mang gia sản nghiệp chính chỉ có ba khu mỏ khoáng cùng với lại bảy tòa Bổ Huyết Sâm dược viên, bây giờ bị Trần gia bọn họ chiếm lấy một phần ba, khỏi phải nói sẽ làm cho Trần gia chỉnh thể thực lực tăng thêm một phần.
Ngược lại Mang gia mất đi một phần ba sản nghiệp sẽ bị suy yếu đi một phần, tương lai sau này Mang gia khó có cơ hội có thể trở mình được nữa, đi vào diệt vong xu thế đã là sắp đến, Trần gia bọn họ chỉ còn đối phó với lại Tô gia nữa, liền có thể danh chính ngôn thuận đem Chấn Nam Thành nơi này bỏ vào túi riêng được rồi.
"Tộc Trưởng....! Xin ngài hãy hạ mệnh lệnh, ta sẽ ngay lập tức dẫn người đem những địa bàn còn lại của Mang gia đánh chiếm!"
Lên tiếng là Trần Đại Lực, Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ cảnh giới, không kém gì Trần Anh Đức là bao, đồng thời cũng là tay chân đắc lực nhất của Đại Trưởng Lão Trần Đình Cương.
Hắn vừa rồi nhận được ánh mắt ám chỉ của Trần Đình Cương, muốn nhân lần này cơ hội đem Mang gia đánh cho tàn phế, không cho đám người này có thể có cơ hội trở mình được nữa.
Chuyện này hắn nghĩ đến là đương nhiên, như hắn là Trần Đình Cương cũng liền sẽ có cái ý nghĩ như thế. Hiện tại Mang gia tuy nói là mất đi một phần ba sản nghiệp, nhưng lực lượng bọn họ vẫn còn không ít, địa bàn cũng còn hơn hai thành, không có người nào chắc chắn Mang gia không có cơ hội đông sơn tái khởi.
Nhân lần này Trần gia chiến thắng Mang gia, sĩ khí bên trong gia tộc đang là lên rất cao, bên kia Mang gia lòng người bàng hoàng, đây là cơ hội rất là tốt để đem Mang gia đánh xuống vực sâu vạn trượng, như bỏ qua lần này cơ hội, liền sẽ không có lần sau.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại