"Không biết lượng...! Ân...! Phập..!"
Nông Nghị còn chưa nói hết câu, cũng là đang muốn dùng ra tuyệt học của mình đem Trần Tuyết Tùng trấn sát, có điều chuyện không như ý của hắn diễn ra.
Chỉ thấy chiêu thức của mình còn chưa thành hình, liền không thể nào đi tiếp được, cũng ngay trong tích tắc đó, kiếm của Trần Tuyết Tùng đã đến, một kiếm đâm xuyên qua cổ của hắn, làm cho hắn còn muốn nói cái gì, cũng chẳng thể nào nói ra lời được.
"Rầm..!"
"Đạp...! Đạp..! Đạp...!"
Nhìn một màn không thể nào tưởng tượng được diễn ra trước mắt, vây quanh Lại Tinh Tinh hơn hai mươi tên Đạo Phỉ không ai bảo ai, liền là lùi bề phía sau một bước, trố mắt nhìn thi thế của Nông Nghị ngã xuống dưới đất.
"Tên đó ..! Che giấu thực lực sao..?"
Xác định Nông Nghị đã chết thật rồi, mấy chục đôi mắt liền di chuyển lên trên người của Trần Tuyết Tùng, có may mắn cũng có kinh hãi, nhất là những người tu vi còn đang là Yêu Sĩ cảnh giới.
Nông Nghị đi theo Vụ Thanh Nhàn không phải ngày một ngày hai, thực lực ông ta như thế nào, những tên lâu la như bọn họ đều hiểu quá rõ.
Yêu Sư nhất trọng hậu kỳ cường giả, một chân bước vào Yêu Sư nhị trọng hàng ngũ, từng có người nhìn thấy Nông Nghị tự tay đem một tôn Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ cường giả diệt sát.
Cường giả như thế kia, bây giờ lại đi chết trong tay của một tên tiểu tử còn chưa ráo máu đầu có tu vi Yêu Sĩ thất trọng Trần Tuyết Tùng.
Lại chết trong một chiêu duy nhất, chuyện này không phải chính mắt chứng kiến, có đánh chết đám người mình cũng không tin.
Chuyện bây giờ đã quá mức sáng tỏ, Trần Tuyết Tùng không thể nào là Yêu Sĩ thất trọng được, loại thực lực đó không có khả năng giết chết Nông Nghị trong vòng một chiêu.
Tên thanh niên này là đang ẩn tàng cảnh giới của mình, y chí ít cũng là Yêu Sư nhị trọng cường giả, chẳng qua là muốn giả heo ăn hổ mà thôi.
May mắn vừa rồi người đi lên thử nước là Nông Nghị mà không phải là một trong số đám người mình, nếu không dựa vào Yêu Sĩ tu vi, mình chết khi nào cũng không hay.
"Tuyết Tùng đại ca..!"
Dương Tư Tư cũng là nuốt khan một ngụm nước miếng, nhìn về Trần Tuyết Tùng ánh mắt hoàn toàn khác biệt như trước đây, cũng như những người xung quanh, nàng cũng cho là Trần Tuyết Tùng đang ẩn tàng thực lực của mình.
Không thể ngờ đến nha, thực lực của Trần Tuyết Tùng này lại cao như vậy, nội một chiêu vừa rồi, chỉ sợ Vân Thanh đại ca cũng không thể nào chống lại được đâu.
"Tư Tư cô nương..! Cái này..!"
Trần Tuyết Tùng gương mặt đỏ gay, được Dương Tư Tư dùng ánh mắt ái mộ như thế nhìn mình, đây là điều trước đến giờ mình vẫn luôn ao ước.
Thế nhưng hắn hiểu biết quá rõ ràng mình có bao nhiêu cân lượng, hắn chính là Yêu Sĩ thất trọng cảnh giới, không có khả năng đem một tôn Yêu Sư cường giả như Nông Nghị giết chết đâu.
Ra tay là hắn cũng ôm tâm lý liều mạng sau một chiêu đó mình sẽ bị Nông Nghị giết chết, đến hiện tại hắn còn không có nghĩ ra, mình làm sao có thể đem Nông Nghị giết đi nữa kìa.
"Tuyết Tùng sư đệ.! Cậu giỏi lắm..!"
Lại Tinh Tinh cũng một bộ vui mừng hết cỡ chạy đến chúc mừng, nhìn ra được nàng quá ngạc nhiên với thực lực của Trần Tuyết Tùng thể hiện vừa rồi.
"Đừng nói gì cả..! Nhanh đi thôi..!"
Nhưng rất nhanh, nhìn đến Trần Tuyết Tùng còn muốn giải thích cái gì, nàng liền nắm tay y kéo đi, nhỏ giọng lên tiếng, âm thanh kia chắc cũng chỉ có Trần Tuyết Tùng cùng nàng nghe được mà thôi.
"Ân..!"
Trần Tuyết Tùng đánh một cái rùng mình, nhìn lại Lại Tinh Tinh người con gái này, hắn dường như đã hiểu được đôi chút bí ẩn trong câu chuyện vừa mới rồi.
"Lâm Chấp Sự..! Chuyện này ngài thấy thế nào..?"
Trì Trọng Kiêm nhìn ba người Lại Tinh Tinh rời đi không ai dám cản kia, ôm quyền khách khí đối với lại Lâm Đồng hỏi.
Chuyện này hắn cảm thấy quá mức kỳ lạ, hắn không tin Trần Tuyết Tùng tên này có thực lực cao như thế, nếu có bản lĩnh đó, mấy ngày trước đây tên này cũng đã không bị Tưng Vĩ đánh cho không thể chống trả rồi.
Tuy nhiên Nông Nghị chết trong tay của Trần Tuyết Tùng là không có sai, hắn không thể giải thích được sự nghi hoặc này.
Lâm Đồng vốn là Yêu Sư tứ trọng trung kỳ cảnh giới, ánh mắt phải cao hơn Trì Trọng Kiêm hắn nhiều lắm, có thể y nhìn ra được manh mối gì cũng nên.
"Xẹt..!"
"Quả nhiên..!"
Lâm Đồng không có trả lời Trì Trọng Kiêm, hắn suy nghĩ đôi chút, sau liền di chuyển đến vị trí thi thể của Nông Nghị, kiểm tra một chút sau, liền là gật đầu một cái, như cái chết của Nông Nghị đúng như dự đoán của hắn một dạng.
"Các người lập tức chặn bọn chúng lại cho ta..!"
Không chút do dự, Lâm Đồng liền phất tay ra hiệu cho một đám Yêu Sĩ xung quanh đuổi theo Lại Tinh Tinh ba người.
"Cái này..! Vâng..! Lâm Chấp Sự..!"
Hai mươi mấy tên Yêu Sĩ nghe Lâm Đồng bảo bọn họ đi ngăn cản Trần Tuyết Tùng ba người, thân hình Không khỏi run rẩy một cái.
Thực lực của Trần Tuyết Tùng khủng bố như thế nào, vừa rồi tất cả đều đã được chứng kiến, bảo đám Yêu Sĩ như bọn họ đi chặn đường của một cường giả như Trần Tuyết Tùng, đây không phải là muốn bảo bọn họ đi chết hay là sao.
Nhưng nhìn lại thần sắc âm trầm của Lâm Đồng, những lời muốn trình bày tất cả đều bị bọn họ nuốt trở lại, nhanh chóng chạy đuổi theo đám người Trần Tuyết Tùng.
Không có cách nào, Lâm Đồng tên này xưa nay vốn nỗi tiếng tàn nhẫn vô tình, giết người như ngóe, vài ngày trước đây còn giết đi mấy tên thê thiếp của mình vì không nghe lời. Một người tàn nhẫn đến độ ngay cả vợ con cũng giết được, không nghe lời của y hậu quả khủng bố phải biết.
"Xoẹt.! Xẹt..! A..!".
"Nhị thiếu gia..! Bộ ngài không sợ Tuyết Tùng sư đệ tôi lấy mạng của ngài hay sao..?"
Nhìn đám người Khái Đao Đại lại bao vây mình lần nữa, Lại Tinh Tinh trong lòng rất là bất đắc dĩ, phải chi ba con Độc Giác Mã của mình không có bị đám người Khái Đao Đại giết chết từ sớm, có lẽ vừa rồi nhân cơ hội đám người này không phản ứng lại kịp, mình đã có thể cao chạy xa bay, thoát khỏi sự đuổi giết của bọn chúng được rồi, tiết là bây giờ nói gì cũng không có ý nghĩa.
"Lâm Chấp Sự..! Ông có nắm chắc chứ..?"
Vụ Thanh Sơn nhìn tiếp cổ thi thể vừa rồi bị Trần Tuyết Tùng hạ sát, sau lưng không khỏi mát lạnh.
Tên vừa rồi bị Trần Tuyết Tùng giết, tuy không phải là Yêu Sư cường giả, nhưng cũng là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, sắp bước chân vào Yêu Sư hàng ngũ, cường giả như thế, vẫn như cũ bị Trần Tuyết Tùng một chiêu kiếm giết chết, quan trọng điểm là đến giờ này hắn không nhìn ra được thực lực chân chính của Trần Tuyết Tùng.
Nếu y chủ động tập kích mình, như vậy cái mạng của mình không phải là sẽ đi đời nhà ma rồi sao, tên này quá nguy hiểm, nếu như Lâm Đồng không có nắm, hắn cũng chỉ có thể cắn răng để cho hai cô nương xinh như hoa như ngọc này rời đi thôi.
"Lại cô nương..! Tử Mẫu Đoạn Hồn Châm của cô tuy lợi hại, nhưng muốn hù dọa được Lâm mỗ, vậy thì còn kém xa lắm.!"
Lâm Đồng quăng đến cho Vụ Thanh Nhàn một cái yên tâm ánh mắt, theo sau bước lên trước ba bước, lạnh nhạt đối với Lại Tinh Tinh nói.
"Tử Mẫu Đoạn Hồn Châm..? Thì ra là như thế..!"
Nghe Lâm Đồng lên tiếng nói như thế, đa mưu túc trí Trì Trọng Kiêm cuối cùng cũng đã nghĩ ra được mí mật bên trong.
"Ra thế..! Ra thế cái gì..! Mau nói cho bản thiếu gia được rõ..!"
Vụ Thanh Nhàn rất là bực mình, hắn vốn không có đặt trí tuệ như Trì Trọng Kiêm hay ánh mắt của Lâm Đồng, nhìn hai tên này lời qua câu lại chẳng hiểu được mô tê ra làm sao cả.
Có chuyện gì thì nói thẳng ra một tiếng, cứ thần thần bí bí, bộ muốn ép hắn điên lên hay sao.
"Nhị thiếu gia..! Tên Trần Tuyết Tùng kia chẳng có bản lĩnh gì, sở dĩ y có thể giết được Nông Nghị cùng Mục Thu, chẳng qua là dựa vài sự trợ giúp của Lại Tinh Tinh cô gái kia, chính cô ta đã dùng Tử Mẫu Đoạn Hồn Tiêu phóng ra Đoạn Hồn Châm, đem hai người Nông Nghị giết chết..!"
Trì Trọng Kiêm không dám tiếp tục giở trò khôn khéo của mình ra khi mà tên thiếu gia ngu ngốc này đang giận dữ, hắn là giải thích cho Vụ Thanh Nhàn hiểu cặn kẽ của vấn đề bên trong.
Nông Nghị thật tế không phải là do Trần Tuyết Tùng giết, trước đó y đã bị Lại Tinh Tinh phóng xuất ra Đoạn Hồn Châm, làm cho thân thể tê liệt mất rồi, không thể làm gì khác là đứng yên lãnh trọn một kiếm trí mạng của Trần Tuyết Tùng đâm đến.
Đến lượt Mục Thu cũng là như thế, Lại Tinh Tinh bổn củ soạn lại, phóng ra Đoạn Hồn Châm làm hại Mục Thu, việc còn lại của Trần Tuyết Tùng là quá mức đơn giản rồi.
Cũng xui xẻo qua cho hai người này, ở khoảng cách quá gần như thế, dù bản lĩnh thông thiên, cả hai cũng không thể nào làm gì khác hơn là chấp nhận cái chết.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.