Yêu Thần Lục

Chương 571: Não Hư




Không phải tự tin chứ luận về nhan sắc nàng nghĩ mình không kém Lại Tinh Tinh, thậm chí còn hơn chút đỉnh nữa.

Với nhan sắc của mình, sẽ không thể nào tránh được mấy tên ruồi bọ tiếp cận, chưa tính đến những người phía sau có thế lực rất là lớn nữa.

Đắc tội với bọn họ, chỉ sợ Trần Vân Thanh sẽ không có ngày tốt để qua.

Tấm gương mấy ngày trước đây tại Khái Đao Đại Sơn, nàng vẫn là còn nhớ rõ như in mà.

"Muộn rồi..! Em nhìn bên kia đi..!"

"Bên kia..!"

Dương Tư Tư quay đầu nhìn lại, thật đúng là có đám người đang đến bên này, thanh thế kia quá lớn, hình như là người của Ngô gia thì phải.

"Haiz..! Phiền toái đúng thật sự là tìm đến cửa.!" Lại Tinh Tinh thở dài.

Vừa rồi nàng cũng chỉ là lấy cái cớ để qua mặt Dương Tư Tư mà thôi, ai ngờ nói dối của mình lại thành sự thật.

Nhìn đám người kia ánh mắt đăm đăm nhìn chằm chằm vào Dương Tư Tư, xem ra ca này khó giải quyết, cũng phải nói thêm Dương Tư Tư này lớn lên thật quá đẹp một chút, hồng nhan họa thủy thật sự là không có sai.

"Tiểu tử..! Người bản thiếu gia muốn tìm là vị cô nương kia, không phải mày, biết điều mau tránh ra cho ta..!"

Ngô Mãnh Thành một bộ không kiên nhẫn, phất tay ý bảo Trần Vân Thanh tránh ra, không cần ngăn cản đường của hắn đến tìm vị cô nương xinh đẹp bên kia.

Nhìn đi, mặt ngọc không tỳ vết, eo thon gọn hơn cả eo con kiến, phía trên song phong nảy nở vô cùng to lớn, lực đàn hồi chắc chắn là tuyệt luân.

Nhìn cô gái này có điểm nào thua kém đệ nhất mỹ nhân Mân Việt Học Viện Lăng Tĩnh Y đâu kia chứ.

Lăng Tĩnh Y hắn không dám đi mơ tưởng, loại nữ thần này ngay cả đại ca của hắn cũng một bộ si mê vô cùng, đến nay còn khả năng thể mào chiếm được, một tên tiểu đệ như mình sao có thể mơ tưởng được.

Không mơ mộng được Lăng Tĩnh Y, vậy thì hắn lấy lui làm tiến, chinh phục người con gái bên kia cũng không có vấn đề gì, phải biết luận nhan sắc, cô gái trước mắt hắn đây không có chỗ nào thua cho Lăng Tĩnh Y kia.

Cô gái này còn chưa có người cùng hắn cạnh tranh, đối thủ của hắn dường như là không có, hắn cần phải nhanh tay đoạt lấy mới được, nếu như không, một khi cô gái này xuất hiện tại Mân Việt Học Viện, khi đó sẽ có quá nhiều người cũng mình cạnh tranh, không chắc cô gái này lại là một Lăng Tĩnh Y thứ hai, vậy thì quá phiền toái rồi.

"Cô ấy là nữ nhân của ta..! Không muốn chết lập tức cút ngay..!"

Trần Vân Thanh hít sâu một hơi, đem sát ý trong lòng tạm thời đè xuống bên dưới.

Không phải hắn nghe nói các đại gia tộc bên trong dạy bảo con cháu của mình một cách rất nghiêm khắc hay sao..?

Càng là những gia tộc lớn, càng khó có khả năng sinh ra những tên ngu ngốc vô năng..!

Nhưng sao Trần Vân Thanh hắn gặp, lại là những tên não tàn thế này..!

Vụ Thanh Nhàn cũng là như thế, đến lượt tên Ngô Mạnh Thành này cũng vậy, cả hai cứ như một khuôn đúc ra, nhìn thấy Dương Tư Tư thì não lại vô nước mất rồi..!

Là do hai tên này quá vô năng, hay là do Dương Tư Tư có mỵ lực quá lớn..!

Nhưng dù ở vào hoàn cảnh nào, tên Ngô Mãnh Thành này hắn cũng đã đưa y vào danh sách đen, một khi có có hội, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho đối phương.

Dám có ý định với nữ nhân của hắn, thì nên chuẩn bị lãnh hậu quả đi.

"Gì..! Nữ nhân của mày..?"

Ngô Mạnh Thường ngẩn người, sao lại thế này được, người con gái mà hắn để ý, đã là danh hoa đã có chủ, đối với hắn mà nói là một đã kích trầm trọng a.

"Không sai..! Tôi là nữ nhân của anh ấy..!"

Dương Tư Tư gật đầu, nói ra câu này, nàng gương mặt liền là ửng đỏ vô cùng, thần thái kia bên ngoài người nhìn vào không khỏi say mê quên đi lối về.

'Xấu hổ quá..!' Dương Tư Tư trái tim nhảy loạn lên, to gan công khai trước đám đông như thế này, là điều nàng đầu tiên làm trong đời, nhất là nói chuyện mình là nữ nhân của người khác, càng là khó khăn hơn.

Nghĩ nghĩ, đâm lao liền phải theo lao, nàng đi đến sau lưng Trần Vân Thanh, vòng tay ôm lấy hông của hắn, gương mặt xinh đẹp dựa vào trên vai đối phương, như chứng minh những lời vừa rồi mình nói không có sai.

Lại Tinh Tinh kia vừa mới khuyên nàng làm như vậy, cô ta nói chỉ khi nhận mình là người đã có chủ, mấy tên thiếu gia hay thiên kiêu khác mới không có đánh chủ ý lên trên người của mình nữa, nàng thấy chủ ý này rất tốt, nên làm theo thôi.

Nói ra những lời này cũng không phải là nói dối, nàng cùng Trần Vân Thanh đã là có một đêm vợ chồng, dù chưa chính thức bước qua một bước kia, nhưng cả hai cũng trao nhau tất cả rồi, nói nàng là nữ nhân của y cũng đâu có sai.

"Cô nương..! Tôi thấy cô nguyên âm vẫn còn, nói mình là nữ nhân của người khác, có vẻ không hợp lý cho lắm..!"

Hải Huyền Lân đi đến một bước, cầm lấy chiếc quạt phe phẩy trong rất là có phong độ, lên tiếng trợ giúp Ngô Mạnh Thường một tiếng.

Hải Huyền Lân hắn tại Nộ Minh Thành vốn được biết đến với biệt danh hoa hoa công tử, vì hắn phong lưu thành tính, duyệt nữ nhiều vô số, nên mới được trao cái danh hiệu không mấy tốt đẹp này.

Cũng vì duyệt qua rất nhiều nữ nhân, thế nên hắn có kinh nghiệm đặc biệt, chỉ cần nhìn qua gương mặt của một người con gái, hắn liền sẽ biết cô gái đó còn trinh tiết hay không, đây cũng là tiêu chuẩn chọn nữ nhân của hắn, chỉ chọn những người nào còn trong sạch chi thân, còn mấy cô gái không còn hoàn bích, hắn ngay cả liết mắt còn lười liết nữa là.

Dương Tư Tư này dựa theo kinh nghiệm lão làng của hắn, rất dễ dàng nhận ra cô gái này vẫn còn trong sạch, một người con gái trong sạch cùng xinh đẹp tuyệt luân như thế, không có lý do gì hắn đi bỏ qua cho được..

Ân..! Không..!

Phải nói là không lý do gì mà không giúp đỡ Ngô Mãnh Thành cho được, nên nhớ hiện tại hắn là đã gia nhập Ngô gia một bên trận doanh a.

"Ha ha ha..! Hải công tử...! Ai có quy định là nữ nhân của người khác thì nhất định phải mất đi trong sạch bao giờ..!"

Lại Tinh Tinh cười dài một cái, nhìn thấy Dương Tư Tư trên mặt khó xử, cũng là lên tiếng giúp đỡ, không có biện pháp, chuyện này là do nàng nghĩ ra, đương nhiên cũng nên giúp đỡ đến cùng rồi.

"Vị tiểu thư này nói cũng phải..!" Hải Huyền Lân gương mặt hơi có chút đơ cứng.

Lại Tinh Tinh nói cũng không phải không có lý, có những cặp đôi yêu nhau, lấy nhau, nhưng vì một nguyên nhân nữa nào đó, chưa có chính thức ân ái trở thành vợ chồng chính thức.

Trong tu luyện giới còn là vì công pháp đặc thù, có khi phải đại thành, mới có thể phá đi nguyên âm hay nguyên dương của đối phương. Không loại trừ khả năng Trần Vân Thanh cùng Dương Tư Tư chính là trường hợp này.

Người ta là vợ chồng, pháp luật cũng không có quy định là vợ chồng thì phải làm chuyện đó a. Lần này xem ra hắn là đã có nhận định sai lầm đôi chút.

"Với lại các anh nghĩ xem..! Thế gian này có cô gái nào lại tại đông người thế này đem danh tiết của mình phá hủy hay không..?" Lại Tinh Tinh bồi thêm một câu.

"Haiz..!"

Xung quanh quan sát rất nhiều thiên tài nghe như thế cũng liền thở dài một tiếng, đánh trống lui binh.

Danh tiết của người con gái rất quan trọng, nó còn quan trọng hơn mạng sống của mình, thật sự không cô gái nào đem danh tiết của mình ra làm trò đùa cả.

Dương Tư Tư trước mặt bàn dân thiên hạ tự nói mình là nữ nhân của Trần Vân Thanh, như vậy từ nay cái tiếng gái đã có chủ sẽ theo cô ta mãi mãi, không thể gột rửa được, bất kỳ nam nhân ưu tú nào muốn tiến đến với Dương Tư Tư, cũng phải xem mình có đủ can đảm chịu điều tiếng đeo lại đôi hài mà người khác đã đeo hay không. Một mỹ nhân quá đẹp, không kém nữ thần Lăng Tĩnh Y, đáng tiết..Thật quá đáng tiết...

"Tiến lên đem tên kia đánh chết cho ta..!"

Ngô Mạnh Thành chỉ về sau lưng mình đám chân chó, ra lệnh một tiếng.

Hắn danh tiếng trong Ngô gia không tốt đẹp gì, thêm tiếng xấu nữa cũng không có sao..!

Những gì những người xung quanh đây hắn đều nghe được hết sức là rõ ràng..!

Có điều hắn không khỏi quan tâm, hắn chỉ chú ý đến một điểm, đó là Dương Tư Tư kia thân thể còn hoàn bích là được rồi..!

Đem cô gái này chiếm hữu, không thể để cho cô ta bên cạnh tên Trần Vân Thanh này, xảy ra cái gì là không có tốt.

Bằng mọi cách hắn là phải đem cô gái này đến bên cạnh mình, khó khăn lắm mới có thể gặp được người vừa ý, hắn là không muốn bỏ qua.

"Tam thiếu gia..! Chuyện này không được..!"

Tô Trục Lưu tại phía sau, nghe như vậy thì hết hồn hết vía, kéo lại tay áo của Ngô Mạnh Thường, nhỏ giọng khuyên bảo.

"Vì sao..?"

Nhận ra được người đem mình kéo lại là Tô Trục Lưu, Ngô Mãnh Thành cũng có đôi chút bình tĩnh lại.



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.