Đương nhiên hắn cũng hiểu hiện tại không thể lấy đi trong sạch của Dương Tư Tư, cô gái này còn chưa có đột phá Yêu Sư, lời nói này hắn vẫn còn nhớ đến.
Dương Tư Tư có lẽ cũng là tin tưởng Trần Vân Thanh hắn vô cùng, nên cũng mặc cho Trần Vân Thanh hắn làm bậy làm bạ.
Một người con gái tốt như thế kia, sao hắn có thể hại cô ấy được, vẫn như mọi khi là tốt nhất thôi.
"Ân..!".
'Không đúng..! Âm thanh này .!' Không phải của Dương Tư Tư đâu à nha.
Trần Vân Thanh hắn đối với âm thanh quá mẫn cảm, chỉ cần nghe qua sẽ không có quên đâu, Dương Tư Tư cùng hắn bên nhau lâu như vậy, hắn xem cô ta như nữ nhân của mình, âm thanh cùng lời nói của Dương Tư Tư một khi phát ra, hắn là nhận ra ngay tức khắc.
Người con gái bên dưới thân hắn đây, không phát ra lời nói thì cũng thôi, Trần Vân Thanh hắn nghĩ cô ta là Dương Tư Tư, đêm tối không thấy đường hắn cũng có thể nhắm mắt cho qua.
Nhưng một khi cô gái này đã lên tiếng, hắn là không thể không nhận ra được, cũng phải nói thêm, qua một lần tại Lệ Phú Hoa Viên bên kia, đêm hôm đó vì là nhận nhầm Dương Tư Tư thành Lại Tinh Tinh.
Thiếu chút nữa Trần Vân Thanh hắn liền đã phạm sai lầm, nên đối với chuyện này hắn dù dục hỏa tăng cao vẫn là có chút đề phòng.
Nếu không đã tại hoàn cảnh không còn mãnh vãi che thân thế này, vẫn là nên thịt cô nương nhà người ta trước rồi tính sau.
"Tĩnh Y..! Sao lại là em..?"
Thần niệm thả ra, dù trong bóng tối Trần Vân Thanh hắn vẫn thấy được đôi chút dung nhan.
Khi nhìn kỹ dung nhan người con gái mà mình đang ôm trong ngực này, Trần Vân Thanh sắc mặt quá mức khó xem, đôi tay đang đặt tại vị trí không đúng nơi đúng chỗ của hắn cũng liền dừng lại.
Những hành động quá đáng đang làm, dĩ nhiên là không thể nào tiếp tục được nữa rồi.
Sau khi nhận ra được bên dưới là Lăng Tĩnh Y, ngọn lửa trong lòng đang bừng cháy đến đâu cũng đã nguội lạnh hơn phân nửa rồi.
"Vân Thanh ca ca.! Là Tư Tư sư muội mời em đến đây..!"
Lăng Tĩnh Y gương mặt đỏ bừng, cảm thấy xấu hổ vô cùng, nhưng mà để ý kỹ, đôi tay của cô gái này vẫn luôn là ôm lấy cổ của Trần Vân Thanh, chưa hề có ý định buông ra.
Buông Trần Vân Thanh ra sao!
Đùa à..!
Lăng Tĩnh Y nàng chờ đợi thật lâu mới có được cơ hội này mà, làm gì có chuyện từ bỏ một cách dễ dàng như thế, dù trong hoàn cảnh hiểu lầm cũng không sao.
"Ra..! Ra là như thế..!"
Trần Vân Thanh hắn nhớ lại nửa tháng trước Dương Tư Tư có nói cho hắn biết, nàng ta được Nguyễn Viện Trưởng nhận làm đệ tử, mà Lăng Tĩnh Y cũng đã được Nguyễn Viện Trưởng kia nhận làm đệ tử cách đây gần bốn năm trước.
Theo sư môn bối phận, Lăng Tĩnh Y là sư tỷ của Dương Tư Tư, là sư tỷ ghé thăm sư muội cũng không phải là chuyện gì quá ngạc nhiên.
"Nhưng..! Nhưng sao em lại ở căn phòng này..?"
Đây vốn là căn phòng của Dương Tư Tư mà, như Dương Tư Tư mời Lăng Tĩnh Y đến làm khách, thì cũng nên sắp xếp cho Lăng Tĩnh Y tại một gian phòng khác mới được kia chứ, sao lại đi nhường lại phòng mình cho Lăng Tĩnh Y làm cái gì thế này.
"Hôm nay hai chị em chúng tôi có chút uống say..!"
Lăng Tĩnh Y rất là thành thật trả lời.
Bế quan đi ra, nàng nghe nói sư phụ hờ của mình vừa mới nhận thêm một người đệ tử, theo đó nàng đã lên chức sư tỷ, nàng cũng muốn biết vị sư muội này là thần thánh phương nào, nên ngay sau khi biết được cô ta đang ở nơi đây, nàng là không có kịp chờ đợi đi đến nơi này.
Mà chị em đồng môn mới gặp nhau, dĩ nhiên cũng không thể qua loa như vậy, nàng cũng làm một tiệc nhỏ, còn dùng rượu đến chúc mừng, có chút quá chén nên cả hai đều say rồi, mà khi đã say, ai còn biết chọn phòng mình làm gì kia chứ.
"Tĩnh Y..! Em là buông tay ra trước đi..!"
Trần Vân Thanh trong lòng rung động cực mạnh, vốn khi nhìn ra người bên dưới mình là Lăng Tĩnh Y, hắn liền là không có ý định làm gì Lăng Tĩnh Y, tuy nhiên hắn là có chút đánh giá cao bản thân mình định lực, cũng như quá xem thường mị lực của Lăng Tĩnh Y.
Thần niệm hắn thả ra không chỉ nhìn qua gương mặt của Lăng Tĩnh Y, mà toàn thân trên dưới của Lăng Tĩnh Y hiện tại, một khối ngọc thể hoàn mỹ không có điểm chết, so với lại Dương Tư Tư chỉ hơn chứ không có kém, hắn nơi nào có thể chịu đựng được.
Nhất là tác dụng phụ của Dung Thiên Quyết kéo đến, càng làm cho hắn thêm khó xử, nhìn lại toàn thân hắn đang nóng ran, đây là biểu hiện của sự sắp mất khống chế nơi biên giới a.
"Vân Thanh ca ca.! Không..! Không có sao..! Như anh muốn, hôm nay em sẽ là của anh..!"
Như là cô gái bình thường, rơi vào hoàn cảnh như thế này, liền sẽ xấu hổ không thôi, thật muốn rời xa nam nhân càng sớm càng tốt, trách mắng chém giết hoàn toàn có thể xảy ra.
Tuy nhiên Lăng Tĩnh Y lại làm ngược lại, còn muốn cùng Trần Vân Thanh đi quá cái giới hạn kia, gạo nấu thành cơm, đây là một điều không thể nào tưởng tượng ra được.
Nếu không phải là biết Lăng Tĩnh Y vẫn còn hoàn bích chi thân, nếu không phải biết Lăng Tĩnh Y là người con gái khá truyền thống, Trần Vân Thanh còn cho là Lăng Tĩnh Y là người nữ nhân xấu xa không biết xấu hổ đâu.
"Vân Thanh ca ca..! Anh yên tâm..! Tĩnh Y đã đột phá Yêu Sư...! Dù chúng ta có làm quá giới hạn..! Cũng..! Cũng không có vấn đề gì.!"
Cực kỳ xấu hổ, tuy nhiên muốn cho Trần Vân Thanh an tâm, cùng quyết tâm trao tấm thân cho Trần Vân Thanh, là muốn thực hiện điều mình mong muốn từ bốn năm trước, Lăng Tĩnh Y cũng liền nói ra những lời ám chỉ mà không mấy nữ nhân bình thường dám nói đi ra.
Cùng Dương Tư Tư nói chuyện, cô gái kia không có đề phòng gì nàng, trong lúc say không biết gì, cô ta đã nói cho nàng biết quá nhiều chuyện, kể cả Trần Vân Thanh làm sao háo sắc một chuyện, cũng là nói ra nhiều điều tâm sự bí mật.
Thế nên nàng mới biết, hóa ra trước giờ Trần Vân Thanh tuy rất háo sắc, nhưng vẫn chưa bước qua bước cuối cùng cùng với lại Dương Tư Tư, cũng chưa cùng cô gái nào khác đi ra bước kia.
Lăng Tĩnh Y nàng quyết tâm, mình không phải là nữ nhân duy nhất của Trần Vân Thanh, nhưng người đầu tiên cùng Trần Vân Thanh chân chính động phòng, phải là Lăng Tĩnh Y nàng.
"Xẹt..!".
"Tĩnh Y..! Em là nghĩ ngơi trước đi..!"
Quá gian nan, thật sự là không dễ dàng gì có thể rời khỏi ngọc thể của Lăng Tĩnh Y, thế nhưng nghĩ đến điều gì, Trần Vân Thanh cắn lấy đầu lưỡi của mình một cái, làm cho bản thân tạm thời thanh tĩnh lại, nhanh chóng rời khỏi giường đơn, dùng chăn mềm đắp lấy thân thể tuyệt mỹ của Lăng Tĩnh Y, khi từng lớp da thịt trắng như tuyết được che lại, Trần Vân Thanh mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Vân Thanh ca ca..! Anh là khinh khi em..?"
Trần Vân Thanh không tiến tới, Lăng Tĩnh Y trong lòng là hơi có chút thở ra, nhưng sau đó liền là vô tận thất vọng cùng cay đằng truyền đến.
Lăng Tĩnh Y nàng vốn là một cô gái truyền thống bậc nhất, hôm nay vì Trần Vân Thanh nàng là không biết xấu hổ làm chuyện ngay cả danh kỹ cũng ngượng ngùng làm.
Thế nhưng đổi lại là Trần Vân Thanh không thèm đếm xỉa đến, thái độ kia như là trách nàng không biết xấu hổ một dạng, nàng là đau thấu tận tâm can a.
Làm sao cuối cùng lại thành ra như thế này vậy không biết, nàng muốn nghe được giải thích rõ ràng từ phía Trần Vân Thanh, nếu không..
"Tĩnh Y..! Anh không hề có ý đó..! Được một cô gái hoàn mỹ như em yêu thích, đó là phúc đức mấy kiếp mà Trần Vân Thanh anh tích lũy được..!"
Trần Vân Thanh đang muốn rời khỏi gian phòng nơi đây, nghe thanh âm kia của Lăng Tĩnh Y, hắn là rùng mình một cái, nhanh chóng quay trở lại bên cạnh Lăng Tĩnh Y, thành tâm thành thật nói ra lời nói từ tận đáy lòng.
Khinh khi Lăng Tĩnh Y, đây đúng là chuyện đùa.
Lăng Tĩnh Y là người con gái xinh đẹp nhất từ trước đến nay hắn gặp, người lại quá tốt, không phải như vậy, nơi đây Mân Việt Học Viện cũng không có nhiều thanh niên thiên kiêu si mê Lăng Tĩnh Y đến như thế này.
Nhưng đến giờ, cô gái này chưa có từng cùng nam nhân nào vượt quá bằng hữu bình thường quan hệ, dù chỉ một chút xíu.
Một người con gái tài sắc vẹn toàn, tốt đến như thế này, nhìn trúng Trần Vân Thanh hắn, đó là phúc đức của hắn, làm sao hắn có ý khinh thường Lăng Tĩnh Y cho được.
Nói không ngoa, với tính cách cương liệt của Lăng Tĩnh Y, chỉ cần vừa rồi hắn gật đầu, hay rời khỏi nơi này ngay lập tức, cô gái này vì chứng minh sự trong sạch của mình, liền đưa kiếm tự kết liễu đời mình cũng nên, hắn quá hiểu những người con gái trinh liệt như thế này cách làm mà.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.