Yêu Thần Lục

Chương 550: Tự Sát Đi




"Nhị thiếu gia..! Thằng khốn đó tên là Trần Vân Thanh..!"

Trì Trọng Kiêm có chút bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở thêm một lần nữa.

Hắn quá hiểu tên nhị thiếu gia nhà mình háo sắc, nhưng cũng thể nghĩ được tên này định lực kém đến như vậy, chỉ vừa mới gặp gái đẹp thôi, tất cả mọi chuyện y đều quên sạch sẽ cả.

Hèn gì mà Bang Chủ không có xem trọng Vụ Thanh Nhàn tên này, ngay khi biết tên này không phải là thiên tài tu luyện cái gì, liền để cho y muốn làm gì thì làm, không quan tâm nữa.

Tương lai sau này muốn cạnh tranh vị trí Bang Chủ cùng anh cả của hắn Vụ Thanh Sơn hay đứa em thứ ba Vụ Thanh Xa thì càng không có hy vọng gì, những ai đi theo tên Vụ Thanh Nhàn này chú định sẽ nhàn hạ cả đời, không có tương lai gì mấy.

'Như vậy không phải tốt hơn hay sao?' Trì Trọng Kiêm trong lòng có suy nghỉ thoáng hơn một chút.

Vụ Thanh Nhàn rất là ngu ngốc cùng mê gái thật, nhưng đối với hắn không có gì xấu, chỉ cần động não một chút, liền có thể quay tên này như chong chóng, có thể đạt được đến lợi ích không thể ngờ đến, như lần này một dạng, hắn có thể lợi dụng Vụ Thanh Nhàn cùng hộ vệ của y, đi đối phó với lại người mà hắn căm ghét nhất Trần Vân Thanh, hiệu quả thật rất lớn, dù sao Vụ Thanh Nhàn cũng là nhị thiếu gia của Khái Đao Đạo à nha.

"Hai vị cô nương..! Trần Vân Thanh tên kia không có điểm nào tốt, đi theo hắn chắc chắn sẽ chịu khổ, hãy nghĩ kỹ lại một chút, đi theo bản thiếu gia, ta bảo đảm từ nay về sau các cô không cần lo lắng bất kỳ chuyện gì..!"

Vụ Thanh Nhàn cuối cùng cũng đã nhớ đến Trần Vân Thanh tên này, nghe Trì Trọng Kiêm nói thằng khốn đó là phu quân của hai vị cô nương xinh như hoa như ngọc thế này, hắn trong lòng rất là không thoải mái.

Nhìn xem hắn là Nhị thiếu gia của Khái Đao Đạo, tiền bạc hay tài nguyên là thứ người thường không thể nào với tới được, nhưng nhìn xung quanh hắn không có một người con gái nào ra hồn.

Trong khi đó Trần Vân Thanh theo như hắn biết cũng chỉ xuất thân từ một nơi thâm sơn cùng cốc là Chấn Nam Thành thôi, lại có thể có được hai đệ nhất mỹ nhân như thế này làm vợ, đây thực là không có thiên lý mà.

Hắn nghĩ kỹ rồi, trước tiên nên đem hai người này về bên cạnh mình, sau đó cho người đi đem tên Trần Vân Thanh kia giết đi, như vậy liền là vẹn cả đôi đường rồi.

"Làm sao bây giờ..?" Dương Tư Tư kéo nhẹ tay áo của Lại Tinh Tinh, hết sức là lo lắng nói nhỏ.

Bên kia đối phương người đông thế mạnh, đã đem ba người bọn họ bao vây không một khe hở, muốn phá vòng vây nơi đây rời đi, với thực lực của ba người bọn họ nơi đây thật sự là khó hơn lên trời.

Nàng cũng đã nghĩ đến tình cảnh xấu nhất rồi, nếu Lại Tinh Tinh không có cách gì xoay chuyển cục diện, như vậy nàng cũng chỉ có con đường tự sát có thể đi mà thôi.

Thật là hối hận khi không nghe lời của Vân Thanh đại ca, nếu ba người mình nghe lời anh ấy đi đến Mân Việt Quận Thành từ mấy ngày trước, cũng không có gặp đám người Vụ Thanh Nhàn này.

Đều là lỗi do nàng, là nàng muốn ở lại nơi đây chờ Vân Thanh đại ca, nên mới lâm vào hoàn cảnh ngặt nghèo như thế này, nàng cảm thấy khá là có lỗi với Lại Tinh Tinh cùng Trần Tuyết Tùng hai người a.

"Xẹt..!"

"Tư Tư..! Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ không để cho bất kỳ ai làm tổn hại đến cô.!"

Trần Tuyết Tùng một lần nữa rút kiếm ra đứng thủ hộ trước mặt của Dương Tư Tư cùng Lại Tinh Tinh hai người.

Bên kia thực lực rất mạnh, hắn nhìn ra mình khó lòng đối phó, nhưng chỉ cần Trần Tuyết Tùng hắn còn một hơi thở, nhất định sẽ không để cho Dương Tư Tư gặp bất kỳ hiểm nguy nào..

"Cảm ơn Tuyết Tùng đại ca..!"

Dương Tư Tư cười khổ trong lòng, nếu người đứng trước nàng nói câu nói này là Trần Vân Thanh, nàng có lòng tin mãnh liệt mình sẽ không phải gặp tổn thương gì trước đám người này.

Nhưng Trần Tuyết Tùng thì lại khác, y không có bản lĩnh hay thực lực kia, tự bảo vệ mình còn khó nữa là bảo vệ cho người khác.

''Hừ..!''

Lại Tinh Tinh nhìn qua hai người Trần Tuyết Tùng cùng Dương Tư Tư, trong lòng rất là không thoải mái.

Đặt biệt là Dương Tư Tư, tai họa lần này đều do nha đầu này làm ra, cô ta mà không có nằng nặng muốn ở lại nơi đây, mình cũng không cần phải lâm vào bước này đồng ruộng.

Trước nhìn cô ta dễ thương hiền thục nghe lời, ấn tượng về cô gái này rất tốt, qua chuyện hôm nay, nó đã tan biến đi đâu mất rồi.

"Nhị thiếu gia..! Tục ngữ thường nói liệt nữ không thờ lưỡng phu..! Hai người chúng tôi đều là đã là vợ của người ta, là hoa đã có chủ, về tình về lý thật sự là không thể đi theo ngài được..!"

"Ngài xem mình anh tuấn như vậy, lại đi chiếm đoạt vợ người khác bề làm của mình, truyền ra bên ngoài thanh danh sẽ không có được tốt..! Ngài thấy có phải hay là không..?"

Trong lòng hận cực nha đầu Dương Tư Tư này không có nghe lời, nhưng tình hình hiện tại có trách móc Dương Tư Tư cũng chẳng có ích lợi gì, quan trọng nên nghĩ cách có thể đem đám người Vụ Thanh Nhàn đánh lùi thì hay hơn.

"Chuyện này..!" Vụ Thanh Nhàn cũng thật là khó xử a.

Hắn tuy là hắc đạo, nhưng từ trước đến nay vẫn có một nguyên tắc, không có dùng qua hàng người khác dùng rồi.


Lần này vì nghe Trì Trọng Kiêm nói hai cô gái mà y phát hiện quá mức xinh đẹp, nên hắn tạm bỏ qua nguyên tắc của mình, đi thử một chuyến đến nơi này xem sao.


Giờ nghe Lại Tinh Tinh nói như thế, cũng không phải là không có lý. Hai người này đã là vợ của người ta, chồng của cả hai còn là đang sống sờ sờ thế kia, đem hai người này về có phải không hợp lý hay không.

"Nhị Thiếu Gia..! Mỹ nhân khó kiếm, nếu ngài bỏ qua cơ hội lần này chỉ sợ cả đời cũng không thể gặp được hai mỹ nhân xinh đẹp như vậy..!"

Trì Trọng Kiêm trong lòng thầm mắng tên ngu ngốc này dối trá, rõ ràng vừa rồi còn bàn với hắn, nếu như hai người con gái này thật sự đẹp như hắn miêu tả, như vậy y liền bất chấp tất cả, đem hai người trở về, còn Trần Vân Thanh liền cho người đi giết, chuyện rõ ràng như thế kia, bây giờ tên này còn chần chờ nghĩ lại...

Nghĩ lại cái bà tổ nhà mày á..

Trong lòng là mắng chửi Vụ Thanh Nhàn rất là thậm tệ, thế nhưng vì có thể đạt được mục đích của mình, hắn cũng chỉ nuốt cục tức này vào trong lòng, ân cần lên tiếng giải bày, hắn hiểu quá rõ nếu như để cho Vụ Thanh Nhàn trúng phải mỵ thuật của Lại Tinh Tinh, hôm nay đến đây của mình một chuyến xem như là công cốc rồi.

"Mày đi đến bên đó đem tên mặt trắng kia giết đi, khống chế lại hai cô gái đó, nhớ không được làm cho hai cô nương ấy bị thương.!" Vụ Thanh Nhàn quay qua ra lệnh cho một tên Yêu Sư nhất trọng hậu kỳ cảnh giới phía sau, ra tay trấn áp đám người Lại Tinh Tinh.

Lời nói vừa rồi của Trì Trọng Kiêm đánh cho hắn một cái giật mình, cũng giúp cho hắn tránh thoát ra khỏi ánh mắt đầy dụ hoặc cùng yếu đuối của Lại Tinh Tinh.

Hắn đã nghĩ kỹ rồi, phải đem hai người này về làm vợ của mình mới được, mỹ nhân như thế thật sự đốt đuốt ban ngày cũng tìm không thấy, bỏ qua hắn thật sự sẽ hối hận cả đời.


Vẫn như kế hoạch củ, đem người bắt về, cho người đem Trần Vân Thanh diệt đi, ai dám nói ra nói vào, hắn diệt người đó, diệt đến khi không còn ai dám nói hắn xài hàng thừa nữa thì thôi.

"Vâng..! Nhị thiếu gia..!"


"Mày tự sát đi..! Không nên để tao ra tay, nếu không sẽ phải nhận lấy kết cục rất thảm khốc..!"

Nông Nghị ôm quyền cung kính tuân lệnh của Vụ Thanh Nhàn một cái, sau liền nhanh chóng di chuyển đến cách vị trí đám người Lại Tinh Tinh không đến mười mét, chỉ tay vào Trần Tuyết Tùng, cao cao tại thượng ra lệnh cho Trần Tuyết Tùng tự sát.


Nông Nghị hắn có cái tư cách này, hắn là Yêu Sư nhất trọng hậu kỳ cường giả, luận về thực lực là vượt qua cái tên Trần Tuyết Tùng có tu vi Yêu Sĩ thất trọng này không biết bao nhiêu mà kể.

Đi cùng tên này đánh nhau, sẽ làm tổn hại khá nhiều Yêu Sư thân phận của hắn, hắn là không muốn ra tay, nên Trần Tuyết Tùng tên này biết điều tự sát đi sớm một chút, nó sẽ giúp tên này ra đi thong thả hơn.

"Cẩu tặc..! Muốn Trần Tuyết Tùng ta tự sát, thật là nằm mơ giữa ban ngày..! Xem kiếm đây..!".

"Cửu Hàn Kiếm Pháp..! Giết..!"

Trần Tuyết Tùng là giận sôi gan, tính ra thực lực của hắn là không thể nào sánh lại với Yêu Sư cường giả thật, nhưng mà muốn hắn không làm gì cả khoanh tay chịu chết, đó là không thể nào.

"Không biết lượng...!"

"Ân...! Phập..!"

Nông Nghị còn chưa nói hết câu, cũng là đang muốn dùng ra tuyệt học của mình đem Trần Tuyết Tùng trấn sát.

Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại