Tam Giai Trận Pháp dù sao cũng là Tam Giai Trận Pháp, những cái bình thường Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp không thể nào so sánh được.
Trừ những Trận Pháp đặt thù như Bát Phương Hổ Trận ra, thật khó để kiếm ra một cái Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp nào có thể cùng Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp sánh vai.
Đây chỉ là cấp thấp nhất trong hàng Tam Giai Trận Pháp là Ảo Trận còn thâm ảo như vậy, lên những cái gì phòng ngự Trận Pháp, công kích Trận Pháp, sát trận, chắc chắn còn thâm ảo cùng khó khăn hơn nhiều.
"Như vậy sao..!"
Trần Vân Thanh chăm chú dán mắt vào từng cái Trận Văn một, bắt đầu nghiên cứu tìm hiểu, đôi khi là nhíu mày, đôi khi ánh mắt lại phát sáng như phát hiện ra được điều gì khá là lý thú, biểu hiện trên gương mặt của hắn biến ảo liên tục.
Không biết đâu mà lần, đồng thời đúng lúc này, từng tia thanh lương năng lượng từ Dung Thiên Thần Ngọc chảy vào bên trong thân thể của Trần Vân Thanh, đem thân thể của hắn tiếp tục cải tạo, trí tuệ cũng là bắt đầu khai sáng, lĩnh ngộ Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp càng lúc càng nhanh.
Nhưng mà Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng cũng lấy rất nhanh tốc độ giảm bớt, đối nghịch hoàn toàn với lại lĩnh ngộ của Trần Vân Thanh hiện tại, chẳng mấy chốc vốn đang có một chút sắc xanh Thần Ngọc, đã chuyển biến thành màu xám, với đà giảm này, chỉ sợ không qua bao lâu, nó sẽ không còn một tia năng lượng nào nữa rồi.
'Thế gian này thật sự có người lĩnh ngộ Trận Pháp một cách khủng bố như vậy hay sao..?' Trần Hàn Xương một bên hộ pháp cho Trần Vân Thanh, một bên lại khiếp sợ không thôi.
Sống qua mấy ngàn năm hắn, không nói mình đã duyệt tận thiên kiêu, nhưng chín thành thì vẫn có, những người mà hắn gặp qua cũng không ít là Trận Pháp Sư, đám người này nghiên cứu Trận Pháp, nhiều khi cả mấy năm cũng chưa lần ra manh mối gì, có người tận mấy chục năm, mấy trăm năm mới lên được một cấp độ nhỏ.
Nhưng nhìn Trần Vân Thanh hiện tại, qua sát thần sắc hắn là thấy được, đối phương dường như đã hiểu được huyền bí bên trong Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp này, có khả năng họa ra được Trận Văn, tạo lập Trận Pháp, cảm giác của hắn tuyệt đối sẽ không có sai.
Thế nhưng Trần Vân Thanh mới nhìn qua Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp này trong vòng bao lâu? Chưa đến hai tiếng thời gian.
Chỉ mất hai tiếng, trước đây vẫn còn là Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, bây giờ đã là Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, tốc độ đột phá này thật sự hắn chưa hề nghe thấy qua bao giờ.
'Đây không phải là điều mình muốn thấy hay sao..?' Trần Hàn Xương trong lòng không khỏi giễu cợt mình một cái.
Hắn tìm đến Trần Vân Thanh, chính yếu là hy vọng với thiên phú về Trận Pháp nghịch thiên của mình, Trần Vân Thanh có thể nhanh chóng lĩnh ngộ được Tam Giai Trận Pháp, đột phá thành công Tam Giai Trận Pháp Sư, sau đó đưa hắn ra bên ngoài. Hiện tại mọi chuyện đã đi đúng theo dự tính của hắn, có cái gì hắn phải thất vọng đâu.
"Lão tam..! Trận Pháp này chú lấy nơi nào ra vậy..?" Đem mọi họa tiết cũng như Trận Văn nhớ kỹ trong đầu sau, Trần Vân Thanh gấp nó lại, đem trả lại cho Trần Hàn Xương.
Trần Hàn Xương là Thánh Giả chuyển thế, có thể đã nhìn qua nhiều loại Trận Pháp, có điều hắn chắc chắn những quyển Trận Pháp kia sẽ không nhiều, tên này cũng không có mang theo được đến nơi này.
Còn sao chép ra cũng không có giống, nét chữ bên trong rất cũ, tấm da dê này tồn tại cũng khá lâu rồi, không có khả năng là do Trần Hàn Xương mới viết đưa cho hắn được, hắn là muốn biết, nơi nào Trần Hàn Xương lại có được quyển Trận Pháp này.
"Là do tôi đem một tên Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư giết chết không lâu, thứ này tôi chính là lấy trên người của hắn....!"
Trần Hàn Xương cũng không có nhận lại quyển Trận Pháp này, hắn cũng rất thẳng thắn nói ra chân tướng cho Trần Vân Thanh biết.
Lần này đi vào bên trong Linh Tùng Sơn này, người đầu tiên mà hắn gặp là một tên Tam Giai Trận Pháp Sư, có ý đồ với lại cô gái Ngô Tiểu Dung kia, hai bên động thủ, được sự trợ giúp của hắn, đã đem tên Tam Giai Trận Pháp Sư kia chế phục.
Hỏi ra mới biết, tên này tên là Mã Ngưu, Yêu Sư nhất trọng cường giả, đến từ Cổ Loa Thành.
Lần này đến nơi đây, là vì trước đó ở Cổ Loa Thành đắc tội với lại Lê gia, sợ bọn họ ghi hận tìm đến, phải chạy đến nơi hẻo lánh Mân Việt Quận này lánh nạn.
Nghe đâu Khái Đao Đạo ra lượng lớn tài nguyên cùng điều kiện hậu hĩnh, Mã Ngưu mới gia nhập vào Khái Đao Đạo.
Đến nơi đây lần này là Mã Ngưu đi theo Đại Thiếu Gia của Khái Đao Đạo tên Vụ Thanh Sơn, tên Vụ Thanh Sơn có ý muốn chiếm lấy Độc Thủ Kiếm Khách động phủ bên trong truyền thừa cùng tài nguyên.
Nhưng sau khi phái đi vài trăm người vào không có trở ra, thêm thuộc hạ tư vấn, Vụ Thanh Sơn biết xung quanh Độc Thủ Kiếm Khách động phủ một km vuông là có Trận Pháp bao phủ, Trận Pháp này cấp bậc khá cao, thấp nhất cũng là Tam Giai Hạ Phẩm.
Không thể làm gì khác Vụ Thanh Sơn liền ra lệnh lui binh.
Vốn Vụ Thanh Sơn cũng không phải muốn theo đuổi truyền thừa cùng tài nguyên bên trong Độc Thủ Kiếm Khách động phủ nữa, nhưng Mã Ngưu gia nhập Khái Đao Đạo, còn mang danh Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, còn nổ rất lớn mình sắp đột phá Tam Giai trung kỳ Trận Pháp Sư, điều đó làm cho Vụ Thanh Sơn trong lòng niềm tin tăng vọt, ý định từ bỏ Độc Thủ Kiếm Khách động phủ tài nguyên cũng bùng cháy trở lại.
Lần này Vụ Thanh Sơn quyết tâm hơn, đích thân dẫn một đám thủ hạ có thực lực khá cao đi vào Linh Tùng Sơn, mục tiêu là đem Trận Pháp hủy đi, chiếm lấy toàn bộ tài nguyên có bên trong Động Phủ.
Đáng tiếc Vụ Thanh Sơn đã tin nhầm người, hay chính xác một chút là cả Vụ Thanh Sơn lẫn Mã Ngưu đều không lường trước được Trận Pháp lập ra nơi đây là Tam Giai Trung Phẩm Trận Pháp, mà không phải là Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, thế nên Vụ Thanh Sơn bị hớ to.
Khi nhận ra được không ổn thì Vụ Thanh Sơn đám người muốn tìm đường quay trở về, đáng tiếc là đã bị một tên Yêu Sư lục trọng hậu kỳ tập kích.
Mã Ngưu cũng là bị thất lạc với đám người Vụ Thanh Sơn sau trận tập kích của người thần bí kia, vô tình gặp được hắn cùng Ngô Tiểu Dung, sau đó mọi chuyện thế nào, không cần nói quá kỹ, Trần Vân Thanh chắc cũng biết.
"Không thể nghĩ đến tên hắc thủ sau màn này lại có tu vi Yêu Sư lục trọng hậu kỳ..!"
Nghe xong Trần Hàn Xương thuật lại đầu đuôi câu chuyện, Trần Vân Thanh không khỏi có một chút cảm thấy may mắn.
May mắn là tên chủ mưu kia đi tìm khúc xương khó gặm là đám người Vụ Thanh Sơn trước, nếu như tên đó tìm đến Trần Vân Thanh hắn, với chút thực lực hiện nay, hắn đúng là không có con đường sống.
Thêm một điều may mắn nữa là hắn lại gặp Trần Hàn Xương chính ngay lúc này, đưa cho hắn Tam Giai Trận Pháp để hắn nghiên cứu, vận khí của hắn xem ra rất là không tệ.
"Chúng ta đúng thật là may mắn..!"
Trần Hàn Xương cũng rất đồng tình, gật đầu đồng ý với lại cách nói của Trần Vân Thanh.
Hắn trước đây vốn là người của Chủ Đại Lục, đương nhiên hiểu rất rõ ràng sự khủng bố của Huyết Thần Ma Cung cũng như là Hấp Huyết Ma Kinh.
Cảnh giới của người làm ra chiếc bẫy này cao hơn hắn quá xa, nếu thật đối phương mà tìm đến hắn, hắn sẽ giống như Trần Vân Thanh vậy, không có bao nhiêu cơ hội có thể sống.
Thực lực quá yếu là chuyện xấu, nhưng đôi khi có những trường hợp, có những hoàn cảnh thực lực quá yếu cũng không phải xấu, mà là chuyện tốt, đơn cử như chuyện lần này.
Người thần bí kia không ra tay với đám người mình trước, lại đi tìm Vụ Thanh Sơn mấy người, điều này chứng tỏ trong mắt của tên thần bí đó, đám người mình không bị y đặt trong lòng, nên mới tạm thời thoát chết.
Cũng phải nói thêm, tên thần bí kia có lẽ cũng quá tin tưởng vào Trận Pháp của mình, thế nên xem bọn họ như thực phẩm dự trữ hạng hai, khi nào đem hạng nhất xử lí xong, khi đó chắc chắn sẽ đến phiên đám người mình.
"Lão tam..! Trận Pháp của chú cũng không có tệ lắm, sao lại đến tìm tôi..?"
Trần Vân Thanh nhớ lại một chuyện tại Trần Phủ nơi đó, hắn làm ra Vũ Kiếm Trận cùng Ảo Trận đều là Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp cả.
Nhưng khi đó hắn quan sát thấy Trần Hàn Xương đã tìm được ra Trận Nhãn, cũng đã có thể phá đi Trận Pháp của hắn đi ra ngoài.
Theo lý mà nói, có thể làm được như vậy, tạo nghệ Trận Pháp của Trần Hàn Xương cũng không hề thấp, làm sao lại bị vây khốn ở nơi này, còn phải hạ mình cầu xin hắn trợ giúp nữa, cái này thật khó hiểu lắm a.
"Lão đại..! Anh có điều không biết, trước đến nay tôi không ưa về Trận Pháp, có thể đạt đến Nhị Giai hậu kỳ, đã là mức cao nhất của tôi..!"
Trần Hàn Xương cũng không có giấu Trần Vân Thanh để mà làm gì cả, hắn thành thật trả lời.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.