Yêu Thần Lục

Chương 603: Sủng Nam




Phát Chính Nam hắn có trí nhớ khá là tốt, chưa đến trình độ nhìn qua không quên, nhưng mấy trăm tên Nội Viện đệ tử thường đến Yêu Kỹ Các lấy Yêu Kỹ về tu hành hắn vẫn là còn nhớ đủ mặt mũi.

Tên thanh niên này hắn chắc chắn mình chưa có gặp qua, không biết tên này từ đâu chui ra, đột phá Yêu Sư cảnh giới để gia nhập Nội Viện từ khi nào nữa đây.

Đương nhiên hắn cũng sẽ không cho là tên thanh niên này là người của thế lực thù địch bên ngoài mạo danh người của Mân Việt Học Viện, làm như thế chắc chắc sẽ không thể qua được ánh mắt sáng như sao của hắn.

"Hồi Trưởng Lão..! Đệ tử là Trần Vân Thanh, lần này đến đây là muốn tìm kiếm Yêu Kỹ phù hợp với mình để tu hành..!"

Trần Vân Thanh ôm quyền, hết sức là là cung kính với lại tôn Thủ Các Trưởng Lão này.

Yêu Tông cường giả, còn là Yêu Tông tam trọng cường giả, đây là cường giả lợi hại nhất kể từ khi Trần Vân Thanh hắn bước chân đến Mân Việt Quận này.

Dĩ nhiên là không có tính đến những bậc đại năng như Lạc Long Quân hay người hầu của Lăng Tĩnh Y kia được.

Những loại cường giả khủng bố như thế, hiện tại muốn ra tay đem Trần Vân Thanh hắn giết đi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi, nên hắn là không dám không khách khí.

Vốn Trần Vân Thanh hắn cũng không có muốn đến Yêu Kỹ Các nơi này để đối mặt với lại tôn khủng bố cường giả như thế này.

Nhưng hai môn Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ của hắn là Hỏa Vân Kiếm Pháp cùng Liên Hình Bộ đã tu luyện đến cảnh giới viên mãn.

Thêm vào tu vi của mình hiện tại, cần thiết có một vài bộ Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ đến tu hành.

Mân Việt Học Viện Yêu Kỹ Các nơi này nghe nói có chứa khá nhiều Tam Giai Yêu Kỹ cũng như Yêu Quyết, còn là bản hoàn thiện, không phải mặt hàng tàn khuyết bên như bên dưới những tòa thành nhỏ như Chấn Nam Thành, nên hắn quyết định đến nơi đây thử vận may một lần.

Thêm nữa hắn nghe nói đến, phàm là đệ tử mới gia nhập Mân Việt Học Viện, liền có có thể được miễn phí đi vào Yêu Kỹ các một lần để chọn lựa Yêu Kỹ thuộc về mình mà không phải bỏ ra cái gì cả.

Bình thường phải mất khá nhiều điểm cống hiến mới có thể tại bên trong Yêu Kỹ Các chọn một bộ Yêu Kỹ.

Trần Vân Thanh hắn là người thông minh, dĩ nhiên không muốn bỏ qua cơ hội tốt như thế này rồi.

"Gì..! Anh là Trần Vân Thanh..?"

Bên cạnh Phát Chính Nam một tên đệ tử nội viện đang đấm vai cho ông ta nghe Trần Vân Thanh báo tên lên cũng giật cả mình.

"Vu Hình..! Cậu có quen biết với lại Trần Vân Thanh này sao..?"

Phát Chính Nam đưa ánh mắt qua tên Nội Viện đệ tử được phân công đến làm việc chưởng quản lặt vặt tại Yêu Kỹ Các nơi này, có chút ngạc nhiên lên tiếng hỏi.

"Hồi Chính Nam Trưởng Lão..! Trần Vân Thanh là người tham gia lần khảo hạch lần này, cũng là người đột phá Yêu Sư cảnh giới trong lúc thí luyện, được Tại Thiên Trưởng Lão chính thức nhận vào Mân Việt Nội Viện..!"

Vu Hình cung kính gật đầu, theo sau hắn liền kể cho Phát Chính Nam biết những gì mình nghe nói qua về Trần Vân Thanh.

Việc Trần Vân Thanh trước đó là Yêu Sư cường giả hay sau khi đi vào Phong Lang Sơn mới đột phá tồ tại nghi hoặc rất là lớn, bên kia Thường Tại Thiên Trưởng Lão đưa ra thông báo như thế, hắn cũng chỉ theo đó tiếp thu.

"Trưởng lão! Tu vi của Trần Vân Thanh cao hơn bên ngoài mà y thể hiện rất nhiều!" Vu Hình cúi đầu xuống nhỏ giọng bên tai của Phát Chính Nam.

Khả năng Trần Vân Thanh trước khi tham gia thí luyện bên trong Phong Lang Sơn đã đột phá, còn không phải chỉ là Yêu Sư nhất trọng như tên này thể hiện ra bên ngoài, tu vi cảnh gì còn phải cao hơn thực tế rất nhiều.

Nguyên nhân để cho hắn đưa ra lập luận như thế, đó là vì chuyện xảy ra mới sáng hôm nay.

Hướng Hoa Minh vị kia là Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ cường giả, còn là tâm phúc ái tướng của Lăng Thành Phong, đưa theo mười vị Nội Viện đệ tử đi vào biệt viện của Trần Vân Thanh muốn trấn lột điểm cống hiến của y.

Kết quả cả đám thất tha thất thỉu ra về, mình đầy thương tích, ngay cả điểm cống hiến trong tay mình cũng liền là bị Trần Vân Thanh trấn lột sạch sẽ.

Chuyện cười lớn như thế dù Hướng Hoa Minh đám người ra sức che giấu, nhưng vẫn là không thể nào giấu được người muốn tìm hiểu tin tức.

Nói ra hiện tại Trần Vân Thanh tại Mân Việt Học Viện này cũng là một danh nhân tiếng tăm lừng lẫy, là một đại hung nhân.

Phải biết tại Mân Việt Học Viện nơi đây không có mấy người dám không cho Lăng Thành Phong cùng người của y mấy phần mặt mũi.

'Tin tức lan truyền cũng thật là nhanh..!' Nghe tên Vu Hình này thuật lại tin tức chuẩn xác từng chút một, Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi có chút cảm thán.

Những chuyện xảy ra hôm qua tại Phong Lang Sơn bên ngoài thì cũng thôi đi, nơi đó có quá nhiều người, muốn che giấu thông tin về hắn cũng là không thể nào che giấu được.

Nhưng chuyện mà hắn cùng đám người Hướng Hoa Minh có xích mích, còn ra tay động thủ với nhau, đó chỉ là mới xảy ra cách đây không đến nửa tiếng đồng hồ thời gian mà thôi.

Còn là tại căn dặn mọi người có mặt tại đó không được tiết lộ ra tin tức này.

Thế mà một tên Ngoại Viện đệ tử như Vu Hình này lại có thể biết được tường tận như thế, thật là không đơn giản, Mân Việt Học Viện nơi đây xem ra muốn bảo thủ bí mật là không hề dễ dàng chút nào cả.

"Thủ Các Trưởng Lão..! Có chuyện gì xin ngài cứ căn dặn..!"

Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi có một trận ác hàn.

Tay Phát Chính Minh này sau khi nghe Vu Hình thuật lại mọi chiến tích lẫy lừng của hắn, liền cứ nhìn chằm chằm vào hắn không hề rời mắt, ánh mắt kia như muốn xuyên thấu nội tâm của hắn một dạng.

Phát Chính Minh làm như thế, càng ngày hắn càng cảm thấy bất an, không biết lão già này là đang muốn chơi trò gì nữa đây.

Liệu có phải lần này mình gặp phải một tên biến thái, nhìn thấy hắn anh minh thần võ, tuấn tú bất phàm, muốn bắt hắn trở về làm sủng nam.

Nghĩ đến chuyện khủng bố này, sau lưng Trần Vân Thanh không khỏi ứa ra mồ hôi lạnh, hắn là có chút hối hận vì đã đi đến Yêu Kỹ Các lần này rồi.

"Tiểu tử..! Ta nhìn cậu rất là hợp nhãn, muốn nhận cậu là đệ tử, ý của cậu như thế nào..?"

Phát Chính Minh cảm thấy hành động của mình vừa rồi có chút làm cho tên tiểu tử này lo sợ, liền là thu lại ánh mắt, theo sau chắp hay tay sau lưng, một bộ tiên phong đạo cốt đưa ra lời đề nghị rất là mê người.

Mười bảy tuổi thôi, đã là Yêu Sư cường giả, thêm nữa có thể đánh thắng thiên kiêu Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ như là Hướng Hoa Minh, loại thiên kiêu như thế này, thật sự quá là hiếm thấy, ngay tại Cổ Loa Thành trên kia, cũng sẽ không có loại thiên tài khủng bố như thế này, tương lai phát triển của Trần Vân Thanh, không những không kém hơn Lăng Tĩnh Y cô nàng kia, còn mạnh hơn Lăng Tĩnh Y nhiều.


Một thiên tài như thế này đi đâu có thể kiếm được, nó xứng đáng cho Phát Chính Minh hắn phá lệ nhận y làm đệ tử.

"Đệ..! Đệ tử sao?"

Trần Vân Thanh hít sâu vào lồng ngực một hơi, khẽ lau nhẹ mồ hôi lạnh trên trán.

Má ơi, thì ra là vì chuyện này, hắn còn tưởng đâu...

"Ực..!"

Nuốt khan một ngụm nước miếng đi xuống, Vu Hình nhìn Trần Vân Thanh trước mắt này, ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

Phan Chính Minh người này tuy chỉ là một viên Thủ Hộ Yêu Kỹ Các Trưởng Lão, nhưng bên trong Mân Việt Học Viện những người hiểu chuyện đều biết, đây chỉ là công việc ông ta làm lúc rảnh rỗi mà thôi, thân phận chân chính là Đại Trưởng Lão của Mân Việt Học Viện, thực lực tại Mân Việt Học Viện bên trong chỉ kém có mỗi Nguyễn Viện Trưởng mà thôi.

Từng có lúc Phan Chính Minh được Nguyễn Viện Trưởng đề cử làm Phó Viện Trưởng, nhưng Phan Chính Minh không thích đua tranh cùng phiền toái bên trong Mân Việt Học Viện, nhiều lần từ chối ý tốt của Nguyễn Viện Trưởng.

Ngay cả cái chức Đại Trưởng Lão này, không phải Viện Trưởng năn nỉ Phan Chính Minh gãy lưỡi, ông ta cũng sẽ không có nhận lấy.

Nói ra để hiểu, Phan Chính Minh tại Mân Việt Học Viện có địa vị lớn đến như thế nào, hầu như bất kỳ một Học Viên nào bên trong cũng muốn được lọt vào mắt xanh của Phan Chính Minh, hy vọng có thể được Phan Chính Minh nhận làm đệ tử, trong đó có cả Vu Hình hắn đây nữa.

Đáng tiếc làm sao Phan Chính Minh mấy chục năm nay không có nhận người nào làm đệ tử cả, nghe nói ông ta chỉ hứng thú với lại cô gái đẹp nhất Mân Việt Học Viện Lăng Tĩnh Y kia, muốn nhận cô ta làm đệ tử, nhưng Lăng Tĩnh Y đã nhận Nguyễn Viện Trưởng làm thầy rồi còn đâu.

"Vân Thanh học trưởng..! Anh nhanh chóng đến bái sư đi..!"

Nhìn thần sắc vẫn còn ngơ ngác của Trần Vân Thanh, Vu Hình hận không thể đến tán cho y vài cái.



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.