Yêu Võ Thần

Chương 108: Bát Tử



Chương 108: Bát Tử

Sau khi từ Tứ Phương Lâu trở về, Trần Huyền Cơ cũng không có đi đâu mà ở trong phòng tu luyện cùng vẽ phù.

Tu luyện không tuế nguyệt, ba ngày chớp mắt đã qua.

Nhớ tới hôm nay chính là ngày Lý Huỳnh Lăng cùng bát tử Phùng Khoan ước chiến, Trần Huyền Cơ sáng sớm đã ra ngoài.

Vừa từ trong phòng bước ra, một cơn gió lạnh lập tức ập đến.

Ngẩng đầu nhìn xem bầu trời, chỉ thấy thường ngày tia nắng đã biến mất, thay vào đó là âm u mây mù, bất tri bất giác thời tiết đã bắt đầu chuyển đông.

Mà Lý Huỳnh Lăng cùng Phùng khoan ước chiến địa điểm chính tại thành Bắc.

Nơi này có xây dựng một tòa lôi đài chuyên cho yêu võ giải giải quyết xung đột, cả hai tự nhiên cũng là ở nơi này quyết chiến.

Vừa tới thành bắc, Trần Huyền Cơ liền thấy được nơi này so với ngày thường nhộn nhịp rất nhiều.

Xong hơi chú ý một chút sẽ phát hiện, lúc này đang có vô số yêu võ giả đổ xô đi về một phương hướng, phương hướng này tự nhiên chính là lôi đài vị trí.

Bát tử danh tiếng tại Bích Thủy Thành vô cùng thịnh, chỉ cần là yêu võ giả đều có nghe qua.

Đối với bọn hắn thiên phú cùng thực lực, rất nhiều người chưa được chiêm ngưỡng, hôm nay chính là ngày tranh đoạt bát tử vị trí, cơ hội này cực khó có được, tự nhiên để rất nhiều người hứng thú mà đến muốn mở mang tầm mắt.

Hòa vào dòng người, Trần Huyền Cơ cũng nhanh chóng đi tới lôi đài.

Đến nơi chỉ thấy một mảnh chật kín toàn người là người bao quanh lôi đài, ngay cả xung quanh đây tửu lâu cùng các loại nhà cao tầng cũng giống như vậy.

Lấy Trần Huyền Cơ lực lượng, cố gắng chen đi vào rất dễ dàng, không qua bao lâu đã tới được vị trí quan sát hợp lý.

Đứng ở chỗ này, hắn có thể quan sát lôi đài rõ ràng.

Nhìn qua lôi đài kích thước không tính quá lớn, chỉ cỡ hai cái sân bóng rổ hợp lại, tuy nhiên vật liệu dùng để xây dựng nghe nó là một loại đá đặc biệt, có thể chịu được Đan Thai Cảnh lực lượng.

Không những vậy, xung quanh lôi đài còn được bố trí trận pháp, để tránh chiến đấu dư ba ảnh hưởng đến người bên ngoài.

Mà thời điểm này trên lôi đài cũng chưa có người, hiển nhiên Lý Huỳnh Lăng cùng Phùng Khoan cả hai vẫn chưa đến, tới đây quan chiến đám người chỉ có thể chờ đợi.

Dù là như vậy, tới đây yêu võ giả cũng không chán nản, trái lại còn sôi nổi thảo luận.



-” Các ngươi nói lần này Lý công tử cùng Phùng công tử chiến đấu, ai sẽ chiến thắng? “

-” Hahaha! Chuyện này còn phải nói, tự nhiên là Phùng công tử, Lý công tử thiên phú mặc dù không kém nhưng tu luyện sau, hiện tại nhiều lắm chỉ mới khai mở hai, ba huyệt đạo, làm sao có thể bằng tứ huyệt Phùng Công tử. “

-” Chưa chắc, ngươi đừng quên Lý Công tử yêu kỹ, cảnh giới chỉ cao hơn một chút thì tính là gì… “

. . .

Thời gian chậm trôi, rất nhanh đã tới giữa trưa.

Lúc này toàn trường người so với ban đầu càng thêm đông đúc, thậm chí còn vẫn có người đổ về không dứt.

Để giải quyết trật tự, thành chủ còn phái không ít tuần vệ binh đến giá·m s·át.

-” Lý công tử tới. “

Không biết qua bao lâu, đột nhiên vào lúc này có tiếng người hô lên.

Theo phương hướng người kia nhìn lại, chỉ thấy chỗ đó đám người đang rất nhanh lui sang hai bên, nhường ra một con đường dẫn tới lôi đài cho một người áo lam thanh niên.

Thanh niên nhìn qua tuổi tầm hai hai, tóc dài buộc sau đầu, gương mặt anh tuấn, đặc biệt trên thân còn toát ra một cỗ băng lãnh khí tức để người không dám lại gần, mà người này không phải ai khác chính là Lý gia thiên tài Lý Huỳnh Lăng.

Đứng trước vạn người chú mục, Lý Huỳnh Lăng cước bộ vẫn như cũ nhàn nhã, gương mặt lạnh nhạt, từng bước từng bước đi lên lôi đài.

-” Chậc chậc! Đây chính là Lý công tử, quả nhiên là phong thái bức người. “

-” Nhìn Lý công tử thái độ này xem ra là cực kỳ tự tin thực lực, lần này ước chiến Phùng công tử sợ rằng rất có nắm chắc. “

-” Đương nhiên, Lý công tử thế nhưng chính là Lý gia thiên tài, mặc dù tu luyện sau Phùng công tử nhưng ta tin chắc lấy ngài ấy thiên phú tự nhiên có thể dễ dàng đoạt lấy bát tử vị trí. “

Giờ phút này, xung quanh đám người không dứt to to nhỏ nhỏ nghị luận.

Mà làm tâm điểm Lý Huỳnh Lăng lúc này đã đi lên lôi đài, hai mắt nhắm lại dưỡng thần chờ đợi.

Xong không để tất cả chờ đợi lâu, Lý Huỳnh Lăng đối diện rất nhanh truyền đến tiếng huyên náo, tiếp đến chỉ thấy một bóng người cõng theo trường thương từ trên một tòa trà lâu tầng ba gần đó đi ra. Sau đó người này vậy mà trực tiếp đạp mạnh, cả người tựa như mũi tên bay băng qua toàn trường đỉnh đầu, cuối cùng chuẩn xác rơi xuống lôi đài.

-” Lý huynh đệ, đã lâu không gặp. “ Vừa rơi xuống, người này đưa mắt nhìn Lý Huỳnh Lăng cười nói.



Nghe vậy Lý Huỳnh Lăng mở mắt nhìn lại, chỉ thấy đối diện đứng một vị mặc áo đỏ nam tử, tóc ngắn, làn da hơi ngăm đen, xong người này không phải ai khác chính là bát tử một trong Phùng Khoan.

Khác với Lý Huỳnh Lăng băng lãnh khí chất, vị này Phùng Khoan khí chất lại đem lại cho người ta cảm giác ấm áp, dễ gần.

-” Lâu không gặp. “ Lý Huỳnh Lăng mở miệng lạnh nhạt đáp.

Nói xong, Lý Huỳnh Lăng đưa mắt nhìn về phía nhà kia trà lâu.

Nhìn qua tòa này trà lâu cùng những trà lâu xung quanh gần như trái ngược, không đông đúc, không náo động, rất đỗi yên bình.

Mà tại tầng ba trà lâu, lúc này có bảy người đang ngồi, phân biệt là sáu nam một nữ, toàn bộ phát tán khí tức cùng Phùng Khoan không kém bao nhiêu. Nếu như lúc này có yêu võ giả nào tại đậy, tự nhiên sẽ nhận ra những người này thân phận, đều là một trong bát tử.

Tất cả bảy người lúc này cũng đang nhìn về phía lôi đài, mong chờ sắp tới trận chiến.

-” Hahaha! Đối với ngày hôm nay, Phùng Khoan ta mong chờ đã lâu, lát nữa rất mong sẽ được cùng Lý huynh luận bàn một trận thoải mái? “ Phùng Khoan cười sảng khoái nói.

Xong những lời này của Phùng Khoan là thật, không có chút nào nói láo.

Mặc dù thân là bát tử, xong Phùng Khoan tính cách xưa giờ không kiêu ngạo, ngược lại cực kỳ hào sảng được lòng người.

Đối với Lý Huỳnh Lăng thách đấu mình, Phùng Khoan không những không chút nào để trong lòng, thậm chí còn mong chờ, có thể cùng một đối thủ mạnh chiến đấu chính là sở thích của hắn.

-” Được. “ Lý Huỳnh Lăng khẽ gật đầu, giọng nói vẫn như cũ lạnh nhạt.

Nói xong, Lý Huỳnh Lăng không nhanh không chậm từ trong ngực lấy ra một viên trung phẩm tinh nguyên.

Cầm tinh nguyên trong tay, Lý Huỳnh Lăng đột nhiên giờ về một hướng khẽ búng, nhất thời tinh nguyên lao nhanh mà đi, cuối cùng tinh chuẩn rời vào góc lôi đài trận bàn.

Ông!

Theo tinh nguyên gia nhập, không gian ánh sáng chớp lóe, tiếp đến một cái lồng ánh sáng màu trắng chớp mắt bao phủ toàn bộ lôi đài.

Để thủ hộ lôi đài an toàn, trận pháp được dùng ở đây chính là một bộ cao tới nhị giai thượng phẩm Quy Khí Trận, một khi toàn lực kích hoạt, cho dù là Đan Thai Cảnh muốn phá cũng không dễ dàng.

Xong không để người phía dưới chờ đợi lâu, đợi trận pháp hoành thành khởi động, Phùng Khoan hai người liền trực tiếp giao thủ.

-” Mời! “



Theo tiếng nói vừa dứt, Lý Huỳnh Lăng lúc này là người chủ động công kích trước.

Rút ra bên hông bội kiếm, Lý Huỳnh Lăng bàn chân đạp mạnh lấy đà, thân thể ngay lập tức tựa như mũi tên rời cung bắn nhanh mà đi.

Đối diện Phùng Khoan cũng không chậm trễ, đồng dạng cầm xuống trên lưng trường thương lao tới.

Thân là Ngưng Nguyên Cảnh, cả hai tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã song song tiếp cận.

Oành!

Rất nhanh tiếng v·a c·hạm vang lên, trường kiếm cùng trường thương sau khi đụng vào liền lập tức bắn ngược trở ra, ở lần đầu tiên giao thủ này vậy mà không nhìn ra chênh lệch.

Tuy nhiên không có ngừng lại, chỉ thấy Lý Huỳnh Lăng đã lại nhanh chóng tiếp cận, trường kiếm lúc này lại một lần nữa vạch phá không khí quét ngang mà ra, mục tiêu chính là Phùng Khoan phần hông.

Thấy vậy, Phùng Khoan nhanh chóng nâng thương ngắn đón, nhưng khi thân thương vừa cùng lưỡi kiếm v·a c·hạm, đột nhiên một cỗ hàn khí lấy Lý Huỳnh Lăng mũi kiếm làm trung tâm bộc phát, sau đó nhanh chóng lan tỏa, đem trường thương cùng Phùng Khoan thân thể đều muốn đóng băng.

Như đã sớm quá đoán trước, Phùng Khoan giờ phút này một chút cũng không loạn, trực tiếp mở ra hộ thể yêu cương ngăn cản, tiếp đến cánh tay bộc phát khiếu huyệt lực lượng phá tan bao phủ cơ thể băng tuyết, đồng thời hất văng Lý Huỳnh Lăng.

Đối với Lý Huỳnh Lăng yêu kỹ, Phùng Khoan cũng đã tìm hiểu qua, chính là có thể khống chế hàn khí.

Loại này yêu kỹ cực kỳ đáng sợ, có thể đóng băng vạn vật, yêu võ giả một khi bị nó đóng băng, không chỉ đóng băng bề ngoài đơn giản, mà ngay cả xương tủy cũng bị thẩm thấu, cơ hồ nắm chắc c·ái c·hết.

-” Lý huynh đệ cẩn thận, ta muốn dùng toàn lực. “ Phùng Khoan sắc mặt nghiêm nghị quát.

Dứt lời, Phùng Khoan mở ra hai chân khiếu huyệt, cả người hóa thành một đạo huyễn ảnh lướt nhanh về phía trước.

Không chỉ mở ra khiếu huyệt, Phùng Khoan lúc này còn sử dụng cả yêu kỹ.

Chỉ thấy đang lướt nhanh Phùng Khoan đột nhiên toàn thân vặn vẹo, tiếp đến cả người liền một phân thành bốn, tất cả nhìn qua đều vô cùng chân thật, mắt thường khó mà phân biệt thật giả.

Không những vậy, ba tên Phùng Khoan này sau khi ngưng tụ vậy mà còn chủ động tách ra, lấy ba hướng khác nhau vòng tới vây công.

Cầm thương trong tay, Phùng khoan chân thân không chút do dự đâm về Lý Huỳnh Lăng.

Mà giống Phùng Khoan y như đúc ba bóng người còn lại lúc này cũng cùng lúc làm ra đâm thương, động tác cực kỳ đồng nhất.

Đối mặt bốn tên Phùng Khoan đánh tới, Lý Huynh Lăng sắc mặt vẫn như cũ lạnh nhạt, trường kiếm lập tức quét ngang, nhất thời hàn khí lấy hắn làm trung tâm tựa như bão táp tràn về phía Phùng Khoan chân thân, nơi đi qua ngay cả không khí đều trực bị tiếp đóng băng.

Tuy nhiên chỉ có như vậy khó mà ngăn cản Phùng Khoan, ngay tại thời điểm sắp cùng hàn khí chạm mặt, Phùng Khoan chân thân bất ngờ lóe lên, chớp mắt đã cùng một cái huyễn ảnh đổi chỗ.

Mà huyễn ảnh này cũng chính là ở Lý Huỳnh Lăng sau lưng, sau khi cùng huyễn ảnh đổi chỗ, Phùng Khoan thế thương không giảm vẫn như cũ đâm xuống.

-” C·hết! “