Yêu Thần Lục

Chương 532: Hung Thủ Sau Màn




Ảo Lài Hoa là một loại cấp ba Linh Thảo, nhìn nó bình thường rất giống hoa Lài bình thường, rất được nhiều người yêu thích, nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.

Ảo Lài Hoa là một loại độc thảo, công dụng của nó là làm cho người khác mê man thần trí, một khi hít vào quá nhiều, sẽ rất dễ trúng độc, sinh ra các loại ảo giác không thực tế, thậm chí có thể làm cho người ta điên loạn.

Tên Huyết Y Nhân kia sử dụng Khốn Trận giam cầm bọn họ nơi đây thôi còn chưa đủ, còn đặt Ảo Lài Hoa tại xung quanh, ý đồ quá mức âm trầm, muốn những người bên trong lạc lối, chém giết lẫn nhau, mình thì ở một bên ngư ông đắc lợi.

Mấy người Hổ Tự Tư cùng Vụ Thanh Sơn chém giết nhau kịch liệt quá mức vừa rồi chính là ví dụ, nếu không có Ảo Lài Hoa, đám người đó vẫn có thể nghĩ thông suốt một vài vấn đề, không đến mức tàn sát lẫn nhau để cho tên Huyết Y Nhân kia một bên hưởng lợi như vậy.

"Không có chuyện gì to tát, càng như vậy ta càng rộng đường tính toán hơn mà thôi..!" Trần Vân Thanh nhàn nhạt lắc đầu.

Ảo Lài Hoa tuy là một loại thủ đoạn tốt, tuy nhiên điều này cũng có thể chứng minh được một điều, tên Huyết Y Nhân kia không có sành sỏi về Trận Pháp như ban đầu hắn nghĩ.

Vì nếu là người am hiểu chuyên sâu, chỉ cần tạo thêm một cái Ảo Trận bên trong Khốn Trận, điều khiển Trận Kỳ, liền có thể làm cho người bên trong trận sinh ra ảo giác theo ý của mình.

Điều này thì tên Huyết Y Nhân kia còn chưa có đạt đến, thế nên nói, mặc dù người này thực lực không thấp, nhưng không mấy am hiểu về Trận Pháp, không phải quá đáng sợ như là hắn đã tưởng tượng như lúc trước đây.

"Keng..! Keng..!"

"Ong..! Rầm..!"

"Lão Đại..! Vụ Thanh Sơn đã bị đám người Hổ Tự Tư giết chết..! Liệu chúng ta có bị liên lụy vào bên trong hay không..?"

Trần Hàn Xương gương mặt khá ngưng trọng lại, nhìn sang bên kia Dục Vũ cùng đám người Bành Yên đang liều mạng đại chiến, trong lòng hắn không khỏi có một chút lo âu hiện lên.

Bên kia Vụ Thanh Sơn, sau một hồi liều mạng vẫn không thể nào chống lại được hơn mười người Hổ Tự Tư vây công, đã bị đám người kia giết chết.

Dục Vũ chạy đến nhưng vẫn không cứu kịp thời Vụ Thanh Sơn, tên kia trút giận lên đám người Hổ Tự Tư, như không phải Bành Yên cũng kịp thời chạy đến trợ giúp một tay, có lẽ giờ đây đám người Hổ Tự Tư cùng Ngô Tiểu Dung đã là oan hồn dưới đao của Dục Vũ mất rồi.

Vụ Thanh Sơn tên đó chết đi, đây là một vấn đề hết sức nghiêm trọng, chuyện này nếu truyền về Khái Đao Đạo bên trong, chắc chắn sẽ sinh ra sóng to gió lớn.

Cha của tên kia thế nào cũng đại động can hoa, điều tra đến cùng chuyện này, đem hung thủ tận diệt.

Hai người bọn họ tuy không có tự mình ra tay với lại Vụ Thanh Sơn, cũng là đứng bên ngoài chứng kiến hết thảy nhưng không có ra tay cứu giúp.

Với phong cách hành sự ngang tàng xưa nay của Khái Đao Đạo, chỉ sợ một khi bọn chúng điều tra ra chuyện này, hai người mình cũng sẽ bị liên lụy bên trong a.

"Liên lụy..! Sao có thể..?" Trần Vân Thanh cười nhạt một tiếng.

Hai người bọn họ trước giờ vẫn là luôn tránh tại bên trong bóng tối, chưa hề xuất hiện một lần nào cả, Khái Đao Đạo dù thần thông quảng đại, hắn không có tin sẽ điều tra được đến trên người của hắn đây.

Nói đúng ra một chút, Vụ Thanh Sơn cái chết hoàn toàn liên quan đến Trần Vân Thanh hắn, hắn đã nắm được cái Khốn Trận này trong tay, cũng là đã phát hiện ra tất cả vị trí mà tên Huyết Y Nhân kia đặt Ảo Lài Hoa, chỉ cần đem bọn nó hủy đi, như vậy bên trong này đám người sẽ không có bị mất đi lý trí tàn sát lẫn nhau.

Nhưng hắn không có làm như vậy, hắn là muốn Vụ Thanh Sơn phải chết.

Nguyên nhân là Vụ Thanh Sơn không phải là hạng người tốt lành gì, từ khi đến nơi đây, hắn là nghe không ít chuyện tàn ác mà Vụ Thanh Sơn đã làm ra, nay tên này chết đi, đó hoàn toàn là chuyện xác đáng.

"Ân..! Bây giờ ta là Hắc Bào công tử..! Còn chú tạm thời đi theo làm tùy tùng cho ta đi..!"

Ngẫm nghĩ một chút, Trần Vân Thanh đem y phục trước đây mình hóa trang thành Hắc Bào công tử đi làm những chuyện xấu không muốn để cho người khác biết.

Lần này mình cũng nên lo xa một chút, mặc dù đã cố ý che giấu, nhưng một khi ra biến cố ngoài ý muốn, thân phận của hắn cũng dễ dàng bị người ta điều tra ra được, vẫn là nên cẩn thận một chút thì hay hơn.

"Lão Đại..! Huyết Y Nhân tên kia hiện tại đang ở đâu vậy..?" Đem áo choàng ngụy trang đầy đủ sau, Trần Hàn Xương cẩn thận lên tiếng hỏi.

Hắn biết hiện tại Trần Vân Thanh đã có thể khống chế tự nhiên cái Khốn Trận này, còn làm ra nhiều tay chân thủ đoạn khác, hắn cũng đã được Trần Vân Thanh đưa đi xung quanh bên trong Trận Pháp này, mục tiêu là muốn tìm được Huyết Y Nhân kia, xem tên đó đang làm cái gì, nhân tiện có cơ hội thích hợp liền ra tay đem tên đó diệt luôn.

Nhưng đáng tiếc hai người bọn họ đã tìm nhiều nơi, vẫn là không thể nào tìm thấy được tên Huyết Y Nhân đâu cả, điều này làm cho hắn khá là khó nghĩ.

"Hắn sao..? Hiện tại đang ở bên trong Độc Thủ Kiếm Khách động phủ để mà đột phá Yêu Sư thất trọng cảnh giới..!" Trần Vân Thanh gằn giọng một cái lên tiếng đáp.

Đám người mình đã rơi vào trong Trận Pháp của tên Huyết Y Nhân kia hồi lâu rồi, nhưng kể từ khi lần cuối Trần Hàn Xương nghe Mã Ngưu kể y tập kích đám người Vụ Thanh Sơn ra, liền là biệt vô âm tín.

Điều này làm cho Trần Vân Thanh hắn cũng khá là hoang mang, không biết nguyên nhân vì đâu tên Huyết Y Nhân kia không có tiến hành ra tay đem mọi người tận diệt, dùng Hấp Huyết Ma Kinh đem huyết khí trên người mọi người hấp thụ hết, gia tăng thực lực bản thân.

Sau hắn điều tra một chút liền cảm nhận bên Trần Vân Thanh kia Độc Thủ Kiếm Khách động có Linh Lực giao động rất mạnh, khí tức gần như có người đang tiến hành đột phá tử Yêu Sư lục trọng hậu kỳ lên Yêu Sư thất trọng cảnh giới.

Như hắn tính không sai mà nói, không phải là tên Hổ Hoàng kia khá muốn đem đám người mình giết đi, mà là tên kia hấp thụ đủ tinh huyết, cảm nhận mình sắp đột phá bình canh nên vào bên trong bế quan đột phá.

Còn đám người mình bên ngoài, sau khi đột phá xong liền sẽ ra tay đem đám người mình diệt đi, xem như là cũng cố một chút cảnh giới vừa mới đột phá, dù sao Huyết Y Nhân kia nghĩ đám người mình ở trong trận pháp của y, sẽ không thể nào rời đi được.

Xem ra hắn đây cũng thật sự gặp nhiều may mắn bên trong, như không phải Huyết Y Nhân kia đến bình cảnh bế quan đột phá, mà ra tay đem mọi người diệt đi, hắn cũng không có cơ hội có thể sống được đến bây giờ.

"Hắn muốn đột phá..? Như vậy phải làm sao bây giờ..?" Trần Hàn Xương trên mặt không khỏi hiện lên một tia lo lắng.

Huyết Y Nhân kia lúc trước nghe Mã Ngưu nói là Yêu Sư lục trọng hậu kỳ, nếu đột phá thành công, y sẽ là Yêu Sư thất trọng cảnh giới, là bước chân vào Yêu Sư hậu kỳ hàng ngũ.

Thực lực còn cường đại hơn bây giờ mấy lần. Tên Huyết Y Nhân đó chỉ là Yêu Sư lục trọng hậu kỳ thôi, nơi đây cũng không có người có thể chống lại y, nếu y là Yêu Sư thất trọng mà nói, không phải càng không có cách đối phó hay sao..

"Hừ..! Hắn muốn đột phá..! Cũng phải xem Trần Vân Thanh ta có đồng ý hay không cái đã..!"

Trần Vân Thanh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về Độc Thủ Kiếm Khách động phủ kia, rất là âm trầm, như là chất chứa âm mưu gì bên trong một dạng.

...

"Ong..!Ong..!".

"Còn thiếu một chút nữa, còn thiếu một chút nữa mà thôi, ta liền có thể đột phá Yêu Sư thất trọng cảnh giới..!"

Mông Tiện Ân cảm nhận được khí tức toàn thân đang sôi trào, gương mặt không khỏi mừng rỡ như điên.

Hắn đến Mân Việt Quận này không được bao lâu, vị chi đâu đó không đến mấy tháng, khi mới đến nơi đây, hắn chỉ là một tên Yêu Sư tam trọng cường giả, nhưng bây giờ chỉ qua có vài tháng thời gian, hắn liền đã sắp đột phá thành công Yêu Sư thất trọng cảnh giới.

Hai mươi ba tuổi Yêu Sư thất trọng cảnh giới, đây là tốc độ tu luyện chỉ có yêu nghiệt chân chính mới có thể đạt được đến, lấy hắn tư chất không phải rất cao, Yêu Hồn cũng không nỗi bậc, nhưng có thể đạt đến cảnh giới này bây giờ, thật sự rất là hiếm có.

Một khi thành công trở lại Mông gia, hắn xem còn ai dám xem thường hắn nữa, còn ai dám tranh dành vị trí người thừa kế Mông gia với hắn đây.

"Tử Yên..! Chờ khi trở lại, anh sẽ đường đường chính chính xin cha lấy em làm vợ, sẽ không có ai ngăn cản được anh nữa..!"

Mông Tiện Ân tạm thời dừng lại tu hành một chút, nhắm đôi mắt lại, hình bóng của một người con gái xinh đẹp tuyệt trần là hiện lên trong đầu của hắn.

Hắn lấy bên trong Nhẫn Trữ Vật ra một quyển họa trục, có chân dung một cô gái.

Nhìn cô gái này, hắn không khỏi mỉm cười chân thành, đôi mắt chứa đầy huyết sắc cùng toàn thân trên người lệ khí cũng là giảm đi không ít.



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.