Yêu Thần Lục

Chương 543: Chặn Giết




"Chít.. Chít..!"

Hắc Ngục Thôn Viêm như cảm nhận được sát khí phát ra từ trên người của vị chủ nhân này, nó rùng mình một cái, kêu lên hai tiếng cam đoan.

Sau đó cũng liền bay đến đống Hỏa Hệ Linh Tài kia chè chén, nhất định phải thuế biến được Tam Giai Linh Hỏa, nếu như không lần này nó cũng hiểu mình sẽ thảm lắm rồi.

"Trung Phẩm Linh Thạch thật sự rất lợi hại..!"

Bỏ mặc Hắc Ngục Thôn Viêm bên kia thì thôn phệ Hỏa Hệ Linh Ngọc để tiến giai, Trần Vân Thanh bên này cũng bắt đầu bế quan tu hành, lần này hắn không có dùng Hạ Phẩm Linh Thạch đến tu hành nữa, mà là dùng Trung Phẩm Linh Thạch tu hành.

Không thể không nói, Trung Phẩm Linh Thạch năng lượng vượt quá là xa so với lại Hạ Phẩm Linh Thạch, chỉ dùng vài chục viên tu luyện thôi, hắn có cảm giác lợi hơn mình dùng hàng vạn viên Hạ Phẩm Linh Thạch tu hành.

Hơn nữa Thiên địa linh khí chứa bên trong Trung Phẩm Linh Thạch cũng tinh thuần hơn Hạ Phẩm Linh Thạch quá nhiều, người ta nói một viên Trung Phẩm Linh Thạch có thể đổi lại một trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch là không hề sai.

Hắn thấy cái giá này còn quá rẻ, nếu trong tay của hắn có Trung Phẩm Linh Thạch, không đời nào hắn lại dùng nó đi đổi lấy Hạ Phẩm Linh Thạch bao giờ.

"Tiếc là trong tay của mình chỉ có hai ngàn viên Trung Phẩm Linh Thạch..!"

Trần Vân Thanh có chút tiếc nuối, hai ngàn viên Trung Phẩm Linh Thạch này là hắn gom của cả Mông Tiện Ân cùng Độc Thủ Kiếm Khách Vụ Bổn mới có được nhiều như thế.

Cũng là Vụ Bổn muốn đột phá Yêu Tông cảnh giới, nên mới tìm mọi cách thu gom Trung Phẩm Linh Thạch, nếu không với tu vi Yêu Sư, y cũng chỉ có thể dùng Hạ Phẩm Linh Thạch đến tu luyện.

Tiếc là Vụ Bổn đã thất bại, bán hết tài nguyên để lấy tiền mua Tứ Giai Yêu Quyết tàn thiên cùng Trung Phẩm Linh Thạch.

Nhưng cuối cùng nó cũng không thể giúp đỡ được gì cho Vụ Bổn, y vẫn không thể nào đột phá được Yêu Tông, chỉ có thể chấp nhận chết ở nơi này.

"Vụ Bổn cùng bang chủ Khái Đao Đạo là anh em ruột thịt, chuyện này cũng thật sự không ngờ đến..!"

Đem thư tịch của Độc Thủ Kiếm Khách Vụ Bổn duyệt qua một lần, Trần Vân Thanh thật sự có chút bất ngờ về thân thế của Vụ Bổn.

Ai có thể nghĩ ra được, một hiệp khách chính trực, luôn lấy hành thiện trừ ác, căm ghét ác như thù Độc Thủ Kiếm Khách Vụ Bổn lại có quan hệ với lại ma đầu khét tiếng không việc ác gì không làm Vụ Thanh Quan đâu.

Sự thật bên trong, Vụ Bổn cùng Vụ Thanh Quan cùng bái bang chủ trước đây của Khái Đao Đạo làm thầy, thề muốn một ngày có thể đưa Khái Đao Đạo trở thành thế lực bá chủ của Mân Việt Quận Thành, thậm chí xa hơn là Lạc Việt Vương Quốc.

Tuy nhiên mọi chuyện không được như ý, Vụ Bổn không có duyên với lại đao pháp yêu kỹ, học mãi cũng không thể nào so sánh được với đại ca mình Vụ Thanh Quan, nên y quyết định rời đi, tìm con đường mới cho mình, cũng âm thầm giúp Khái Đao Đạo.

Kết quả y đạt được Độc Thủ Kiếm Pháp, loại Kiếm Pháp này muốn tu luyện thành công thì phải đem một cánh tay của mình chặt xuống, nguyên nhân là vì người sáng tạo ra bộ Kiếm Pháp này vốn chỉ có một tay, thế nên Vụ Bổn không ngần ngại đem một cánh tay của mình chặt đi xuống, còn làm một loạt trò hề như là cùng Chân Lạp Vương Quốc cao thủ giao chiến bị thương này nọ nữa.

Cuối cùng Vụ Bổn cũng đã thành công, tuy nhiên chỉ còn một tay Vụ Bổn lại gặp một vấn đề khó, đó là đột phá Yêu Tông vấn đề.

Vì không còn một cánh tay, thương tổn nguyên khí, nên y đột phá Yêu Tông gian nan hơn người bình thường rất nhiều lần, kết cục như ai cũng biết là Vụ Bổn không thể qua khỏi.

Tên này chọn lựa Linh Tùng Sơn này đột phá cũng là có nguyên nhân, nếu lỡ may mình không thể đột phá được mất đi, như vậy tất cả tài nguyên của mình nhiều khả năng sẽ được người của Khái Đao Đạo chỉ phát hiện.

Dù là ai đi nữa thì cuối cùng nó cũng rơi xuống trong tay của người nhà họ Vụ mà thôi, ai bảo Vụ gia bây giờ đang chưởng khống Khái Đao Đạo bây giờ.

Tiếc cho Vụ Bổn là y hơi đen, gặp phải Mông Tiện Ân tên âm hiểm này, lợi dụng tài nguyên cùng truyền thừa của y dẫn dụ rất nhiều đệ tử của Khái Đao Đạo đi vào bên trong chịu chết, trong đó có cả cháu của mình Vụ Thanh Sơn.

Thành ra kho báu của Vụ Bổn không những không giúp đỡ gì được cho Vụ gia, ngược lại còn hại Vụ gia nữa.

"Mất công đến đây một chuyến nhưng

cũng chẳng thu hoạch được bao nhiêu..!" Cầm quyển Độc Thủ Kiếm Pháp này trong tay, Trần Vân Thanh không khỏi lắc đầu.

Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đúng là tốt thật, nhưng Trần Vân Thanh hắn cũng không có điên gì làm theo cách của Vụ Bổn, vì luyện thành Yêu Kỹ liền đem cánh tay của mình chặt đi.

Muốn nhân cơ hội lần này kiếm một bộ kiếm pháp sau này tu luyện tạm thời có chút phá sản mất rồi.

"Cũng không thể nói như vậy được a..!"

Ngẫm nghĩ một chút, Trần Vân Thanh lại cất tiếng cười nhẹ.

Không thể tu luyện nó, nhưng hắn có thể đem nó trao đổi cho người cần, lấy lại bộ Yêu Kỹ phù hợp với mình, không nữa có thể gom thêm vài bộ Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tàn thiên, làm một bộ mới Tứ Giai Yêu Kỹ cũng không tồi, chưa nói đến một bộ Tứ Giai Yêu Quyết tàn thiên cùng Trung Phẩm Linh Thạch, tựa chung lại, lần này chuyến đi của mình là lời to chứ không có lỗ lã gì đâu.

"Ân..! Liên Hình Bộ..! Trước tiên tu luyện nó đi..!" Trần Vân Thanh gương mặt có chút vui mừng.

Liên Hình Bộ là môn môn Thân Pháp Yêu Kỹ, cấp bậc là Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ, trong một lần đấu giá hội Vụ Bổn mua được đến, nó cũng theo Vụ Bổn thời gian khá dài.

Hiện tại Trần Vân Thanh hắn không thiếu Tam Giai công kích Yêu Kỹ, nhưng về Thân Pháp Yêu Kỹ thì lại không có bộ nào cả, Liên Hình Bộ này đến thật sự rất đúng lúc.

...

Ba ngày sau..! Bên ngoài Linh Tùng Sơn.

"Ong..!"

"Ha ha ..! Quả nhiên người chiến thắng cuối cùng vẫn là Hắc Bào công tử ngài..!"

Dục Vũ ngay lập tức xuất hiện trước mặt Trần Vân Thanh, cười lớn một tiếng lên tiếng chúc mừng.

Mọi chuyện đều nằm trong sự suy đoán của hắn, Trần Vân Thanh này đi rồi thế nào cũng sẽ quay lại đem Mông Tiện Ân giết đi, trong trận chiến kia của hai người, cuối cùng người chiến thắng là Trần Vân Thanh, nhìn tên này thong dong đi ra cũng là đủ hiểu Mông Tiện Ân có cái kết cục gì rồi.

"Dục Vũ..! Những người khác chắc cũng đã được ông đưa xuống Âm Minh Giới hết rồi chứ..?"

Trần Vân Thanh cũng không thể có mấy ngạc nhiên khi người xuất hiện chặn đường của hắn là Dục Vũ, tên này để lại ám thủ trên người của Mông Tiện Ân, nếu nói y bỏ qua cho Mông Tiện Ân cũng như tài nguyên trong tay của y, có đánh chết Trần Vân Thanh hắn cũng không có tin.

"Đã bị ta giết chết hết, nhưng vẫn còn sót lại ba người..!"

Cùng người thông minh nói chuyện, quả thật rất là sảng khoái, không quanh co lòng vòng gì cho nó mệt não. Dục Vũ hắn cảm thấy càng ngày càng thích tên Trần Vân Thanh này rồi.

"Ba người sao..?"

Thú vị nha, với thực lực của Dục Vũ, lại để cho mấy tên thấp kém hơn mình chạy trốn đi, thật sự là một chuyện lạ thường.

"Đúng vậy..! Thứ nhất người là Mân Việt Học Viện Nội Viện đệ tử Ngô Tiểu Dung, thứ hai người là người đi theo hầu hạ Hắc Bào công tử ngài, còn người cuối cùng..!"

Vì phải ở lại nơi này, Dục Vũ hắn đúng là không thể phân thân ra được đi đối phó với lại hai người kia, hắn cũng đã phát tín hiệu cho người Khái Đao Đạo truy sát hai người này.

Thế nhưng có vẻ như hắn đánh giá thấp năng lực của Ngô Tiểu Dung cùng người đi theo Trần Vân Thanh, hay là đám lâu la của Khái Đao Đạo quá mức vô dụng, đến hiện tại vẫn chưa có thể đem hai người kia diệt đi, điều này cũng làm cho hắn khá là đau đầu.

"Chính là Hắc Bào công tử tôi có phải hay không..?"

Dục Vũ không có lên tiếng nói ra người thứ ba, nhưng Trần Vân Thanh hắn hoàn toàn có thể đoán được ra mà, họ Dục này không phải là vô duyên vô cớ ở lại nơi đây dầm mưa giãi nắng suốt ba ngày trời để chờ Trần Vân Thanh hắn đi ra Linh Tùng Sơn rồi ôn chuyện đơn giản như thế này đâu.

"Không có sai..!" Dục Vũ gật đầu, ánh mắt bên trong sát khí ẩn hiện.

Vì sợ Trần Vân Thanh có thể rời đi, vì muốn tự tay giết Trần Vân Thanh, hắn đã bỏ qua cơ hội đem Ngô Tiểu Dung hai người diệt đi, trong mắt của hắn, tầm quan trọng của Trần Vân Thanh này là vượt qua Ngô Tiểu Dung hai người quá xa, hắn tuyệt đối không thể để cho tên này dưới mý mắt của hắn rời đi được.

"Ân..! Bộ ông không sợ Trận Pháp của tôi hay sao.?" Trần Vân Thanh hơi có chút thú vị lên tiếng hỏi.

"Ha ha ha..! Hắc Bào công tử, tôi đương nhiên sợ, nên không dám đi vào bên trong, chỉ dám chờ ngài ở bên ngoài này..!"

Dục Vũ cười lớn một tiếng, không hề phỉ nhận mình rất kiên kỵ tạo nghệ Trận Pháp của Trần Vân Thanh.



Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại