Còn về chuyện hắn ra tay với lại Mông Tiện Ân lúc nào, vậy thì phải nói đến khi hắn tiến đến đỡ lấy Mông Tiện Ân khi tên này bị Dục Vũ khống chế.
Hắn chỉ giả vờ ân cần với Mông Tiện Ân mà thôi, sau đó âm thầm gieo vào cơ thể đối phương Thổ Long Chủng.
Thế nên hắn mới rất tự tin quay trở lại nơi này cùng Mông Tiện Ân đối diện, dù Mông Tiện Ân có thể xuất thần có thủ đoạn khác lật bàn, Trần Vân Thanh hắn cũng không sợ, vì hắn từ đầu đã luôn nắm phần thắng trong tay.
"Thổ Long Kinh..? Trên đời này còn có công pháp thần kỳ như vậy sao..?" Mông Tiện Ân cười khổ một tiếng.
Hắn nghĩ Hấp Huyết Ma Kinh của mình đã là công pháp mạnh nhất tại Nam Hoang Chi Địa này rồi, có thể vượt lên tất cả mọi công pháp khác, không có công pháp nào có thể cùng nó sánh vai.
Nguyên nhân hắn bị bại trận lần này chẳng qua là do xui xẻo thôi.
Không nghĩ đến nơi đây vẫn còn tồn tại một bộ công pháp cũng bá đạo không kém, không biết tên Trần Vân Thanh này có vận khí lớn đến thế nào, lại đạt được nó đây.
"Tiện Ân huynh..! Thế giới này rất rộng lớn, không có gì là không thể xảy ra..!" Trần Vân Thanh nhàn nhạt mỉm cười.
Dựa vào cái gì Mông Tiện Ân có cơ duyên đạt được Hấp Huyết Ma Kinh lừng danh Chủ Đại Lục, Trần Vân Thanh hắn lại không thể nào đạt được Thổ Long Kinh kia chứ?
Nói ra cũng không thể nào xem nhẹ vận khí loại hình này được, không có vận khí to lớn, hắn không thể đạt được Dung Thiên Thần Ngọc cho được.
Còn chuyện Trần Kim Tiền đưa cho hắn Thổ Long Thần Ngọc, tuy nói tên kia chắc chắn có mục đích của mình, nhưng cũng là vì Trần Vân Thanh hắn có vận khí mạnh một nguyên nhân.
"Nói rất đúng..! Có cơ hội..! Xin anh giúp tôi chiếu cố cô ấy..!"
Mông Tiện Ân đưa ra bức họa của Chu Tử Yên đi ra cho Trần Vân Thanh, không hiểu sao giờ phút này trong lòng của hắn hết sức sáng suốt, hắn nhìn đến cảnh tượng mà trước đây mình không thể nào tưởng tượng được.
Nhìn lại Trần Vân Thanh người này, hắn có cảm giác rất nhiều khả năng sau này y sẽ gặp được Chu Tử Yên, hắn tin tưởng cũng chỉ có thiên kiêu như Trần Vân Thanh mới có thể ở bên cạnh Chu Tử Yên được, những người anh của hắn vẫn là còn kém quá xa, bọn họ không có tư cách có được cô gái tuyệt mỹ như Chu Tử Yên được.
"Đúng là hồng nhan họa thủy..! Đến khi chết mà người ta vẫn không có quên cô..!"
Một lần nữa mở ra bức họa của Chu Tử Yên, Trần Vân Thanh không khỏi thở dài một tiếng.
Đẹp thì tốt, nhưng đẹp quá cũng không mấy tốt lành gì, nhìn Mông Tiện Ân đi, một thanh niên tốt biết mấy, ấy vậy mà vì cô gái này cam tâm nhập vào con đường ma đạo không lối về.
Trước khi chết vẫn còn không có quên được cô gái này, còn nhờ địch nhân vừa mới ra tay giết mình chăm sóc cho cô gái này nữa.
Mông Tiện Ân si tình đến như thế nào này là cùng.
Nha, cũng không hiểu tên Mông Tiện Ân này là thật tâm yêu con người thật của Chu Tử Yên, hay là yêu thích dung nhan của cô ta nữa đây.
''Đâu thể trách ta được..!''
"Ân..! Nói rất đúng, làm sao có thể trách cô được..!" Trần Vân Thanh rất là gật đầu tán thành.
Chu Tử Yên này xinh đẹp là do trời sinh, đâu thể bắt ép cô ta trở thành người xấu xí ai cũng xa lánh như Ngô Tiểu Diễm của hắn trước đây được.
Những người yêu thích cô ta, cam tâm làm tất cả cho cô ta, chẳng qua là họ tự nguyện làm như vậy, Chu Tử Yên không hề bắt ép bọn họ làm bất kỳ chuyện gì cho mình, làm sao hắn lại đi trách cô ta. Chỉ vì cô ta xinh đẹp sao..?
"Khoan đã..! Là ai vừa rồi nói chuyện với ta..?"
Trần Vân Thanh giật nãy cả mình, quăng cái bức họa của Chu Tử Yên ra thật xa, lui về phía sau đề phòng mọi thứ.
Mãi đắm chìm vào dung nhan của Chu Tử Yên nên hắn có chút quên mất, vừa rồi rõ ràng là có người vừa trả lời mình.
Hắn có cảm giác người lên tiếng trả lời hắn có thể là Chu Tử Yên, nhưng nhìn kỹ lại xung quanh, nào có người nào, Chu Tử Yên kia cũng là một bức chân dung, chẳng lẽ nói chân dung cũng có thể trả lời hắn được sao..?
"Là mày vừa rồi cùng tao nói chuyện.?"
Không phải nơi đây không có gì khác, Trần Vân Thanh quan sát kỹ lại vẫn còn có một con Anh Vũ màu trắng đang nhìn hắn chằm chằm, có khả năng vừa rồi lên tiếng cùng mình đối thoại là con chim này cũng nên.
"Chép..! Chép..!"
Anh Vũ như cảm nhận được Trần Vân Thanh vừa rồi là nói đến mình, kêu lên hai tiếng quái dị, sau đó vỗ cánh bay đi mất.
"Thật sự là gặp ma rồi..!" Trần Vân Thanh rùng mình một cái.
Một con chim không biết nói chuyện làm sao trả lời hắn được, nó cũng không thể nào là Ngũ Giai Yêu Thú cấp độ cho được, nên lập luận vừa rồi của hắn con chim này nói chuyện với hắn rất khó xảy ra.
Không phải nó, như vậy thì vừa rồi ai cùng hắn nói chuyện đây..?
Có lẽ như lời vừa rồi hân nói hắn là gặp ma thật rồi.
Cũng có thể quá nhập tâm, sinh ra ảo giác mất thôi..!
Ân..! Chính là ảo giác, Trần Vân Thanh gật đầu, tự nhủ với lại bản thân của mình như vậy.
"Hấp Huyết Ma Kinh..! Chí cao vô thượng công pháp!"
"Cấp bậc hiện tại là Ngũ Giai Thượng Phẩm, một khi đột phá đến Yêu Vương cảnh giới, hãy đến Hoành Đoạn Sơn Mạch lấy phần tiếp theo, đột phá Yêu Hoàng cảnh, trở thành bá chủ Nam Hoang Chi Địa..! Nhớ lấy, nhớ lấy..!"
"Cái quái gì thế này..?" Mở ra đọc mở đầu của Hấp Huyết Ma Kinh, Trần Vân Thanh không khỏi ngây ngẩn cả người.
Theo như sự hiểu biết của hắn, Hấp Huyết Ma Kinh là trấn môn Yêu Quyết của Huyết Thần Ma Cung, một thế lực bá chủ của Yêu Thần Thế Giới, tuyệt học của bọn chúng, cũng phải là Thánh Giai cấp bậc mới đúng, sao chỉ có Ngũ Giai hay Lục Giai thế này, thật sự không hợp lẽ thường chút nào cả a.
"Khoan đã..! Tấm da hổ này..? Nét chữ này..?" Đi sâu vào nghiên cứu một chút, Trần Vân Thanh phát hiện ra quá nhiều điều bất thường.
Thông thường một bộ Yêu Quyết khủng bố như Hấp Huyết Ma Kinh phải là khắc ghi ra tại bên trong Ngọc Giản mới có thể tôn vinh lên giá trị của nó, mà không phải ghi chép trên một tấm da hổ như thế này.
Còn nữa, nét chữ bên trong tuy rất cũ, nhưng Trần Vân Thanh hắn vẫn nhận ra, nó là được viết cách đây không được bao lâu, thông qua một chút thủ đoạn nào đó đem nó cùng tấm da hổ này làm củ đi, như một vật cổ xưa một dạng, không phải là người trong nghề, rất là khó nhận ra được.
"Mục đích của người này khi đưa ra Hấp Huyết Ma Kinh là gì đây..?" Trần Vân Thanh nhắm mắt lại trầm tư suy nghĩ.
Qua những giấu vết để lại, rõ ràng nó nói cho hắn biết, Hấp Huyết Ma Kinh trong tay của Mông Tiện Ân không phải là hàng cao cấp gì, càng không thể nào được xem như trấn tông Yêu Quyết của Huyết Thần Ma Cung được, bên trong đó chắc chắn là có một âm mưu cực lớn không thể nào cho người khác biết.
Mà chủ nhân âm mưu này, nhiều khả năng là người đang nắm Hấp Huyết Ma Kinh thật sự, y sao chép ra bản tàn thiên của Hấp Huyết Ma Kinh đưa ra cho người khác tu hành, tận sâu bên trong không biết muốn tính toán điều gì đây.
"Hoành Đoạn Sơn Mạch sao..!"
Trần Vân Thanh cười nhạt, đây không phải là một đầu Sơn Mạch vô cùng lớn của Đại Hán Vương Quốc hay là sao.
Xem ra chủ nhân của âm mưu này là người của Đại Hán Vương Quốc, muốn biết được chân tướng bên trong.
Không thể không đi đến nơi đó một chuyến rồi, hắn có cảm giác được, nơi đó hiện đang chất chứa một âm mưu cực lớn, đủ để xoay chuyển cục diện của Nam Hoang Chi Địa hiện tại.
"Những chuyện này tạm thời gác qua một bên đi.!"
Trần Vân Thanh lướt qua bộ Hấp Huyết Ma Kinh này một chút, sau đó liền đem nó quăng đi vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, tỏ ra không muốn quan tâm chuyện này nữa.
Quan tâm làm sao được khi vị trí của hắn hiện tại cách Hoành Đoạn Sơn Mạch xa đến vài triệu km, giữa đường còn phải vượt qua biết bao nhiêu là địa phương, quốc gia cũng phải vượt qua một cái, lấy chút tu vi của mình hiện tại, chưa đến được Hoành Đoạn Sơn Mạch, đã làm mồi nhắm cho Yêu Thú mất rồi.
Muốn thăm dò xem chủ nhân đằng sau Hấp Huyết Ma Kinh này đang chơi trò gì, cũng giống như phần mở đầu của nó viết như thế, phải có Yêu Vương sơ kỳ cảnh giới tu vi, mới đủ tư cách thăm dò, từ giờ đến khi hắn đạt được Yêu Vương, cũng còn xa xôi lắm.
"Ong..! Dùng đi..! Lần này mày mà còn không đột phá Tam Giai Linh Hỏa, tao sẽ lột da của mày ra..!"
Trần Vân Thanh phóng xuất tại Khí Hải đi ra Hắc Ngục Thôn Viêm, đem Tam Giai Trung Phẩm Ám Hỏa Linh Ngọc cùng nhiều Hỏa Hệ Linh Tài mà hắn lấy được từ Mông Tiện Ân cùng Độc Thủ Kiếm Khách đi ra, tập trung lại cho Hắc Ngục Thôn Viêm thôn phệ.
Mục tiêu của hắn chỉ có một, đó là phải làm cho Hắc Ngục Thôn Viêm tiến lên Tam Giai Linh Hỏa, trợ giúp hắn làm nhiều chuyện, nếu như lần này nó còn không thể nào tiến giai, liền hủy nó đi luôn.
Ăn nhiều của hắn tài nguyên như thế, ngay cả Tam Giai Linh Hỏa cũng không đột phá được, giữ lại nó để mà làm cái gì đây.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.