Yêu Thần Lục

Chương 602: Đến Yêu Kỹ Các




"Xem ra từ nay về sau không thể dùng lại chiêu này nữa rồi..!"

Mạnh Thường Minh như cũng nhận ra vừa rồi mình có chút kích động thái quá, hắn là không dám lại đi nói đến chuyện của Nguyễn Dư Thuần nữa.

Mân Việt Học Viện lần này ra tay quá ác, đây là đưa ra lời tuyên chiến với lại toàn bộ thế gia bên trong Mân Việt Quận, một lời cảnh báo đầy sức nặng.

Mân Việt Học Viện muốn nói cho tất cả mọi người biết sau này nếu muốn dùng cách gian dối này để qua của thì nên lấy sự kiện lần này ra làm gương.

Thật sự Mạnh gia hắn cũng không dám phái Yêu Sư cường giả bảo hộ cho những lần sau nữa, Mạnh gia không còn quá nhiều thiên tài để có thể tiêu hao.

Những gia tộc lớn khác như Ngô gia hay Cổ gia, hiện tại cũng không khác Mạnh gia bọn họ là mấy, cũng chìm trong bi thương cả mà thôi.

Vốn muốn nhờ Nguyễn Dư Thuần ra mặt bãi bình chuyện lần này, rất tiếc là Nguyễn Dư Thuần lại chọn đứng về phía của Mân Việt Học Viện.

Chuyến thí luyện lần này máu của Mạnh gia trưởng lão cùng thiên tài đệ tử bọn họ đổ xuống lần này xem như là bỏ đi.

Trận chiến lần này Mân Việt Học Viện đã dành chiến thắng, thế gia thua toàn bộ, muốn cùng Mân Việt Học Viện đối kháng, xem ra phải nghĩ cách khác kiếm trở về.

"Cổ gia phản ứng lại đề nghị của chúng ta như thế nào..!"

"Hồi bẩm Tộc Trưởng..! Cự Khuyết tộc trưởng rất là có hứng thú với lại kế hoạch của Mạnh gia chúng ta gửi qua..!"

Mạnh Hồng An mỉm cười, báo ra tin vui cho Mạnh Thường Hữu hay biết.

Mạnh gia cùng Cổ gia hai bên từ lâu đã muốn liên kết lại đối phó với lại Ngô gia từ lâu, chuyện Mạnh Thường Quân cùng Cổ Cự Nguyên hai người liên kết đối phó với lại Ngô Mãnh Đạt vì Lăng Tĩnh Y một chuyện chỉ là chất xúc tác nhỏ.

Cho dù không có chuyện này, hai gia tộc bọn họ cũng quyết tâm đối phó với lại Ngô gia.

Mân Việt Quận Thành hiện tại có chút chật chội rồi, chỉ nên tồn tại một đến hai thế lực đứng đầu, nhiều quá đâm ra không tốt, cũng là đã đến lúc Mân Việt Quận Thành các thế lực tẩy bài một lần nữa rồi.

"Tạm gác lại mọi ân oán trước đây với các thế lực khác, chúng ta tập trung vào đối phó với lại Ngô gia trước đi..!"

Chấn Nam Thành tòa thành nhỏ kia không lâu trước đây tẩy bài cũng đã làm cho Mạnh Thường Hữu hắn nãy sinh nhiều ý định rất là hay, trước tiên liên kết lại với một thế lực, đem một thế lực khác tiêu diệt, sau cùng còn lại hai cái, cũng là dựa vào bản lĩnh của mình, xem ai ẩn dấu thâm sâu hơn, người đó sẽ làm bá chủ, như cái cách mà Trần gia đã làm còn thành công mỹ mãn không lâu trước đây một dạng.

Xui xẻo cho Trần gia là đám người đó đã đắc tội với lại người không nên đắc tội, còn phạm sai lầm không diệt đối phương triệt để, dẫn đến chuyện làm bá chủ không bao lâu thì đã bị diệt.

Mạnh Thường Hữu hắn là sẽ không bao giờ đi vào cái vết xe đổ kia của Trần gia trước đó. Mạnh gia phải trường tồn mãi mãi với trời đất này.

"Tộc trưởng anh minh..!"

Thực lực của Mạnh gia hiện tại bây giờ là mạnh nhất trong số các thế lực tại Mân Việt Quận Thành nơi đây, đâu có lý do gì để cho những thế lực khác san sẻ lợi ích với mình, làm chủ Mân Việt Quận Thành này là điều tất yếu.

Đáng tiếc bao năm qua Mân Việt Quận Phủ cùng các thế lực luôn muốn duy trì cân bằng trật tự, Mạnh gia mình tìm mãi vẫn không có cơ hội ra tay, lần này nhân lúc loạn lạc nỗi lên, không nắm lấy cơ hội để thống nhất Mân Việt Quận thì thật là có lỗi với bản thân.

"Két..!"

"Tộc trưởng..! Triệu Đan Sư có chuyện muốn gặp ngài..!"

Cửa thư phòng mở ra, một tên thị vệ nhìn ra khá thân cận với lại Mạnh Thường Hữu, không cần gõ cửa liền trực tiếp đi vào bên trong báo cáo.

"Được..! Ta lập tức ra bên ngoài ngay..!"

Mạnh Thường Hữu vốn tĩnh lặng như nước gương mặt, nghe được Mạnh Thôn lời nói thân hình không khỏi chấn động một cái, gấp gáp thái độ ai nhìn vào cũng có thể nhận ra.

"Tộc trưởng.! Triệu Đan Sư này không phải là hạng người tốt lành gì..!"

Dù là Mạnh Thường Hữu không thích, có khả năng trách phạt mình nữa, nhưng Mạnh Hồng An vẫn là lên tiếng can ngăn vị tộc trưởng này của mình kết giao với lại vị Triệu Đan Sư kia.

Triệu Đan Sư như lời nói của Mạnh Thôn vừa rồi hắn là biết đến, tên đầy đủ của người này là Triệu Yên Đà, Nhị Giai Luyện Đan Sư cấp bậc, cũng là người của Thái Đan Các tại Mân Việt Quận Thành nơi đây.

Kết giao với lại Luyện Đan Sư cũng không phải là chuyện xấu gì, đáng nói tại đây là con người Triệu Yên Đà này rất không đơn giản, hay nói đúng hơn là khá có vấn đề, hắn từng điều tra qua Triệu Yên Đà có qua lại với người của Chân Lạp Vương Quốc.

Thái Đan Các cũng cung cấp không ít Đan Dược cho Chân Lạp Vương Quốc quân đội, đây là việc làm chống lại Lạc Việt Vương Quốc bên mình, họ Triệu kia sau này thế nào cũng sẽ không có kết quả tốt.

Hiện tại tộc trưởng nhà mình lại đi cùng người như vậy giao du, chỉ e một ngày nào đó Mạnh gia cũng sẽ gặp phải vấn đề lớn mà thôi.

"Chuyện này ta tự biết tính toán..!"

Mạnh Thường Hữu gật đầu, tiếp thu ý tốt của Mạnh Hồng An.

Hắn là Tộc Trưởng Mạnh gia, thế lực mạnh nhất tại Mân Việt Quận Thành này, tin tức phải linh thông hơn một tên tổng quản như Mạnh Hồng Ân nhiều lắm.

Triệu Yên Đà có vấn đề, còn là vấn đề rất lớn nữa, hắn đây quá rõ ràng.

Tuy nhiên hắn đã lún vào quá sâu, khó có thể thoát đi ra được, hơn nữa bao năm qua nhờ có sự giúp đỡ về tài nguyên của Thái Đan Các, Mạnh gia mình mới trở nên cường đại như thế này, hai bên đã khó có thể tách ra khỏi nhau được nữa, hắn phải đi tiếp con đường này thôi.

"Vâng! Tộc trưởng!"

Biết người ta không bình thường vẫn muốn qua lại, vị tộc trưởng này của mình cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì nữa.

"Hồng An..! Lạc Việt Vương Quốc đã sắp không xong, Mạnh gia chúng ta cũng nên suy nghĩ đến đường lui..!"

Mạnh Thường Hữu tiến lại gần Mạnh Hồng An, vỗ nhẹ lên vai của y, nói ra lời nói rất là thấm thía.

"Lạc Việt Vương Quốc không xong thật sao..?"

Mạnh Thường Hữu rời đi rồi, tuy nhiên câu nói của Mạnh Thường Hữu thì vẫn mãi vang vọng trong đầu của Mạnh Hồng An.

Mạnh gia bọn họ không chỉ là có thế lực lớn tại Mân Việt Quận nơi này, tại Cổ Loa Thành trên kia vẫn có căn cơ cũng như chỗ dựa.

Mạnh Thường Hữu là tộc trưởng, chắc chắn là biết nhiều tin tức hơn hắn quá nhiều, ông ta nói Lạc Việt Vương Quốc sắp không xong, sẽ không phải là để hù dọa xuông hắn một chút, mà là có tin tức nội bộ chính xác.

Nhìn ra đúng thật cũng không thể sai, Lạc Việt Vương Quốc từ mười mấy năm trước khi Trần Thiên Tâm nguyên soái rời đi đã có dấu hiệu suy tàn, thêm vào không lâu sau lại mất đi Hoàng Sa Sơn Mạch, tình cảnh ngày càng bi đát, đáng sợ nhất là Nam Sơn Quân Đoàn của Đại Hán Vương Quốc vẫn đang đóng quân tại Hoàng Sa Sơn Mạch, bất kỳ lúc nào cũng có thể tấn công vào Cổ Loa Thành, đem Lạc Việt Vương Quốc hủy đi.


Tại phía Nam dưới đây, Trường Sa Sơn Mạch cũng là đang chịu sự công kích như vũ bão của Chân Lạp Vương Quốc quân đội.

Nguy cơ trong sớm tối, một khi Trường Sa Quân Đoàn không thủ được, Chân Lạp Vương Quốc sẽ tấn công đi vào lãnh thổ của Lạc Việt Vương Quốc, đứng mũi chịu sào trước tiên là Mân Việt Quận nơi này, theo sau là toàn bộ mấy cái Quận xung quanh.

Nếu mà đúng lúc Đại Hán Vương Quốc cũng phát động công kích, Lạc Việt Vương Quốc thật sự xong rồi.

Hiện tại nhìn nơi nào hắn cũng thấy Lạc Việt Vương Quốc đang rất không ổn, tộc trưởng nhà mình nói Lạc Việt Vương Quốc sắp tiêu cũng không có sai lầm.

"Cũng vậy..! Ai làm chủ thì cũng không thể diệt đi hết thế gia..!" Mạnh Hồng An lẫm nhẫn nói nhỏ một tiếng.

Quốc gia Lạc Việt này sụp đổ, lo lắng đầu tiên là hoàng tộc Lạc Thị, theo sau là tu luyện giả cùng dân chúng bình thường, thế gia mình chỉ cần đầu nhập vào chủ nhân khác, vẫn là có thể an toàn sinh tồn, không cần quan tâm đến bất kỳ chuyện gì.

Đối với lại nhiều thế gia mà nói, chỉ cần bảo toàn gia tộc mình là được rồi. Gia tộc truyền thừa lớn hơn tất cả.

Với thế gia, muốn nói tận trung báo quốc đó là một điều gì đó quá xa xỉ.

...

Mân Việt Học Viện..! Yêu Kỹ Các..!

"Cậu là ai..! Sao tôi chưa bao giờ gặp cậu..?"

Phát Chính Nam liu điu ngủ trên ghế bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn chàng trai trẻ mang Nội Viện đệ tử trang phục vừa mới đánh thức mình không lâu đây lên tiếng hỏi.

Phát Chính Nam hắn có trí nhớ khá là tốt, chưa đến trình độ nhìn qua không quên, nhưng mấy trăm tên Nội Viện đệ tử thường đến Yêu Kỹ Các lấy Yêu Kỹ về tu hành hắn vẫn là còn nhớ đủ mặt mũi.

Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại