Hắn nghĩ đây là chuyện hết sức bình thường, Trận Pháp Sư từ trước đến nay thân phận cao quý.
Những người này đều kiêu căng ngạo mạn, không đặt bất kỳ người nào vào trong mắt, luôn tự cho mình là thượng đẳng, những chuyện này hắn là đã nghe nói quá nhiều.
Hắc Bào công tử này tuổi không cao, lại có thành tựu là Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, nếu như y không kiêu căng ngạo mạn, hắn liền sẽ nghi ngờ đây là chuyện lạ đâu.
"Hắc Bào công tử...! Mời ngồi..!"
Bành Yên không biết từ khi nào bên trong Túi Không Gian lấy ra một cái ghế ngồi bằng gỗ quý hiếm, dâng lên cho Trần Vân Thanh, mời y ngồi xuống.
Nói ra cơ quan bên trong động phủ này do tên Huyết Y Nhân làm ra chính là do hắn phá giải, đám người mình đến được nơi đây, công lớn nhất phải là thuộc về hắn mới đúng.
Nhưng hắn cũng không dám tự cao tự đại trước mặt Trần Vân Thanh, nếu như không có Trần Vân Thanh, đám người mình vẫn còn lạc tại bên ngoài Trận Pháp cùng Dục Vũ đánh sống đánh chết chưa thể nào dứt ra được.
Quan trọng hơn, khi xong việc ở nơi đây, hắn cũng cần Trần Vân Thanh này đưa ra bên ngoài nữa mà.
"Xem ra người đưa bọn họ vào đây chính là mày rồi..!"
Mông Tiện Ân đứng lên, dựa vào những thái độ của đám người này đối với lại Hắc Bào công tử, hắn đương nhiên có thể suy đoán ra được, người đưa những người này đến đây tìm hắn tính sổ là tên Hắc Bào công tử này đây.
"Mày là Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư..! Tao không có đắc tội với lại mày, sao mày lại đến đây phá hoại kế hoạch của tao..?"
Chuyện đã trong sáng đến như thế này rồi, Mông Tiện Ân cũng không cần che giấu làm gì, dứt khoát nhận mình chính là người đứng đằng sau chủ mưu tất cả mọi chuyện.
Hiện tại hắn thật sự hận cái tên Hắc Bào công tử này, đối phương có thể đến được nơi đây, điều đó chứng minh Trận Pháp tạo nghệ của đối phương không hề thấp, chí ít cũng là Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư.
Cấp bậc nhân vật như thế này trước đến giờ hắn vẫn luôn luôn muốn tránh, không muốn dây đi vào.
Thậm chí là tên Mã Ngưu kia chỉ có Tam Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư cảnh giới, hắn cũng chừa cho đối phương một con đường sống, không đuổi tận giết tuyệt.
Như thế vì đâu đám Trận Pháp Sư này vẫn muốn chống đối hắn không buông tha..
"Không đắc tội với tao..! Hừ..! Mày làm ra nhiều bản đồ của Độc Thủ Kiếm Khách dẫn dụ tao đến nơi này, hại tao bị giam bên trong suốt mấy tiếng đồng hồ..! Như vậy mày còn nói không đắc tội với tao..?" Trần Vân Thanh khá là âm trầm lên tiếng trả lời.
Bổn ý tên Huyết Y Nhân này là muốn đem tất cả mọi người bên trong Trận Pháp này giết đi, bao gồm cả Trần Vân Thanh hắn bên trong, nếu như lần này mà không có Trần Hàn Xương đưa đến Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp để hắn nghiên cứu đột phá, chỉ sợ không bao lâu nữa, máu huyết của hắn đã bị tên Huyết Y Nhân này hút cạn mất rồi.
Ân oán sâu đậm như vậy mà tên này còn nói mình không đắc tội gì với hắn, nói ra ai có thể tin tưởng cho được.
"Đã như vậy thì mày chết đi.!"
"Xẹt..!"
Mông Tiện Ân ánh mắt chuyển qua màu đỏ, tràn đầy khát máu quang mang, ngay lập tức xuất ra một chỉ, nhắm ngay vị trí của Trần Vân Thanh công kích mà đến.
Đã tên Hắc Bào công tử này đối với hắn có quá nhiều oán hận như vậy, hắn cũng không muốn giữ đối phương lại làm cái gì nữa cả.
Nguyên nhân mà hắn muốn ra tay đối phó với lại Hắc Bào công tử này mà không phải là Dục Vũ hay Bành Yên hai người kia, là vì thân phận Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư của y.
Dù chỉ là Yêu Sư nhất trọng, nhưng với tạo nghệ khủng bố Trận Pháp của tên này mới là điều mà làm cho hắn phải ngán ngại hơn cả, chỉ cần có thể đem tên này giết đi, những người khác có thể từ từ đối phó cũng không có muộn.
"Hắc Bào công tử cẩn thận..!"
"Loạn Đao Trãm..! Giết..!"
Dục Vũ kêu lớn một tiếng, ngay sau đó liền xuất ra một đao ngăn cản chỉ pháp mà Mông Tiện Ân vừa xuất ra đối phó với lại Trần Vân Thanh, như để ý kỹ, trên miệng của y khẽ nỡ nụ cười nhạt, như là hành động ra tay đối phó với lại Trần Vân Thanh trước của tên Huyết Y Nhân này không nằm ngoài dự đoán của hắn một dạng.
"Yến Phong Kiếm Khách..! Giết..!"
Cùng lúc đó, Bành Yên cũng liền nhanh chóng ra tay công kích tên Huyết Y Nhân kia, thế công hết sức là dữ dội, nhưng đồng thời hắn cũng không có cách Trần Vân Thanh quá xa, như là bảo hộ cho Trần Vân Thanh một dạng.
Không có biện pháp, Trần Vân Thanh hiện tại đối với đám người mình quá sức quan trọng, một khi tên Huyết Y Nhân đắc thủ đem Trần Vân Thanh tiêu diệt, như vậy chẳng cần y ra tay làm gì, bọn họ đây cũng sẽ chết dần chết mòn bên trong Trận Pháp này mà thôi.
"Keng..! Ong..!"
"Thật là may mắn..!"
Trần Vân Thanh nhìn tay trái của mình rĩ ra một ít máu tươi, âm thầm rùng mình một cái.
Hắn đã vô cùng cảnh giác tên Huyết Y Nhân kia, cũng là ở cách y một khoảng cách khá là xa, luôn luôn ở trong trạng thái đề phòng, tên Huyết Y Nhân kia có bất kỳ một hành động đáng nghi nào, hắn cũng là có thể chủ động ứng phó hay là chạy trốn được.
Nhưng có vẻ như hắn có phần đánh giá cao bản thân mình thực lực, hay là đánh giá không đủ sự lợi hại của tên Huyết Y Nhân kia, một chỉ vừa rồi của y, nếu như không phải có Dục Vũ cùng Bành Yên hai người ra tay ngăn cản, đạo Huyết Chỉ kia đã đem trái tim của hắn xuyên thấu rồi, mà không chỉ bị thương một chút ngoài da như thế này đâu.
"Keng..! Ầm..! Ong..! Rắc..!"
"Hắc Bào công tử..! Ngài đã bị thương rồi, nơi đây của tôi có thuốc cầm máu rất là công hiệu, hay để tôi xử lý vết thương cho ngài nha..!"
Chiến sự bên kia của ba người Mông Tiện Ân đánh rất là hỏa bạo, cấp độ kia không phải là mấy tên tôm tép Yêu Sư sơ kỳ như Ngô Tiểu Dung nàng có thể xen vào được, nhưng có một điều mà nàng có thể làm được trong lúc này, đó là chăm lo vết thương cho vị Hắc Bào công tử này.
Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư à nha, đây là nhân vật đứng đầu Mân Việt Quận Thành hiện tại rồi, như cha của nàng gặp người này, cũng là phải khách khí đối đãi.
Nhìn tên Hắc Bào công tử này tuổi tác không lớn, chắc chắn không hơn nàng bao nhiêu, như là có thể làm cho người này cảm mến nàng, thương yêu nàng, gia nhập vào Ngô gia, như vậy Ngô gia sau này có thể trở thành đệ nhất thế lực tại Mân Việt Quận Thành rồi.
Mà người có công tiến cử như nàng, thân phận địa vị bên trong Ngô gia cũng sẽ hoàn toàn thay đổi, nước lên thuyền lên, nếu mà có thể được Hắc Bào công tử này nhìn trúng, như vậy thì càng tuyệt vời, dựa hơi y nàng đánh bại mấy tên anh trai của mình, sau này lên làm Tộc Trưởng cũng không phải là không có khả năng.
Nghĩ đến chuyện sau này có thể lên làm Tộc Trưởng Ngô gia, Ngô Tiểu Dung trong lòng thật sự rất nóng sốt, hận không thể lên giường cùng Hắc Bào công tử này giao lưu một phen.
Hiện tại cái gì là thiên tài Trần Hàn Xương, nàng đã quăng tên đó lên chín tầng mây rồi, Trần Hàn Xương đã bị tên Huyết Y Nhân kia hút cạn máu huyết chết khô rồi cũng nên.
Mà dù Trần Hàn Xương có còn sống, nàng cũng sẽ không có để ý đến con người kia nữa.
Mười bảy tuổi đột phá Yêu Sư thật sự rất lợi hại, nhưng so với lại Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư Hắc Bào công tử này vẫn là còn kém quá xa đi.
Nếu có thể chọn, nàng sẽ chọn Hắc Bào công tử này, mà không phải là Trần Hàn Xương.
Một người còn trẻ đã là cường giả Trận Pháp, một người vẫn chỉ còn được gọi là thiên kiêu, giữa cường giả cùng thiên kiêu, nàng rất sáng suốt lựa chọn cái đầu.
"Cô là..?"
Trần Vân Thanh không có nhận lấy lọ thuốc Chỉ Huyết Tán cao cấp mà Ngô Tiểu Dung đưa đến, hắn cũng hiếu kỳ muốn biết cô gái này thân phận.
Bên ngoài Linh Tùng Sơn kia thông qua Trần Hàn Xương cùng cô gái này đối thoại, hắn chỉ biết cô ta họ Ngô, còn tên thật ra sao cũng không biết, không lâu trước đây hắn cũng không có hỏi Trần Hàn Xương cho rõ về cô gái này.
Nói thật ra một cái Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ là không có được Trần Vân Thanh hắn đặt trong mắt, tuy nhiên cô ta có khả năng có thứ mà hắn muốn, thêm vào cô gái này cứ lồng lộn đi đến làm quen, một bộ dâm nữ thế kia, hắn không muốn chú ý đến một tiểu nhân vật như cô ta cũng là không có được.
"Keng..! Rầm ..! Ầm..!"
"Hắc Bào công tử..! Tôi họ Ngô, tên là Tiểu Dung..! Đến từ Mân Việt Quận Thành Ngô gia..!"
Dù Hắc Bào công tử này không nhận lọ Chỉ Huyết Tán của nàng, nhưng nàng vẫn là rất vui vẻ, chí ít y cũng đã hỏi đến tên họ của nàng, như vậy nàng có thể nhân cơ hội này giao lưu sâu hơn.
Sợ nhất là đối phương ngay cả hỏi tên họ của nàng mà y cũng không hỏi, như vậy mới thật là thất bại, còn như đã muốn biết, như vậy chứng minh nàng trong mắt đối phương vẫn còn có một tầm quan trọng đáng kể, như thế thì cơ hội của nàng là đã đến rồi.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại