Yêu Võ Thần

Chương 109: Long Tranh Hổ Đấu



Chương 109: Long Tranh Hổ Đấu

Thân là bát tử một trong, Phùng Khoan thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Hắn không chỉ khai mở tứ huyệt ở hai tay cùng hai chân, yêu kỹ cũng đồng dạng khó lường, cùng giai bên trong khó người là đối thủ.

Dù là vậy, cùng Lý Huỳnh Lăng kẻ địch này đối mặt, Phùng Khoan không dám khinh thường, trực tiếp mở ra toàn lực.

Ngay sau khi cùng huyễn ảnh đổi chỗ, Phùng Khoan trường thương lập tức đâm xuống, không có chút nào nương tay ý tứ.

Không chỉ như vậy, khảm nạm ở trên thân thương tinh hạch lúc này sáng lên, nhất thời bên trên hỏa diễm phun trào, hóa thành một đầu dữ tợn hỏa long giương nanh múa vuốt cắn xé.

Oành!

Thế nhưng mũi thương ngay khi chạm vào Lý Huỳnh Lăng nháy mắt, đột nhiên bị ngăn lại.

Chỉ thấy Lý Huỳnh Lăng trên người không biết từ lúc nào đã được một bộ áo giáp bằng băng bao bọc, mũi thương sau khi đâm lên cũng không thể xuyên thấu.

Xì xì xì!

Hỏa diễm cùng băng khí v·a c·hạm, liên tiếp âm thanh đốt cháy vang lên.

Dù là vậy, một kích này ẩn chứa lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, vẫn đem Lý Huỳnh Lăng hất văng.

Xong không để cho đối thủ có cơ hội thở dốc, vừa thu lại trường thương Phùng Khoan lại tiếp tục đuổi sát, bên cạnh đó còn có ba đạo huyễn ảnh.

Nhưng là Lý Huỳnh Lăng phản ứng cực nhanh, chỉ thấy đối phương ở trên không trung lộn một vòng liền đã ổn định.

Tiếp đến Lý Huỳnh Lăng hai chân có khí lạnh phun trào, mặt sân lôi đài theo đó chớp mắt lan tràn băng hóa.

Đối diện Phùng Khoan thấy một màn này thì hơi ngừng lại thế công, trường thương chống xuống mặt đất, cả người nhảy lên, tại trên không trung xoay tròn bổ tới.

Mà ba hướng khác huyễn ảnh vẫn như cũ lướt nhanh tiếp cận, hoàn toàn không bị hàn khí ảnh hưởng.

Khác với chân thân, huyễn ảnh không phải thực chất, hàn khí mặc dù có thể đóng vạn vật nhưng khó có thể đóng băng vô hình thực chất.

Nhìn xem hỏa diễm trường thương bổ tới, Lý Huỳnh Lăng không tránh không né nâng băng kiếm đón đỡ.

Bành! Xì xì xì!

Băng, lửa một lần nữa v·a c·hạm, hơi nước bốc lên nghi ngút.



Tuy nhiên khác với lần đầu giao thủ ngang sức, lần này Lý Huỳnh Lăng lại b·ị đ·ánh trượt ra sau một đoạn dài.

So về lực lượng thể chất, cả hai thực sự có thể ngang bằng, nhưng so về cảnh giới Lý Huỳnh Lăng lại thua Phùng Khoan một bậc nhỏ.

Dù sao Phùng Khoan đã mở ra bốn khiếu huyệt, mà Lý Huỳnh Lăng chỉ có ba mà thôi, hiện tại cả hai xuất xử toàn lực, thua thế là chuyện đương nhiên.

Mà cùng lúc này, ba đạo huyễn ảnh cũng đã đuổi tới, đòi mạng trường thương đâm ra.

Thấy vậy, Lý Huỳnh Lăng con mắt nheo lại, quát lạnh:

-” Băng Phong! “

Theo tiếng nói vừa ra, Lý Huỳnh Lăng bàn chân khẽ chuyển.

Nhất thời hàn khí điên cuồng phun trào, cuối cùng ở trước mặt Lý Huỳnh Lăng ngưng tụ thành một bức tường băng.

Thế nhưng tường băng dường như đối với huyễn ảnh không có tác dụng, bọn chúng vậy mà trực tiếp xuyên qua.

Ông!

Đúng thời điểm này, một cái huyễn ảnh trong đó chấn động, chớp mắt đã bị chân thân thay thế.

Cầm trường thương trong tay, Phùng Khoan giờ phút này cánh tay khiếu huyệt đã toàn lực mở ra, đồng thời khí huyết điên cuồng vận chuyển đâm tới.

Ở dưới khổng lồ lực lượng thúc đẩy, một thương này tốc độ cực nhanh, cơ hồ xé rách khí lưu vang lên tiếng rít chói tai.

Mà đối diện một kích này, Lý Huỳnh Lăng lập tức mở ra yêu cương hộ thân.

Không những vậy, Lý Huỳnh Lăng trong tay kiếm cũng nâng lên ngăn đón, bên trên khảm nạm tinh hạch phát sáng, vô số thủy xà theo đó phun trào cùng hỏa long chống lại.

Oành!

Rất nhanh, hai bên đã v·a c·hạm, một t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc vang lên.

Cũng trong khoảnh khắc này, áo lam Lý Huỳnh Lăng lấy tốc độ cực nhanh bay ngược ra ngoài, trực tiếp đập vào lôi đài thủ hộ trận pháp.

Ở phía dưới quan sát yêu võ giả đã sớm nín thở, nhìn thấy cảnh tượng này thì con mắt trừng lớn, xôn xao.

-” Trời ạ! Đây chính là bát tử thực lực, Phùng công tử quả thật quá mạnh, vậy mà trực tiếp áp chế Lý công tử. “

-” Chậc Chậc! Chiếu theo tình hình này sợ Lý công tử không chống đỡ được bao lâu. “



-” Không thể nào,... ta tin Lý Công tử nhất định chưa xuất sử toàn lực. “

Đứng ở một góc quan sát, Trần Huyền Cơ lúc này rơi vào đăm chiêu.

Phùng Khoan cùng Lý Huỳnh Lăng thực lực quả thực mạnh mẽ kinh người, không hổ là bát tử cùng người có thực lực tranh đoạt bát tử.

So với tất cả Ngưng Nguyên Cảnh trước đây Trần Huyền Cơ từng gặp, ngoại trừ Chiến Yêu Đường mấy vị thất sát tử có thể so tay, còn lại sợ rằng không đấu nổi mấy hiệp, trừ khi yêu kỹ cực kỳ đặc thù mạnh mẽ.

Lại tự so sánh với bản thân, Trần Huyền Cơ cũng tự nhận không phải hai người đối thủ.

Không nói tới yêu kỹ, chỉ riêng hai người xuất thân thế lực lớn, trong tay cầm yêu võ bình cùng vô số phòng thân thủ đoạn cũng đủ nghiền ép cùng cảnh giới.

Hiện tại cả hai cùng giao thủ, trước mắt Phùng Khoan đang biểu lộ ra lợi thế hơn rất nhiều.

Đầu tiên là cảnh giới, bởi vì Phùng Khoan mở ra huyệt khiếu nhiều hơn cho nên lực lượng cơ hồ ép một đầu. Tiếp đến là yêu kỹ, Lý Huỳnh Lăng yêu kỹ mặc dù lợi hại nhưng Phùng Khoan yêu kỹ lại có vẻ khắc chế, để Lý Huỳnh Lăng khó mà phát huy toàn lực.

Tuy nhiên Trần Huyền Cơ tin tưởng, Lý Huỳnh Lăng đã dám ước chiến, tự nhiên có chỗ dựa vào, cho nên thắng bại lúc này khó mà nói trước được.

Lại quay trở lại trên lôi đài, Phùng Khoan cùng Lý Huỳnh Lăng chiến đấu đã tới cao trào.

Lôi đài giờ phút này đã bị hoàn toàn hoàn toàn đóng băng, ở Lý Huỳnh Lăng yêu kỹ không chế, không gian không khí đã lạnh đến thấu xương, nếu không phải Ngưng Nguyên cảnh bước vào, sợ rằng ngay lập tức sẽ bị hàn khí nhập thể mà c·hết.

Xong như vậy còn chưa đủ, Lý Huỳnh Lăng còn mượn nhờ trong tay yêu võ binh khống thủy năng lực, trực tiếp chế tạo vô số băng thứ tàn phá khắp mọi nơi, uy lực kinh người.

Dù là vậy muốn bắt Phùng Khoan cực kỳ khó khăn, bởi Phùng Khoan có thể cùng ba đạo huyễn ảnh không ngừng đổi chỗ, tốc độ cực nhanh cùng khó lường,

Mà những cái này huyễn ảnh lại miễn nhiễm mọi công kích, Lý Huỳnh Lăng muốn ngăn cản đều không được.

Trái ngược, Phùng Khoan đồng dạng muốn hạ Lý Huỳnh Lăng cũng không phải chuyện dễ dàng, không nói tới yêu cương hộ thể, chỉ riêng trên người áo giáp băng cũng để Phùng Khoan nhức đầu.

Đứng trước phòng thủ tuyệt đối, lực lượng cho dù hơn một bậc cũng nhất thời mất đi ưu thế.

Cứ như vậy cả hai không ngừng lầm vào giằng co, chuyển sang so đấu yêu nguyên.

Sở dĩ có thể trở thành thiên tài bên trong thiên tài, cả hai dung hợp tinh hạch cấp bậc đều không thấp, tất cả đều là tứ giai.

Tại Luyện Huyết Cảnh dung hợp tinh hạch càng cao, đợi đột phá Ngưng Nguyên Cảnh yêu nguyên sẽ càng hùng hậu, bởi vậy cả hai yêu nguyên chẳng kém đi đâu, có thể duy trì sử dụng yêu kỹ cùng gia tăng uy lực của nó rất lâu.



Thế nhưng mãi như vậy cũng không phải cách, kết cục rất dễ rơi vào thế lưỡng bại câu thương.

Hiểu được điều này, Phùng Khoan trước tiên mở miệng nói: -” Lý Huynh, thời gian có hạn, không bằng ta và ngươi toàn lực một kích phân thắng bại như thế nào? “

Ở tại giữa trung tâm lôi đài, Lý Huỳnh Lăng nghe vậy lập tức đáp: -” Hợp ý ta. “

Thống nhất, cả hai lúc này đều riêng phần mình lui về một góc lôi đài.

Lúc này, đứng ở phía bên phải chính là Phùng Khoan, hắn tay phải nâng thương ngang hông, một đôi con mắt đã không còn bình tĩnh, thay vào đó là phừng phực chiến ý.

-” Hợp! “

Không có nhiều lời, Phùng Khoan đột nhiên khẽ quát.

Theo tiếng quát vừa vang lên, đứng ở sau lưng hắn ba đạo huyễn ảnh bất ngờ vặn vẹo sâu đó hợp lại làm một, đồng thời kích thước huyễn ảnh cũng vì vậy nháy mắt biến lớn, trực tiếp vượt qua ba mét.

Đến đây còn không có ngừng lại, hợp nhất huyễn ảnh lúc này lại một lần nữa nhập vào người Phùng Khoan.

Tách tách tách!

Cùng huyễn ảnh hợp nhất, Phùng Khoan giờ phút này toàn thân bốc lên khói đen, hai mắt cũng đã hoàn toàn biến thành đen kịt, đây chính là Phùng Khoan cực hạn yêu kỹ.

Một khi cùng huyễn ảnh hợp nhất, Phùng Khoan các phương diện lập tức sẽ nhận được gia tăng, từ sức mạnh cho tới tốc độ, khả năng khôi phục, cực kỳ khủng bố. Nhưng bù lại, lý trí hắn sẽ bị yêu tính ảnh hưởng, rất khó khống chế hành vi, đây cũng là lý do Phùng Khoan rất ít khi dùng đến.

-” C·hết! “

Thét dài một tiếng, Phùng Khoan thân thể nháy mắt biến mất tại chỗ, xuất hiện thời điểm đã ở đỉnh đầu Lý Huỳnh Lăng.

Cầm trường thương trong tay, Phùng Khoàn đem toàn bộ yêu nguyên quán chú vào sau đó đâm xuống, nhất thời một tiếng lòng ngâm kéo dài, quấn ở trên thân thương hỏa long phóng đại, miệng lớn mạnh mẽ mở ra, muốn đem Lý Huỳnh Lăng nuốt chửng vào.

Mà Lý Huỳnh Lăng cũng đã xúc thế từ lâu, toàn thân đều có băng giáp bao bọc, một đôi mắt trắng như tuyết nhìn chằm chằm đánh tới Phùng Khoan quát lớn:

-” Băng Hà! “

Dứt lời, Lý Huỳnh Lăng quanh người hàn khí tựa như sông lớn phun trào.

Đồng dạng đem yêu nguyên toàn bộ quán chú vào trường kiếm, đợi vung ra thời điểm liền có một đầu khổng lồ thủy xà phóng lên tận trời, mà trong quá trình này, thủy xa gặp được hàn khí nháy mắt kết băng, cứ như vậy một đầu khổng lồ băng xà hình thành cùng đánh đến hỏa long v·a c·hạm.

Oành!

Đợi băng xà cùng hỏa long v·a c·hạm trong gang tấc, một tiếng kinh thiên nổ lớn vang lên, toàn bộ lôi đài theo đó cũng bị chấn động, rung lắc không ngừng.

Tuy nhiên nhờ có trận pháp bảo hộ, v·a c·hạm mặc dù mạnh mẽ nhưng dư ba cũng không có lan tràn ra.

Mà đứng từ bên ngoài trận pháp nhìn vào lúc này cũng chỉ thấy được một mảnh hơi nước trắng xóa, hoàn toàn không thấy được bất cứ thứ gì.

Phía dưới lôi đài, toàn bộ quan chiến người giờ phút này đều nín thở, chờ đợi kết quả.