Yêu Thần Lục

Chương 533: Đừng Có Mơ




Người mà hắn thương nhớ vừa rồi tên là Chu Tử Yên, mấy tháng trước được cha của hắn dẫn trở về Mông Phủ.

Theo như cha hắn nói, Chu Tử Yên là con gái của gì ba nhà hắn thất lạc đã lâu, nay mới tìm về được, trên danh nghĩa hai người bọn họ là anh em cô bác, Chu Tử Yên là em gái họ của hắn.

Lần đầu gặp Chu Tử Yên, hắn là thất thần hồi lâu, vì cô gái này quá đẹp, có thể nói là đẹp nhất mà hắn từng trông thấy qua.

Tính cách của Chu Tử Yên tuy là lạnh lùng, nhưng điều đó không có cấm hắn thương mến Chu Tử Yên.

Không chỉ là Mông Tiện Ân hắn, bên trong Mông gia, mấy tên huynh đệ của hắn cũng là si mê Chu Tử Yên ngay khi gặp được cô ta lần đầu tiên.

Dù là đại ca hắn, vốn đã có vợ rồi, nhưng cũng đã sẵn sàng bỏ vợ, quyết tâm theo đuổi Chu Tử Yên đến cùng.

Mông Tiện Ân hắn là một trong số những người theo đuổi điên cuồng nhất.

Chỉ là hắn cũng hiểu, bên trong Mông phủ cạnh tranh quá nhiều, người mạnh hơn hắn cùng yêu thích Chu Tử Yên quá nhiều, so với lại những người đó, hắn khó lòng có thể cạnh tranh được.

Không có cách nào khác, hắn đành ra bên ngoài tìm kiếm cơ duyên, hy vọng có thể may mắn nhận được truyền thừa hay bảo vật gì đó, nhất phi trùng thiên.

Trời không phụ người có lòng, cuối cùng trong tay của một tên Tán Tu hắn cũng là gặp được bộ Hấp Huyết Ma Kinh này.

Sau đem tên Tán Tu kia diệt đi, chiếm nó làm của riêng, nhìn thấy nó, hắn liền biết quá rõ ràng, đây có thể là cơ duyên lớn nhất của mình.

Dù biết nó là tà kinh, nhưng hắn vẫn ra sức tu luyện, chỉ có thể dựa vào nó, thực hiện ước mơ cũng như hoài bảo của mình.

Cũng phải nói thiên tư cùng thể chất của hắn vô cùng phù hợp với Hấp Huyết Ma Kinh loại Yêu Quyết này, tu luyện tiến triển cực kỳ nhanh chóng, đến hiện tại đã có thể sắp đột phá Yêu Sư thất trọng, cũng sắp có thể trở lại Mông phủ thực hiện ước mơ của mình được rồi.

"Để cho tụi bây ở bên ngoài tiêu dao một chút, chờ tao đột phá xong, sẽ đem chúng mày làm thịt luôn một lượt..!"

Tạm thời bỏ qua chuyện trở lại Mông phủ một bên, Mông Tiện Ân tiếp tục vận chuyển Hấp Huyết Ma Kinh tu hành, đem trong Túi Không Gian của mình ra một viên Huyền Linh Đan nuốt đi vào, tiếp tục nhắm mắt tu luyện, sớm ngày muốn đột phá Yêu Sư thất trọng cảnh giới.

Lần này hắn là có chút tính toán nhầm lẫn, nghĩ mình thôn phệ máu huyết của nhiều Yêu Sư như thế, liền có thể không một chút trở ngại có thể đột phá Yêu Sư thất trọng cảnh giới, đáng tiếc hắn vẫn là đánh giá thấp vách ngăn bình cảnh Yêu Sư thất trọng này.

Nhưng không có sao, trong tay của hắn còn có nhiều tài nguyên mà, đem nó dùng hết, không tin là mình không thể đột phá được Yêu Sư thất trọng cảnh giới.

"Rầm..! Rầm..!"

"Hừ..! Muốn đột phá Yêu Sư thất trọng sao? Mày đừng có mơ tưởng..!"

Đang khi Mông Tiện Ân vừa mới nuốt xong Huyền Linh Đan, chuẩn bị bước cuối cùng để bước qua Yêu Sư thất trọng cảnh giới môn hộ.

Cánh cửa thạch thất bỗng nhiên chấn động mạnh, bị chém ra thành mấy khối, một đám người bên ngoài đi vào, cầm đầu là Dục Vũ, chính y là người đã lên tiếng nói.

"Khụ..! Phốc..!".

Mông Tiện Ân phun ra một ngụm máu tươi, Linh Lực bên trong cơ thể cực kỳ cuồng loạn, phải vận chuyển tối đa Hấp Huyết Ma Kinh, mới có thể tạm thời trấn áp được Linh Lực cuồng bạo bên trong cơ thể của mình.

Đây là do Hấp Huyết Ma Kinh quá mức thần kỳ mới có thể giữ lại được cái mạng của hắn, cũng là do hắn chưa vận chuyển Ma Kinh đến mức tối đa đột phá cảnh giới, nếu như không, đang lúc đột phá quan trọng thời điểm lại có người chạy đến quấy rầy, bất kỳ người nào cũng đã bị tẩu hỏa nhập ma chết mất xác từ lâu rồi.

"Sao..! Lại là tụi bây..?"

Một bên ổn định lại Linh Lực hên trong cơ thể, một bên Mông Tiện Ân đưa ánh mắt nhìn đám đông vừa mới tiến vào, khàn khàn lên tiếng hỏi.

Đám người này hắn không thể không quen thuộc hơn, đây là đám người bị hắn giam cầm bên trong Khốn Trận.

Cũng là những người có thực lực cao nhất còn sót lại, đặt biệt là Dục Vũ cùng Bành Yên hai người dẫn đầu, thực lực không có kém hắn quá nhiều, cũng không bị Ảo Lài Hoa ảnh hưởng, hắn muốn đưa hai người này diệt đi từ lâu.

Tuy nhiên thực lực của đối phương không kém, liều mạng lên hắn có thể gặp nguy hiểm, lại thêm hắn cảm nhận mình đã đạt đến ngưỡng cửa đột phá, thế cho nên mới để cho hai người này một con đường sống, chờ hắn đột phá xong xuôi, liền là dùng bọn họ làm tài nguyên cũng cố cảnh giới của mình cũng là không có muộn.

"Làm sao tụi bây có thể đến được nơi này..?"

Khí huyết bình ổn một chút, Mông Tiện Ân cũng là đã bình tĩnh hơn khá nhiều, không còn khủng hoảng như trước đây không lâu nữa.

Làm sao đám người này có thể đến được nơi này, nghi vấn này hắn là muốn biết nhất hiện nay.

Trước khi bế quan hắn đã dùng Khốn Trận vây những người này thành một số khu vực, còn dùng đại lượng Ảo Lài Hoa, người không biết nhiều về Trận Pháp, hay dù là Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, cũng khó có thể thoát ra được khỏi sự vây khốn của Trận Pháp.

Ảo Lài Hoa sẽ có công dụng tạo ra ảo giác cho đối phương, kích thích tâm lý nóng nảy, tự tàn sát lẫn nhau, chờ hắn đột phá xong đo ra bên ngoài thu thập tàn cục là được rồi.

Không những là như thế, vì phòng ngừa rủi ro đám người này có thể xông vào nơi đây quấy rầy hắn tu luyện, bên trong động phủ này hắn cũng là thiết kế rất nhiều cạm bẫy chết người, dù là Yêu Sư hậu kỳ không hiểu được sa vào bẫy rập mà hắn thiết kế, cũng chỉ có một con đường chết.

Hắn đã tính toán rất kỹ, làm ra vô số chuẩn bị, ngắm đã nắm chắc phần thắng trong tay mới dám ở nơi này bế quan đột phá, sao lại có thể xảy ra chuyện đột biến không ai ngờ đến thế này..?

Hắn là đã sai lầm ở nơi đâu thế này..?

"Mời Hắc Bào công tử.!"

Đáp lại câu nghi hoặc của Mông Tiện Ân, Dục Vũ có phần khách khí hướng ra bên ngoài cửa thạch thất đối với một người áo đen lên tiếng.

"Ân! Ông có lòng..!" Trần Vân Thanh ngẩn cao cái đầu đi vào, không có đem Yêu Sư lục trọng Dục Vũ ra gì cả.

"Không dám..! Không dám..,!" Dục Vũ cười bồi một tiếng.

Đối phương nghe qua âm thanh hành động có thể đoán tuổi không lớn, Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ tu vi cũng không có lên được mặt bàn, dựa vào tu vi này thì không thể làm cho Dục Vũ hắn để trong mắt.

Nhưng cảnh giới Trận Pháp của đối phương thì thật sự rất khủng bố, Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, đây là tương đương với lại đại lão cấp bậc hàng đầu ở Mân Việt Quận Thành rồi, điều này không thể làm cho hắn không khách khí cho được.

"Hắc Bào công tử..! Bên này..!"

Hổ Tự Tư đích thân ra bên ngoài dẫn đường cho Trần Vân Thanh, dù trước đó theo hắn điều tra được biết.

Người mà tại Chấn Nam Thành đem tài nguyên của Hổ Hoàng mấy người lấy sạch đi chính là tên Hắc Bào công tử này, đây cũng là người mà hắn muốn tính sổ nhất, từng tìm đối phương mấy tháng trời nhưng còn không có gặp.

Nhưng bây giờ hắn trong lòng là không có một chút ý niệm gì cùng đối phương tính toán cả, trong lòng còn sợ đối phương nhớ thương mình nữa là đằng khác.

Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, thân phận này đã không hề thua kém cho một vị Yêu Sư hậu kỳ cường giả, như muốn giết đi hắn, thật sự là không cần phải dùng đến nhiều sức.

Hơn nữa hắn cũng là mang ân nghĩa của tên Hắc Bào công tử này.

Nhớ lại không lâu trước đây, khi đám người mình cùng Dục Vũ đánh đến người chết ta sống, sắp đến thời khắc liều mạng một điểm, Hắc Bào công tử này đúng lúc xuất hiện, đưa ra Ảo Lài Hoa giải thích nguyên nhân vì sao bọn họ lại mất đi lý trí cùng nhau chém giết tương tàn như thế, đồng thời còn nói rõ âm mưu của tên Huyết Y Nhân này, đưa bọn họ vào nơi đây tìm Huyết Y Nhân tính sổ.

Nói thật như không phải có chuyện Hắc Bào công tử này cứu mình một mạng vừa rồi, hắn cũng không có gan cùng đối phương tính toán nợ nần nữa.


'Người kia sao mình cứ có cảm giác quen thuộc..!' Ngô Tiểu Dung âm thầm kỳ quái.

Người mà nàng để ý không phải là Hắc Bào công tử vị Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư kia, mà là tên người hầu đi theo y phía sau.

Chẳng hiểu thế nào, nhìn y nàng có cảm giác khá quen thuộc, rất là giống với lại Trần Hàn Xương, người mà đã cùng nàng thất lạc cách đây không lâu.

"Ân..!"

Trần Vân Thanh gật đầu một cái đi vào, không mấy để ý đến Hổ Tự Tư, thái độ hết sức là cao ngạo, cứ như thể những người ở nơi này không có ai làm cho hắn đặt ở trong mắt một dạng.

"Hắc Bào công tử..! Qua bên này một chút..!"

Mộ Thiên Thành là ân cần nịnh bợ che chở cho Trần Vân Thanh một bên, tuyệt nhiên không có để ý đến thái độ không đặt bất kỳ người nào vào trong mắt của Hắc Bào công tử này.


Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại