"A..!"
"Vân Thanh... Lão đại...! Tôi là Lão Tam .... Tôi là Lão Tam..!"
Trần Tuyết Tùng đau đến nhe răng trợn mắt, thằng khốn Trần Vân Thanh này rõ ràng là muốn nhân cơ hội trả thù đây mà.
Nhưng hắn cũng đành chịu, ai bảo thực lực của hắn không bằng Trần Vân Thanh kia chứ, đen đủi hơn, cái mạng nhỏ của hắn còn đang nằm trong tay của Trần Vân Thanh, vào lúc này đây, hắn dám nói một chữ không nữa hay sao.
"Hừ..!"
"Lần này chú đến tìm tôi có chuyện gì..?"
Trần Vân Thanh hừ lạnh một cái, sau đó buông tay thả ra Trần Tuyết Tùng, hắn chỉ muốn cho cái tên này một chút bài học, cũng không thật sự muốn lấy đi cái mạng nhỏ của y.
Nói sao mất mấy năm trời mới có thể lấy lại Lão Đại vị trí, trong lòng của hắn cũng là có chút vui mừng mà.
"Lão đại..! Tôi đến tìm anh là muốn anh cẩn thận với lại Trần Hàn Xương..!" Trần Tuyết Tùng đúng sự thật trả lời.
Nói ra hắn cũng là xui tận mạng, không lâu trước đây hắn gặp lại Trần Hàn Xương tại bên ngoài Chấn Nam Thành, nghĩ hai người bọn họ lâu rồi không gặp mặt nên quyết định ôn lại chuyện cũ một phen.
Không ngờ Trần Hàn Xương không có nể tình xưa, thái độ rất cao ngạo, như muốn xua đuổi hắn một dạng, đáng ghét hơn, tên này còn dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống hắn, loại thái độ đó cực kì là đáng ghét mà.
Quen rồi với phong cảnh ở trên cao, hắn sao có thể chấp nhận được thái độ này của Trần Hàn Xương, ra tay động thủ là điều không thể nào tránh khỏi.
Kết quả trận chiến đó lại vượt ra ngoài dự đoán của hắn, lấy Yêu Sĩ ngũ trọng hậu kỳ của mình nhưng vẫn không có làm gì được Trần Hàn Xương, ngược lại hắn còn bị Trần Hàn Xương đánh bại một cách quá mức dễ dàng.
Trước khi rời đi, Trần Hàn Xương có nói cho hắn biết, đánh bại Trần Tuyết Tùng như hắn chỉ là khởi đầu, không bao lâu hắn sẽ đem cả Trần Vân Thanh đánh như chó chết đạp dưới chân.
Vì câu nói kia của Trần Hàn Xương, nên hắn là biết, mục tiêu tiếp theo của Trần Hàn Xương chắc chắn sẽ là Trần Vân Thanh, thế là hắn quyết định đi tìm Trần Vân Thanh để cảnh báo tên này cẩn thận đề phòng.
Có ai ngờ đâu, hắn lại bại trong tay của Trần Vân Thanh, đây là người thứ hai trong Trần Gia Trấn Tứ Kiệt mà hắn đánh thua, chỉ còn duy nhất một Trần Kim Tiền nữa mà thôi, có lẽ hắn cũng chỉ có thể xếp trên được Trần Kim Tiền.
Thế sự biến đổi thật sự rất là khó đoán, mới cách đây khoảng vài tháng hắn còn đứng trên tất cả mọi người, nhưng chỉ vài tháng trôi qua, bất kỳ ai cũng có thể đánh bại Trần Tuyết Tùng hắn, hắn trong lòng thật có chút không cam lòng.
"Trần Hàn Xương..!!!" Trần Vân Thanh nhắm mắt lại trầm ngâm suy nghĩ một chút.
Hắn nhớ lần cuối mình gặp Trần Hàn Xương là cách đây tầm một tháng trước, khi đó Trần Hàn Xương là Yêu Sĩ thất trọng cảnh giới, hai người còn ra tay đánh nhau, kết quả là hắn đã thua cuộc, không có sự trợ giúp của Thái Na Trát mà nói, có lẽ hắn đã không xong.
Một tháng thời gian trôi qua, theo như Trần Vân Thanh suy đoán, thực lực của Trần Hàn Xương có khả năng đã tăng thêm một cái cảnh giới nữa, đạt đến Yêu Sĩ bát trọng cũng rất có khả năng.
Nghe Thái Na Trát nói Trần Hàn Xương vốn là Thánh Giả trùng sinh, tốc độ tu luyện như thế cũng không xem là cái gì.
Trần Vân Thanh hắn bây giờ là Yêu Sĩ cửu trọng cảnh giới, luận về thực lực không cần thiết phải đi kiên kỵ Trần Hàn Xương, vấn đề là hắn vẫn còn trọng thương tại thân, thục lực còn lại không có đến năm thành, lại không có Yêu Kỹ quá mức cao siêu, hai người gặp lại nhau, hắn chưa chắc có thể là đối thủ của Trần Hàn Xương trong thời điểm hiện tại.
Nếu Trần Hàn Xương muốn tìm Trần Vân Thanh hắn gây phiền toái, như vậy chuyện này liền khó làm rồi.
"Lão đại..! Không biết vị cô nương này là...!"
Chuyện cần nói hắn cũng đã nói cho Trần Vân Thanh biết cả rồi, giờ là lúc giải quyết chuyện riêng của hắn, hắn là chú ý đến cô gái đi theo Trần Vân Thanh ngay cái lần gặp đầu tiên, cũng là si mê cô gái này ngay cái nhìn đầu tiên.
Đây là chuyện vô cùng hiếm lạ, hắn từng gặp qua cô gái xinh đẹp không kém gì cô nương bên cạnh Trần Vân Thanh này là Lăng Tĩnh Y, tuy nhiên, đối với Lăng Tĩnh Y, hắn cũng không có động lòng hay si mê, nhưng đối với cô gái này, hắn lại chìm đắm vào bên trong không thấy lối thoải.
Đây có thể gọi là vừa gặp đã yêu, là trúng tiếng sét ái tình ngay lần gặp đầu tiên như nhiều người đã nói hay là sao.
"Cô ấy tên là Dương Tư Tư, là em gái mà tao mới nhận..!"Trần Vân Thanh đang nghĩ cách đối phó với lại Trần Hàn Xương tên kia ra làm sao, cái câu hỏi của Trần Tuyết Tùng đã kéo hắn trở lại thực tại.
Cái ánh mắt mê gái kia của Trần Tuyết Tùng, làm cho hắn hơi khó chịu, nếu mà hắn đoán không nhầm, vừa rồi Dương Tư Tư hoảng sợ, chính là vì Trần Tuyết Tùng này quá mức săm soi, đến tận bây giờ,
Dương Tư Tư còn đang trốn sau lưng của hắn, không chịu đi ra bên ngoài gặp mặt, cũng là đủ hiểu rồi.
'Em gái..?' Trần Tuyết Tùng trong lòng hơi có chút khinh bỉ, nhìn thần sắc đu bám như sam của hai người mà nói là em gái, có đánh chết hắn cũng không có tin.
"Tại hạ là Trần Tuyết Tùng, là tam đệ của Vân Thanh lão đại, gặp qua Dương cô nương..!" Trần Tuyết Tùng híp mắt lại cười thật tươi lên tiếng chào hỏi.
Em gái vừa mới nhận trong lời nói của Trần Vân Thanh cũng có nhiều nghĩa lắm, nhưng mà hắn cũng không có quan tâm nhiều lắm, một ngày Trần Vân Thanh còn chưa biến cô em gái nuôi này thành vị hôn thê, có hội của hắn vẫn còn khá lớn.
Trước khi có loại kết quả kia, hắn liền phải làm mọi cách để khả năng đó không thể nào diễn ra mới được, hành trình của hắn bắt đầu ngay từ ngày hôm nay đi.
"Tuyết Tùng công tử...! Anh tốt..!" Dương Tư Tư lý nhí lên tiếng đáp lời.
Nàng vốn không có thích mấy tên Trần Tuyết Tùng này đâu, càng là không muốn cùng người này trò chuyện, nhưng y lại là bằng hữu thân thiết của Vân Thanh đại ca, nàng không thể thất lễ được, cùng lắm sau này không có gặp y nữa mà thôi.
...
"Tư Tư..! Em tạm thời ở nơi này đi, chờ qua Tân Niên Hội Võ, chúng ta liền sẽ rời khỏi nơi đây..!"
Thuận lợi trở về số hai trăm lẽ ba biệt viện, Trần Vân Thanh chỉ vào một căn phòng trống, sau đó quay lại đối với Dương Tư Tư nói.
"Vân Thanh đại ca..! Em nghe theo sự sắp xếp của anh.!"
Dương Tư Tư gật đầu cảm ơn Trần Vân Thanh một tiếng, sau đó liền chạy như ma đuổi vào căn phòng mà Trần Vân Thanh chỉ định cho mình.
Không chạy nhanh là không có được, cái tên Trần Tuyết Tùng kia thật như thuốc cao bôi da chó, bám theo nàng cùng Trần Vân Thanh từ ngoài Chấn Nam Thành cho đến tận bây giờ, lãm nhãm miết nàng cũng thật sự thấy phiền, tốt nhất là nên tránh mặt của y càng nhanh càng tốt.
"Này..! Chú còn muốn đi đâu..!" .
Trần Vân Thanh lắc đầu, tên Trần Tuyết Tùng này thật là không có ánh mắt, không có nhìn thấy Dương Tư Tư muốn tránh y như tránh tà hay là sao, còn muốn đu bám vào bên trong làm cái gì nữa kia chứ.
"Lão đại..! Tôi muốn vào bên trong xem có thể giúp đỡ được gì cho Tư Tư hay không..!"
Đúng là như thế, Dương Tư Tư nghe nói là từ thôn trấn bên dưới đi lên đây, lạ nước lạ cái, đối với những vật dụng bên trong gian phòng dành cho Nội Viện Đệ Tử chắc chắn sẽ có nhiều lạ lẫm, hắn vào bên trong giúp cô ấy một tay dọn dẹp cũng như giới thiệu cũng là nên làm mà.
"Xẹt..!"
"Rầm ... A..!"
"Hừ..! Ngu ngốc..!"
Nhẹ tay nắm lấy cổ áo của Trần Tuyết Tùng, không để cho tên này làm ra bất kỳ phản ứng nào, liền đem hắn quăng ra bên ngoài biệt viện nơi đây, cũng may hiện tại tất cả Nội Viện Đệ Tử của Trần Phủ đều đang bế quan chuẩn bị cho ngày hôm sau Tân Niên Hội Võ, rất ít người đi ra bên ngoài, nếu không, thấy đường đường là Nội Viện Đệ nhất cường giả Trần Tuyết Tùng bị người ta quăng ra bên ngoài một cách thô bạo như thế, lại không có bất kỳ phản kháng nào, tất cả đều sẽ cả kinh đến trợn mắt há mồm.
"Trước tiên nên dùng năng lượng của Dung Thiên Thần Ngọc đem thương thế ổn định lại một chút, sau đó tính sau đi..!"
Không còn Trần Tuyết Tùng làm phiền, Trần Vân Thanh cũng tỉnh tâm lại không ít, hắn là lấy Dung Thiên Thần Ngọc ra bên ngoài, đem mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch vừa mới trấn lột của Trần Tuyết Tùng lại gần, cho nó cắn nuốt.
"Trước đây mấy ngày nếu trong tay mình có một chút đỉnh Hạ Phẩm Linh Thạch này thôi, cũng sẽ không thê thảm đến như hiện tại..!" Nhớ lại thời gian bị Tiếu Nhất Hồng đuổi giết đến độ chút nữa toi mạng, Trần Vân Thanh không khỏi lắc đầu cảm thán.
Tiếu Nhất Hồng đúng thật sự quá lợi hại, nhưng với những đoạn mà hắn có trong tay, cũng không đến nỗi bị Tiếu Nhất Hồng ép đến bất tỉnh nhân sự phải ngất đi trước cổng Dương gia trấn, để rồi việc xảy ra sau đó làm cho hắn phải hối hận thật sâu.
Truy cứu nguyên nhân, đó là vì Dung Thiên Thần Ngọc bên trong năng lượng đã cạn kiệt, không còn có khả năng truyền lại năng lượng giúp hắn trị thương nữa rồi.
Thứ tài nguyên quan trọng để cho Dung Thiên Thần Ngọc cắn nuốt là Hạ Phẩm Linh Thạch, hắn vốn có khá nhiều, nhưng bì cứu Nguyễn Dư Khúc hay học Kim Long Yêu Kỹ tại Nam Trúc Lâm đã tiêu hao gần như không còn, đây là còn chưa tính đến số Hạ Phẩm Linh Thạch mà hắn để lại cho lão tía của mình kích hoạt Tam Giai Khôi Lỗi.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.