Yêu Thần Lục

Chương 530: Trừ Gian Diệt Bạo




Trong cuộc đời hơn hai ngàn năm tu hành của mình, thứ hắn yêu thích nhất là Đan Đạo.

Dựa vào Cửu Dương Chân Hỏa trợ giúp, cùng thiên phú cũng không đến mức quá tệ, cảnh giới Luyện Đan của hắn cũng không thấp, đạt đến Lục Giai Đan Hoàng.

Thứ mà hắn không thích nhất chính là Trận Pháp cùng Trận Pháp Sư, có lẽ hắn vì ám ảnh chuyện thân nhân của mình từng chết trong tay một tên Trận Pháp Sư, nên đối với Trận Pháp hắn có lực bài xích rất lớn.

Vì cần đột phá tâm cảnh lắm, hắn mới phải đi lục lọi mọi thứ, trong đó cũng nhìn qua Trận Pháp, nghiên cứu vài chục năm, lấy trí tuệ của một vị Thánh Giả như hắn cũng chỉ đột phá được Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư.

Kể từ đó hắn biết mình không có duyên với lại Trận Pháp nay nên quyết tâm rời xa.

Một khi gặp Trận Pháp vây khốn, hắn thường dùng cách trực tiếp nhất là đem một vùng không gian hủy diệt, khi đó Trận Pháp cũng sẽ bị hủy.

Nhưng đó là chuyện trước đây, khi hắn còn có thực lực đủ để hủy diệt tất cả, bây giờ rơi vào hoàn cảnh này, hắn cũng chỉ bó tay chịu chết.

"Nha..! Ta hiểu rồi..!"

Trần Vân Thanh gật đầu, người không ai có thể hoàn mỹ, dù cho đó có là Thánh Giả cũng không hề ngoại lệ.

Hắn vẫn tính đúng, Trần Hàn Xương tuy là rất ưu tú cùng có nhiều vận may, nhưng y vẫn có rất nhiều khuyết điểm, không phải là người không thể đánh bại.

Hắn xếp Trần Hàn Xương vị trí thứ ba đúng là không oan, so với lại Trần Kim Tiền, hắn xem Trần Kim Tiền vẫn thần bí cùng khó đoán hơn nhiều lắm, không phải là Trần Hàn Xương có thể so sánh được.

"Phải rồi lão đại..! Anh có nắm chắc có thể rời khỏi nơi này được không..?"

Trần Hàn Xương không biết hiện tại Trần Vân Thanh trong lòng đánh giá hắn kém hơn Trần Kim Tiền, thứ mà hắn quan tâm là liệu Trần Vân Thanh có thể đưa hắn rời đi khỏi nơi này hay không.

Đây mới là chuyện quan trọng nhất Trần Hàn Xương hắn muốn hỏi.

Tuy là Trần Vân Thanh đã tìm hiểu được Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, cũng có khả năng đã đột phá thành công, nhưng muốn bày trận.

Cũng cần một chút ít thời gian, trong một thời gian ngắn khá khó, chỉ có thể tạm xem Trần Vân Thanh như một cái bán Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư mà thôi.

Nhưng nơi đây Trận Pháp bao phủ bọn hắn, cấp bậc lên đến Tam Giai Trung Phẩm, thật sự không biết Trần Vân Thanh có thể tìm ra được hướng đi trước khi tên thần bí kia giải quyết hết đám người của Vụ Thanh Sơn cùng những nhóm người khác hay là không nữa.

Thú thật hắn khá là lo lắng.

"Không thành vấn đề..!"

Đáp lại sự chờ mong của Trần Hàn Xương, Trần Vân Thanh gật đầu, chắc chắn đưa ra đáp án.

Tam Giai Trung Phẩm Trận Pháp tuy là cao thâm hơn quá nhiều so với lại Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, nhưng mà đối với Trần Vân Thanh hắn lại không phải vấn đề gì quá to tác.

Trước đây khó khăn, đó chỉ là vì hắn không có Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp để tham khảo nghiên cứu, nói ra Tam Giai Trung Phẩm Trận Pháp lúc trước với Trần Vân Thanh hắn khá là khó chơi.

Nhưng giờ mọi chuyện đã hoàn toàn khác, hắn đã tìm hiểu thông Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, cũng đột phá thành công Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, Tam Giai Trung Phẩm Trận Pháp với hắn đã không có độ khó.

Chỉ cần cho hắn thêm một chút ít thời gian, hắn chắc chắn là có thể tìm hiểu được Trận Pháp nơi này, từ đó có thể rời đi một cách an toàn.

"Hàn Xương..! Nếu như chú muốn rời khỏi nơi này, bây giờ tôi lập tức có thể đưa chú rời đi..!"

Trần Vân Thanh nhắm mắt tập trung tinh thần một hồi lâu sau, hắn mở mắt ra, trên gương mặt mang theo một tia ý cười.

Ảo Trận thôi mà, chỉ cần biết nguyên lý hoạt động của nó, Trận Văn cùng bố cục, có thể phá đi là không phải chuyện gì khó, nhất là đối với người nghiên cứu về Ảo Trận quá chuyên sâu như Trần Vân Thanh hắn.

Hiện tại tuy chưa thể đem Trận Pháp này phá hủy, nhưng mà rời đi là không có vấn đề, như Trần Hàn Xương muốn mà nói, hắn có thể đưa y ra bên ngoài ngay lập tức.

"Lão đại..! Còn anh..?"

Trần Hàn Xương nghe Trần Vân Thanh nói như thế, trong lòng là mừng rõ như điên, đây là kết quả hắn trông chờ nhất.

Quả nhiên hắn không nhìn nhầm người, Trần Vân Thanh này đối với Trận Pháp Chi Đạo quá mức yêu nghiệt một chút, trong thời gian ngắn như thế đã có thể tìm được đường ra bên ngoài.

Nhưng vui mừng qua đi, hắn là nhớ lại một chi tiết trong lời nói của Trần Vân Thanh, tên này ý bảo là đưa hắn ra bên ngoài, mà không phải là hai người bọn họ cùng đi ra, kinh nghiệm nói cho hắn biết, Trần Vân Thanh đang là muốn thực hiện một kế hoạch lớn lao gì đây.

"Ta..! Đương nhiên là muốn lấy lại cả vốn lẫn lãi rồi..!"

Trần Vân Thanh ánh mắt tràn đầy lệ khí, nhìn về phương xa, âm trầm lên tiếng trả lời.

"Tên thần bí này làm ra cái cạm bẫy này, quá là âm hiểm, đem quá nhiều người vô tội giết đi, tội ác chồng chất, Trần Vân Thanh ta trước giờ luôn là người đặt nặng chính nghĩa lên hàng đầu..!Nhìn đến tà ma hoành hành nhân gian, sao có thể bỏ mặt không lo cho được...!"

"Ta phải nêu cao ngọn cờ chính nghĩa, đem tất cả tà ma diệt đi, gặp được tên ma đầu này, ta liền ra tay trảm yêu trừ ma, mang lại ánh sáng cho nhân gian, đặt biệt là lần này tên ma đầu này dám đem ta tính toán vào bên trong..!" Trần Vân Thanh nghĩa chính ngôn từ nói ra một đám sáo rỗng lời nói.

'Hừ..! Câu cuối cùng mới là ý chính của mày đi..!' Trần Hàn Xương nhìn Trần Vân Thanh nghe Trần Vân Thanh nói một hồi, trong lòng hắn phải cố gắng lắm mới không phải ói mữa.

Cái gì giúp dân trừ hại ? Cái gì nêu cao chính nghĩa? Tất cả chẳng qua chỉ là giả dối dối trá, nói về tàn nhẫn độc ác, hắn bảo đảm tại Lạc Việt Vương Quốc này Trần Vân Thanh cũng phải xếp số một số hai, muốn trừ hại cho dân thì nên giết Trần Vân Thanh mày trước mới phải.

Lần này nếu như không phải Trần Vân Thanh trúng kế của tên thần bí này, nguy hiểm đến tính mạng bản thân, hắn dám chắc Trần Vân Thanh sẽ không đi truy cứu đến cùng, mặc xác tên ma đầu kia làm xằng làm bậy.

"Lão Đại..! Hàn Xương tôi trước giờ vẫn ghét ác như thù, nguyện ý đi theo anh cùng nhau trừ gian diệt bạo, bảo vệ bình an cho mọi người..!"

Trần Hàn Xương trong lòng muốn mắng Trần Vân Thanh tổ tông mười tám đời chuyên giả tạo, tuy nhiên bên ngoài hắn sẽ không ngu gì đi nói ra, ngược lại còn hùa thêm giúp đỡ Trần Vân Thanh một tay.

"Ân..! Chú không muốn rời đi nơi này nữa sao..?"

Trần Vân Thanh hơi giật mình một cái, đưa mắt lại nhìn Trần Hàn Xương, bộ dạng khá quái dị.

Tên Trần Hàn Xương này hao tâm tổn trí, thậm chí khom lưng uốn gối trước mặt kẻ thù trước đây như hắn, mục đích lớn nhất không có gì khác là muốn rời khỏi được Trận Pháp mà tên thần bí kia giam cầm mà thôi, hiện tại cơ hội rời đi ngay ở trước mắt, tên này sao lại đổi ý nhanh như vậy được nhỉ.

"Lão đại..! Tôi hiện tại chỉ muốn sát cán cùng anh đem gian tà diệt hết, còn an nguy của bản thân không hề quan trọng..!"

Trần Hàn Xương quá ư nghĩa khí lên tiếng đáp trả, nói thật sau khi nói ra những lời này, hắn còn không tin những lời vừa rồi mà mình vừa thốt ra nữa là người khác.

"Được..! Nếu chú đã có lòng chính nghĩa như vậy, anh em chúng ta liền chung tay hợp tác, tiêu diệt gian tà, bảo vệ bình an cho mọi người..!"

Trần Vân Thanh vỗ nhẹ vai Trần Hàn Xương, nhiệt huyết sôi trào lên tiếng, chỉ là ánh mắt của hắn đảo liên tục, chứng minh lời mà hắn nói vừa rồi hoàn toàn không phải là thật.


Trần Hàn Xương này không đơn giản a, Trần Vân Thanh hắn nghĩ mình da mặt đã không tệ rồi, không nghĩ đến Trần Hàn Xương da mặt còn dày hơn cả hắn.

Mục đích chính của Trần Hàn Xương khi quyết định đi theo hắn chẳng phải là trừ gian diệt bạo gì, chẳng qua là muốn chia sẻ tài nguyên cùng với lại Trần Vân Thanh hắn mà thôi.

Nhưng không sao, nếu Trần Hàn Xương đã mạo hiểm tính mạng theo mình, tin tưởng mình tuyệt đối, còn là đưa đến cơ duyên không nhỏ giúp mình đột phá Tam Giai Trận Pháp Sư, san sẻ cho y một phần cũng không phải vấn đề gì quá lớn.

...

"Cong..! Keng..! Rầm..!"

"Các người bình tĩnh một chút đi, ta không phải là người làm ra kế sách đưa các người đến nơi này..!"

Vụ Thanh Sơn sau khi đem Mạc Cửu Phong đánh bay, cũng liền nhảy ra khỏi sự vây công của đám người này, lên tiếng thanh minh.


Không có biện pháp, hắn tuy là Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ cảnh giới, nhưng trước mắt của hắn có hơn mười tên Yêu Sư cường giả, cao nhất Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ Hổ Tự Tư, đám người này còn là xông lên cùng một lúc đối phó với lại hắn nữa.

Nói thật như vừa rồi không phải dựa vào Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ thân pháp đạt đến tiểu thành cảnh giới của bản thân, hắn khó lòng có thể cầm cự được mười mấy người vây công cùng một lúc thế này.



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.