"Thùng ..! Thùng ..! Thùng...!"
Đau khổ của Trần Vân Thanh chỉ được chấm dứt khi mà âm thanh tiếng trống vang lên, đây là do Trưởng Lão của Mân Việt Học Viện đánh lên, ý nghĩa tập trung tập cả lại, cũng là đồng thời giữ yên lặng để các Trưởng Lão của Mân Việt Học Viện lên tiếng.
"Ong..!"
"Tự giới thiệu một chút, ta là Thường Tại Thiên..! Nội Viện Trưởng Lão của Mân Việt Học Viện..!"
Thường Tại Thiên đem khí tức trên người mình phát ra, Yêu Sư cửu trọng cường giả uy áp không hề bỏ sót, nhìn qua toàn trường lên lên tiếng giới thiệu về bản thân.
"Yêu Sư cửu trọng..! Mân Việt Học Viện thật sự rất là quan tâm đến việc tuyển sinh lần này..!"
Bên dưới nhiều người nhìn đến Thường Tại Thiên phát ra khí tức của mình liền nhao nhao sợ hãi, trong đó cũng không ít người hiểu được mọi lần Mân Việt Học Viện khảo hạch đưa đến Trưởng Lão lên tiếng ngạc nhiên.
Những năm trước đây, Mân Việt Học Viện cử ra người đến giám sát toàn là Yêu Sư lục trọng cường giả, cao hơn một chút là Yêu Sư thất trọng cường giả, nhưng năm nay lại để một vị Yêu Sư cửu trọng Nội Viện đến đây giám sát, thật là chuyện lạ.
Đồng thời không ít người kích động hẳn lên.
Mân Việt Học Viện phái ra cường giả càng cao cấp đến giám sát khảo hạch, như vậy có thể chứng minh, lần này Mân Việt Học Viện tuyển sinh xem trọng rất lớn.
Nếu thể hiện tốt, liền sẽ lọt vào mắt xanh của những vị Trưởng Lão như thế này, được bọn họ nhận làm chân truyền đệ tử, không phải nói bọn họ sau này tu hành một đường bằng phẳng, nhất bộ thăng thiên hay sao.
Nghĩ đến vấn đề này, không ít người đối với khảo hạch phía trước tràn đầy kích động cùng hướng tới.
"May mắn ta không có ra tay..!"
Mạnh Tinh Hồ nhìn trận thế trên kia, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thầm hô một tiếng may mắn.
Thật sự chính là như thế, nếu hôm nay hắn nóng đầu lên, động thủ ra tay với Trần Vân Thanh tên kia, nhiều khả năng bây giờ mình là đã đi xuống bên dưới Âm Minh Giới cùng Trần Vân Thanh luôn rồi.
Mân Việt Học Viện lần này làm ra trận thế lớn thế này, cũng là lần đầu tiên mà hắn được chứng kiến, nó khác xa mọi lần mà mình tham dự trước đây.
"Tam thiếu gia, lần này vào bên trong cậu phải cẩn trọng một chút rồi..!"
Cổ Hàn Mục ánh mắt bên trong có chứa nhiều sự lo lắng, lên tiếng căn dặn Cổ Cự Nghiệp một tiếng.
"Hàn Mục Trưởng Lão..! Có biến cố gì hay sao.?"
Cổ Cự Nghiệp cũng nghiêm túc lại, chưa khi nào hắn thấy Cổ Hàn Mục hiện lên sự lo lắng trên gương mặt như hiện tại, điều này làm cho hắn trong lòng ẩn ẩn có một tia bất an.
"Không biết..! Ta có cảm giác như lần này Mân Việt Học Viện làm ra trận thế lớn như vậy là nhắm đến những người như chúng ta..!"
Cổ Hàn Mục lắc đầu, hắn không phải thần tiên, sẽ không thể nào biết được tính toán của những đám cao tầng Mân Việt Học Viện, hắn chỉ có một cái linh cảm, lần này có khả năng mấy tôn đại thần này la vì mình mà đến, nhất định phải để phòng cẩn thận mới được.
"Có thể những năm qua chúng ta làm việc có chút lộ liễu, nên đã làm cho cao tầng Mân Việt Học Viện không hài lòng..!"
Đồng quan điểm với Mạnh Tinh Hồ cùng Cổ Hàn Mục, Ngô Kiềm cũng nghĩ lần này Mân Việt Học Viện phái ra nhiều cao thủ có thực lực khủng bố như vậy là hướng về đám người như bọn họ mà đến.
Nếu không với một đám Yêu Sĩ thí luyện, cần gì phải phái ra đến tận Yêu Sư cửu trọng giám sát, đám người này bên trong Học Viện công việc ngập đầu, thêm vào thời gian tu luyện, làm gì có thời gian rãnh rỗi đi đến nơi đây.
"Nói vậy không phải ngài sẽ gặp nguy hiểm..?" Ngô Mãnh Thành có chút lo lắng lên tiếng.
Dĩ vãng Ngô gia cùng thế lực phụ thuộc nhiều người thông qua khảo hạch, phần lớn đều là dựa vào ăn gian mà được đến, là do gia tộc bên trong phái ra những cường giả như Ngô Kiệm một dạng đi theo bảo hộ.
Không có Ngô Kiệm, những cao thủ tốp đầu như hắn còn sẽ gặp nhiều nguy hiểm nữa là những người khác, càng đừng nên mơ mộng có thể áp đảo số lượng đệ tử trúng tuyển hàng năm.
"Không đến nỗi, chỉ cần ta cẩn thận một chút là được rồi..!"
Mân Việt Học Viện cao tầng cũng chỉ là đang nghi ngờ, chưa có bằng chứng xác thật, nếu không đã ra tay đem những người như bọn họ trấn áp lại từ lâu rồi.
Lần này Mân Việt Học Viện giống như là rung cây dọa khỉ, muốn bọn họ kiềm chế lại một chút, không muốn làm quá phận, nên chỉ cần cần thận, sẽ không có vấn đề gì lớn.
"Tiếp theo ta sẽ nói sơ qua về đề tài khảo hạch lần này...!"
Dừng lại một chút, Thường Tại Thiên quan sát bên dưới một lượt, thấy đám đông vẫn đang chăm chú lắng nghe, gật đầu một cái nói tiếp :
"Lần này các người sẽ vào sâu bên trong Phong Lang Sơn để săn giết Phong Lang..!
Quy tắc như sau, giết được một con Nhất Giai Phong Lang bất kỳ, sẽ có được ba mươi điểm, Nhị Giai Phong Lang nhất phẩm được một trăm điểm, Nhị Giai nhị phẩm được hai trăm điểm, tam phẩm là ba trăm, Tứ Phẩm bốn trăm......., Lục phẩm sáu trăm, thất phẩm bảy trăm... Bát phẩm tám trăm, riêng cửu phẩm một ngàn điểm..!"
"Trưởng Lão, vậy nếu giết được Tam Giai Yêu Lang thì sẽ như thế nào..?"
Chờ cho Thường Tại Thiên giới thiệu xong đề thi, một tên Yêu Sĩ ngũ trọng cảm giác có thiếu thiếu cái gì, liền là bạo gan lên tiếng hỏi.
"Ha ha ha ..!"
"Ha ha ha..!".
"Hắc hắc hắc..!"
Nghe xong lời nói của tên Yêu Sĩ ngũ trọng kia sau, toàn trường hơi bất ngờ một chút, tiếp theo sau là âm thanh cười nghiêng ngả vang lên, trong tiếng cười có thể nghe ra được quá nhiều sự chế nhạo cùng khinh thường, đưa mắt nhìn lại tên yêu Sĩ vừa rồi, mọi người như nhìn một thằng ngốc giống nhau.
Không trách tất cả mọi người lại giễu cợt người vừa lên tiếng hỏi như vậy.
Tam Giai Yêu Lang, dù cho thấp nhất Tam Giai nhất phẩm Yêu Lang, nó cũng là tương đương với lại Yêu Sư nhất trọng cảnh bên trong tu luyện giới.
Nhưng cả hai so sánh, Tam Giai Phong Lang có mạnh hơn về tốc độ, Yêu Sư nhất trọng không phải thiên kiêu, gặp phải Phong Lang cấp bậc này chỉ có con đường chết.
Trong khi nơi đây tất cả đám người mình chỉ là Yêu Sĩ cảnh giới, ngay cả một tên Yêu Sĩ cửu trọng cũng không có, lại mơ mộng đi giết Tam Giai Yêu Lang, không phải là điên khùng là gì.
"Yên lặng..!"
Thường Tại Thiên liếc mắt xuống bên dưới quang cảnh hỗn loạn kia, trên gương mặt hiện lên hai chữ không vui, ngay lập tức toàn trường gần mười ngàn người nơi đây liền câm như hến, yên lặng chờ xem Thường Tại Thiên sẽ nói gì tiếp theo.
"Vừa rồi ta có nói sót một chút, bây giờ đính chính lại, nếu các người có ai có thể giết được Tam Giai Yêu Lang bất kỳ, liền sẽ ngay lập tức được nhận trực tiếp vào Mân Việt Nội Viện tu hành, không cần qua bất kỳ khảo hạch nào nữa..!" Thường Tại Thiên gật đầu một cái.
Thật sự vừa rồi hắn không phải nói sót gì, mà cố ý như thế.
Thường những người tham gia thí luyện, nếu như có thể đem được Tam Giai Yêu Thú giết đi, chứng tỏ thực lực của y là tương đương với lại Yêu Sư cường giả.
Mân Việt Học Viện có một quy định, nếu bất kỳ ai dưới ba mươi tuổi đột phá Yêu Sư, vậy thì trực tiếp nhận vào làm Nội Viện Đệ Tử bồi dưỡng, mà không cần phải thông qua khảo hạch làm gì cho mất công.
Như vậy trông số những người ở đây nếu có Yêu Sư cường giả, thì đã trực tiếp chạy đến Mân Việt Học Viện báo danh rồi, không cần ở lại nơi đây tham gia Ngoại Viện khảo hạch làm cái gì nữa.
Tuy nhiên lời nói của tên Yêu Sĩ vừa rồi cũng làm cho hắn nghĩ đến mổ vấn đề, đó là Yêu Sĩ có thể vượt cấp giết Yêu Sư cường giả, chuyện này cực kỳ hiếm nhưng không phải không thể xảy ra.
Nếu thật có loại thiên kiêu như thế này, hắn ngay lập từc sẽ nhận người đó vào Nội Viện, hưởng thụ đãi ngộ cao nhất, thiên kiêu như thế này, không chỉ là tương lai của Mân Việt Học Viện, mà còn là của cả Lạc Việt Vương Quốc.
Cần phải tận lực bồi dưỡng, hắn thật hy vọng có thể xuất hiện loại thiên kiêu này biết mấy, tiếc là sống hơn nữa đời người, hắn vẫn là không thấy loại thiên kiêu đó nơi nào.
...
"Phu quân..! Sao vừa rồi ta có cảm giác vị Thường Trưởng Lão kia nhìn anh lâu hơn một chút vậy kìa..!"
Lưu Tố Hiền ôm lấy cánh tay của Trần Vân Thanh không buông, như sợ hắn chạy trốn một dạng, đầu ghé tại trên vai của hắn, trên môi nở nụ cười thật tươi.
Xem qua là biết Lưu Tố Hiền đang khá vui vẻ.
Không vui vẻ không được, khi trận chiến vừa rồi nàng là người dành chiến thắng sau cùng, Trần Vân Thanh cũng gật đầu thừa nhận nàng là vợ của y, làm cho hai cô tình địch của mình không làm gì khác hơn là bại lui, quay trở về nhà.
Mỗi khi nhớ lại bộ dáng không cam lòng rời đi, Lưu Tố Hiền trong lòng không hiểu sao cảm thấy vui vẻ đến lạ kỳ.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại