Yêu Võ Thần

Chương 107: Toàn Thành Phong Bế



Chương 107: Toàn Thành Phong Bế

Từ nhà hoang đi ra, Trần Huyền Cơ trực tiếp trở về Trấn Yêu Ti.

Mà hắc y nhân số phận tự nhiên đã bị hắn cho đi chầu diêm vương, t·hi t·hể đều bị Hỏa Diễm Phù cho đốt thành tro.

Bởi vì thời điểm này tuần vệ binh cùng bang phái thành viên đang tra xét nghiêm ngặt, Trần Huyền Cơ không dám đi thẳng, lại phải tốn công đi một vòng dài mới trở về.

Về đến Trấn Yêu Ti thời điểm đã là nửa đêm, vừa đúng thời gian toàn thành lệnh cấm.

Vào phòng, việc đầu tiên Trần Huyền Cơ làm chính là tắm rửa cùng thay đồ, rửa đi trên thân bụi bẩn.

Làm xong Trần Huyền Cơ lại theo thói quen bắt đầu khoanh chân tu luyện, hắn hiện tại cảnh giới đã là Luyện Huyết Cảnh tam đoạn, muốn đột phá Ngưng Nguyên Cảnh cần mượn nhờ huyết hỏa luyện hóa hoàn toàn trái tim tinh hạch.

Quá trình này cần mài nước công phu, không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành.

Trước khi tu luyện, Trần Huyền Cơ lấy ra một bình Xung Thiên Đan, bên trong có không ít không nhiều ba viên đan dược.

Đem trong đó một viên lấy ra, nhìn qua bề ngoài Xung Thiên Đan cùng Yêu Huyết Đan gần như tương tự, khác biệt duy nhất chính là bên trên có mấy đường hoa văn hình thù kỳ quái màu đen.

Nhìn ngắm một hồi, Trần Huyền Cơ sau đó không chút do dự đem đan dược nuốt xuống.

Theo đan dược vừa vào bụng, một cỗ nóng bỏng cảm giác chớp mắt lan tràn toàn thân, dần dần cỗ nóng bỏng này càng lúc càng lớn tựa như muốn thiêu đốt thân thể.

Đến đây Trần Huyền Cơ không dám chậm trễ vận chuyển Huyết Thiên Công, đem toàn bộ dược lực tuần hoàn đến trái tim.

Ở đó đỏ tươi huyết hỏa vẫn đang không ngừng bao bọc thiêu đốt, luyện hóa tinh hach.

Xong đợi cho ổn định huyết hỏa cùng Xung Thiên Đan dược lực tiếp xúc, nó bất ngờ sôi trào, bùng lên mãnh liệt tựa như bỏ muối vào lửa, so với lúc đầu mạnh gấp đôi có thừa.

Mà dung hợp ở trong trái tim tinh hạch bị mãnh liệt huyết hỏa thiêu đốt luyện hóa, lập tức vang lên từng tiếng “ tí tách “.

Tuy nhiên âm thanh này chỉ có một mình Trần Huyền Cơ nghe được, bên ngoài vẫn như cũ yên ắng.

Cũng theo tinh hạch không ngừng bị thiêu đốt, Trần Huyền Cơ đột nhiên cảm giác được rõ ràng một cỗ năng lượng tinh thuần lấy trái tim làm trung tâm đang phát tán đi toàn thân, để thân thể cực kỳ thoải mái.

Không những vậy, cỗ năng lượng này còn như có linh tính, sau khi lan tràn đi khắp toàn thân cuối cùng lại tụ lại về dưới rốn ba thốn, cũng chính là đan điền.



Thời gian chậm rãi trôi đi, thoáng chốc bên ngoài trời đã sáng.

Trong phòng, Trần Huyền Cơ đã sớm thu công, Xung Thiên Đan dược lực đã hoàn toàn thiêu đốt hết.

Mặc dù trải qua một đêm tu luyện không ngủ, xong nhìn qua Trần Huyền Cơ lúc này lại không có chút nào mệt mỏi, trái lại còn tinh thần mười phần.

Ngồi tại trên giường chưa vội đứng dậy, Trần Huyền Cơ đang thử cảm nhận ở trong đan điền cỗ kia năng lượng. Đáng tiếc, cỗ kia năng lượng quá mỏng manh, gần như mơ mơ hồ hồ không rõ.

Bất đắc dĩ, Trần Huyền Cơ chỉ có thể mở mắt đứng dậy, sau đó theo thường lệ bắt đầu luyện đao.

Bởi vì hôm nay không có Chiến Yêu Đường nhiệm vụ trong người, Trần Huyền Cơ cũng tương đối nhàn nhã, sau khi luyện đao xong lại tiếp tục luyện tập vẽ phù.

Trần Huyền Cơ hiện tại trình độ vẽ phù tương đối khá, các loại nhất giai phù lục cơ hồ đều có thể vẽ, hơn nữa tỷ lệ còn cao tới sáu, bảy thành.

Dù là vậy hắn cũng không vội bắt tay vào vẽ nhị giai phù lục, ngược lại vẫn tiếp tục luyện tập vẽ nhất giai mà thôi, hắn mục tiêu chính là đem toàn bộ nhất giai phù lục tỉ lệ thành công đẩy lên tám thành.

Đến lúc đó vẽ nhị giai phù lục sẽ có trợ giúp rất lớn, có thể nói là làm ít công to.

Cầm lên phù bút, Trần Huyền Cơ đem thể nội huyết khí đầu nhập vào, tiếp đến bàn tay tại trên phù giấy uyển chuyển vẽ.

Loại phù lục đầu tiên Trần Huyền Cơ lựa chọn vẽ chính là Hỏa Diễm Phù, có lẽ do đã quá quen tay, hắn tốc độ rất nhanh, chỉ mất mấy phút đã hoàn thành, một tấm hàng thật giá thật nhất giai phù lục cứ như vậy dễ dàng thành công.

Xong Trần Huyền Cơ không có ngừng lại, lập tức lấy một tờ phù giấy khác tiếp tục vẽ, lần này hắn lựa chọn vẽ chính là Thần Hành Phù.

So với thời điểm vẽ Hỏa Diễm Phù, lần này tốc độ chậm hơn không ít, gần mười phút mới miễn cưỡng xong.

Dường như chưa hài lòng, Trần Huyền Cơ lại một lần nữa vẽ Thần Hành Phù, cứ như vậy không ngừng lập đi lập lại, phải đợi cho đến khi vẽ Thần Hành Phù tốc độ cùng Hỏa Diễm Phù không chênh lệch bao nhiêu mới ngừng lại, chuyển sang loại phù lục khác.

Đối với những loại nhất giai phù lục khác, Trần Huyền Cơ cũng làm tương tự.

Hiểu được đạo lý dục tốc bất đạt, hắn vô cùng nhẫn nại, không hề vội vã, chỉ cần chậm mà chắc là được.

Chẳng mấy chốc, một ngày đã lại trôi qua.

Đến đêm Trần Huyền Cơ không có ra ngoài, mà ở trong phòng tiếp tục phục dụng Xung Thiên Đan tu luyện.



Có đan dược trợ giúp, luyện hóa tinh hạch tốc độ theo đó tăng nhanh không ít.

Tuy nhiên hai bình Xung Thiên Đan cũng chỉ duy trì Trần Huyền Cơ tu luyện một tuần, bấy nhiêu thời gian còn chưa đủ cho hắn đột phá Ngưng Nguyên Cảnh.

Thế nhưng xấu hổ trong túi rỗng tuyết, trước mắt cũng đành như vậy.

Cứ như thế ban ngày vẽ phù, ban đêm tu luyện tới một tuần sau.

Sáng sớm, Trần Huyền Cơ mặc mộ bộ màu đen thường phục, bên hông treo hắc thiết đao rời đi Trấn Yêu Ti.

Thời điểm này Bích Thủy Thành đã chính thức đưa ra lệnh phong bế, bốn phương cổng thành cơ hồ đóng kín, không để cho bất cứ người nào ra vào. Cũng vì vậy trong thành không khí náo động hơn rất nhiều, người qua lại so với bình thường càng thêm tấp nập.

Đối với chuyện này Trần Huyền Cơ đã sớm đoán trước, cho nên cũng không có quá nhiều cảm xúc.

Xong ở trên đường đi, bất chợt hắn lại nghe được một cái tin tức khác cực kỳ thú vị, đó là ba ngày sau chính là ngày ước chiến của Lý gia thiên tài Lý Huỳnh Lăng cùng Ưng Phong Bang thiếu chủ Phùng Khoan.

Tin tức tức này nói thực sự ra cũng không phải mới, Trần Huyền Cơ đã nghe qua rất lâu, tuy nhiên bởi vì không để tâm cho nên không rõ thời gian cụ thể.

Hiện tại nghe được trên đường yêu võ giả bàn luận, hắn mới sực nhớ tới.

Trần Huyền Cơ đến Bích Thủy Thành cũng có một khoảng thời gian, tuy nhiên đối với bát tử cũng chỉ nghe nói, chưa từng gặp qua.

Mà hắn đối với bát tử cũng cực kỳ tò mò, không biết chân chính thiên tài phong thái sẽ như thế nào.

Lại nói đến, trong bát tử cũng có một vị thuộc Trấn Yêu Ti, tên gọi Trần Triều Văn.

Có lẽ Trần Huyền Cơ gia nhập Trấn Yêu Ti thời gian quá ngắn, cũng không có cơ hội diện kiến qua đối phương. Chỉ biết Trần Triều Văn xuất thân giống như hắn, không phải từ Bích Thủy Thành mà là bên ngoài thành một chỗ hoang sơn thôn xóm, bởi vì thiên phú xuất chúng cho nên đối phương được Trấn Yêu Ti bộ chủ đích thân mang về nuôi dưỡng.

-” Bích Thủy Thành đứng đầu thế hệ trẻ thiên tài bát tử, thú vị, ta hẳn cũng nên đi chiêm ngưỡng một chút, chắc chắn sẽ rất đặc sắc. “ Trần Huyền Cơ thầm nghĩ.

Xuyên qua đông đúc đường phố, Trần Huyền Cơ một mạch đi tới thành nam Tứ Phương Lâu.

Vừa bước vào bên trong, vị kia quen thuộc nữ thị đã chạy ra tiếp đón.

Biết Trần Huyền Cơ là khách quý của Đỗ Minh, nàng không dám lãnh đạm, lập tức đưa lên lầu hai phòng số bốn tiếp đón cẩn thận.



Sau khi đem trà bánh để xuống, nữ thị không dám làm phiền xin phép cáo lui.

Một mình ngồi trong gian phòng, Trần Huyền Cơ ánh mắt lúc này lại không tự chủ ngắm nhìn trên tường bức tranh vẽ Bạo Liệt Ma Viên, không biết tại sao mỗi lần nhìn bức tranh này, hắn lại có cảm xúc đặc biệt khác lạ.

-” Chắc hẳn là do ta dung hợp tinh hạch chính là Bạo Liệt Ma Viên đi. “

Không để Trần Huyền Cơ chờ lâu, thân hình mập mạp Đỗ Minh rất nhanh đã mở cửa bước vào.

Vừa nhìn thấy hắn, Đỗ Minh liền mỉm cười nói: -” Đã để Trần phù sư chờ lâu, mong rằng thứ lỗi. “

Trần Huyền Cơ cũng cười một tiếng khách sáo đáp lại: -” Nào có, ta cũng mới tới mà thôi. “

Ngồi xuống đối diện Trần Huyền Cơ, Đỗ Minh chậm rãi rót lấy hai chén trà, sau đó nhấp một ngụm rồi tiếp tục mở miệng nói: -” Không biết Trần phù sư hôm nay tới bản lâu muốn làm việc gì? “

Mặc dù đã sớm đoán được bảy, tám phần Trần Huyền Cơ mục đích, nhưng Đỗ Minh vẫn cố tình mở miệng thăm dò.

Ai mà biết được vị này trẻ tuổi phù sư thiên tài có phải hay không đã suy nghĩ kỹ, tới đầu nhập.

Xong để Đỗ Minh thất vọng, Trần Huyền Cơ hiện tại hoàn toàn không có ý nghĩ này, hôm nay hắn đến chẳng qua là vẫn như cũ muốn bán phù lục cùng mua các loại phù mực, phù giấy mà thôi.

Tiếp nhận Trần Huyền Cơ đưa tới phù lục, Đỗ Minh theo như thường lệ lật nhìn.

Chỉ một lát, Đỗ Minh trên mặt đã mang theo kinh ngạc, bởi vì hắn phát giác được Trần Huyền Cơ đưa tới phù lục lần này khác với mọi lần, không chỉ chủng loại phong phú hơn, chất lượng cũng tốt hơn rất nhiều, gần như đều là trung phẩm.

-” Trần phù sư, đây toàn bộ là ngươi vẽ? “ Đỗ Minh mở miệng hỏi.

Nghe vậy Trần Huyền Cơ khẽ gật đầu, không chút che dấu.

Dù sao đôi lúc cũng nên biểu hiện ra một chút giá trị, như vậy mới có thể giành tới lợi ích tốt nhất.

Mà đối diện Đỗ Minh nghe được Trần Huyền Cơ khẳng định, ánh mắt nhất thời sáng lên cười nói: -” Trần phù sư không hổ là phù đạo thiên tài, chưa tới một năm vậy mà đã bước vào nhất giai trung phẩm phù sư, quả thật để lão phu lau mắt mà nhìn. “

-” Hahaha! Đỗ quản sự quá lời, ta chẳng qua là may mắn mà thôi. “ Trần Huyền Cơ khiêm tốn nói.

Tiếp đến cả hai lại thương lượng giá cả cùng mua bán một hồi, Trần Huyền Cơ liền chắp tay cáo từ.

Tuy nhiên trước khi hắn rời đi, Đỗ Minh liền mở miệng nhắc nhở: -” Hiện tại bên ngoài loạn lạc, Trần phù sư nhớ cẩn thận, hy vọng lần sau vẫn có thể gặp lại. “

Trần Huyền Cơ nghe vậy đầu tiên có chút kinh ngạc, sau đó cười một tiếng như hiểu ra nói: -” Đa tạ Đỗ quản sự ý tốt, ta nhất sẽ cẩn thận. “

Nói xong, Trần Huyền Cơ không chút nán lại thêm mà rời đi Tứ Phương Lâu.