Từ ngày được Nghiêm Linh Nhi đưa tặng cho mấy trăm ngàn quyển Trận Pháp cơ sở, sau khi học xong, Trần Vân Thanh hắn cảm thấy mình học bất kỳ một loại Trận Pháp nào cũng rất là dễ hiểu.
Tiến bộ cực nhanh, đặt biệt thêm vào linh hồn lực lượng cường đại, kết hợp nguyên lý Trận Pháp có sẵn, hắn không cần phải có Trận Pháp đồ họa trong tay để học Trận Pháp như bao Trận Pháp Sư khác.
Chỉ cần dùng thần niệm đảo qua một loạt Trận Văn của bất kỳ một cái Trận Pháp nào, hắn đều có thể học được nó, còn làm ra được không mất bao nhiêu thời gian, trước đây tại Linh Tùng Sơn hắn chính là dùng phương pháp này để học được Khốn Lâm Trận, trở thành Tam Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư.
Đương nhiên nếu cấp bậc Trận Pháp quá cao, vượt qua lực lượng linh hồn của hắn nhận dạng cùng hiểu biết, như Ngũ Giai hay Lục Giai Trận Pháp một dạng, hắn nghĩ với khả năng của mình hiện tại còn chưa thể học được.
Nhưng Tam Giai Trận Pháp đến Tứ Giai Trận Pháp, Trần Vân Thanh nghĩ nó sẽ không thể nào làm khó được hắn trong thời điểm hiện tại.
Đây là cơ hội quá tốt để Trần Vân Thanh hắn trở thành Tam Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, còn là chiếm được Tam Giai Thượng Phẩm Tụ Linh Trận, tuyệt đối không thể nào bỏ lỡ cho được.
Nhắc đến Tam Gia hậu kỳ Trận Pháp Sư, Trần Vân Thanh có chút hưng phấn, nên nhớ rằng tại Mân Việt Quận Thành nơi đây, cấp bậc Trận Pháp Sư cao nhất cũng chỉ là Tam Giai hậu kỳ, còn là một vị duy nhất nữa.
Hiện tại người đó đang là Hội Trưởng của Trận Pháp Sư Công Hội tại Mân Việt Quận Thành, bên trong Mân Việt Quận Thành này không ai mà không kính trọng tên Hội Trưởng đó.
Nếu hắn trở thành Tam Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, khi đó thân phận của hắn liền sẽ không kém gì vị Hội Trưởng kia.
Quan trọng nhất một điểm là nếu hắn trở thành Tam Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, từ nay về sau hắn liền không cần phải kiên kỵ Yêu Sư hậu kỳ cường giả nữa, ngay cả Yêu Tông sơ kỳ, hắn vẫn có thể đối phó được.
Nhất là không sợ cô gái Yêu Tông cảnh kia tìm đến mình phiền toái nữa.
Nếu mà cô ta có gan dám tìm đến hắn, hắn làm ra một cái Trận Pháp giam cầm cô nàng lại, sau đó sẽ dạy cho cô ta biết cái gì gọi là hiền thê lương mẫu, tam tòng tứ đức, ngoan ngoãn làm thê tử của hắn đi thôi.
Nhớ đến thân hình ngọc ngà của vị cô nương kia, Trần Vân Thanh trong lòng không khỏi run rẩy một chút, càng ngày càng chờ mong ngày gặp lại cô gái đó a.
Trần Vân Thanh đang tự sướng trong lòng, lại không hề biết người con gái mình dạy dỗ không chỉ là Yêu Tông cường giả, còn là Yêu Tông tứ trọng hậu kỳ cảnh giới.
Nếu mà biết được, chắc hắn không có giám có ý nghĩ kỳ lạ kia, mà lo khăn gói chạy càng xa càng tốt khỏi Mân Việt Quận nơi đây tránh đi sự đuổi giết của người ta.
...
Trường Sa Sơn Mạch..! Yên Linh Sơn.
"Trãm Phong Kiếm Pháp...! Giết..!"
"Đại Thiên Sơn Ấn..! Diệt..!".
"Thuận Thiên Đao Trãm..! Hủy..!".
"Ong..! Rầm..! Rầm..! Phốc..!"
Kình lực giao phong, đại địa chấn động, Linh Lực kinh khủng phát ra tứ phía hủy diệt vạn vật xung quanh, nơi đây giao tranh là những Yêu Sư cường giả không hề sai, Yêu Sĩ sẽ không có loại lực lượng kinh khủng như vậy.
Trông thấy chiêu thức của mấy người đang giao thủ, có người tại Mân Việt Quận Thành ở đây chắc chắn sẽ nhận ra được đối phương là thuộc về những gia tộc đứng đầu trong Quận.
"Thường Quân huynh..! Đại Thiên Sơn Chưởng Ấn của anh xem ra đã tiến thêm một bậc, đạt đến đại thành cảnh giới, thật là đáng chúc mừng..!"
Cổ Cự Nghiệp thật lòng lên tiếng khen.
Đại Thiên Sơn Chưởng Pháp, xuất thủ uy năng như thái sơn áp đỉnh, kẻ địch khó có thể chống lại được.
Đây là tuyệt học trấn tộc của Mạnh gia, trước đây hai bên vẫn thường là địch, Cổ Cự Nghiệp hắn là đã không có ít lần nếm qua thiệt thòi trong tay của Mạnh Thường Quân bởi chính loại tuyệt học này.
Mới cách không được nữa năm, Đại Thiên Sơn Chưởng Ấn của Mạnh Thường Quân lại có tiến bộ, đạt đến đại thành cấp độ, xem ra sau này muốn đối phó với lại Mạnh Thường Quân, càng là gian nan đây.
Mạnh Thường Quân này không hổ danh là đệ nhất thiên tài của Mạnh gia trong vòng trăm năm qua mà.
"Cự Nghiệp huynh! Anh cũng đâu có kém..! Trãm Phong Kiếm Pháp của anh đã đã sử dụng đến lô hỏa thuần thanh, ta thấy cũng là đã đạt đến cảnh giới đại thành đi.!"
Mạnh Thường Quân không hề hưng phấn dưới lời khen tràn đầy giả tạo của Cổ Cự Nghiệp.
Nơi này Mân Việt Quận Thành ai lại không biết, Trãm Phong Kiếm Pháp của Cổ gia bá tuyệt vô song, dẫn đầu trong các bộ Yêu Kỹ kiếm pháp của Mân Việt Quận, thậm chí là cả Lạc Việt Vương Quốc.
Cổ Cự Nghiệp mới tu luyện phần Tam Giai Trung Phẩm mà thôi, uy lực cũng đã lớn đến như thế, chờ tên này đột phá cảnh giới cao hơn, ở Mân Việt Học Viện chỉ sợ không ai có thể là đối thủ của Cổ Cự Nghiệp, bao quát cái tên tiểu nhân Lăng Thành Phong bên trong kia.
Nhìn ra được nếu mà không phải vì tu vi có phần yếu hơn Lăng Thành Phong, với cảnh giới đại thành Trãm Phong Kiếm Pháp hiện tại, Cổ Cự Nghiệp hoàn toàn có thể đạp Lăng Thành Phong tại dưới chân rồi.
Mạnh Thường Quân hắn sẽ không có bao giờ đi xem thường một đối thủ như Cổ Cự Nghiệp này đâu.
"Không cần phải tâng bốc lẫn nhau..! Hai người các ngươi đến xử lý tên Ngô Mãnh Đạt bên kia đi..!"
Lê Sĩ Nguyên có chút không thích, ân oán của mấy gia tộc bên trong Mân Việt Quận Thành nơi đây, từ từ để bọn chúng tự giải quyết lẫn nhau.
Hắn không hề quên lần này rời đi Mân Việt Học Viện ra bên ngoài của đám người bọn họ, bằng mọi giá phải đem Ngô Mãnh Đạt giết chết, cho Lăng Tĩnh Y người đẹp kia một cái bàn giao, sau bọn họ tự dựa vào bản thân của mình tài hoa, đi chinh phục trái tim của Lăng Tĩnh Y sau.
Hiện tại có rất nhiều chuyện cần phải làm, không nhất thiết ở lại đây tổn hao thời gian, nếu mà để cho cao thủ của Ngô Gia chạy đến, muốn đem Ngô Mãnh Đạt xử lý đi là có một chút khó khăn.
"Sĩ Nguyên học trưởng nói đúng..!"
Cả Mạnh Tinh Tinh cùng Cổ Cự Nghiệp quay lại, ôm quyền khách khí với lại Lê Sĩ Nguyên lên tiếng.
Một tên Yêu Sư tam trọng như Lê Sĩ Nguyên, thực tế không được hai người bọn hon đặt tại trong mắt.
Tuy nhiên thân phận của Lê Sĩ Nguyên lại cao dọa người, Cổ Loa Thành Lê gia dòng chính đệ tử, đến Mân Việt Quận nơi đây chủ yếu để thí luyện đôi chút. Không bao lâu nữa sẽ quay lại Cổ Loa Thành.
Không bàn đến gia cảnh sau lưng của Lê Sĩ Nguyên, chỉ nói đến thân phận Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư của y, bọn họ cũng không giám đắc tội.
Trận Pháp Sư đám người này chính là khó đối phó nhất tại trên thế gian này, thà đắc tội với lại hoàng đế, cũng đừng có nên đắc tội với lại Trận Pháp Sư chính là như thế.
"Ngô Mãnh Đạt..! Mày dùng thủ đoạn bỉ ổi làm hại Tĩnh Y học muội, hôm nay là ngày mày phải trả giá cho những gì mày đã gây ra..!"
Mạnh Thường Quân đi đến, một bộ âm trầm cùng ánh mắt chứa đầy sát ý lên tiếng.
Không sai, bọn họ tập trung lại nơi đây vây đánh Ngô Mãnh Đạt, chính là vì muốn lấy lại công đạo cho Lăng Tĩnh Y, đem cái tên tiểu nhân bỉ ổi dùng Xuân Thu Phấn chút nữa làm hại Lăng Tĩnh Y này phanh thây trăm ngàn mãnh, lấy lòng của người đẹp.
Chủ ý ban đầu của đám người mình là mạnh ai nấy làm, cũng có giao dịch ngầm bên trong, người nào có thể đem Ngô Mãnh Đạt giết đi, liền có thể được quyền theo đuổi Lăng Tĩnh Y trong một thời gian nhất định, những người khác không được xen vào.
Mạnh Thường Quân hắn thật khó khăn lắm mới có thể biết được tin tức Ngô Mãnh Đạt đi vào Trường Sa Sơn Mạch thí luyện, muốn nhanh chân chạy đến đem tên này diệt sát trước.
Chẳng có ai ngờ mấy cái đối thủ cạnh tranh hàng đầu của hắn là Cổ Cự Nghiệp cùng Lê Sĩ Nguyên tin tức cũng không hề chậm, chạy đến nơi này còn sớm hơn hắn một chút, không thể làm gì khác hơn là trước đem Ngô Mãnh Đạt giết đi trước, sau đó cả ba liền là cạnh tranh lại thêm một vòng mới vậy.
"Ha ha ha..!"
"Ha ha ha..! Ha ha ha..!"
"Ngô Mãnh Đạt..! Mày cười cái gì..?"
Cổ Cự Nghiệp nhíu mày một cái, hết sức là không thích tràn cười lớn vừa rồi của Ngô Mãnh Đạt, bên trong nụ cười kia cứ như là đang cười nhạo bọn họ là một đám người ngốc nghếch một dạng.
Một tên bại trận sắp sửa phải chết đến nơi, có cái tu cách gì dám cười nhạo bọn họ kia chứ.
Trước đây Ngô gia còn toàn thịnh thời kỳ, Ngô Mãnh Đạt cười nhạo bọn họ còn xem được, khi đó đám người mình đồng cấp độ, hạch hòe nhau cũng chẳng có gì to tác.
Tuy nhiên hiện tại Ngô gia đã bị hai gia tộc bọn họ liên kết lại đánh cho tàn phế, kéo dài hơi tàn, Ngô Mãnh Đạt này sắp sửa làm diệt tộc chi tử rồi, có cái gì đáng để lên mặt đâu.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại