"Vân Thanh học trưởng..! Anh nhanh chóng đến bái sư đi..!"
Nhìn thần sắc vẫn còn ngơ ngác của Trần Vân Thanh, Vu Hình hận không thể đến tán cho y vài cái.
Đây là một cơ hội quá tốt đối với lại Trần Vân Thanh, tại Mân Việt Học Viện nơi đây, có Phát Chính Nam làm chỗ dựa, sẽ không có bất kỳ người nào dám làm khó dễ Trần Vân Thanh cả.
Tài nguyên trong tay của Phát Chính Nam cũng liền đủ cho Trần Vân Thanh tu luyện đến già.
Nói thật như có thể mà nói, hắn hy vọng mình có thể hoán đổi vị trí cho Trần Vân Thanh a, có một người sư tôn như là Phát Chính Nam, hắn không còn cầu mong gì hơn nữa.
Tiếc là hắn không có phúc phận cũng như thiên phú cực mạnh như là của Trần Vân Thanh.
"Trưởng Lão..! Ý tốt của ngài Vân Thanh xin khắc ghi trong lòng, chỉ là Vân Thanh đã có sư phụ, không thể nhận người khác làm sư phụ của mình được nữa...!"
Trần Vân Thanh như là bừng tỉnh lại sau lời nhắc nhở của Vu Hình.
Quá đáng tiếc là câu trả lời của Trần Vân Thanh lại nằm ngoài dự liệu của Phát Chính Nam cùng Vu Hinh hai người.
Trần Vân Thanh bây giờ một bộ tiếc nuối đứt ruột đứt gan vì không thể nhận một người quá hoàn mỹ như Phát Chính Nam làm sư phụ.
Thêm lời nói chân thành tha thiết, người bên ngoài không hiểu chuyện nhìn vào sẽ cảm động hết sức vì lòng trung nghĩa của Trần Vân Thanh đối với vị sư phụ của mình.
Đồng thời cũng nhận ra được Trần Vân Thanh rất muốn nhận Phát Chính Nam làm thầy, tiếc là không thể được.
"Vân Thanh..! Như cậu đã có sư phụ của mình, ta cũng không có ép buộc, xem như chúng ta không có duyên đi..!"
Phát Chính Nam thở dài, đến vỗ nhẹ vai của Trần Vân Thanh, lời nói cũng đầy tiết nuối.
Phát Chính Nam hắn là một người rất trọng tình trọng nghĩa, hắn cũng rất là thích những người như mình thế này.
Một người có lòng hiếu thuận với sư phụ của mình như thế, nhân phẩm quá chi là tuyệt vời, thêm nữa thiên phú cũng quá cao, tiếc là Phan Chính Nam hắn không có cơ hội nhận người như thế này làm đệ tử, thật sự đáng tiếc, không biết đến khi nào hắn mới có thể gặp được người như vậy.
"Cảm ơn Trưởng Lão đã hiểu cho..!"
Trần Vân Thanh cảm động chút nữa là rơi cả nước mắt xuống dưới.
Đối với việc không thể nhận Phát Chính Nam làm sư phụ cũng là tiếc đứt ruột đứt gan, không có thua kém Phát Chính Nam là bao.
Xem diễn xuất của y có thể nói là xuất thần nhập hóa rồi.
'Lão già dịch.! Muốn làm thầy của ta, chờ đến kiếp sau đi..!' Trần Vân Thanh bên ngoài tha thiết cảm động, trong lòng là mắng thầm một tiếng.
Chỉ là một tên Yêu Tông tam trọng hậu kỳ mà thôi, cũng muốn làm sư phụ của Trần Vân Thanh hắn, thật không biết tên Phát Chính Nam này mắc bệnh ảo tưởng đến loại trình độ nào nữa.
Nên nhớ ngay cả Lạc Long Quân, người có thể nói là đứng tại đỉnh cao của thế giới này, muốn nhận Trần Vân Thanh hắn làm đệ tử, hắn còn không có đoái hoài gì đến nữa là, huống gì một tên Yêu Tông nho nhỏ.
Thêm nữa tạm thời mục tiêu của hắn là tại Cổ Loa Thành trên kia, là Thiên Nam Đại Lục, xa hơn là Yêu Thần Thế Giới, nơi này Mân Việt Quận chẳng qua chỉ là bước đệm nhỏ trong hành trình của hắn.
Phát Chính Nam này ngay cả khu vực nhỏ như Mân Việt Quận cũng chưa thể đi ra, làm gì có tư cách dạy dỗ hắn đây, ngược lại hắn dạy cho tên này còn không sai biệt lắm.
"Vân Thanh! Cậu có thể nói cho ta biết sư phụ của cậu là ai hay không?" Phát Chính Nam có chút hiếu kỳ.
Có thể dạy ra được một học trò xuất chúng như Trần Vân Thanh, nghĩ đến người này phải rất lợi hại mới đúng, có khi hắn quen biết cũng nên.
"Trưởng lão! Sư phụ của tôi từng nói qua không được tiết lộ thân phận của ngài ấy cho bất kỳ ai, đệ tử cũng không dám làm trái!"
Lại muốn điều tra sâu cạn của mình hay sao, Phát Chính Nam này nên bỏ cái ý nghĩ đó đi thì hay hơn.
"Nếu là vậy thì ta cũng không có ép buộc!"
Có chút tiếc nuối, nhưng mấy cao nhân kia làm việc cũng rất ngược đời, điều này cũng dễ hiểu.
"Đa tạ Trưởng Lão đã hiểu cho!"
Hết chuyện rồi, tránh ra cho ta đi vào bên trong chút nha, ta còn nhiều chuyện phải làm lắm, không có thời gian ở đây lãng phí với nhà ngươi đâu.
"Vân Thanh..! Tấm lệnh bài này cậu cầm đi..! Ở bên trong Mân Việt Học Viện sau này nếu gặp phiền phức có thể giúp ích được cho cậu ít nhiều..!"
Phát Chính Nam ngẫm nghĩ một chút, liền từ bên trong Nhẫn Trữ Vật của mình lấy ra khối lệnh bài nhỏ, đưa cho Trần Vân Thanh.
Đây xem như là Phát Chính Nam hắn muốn cùng Trần Vân Thanh kết một cái thiện duyên, là hắn khá vừa mắt với lại tên tiểu tử Trần Vân Thanh này, cũng xem như là đầu tư đi.
Hắn nhìn ra được Trần Vân Thanh này không phải là một người bình thường, không chết non mà nói thành tựu sau này có khi hắn phải ngước mắt lên nhìn.
Hiện tại Trần Vân Thanh không có gì cả, cũng đang tại hoàn cảnh yếu nhất, ra tay giúp đỡ người này, nói không chừng trong tương lai sẽ có hồi báo mà hắn khó tưởng tượng ra được.
'Đại Trưởng Lão lệnh bài..!' Vu Hình bên cạnh thân hình hơi run lên một cái, ánh mắt chằm chằm nhìn vào khối lệnh bài nhỏ mà Trần Vân Thanh đang nắm trong tay.
Nó đại diện cho thân phận của Phát Chính Nam, đại trưởng lão của Mân Việt Học Viện.
Có tấm lệnh bài này, bên trong Mân Việt Học Viện Trần Vân Thanh có thể đi ngang, không ai dám làm gì Trần Vân Thanh cả, ngay tại bên ngoài Mân Việt Quận Thành này, nhiều đại thế lực cũng sẽ phải cho Trần Vân Thanh đôi ba phần mặt mũi, không dám đắc tội.
Không chỉ như vậy đâu, bên trong tấm lệnh bài kia còn chứa một lượng lớn cống hiến điểm mà Phát Chính Nam tích góp được bao lâu nay.
Một vị Yêu Tông cường giả tích lũy cống hiến điểm, nó phải kinh khủng đến trình độ nào, đây không khác gì lả một bảo tàng di động cả.
Thứ quý giá như vậy mà Phát Chính Nam cũng có thể đưa cho Trần Vân Thanh, một người mới quen biết không bao lâu, cũng vừa từ chối nhận Phát Chính Nam làm thầy, Vu Hình hắn thật khó có thể hiểu được.
"Thủ Các Trưởng Lão..! Vân Thanh đa tạ sự giúp đỡ của ngài, sau này có cơ hội, nhất định tôi sẽ báo đáp ân tình này.!"
Trần Vân Thanh nhận lấy lệnh bài, không cần nói quá rõ ràng, chỉ nhìn phản ứng của Vu Hình bên kia hắn cũng liền biết lệnh bài này quý giá đến mức độ nào.
Trần Vân Thanh hắn tự sâu trong lòng là không muốn nhận nhân tình của Phát Chính Nam chút nào, ân tình cái này liên lụy đến nhiều thứ rất phức tạp, Trần Phụng Minh chính là một ví dụ điển hình nhất.
Nhưng nghĩ đến mình đã từ chối làm đệ tử của đối phương rồi, bây giờ ngay cả cơ hội kết giao mình cũng cự tuyệt đối phương nữa, thành ra làm người không thông hiểu lý lẽ, nhiều khi qua chuyện này còn dựng lên cho mình một cường địch mà hiện tại mình không có khả năng ứng phó.
Nói nữa nhận tấm lệnh bài này cũng không phải là không có chỗ tốt, tại Mân Việt Quận Thành nơi đây hắn thân cô thế cô, không người thân quen, cũng không thể có hậu trường gì cả, hiện tại có một tôn Yêu Tông cường giả làm chỗ dựa cũng không phải là xấu, có thể hù dọa được không ít bọn đạo chích.
Chuyện sau này, khi hắn có thành tựu, nghĩ cách trả lại nhân tình này cho đối phương là được rồi. Trần Vân Thanh hắn cũng không có tin, với khả năng của mình trong tương lai, còn khả năng thể giúp đỡ được cho một tên Yêu Tông sơ kỳ cường giả.
...
"Vân Thanh học trưởng, tầng thứ bảy này chỉ cất chứa Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ cùng Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Quyết, muốn cao hơn liền lên tầng tám, nơi đó có Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ các loại, anh có thể ra sức lựa chọn..!"
Vu Hình nhìn Trần Vân Thanh chăm chú vào một quyển Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ, tiến đến nhẹ nhàng nhắc nhở.
Trần Vân Thanh là Học Viên mới gia nhập, đúng là có quyền nhận được một quyển Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ cùng Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Quyết đến tu luyện, đây là phù hợp với lại cảnh giới hiện tại của Trần Vân Thanh.
Chuyện không có gì đáng nói nếu Trần Vân Thanh không được sự ưu ái đến từ Phát Chính Nam, ông ta là Thủ Các Trưởng Lão, lại là Nội Viện Đại Trưởng Lão, phá lệ một lần cho Trần Vân Thanh lên tầng thứ tám chọn Yêu Kỹ cao cấp hơn cũng không có sao.
"Không cần đâu, nơi đây Yêu Kỹ ta thấy phù hợp với mình rồi..!" Trần Vân Thanh nhẹ nhàng lắc đầu.
Hắn đúng là nhận được sự ưu ái của Phát Chính Nam, tuy nhiên vẫn không nên vì chuyện này lợi dụng nó đến quá đà sẽ hay hơn, không người khác sẽ có ý kiến, đối với lại danh tiếng của Phát Chính Nam cũng không hay cho lắm.
Thân phận của được Phát Chính Nam bảo hộ này, trừ trường hợp cấp bách ra, vẫn nên hạn chế sử dụng thì tốt hơn, với lại hắn thấy xung quanh đây Yêu Kỹ cũng liền phù hợp với mình rồi.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.