Yêu Võ Thần

Chương 120: Quyết chiến



Chương 120: Quyết chiến

-” Tôn Đằng! “

Nhìn thấy Trần Huyền Cơ, Đào Tấn lập tức nhận ra thân phận của hắn.

Gương mặt này Đào Tấn tự nhiên không bao giờ quên, đồng thời còn khắc cốt ghi tâm.

Đối với Đào Tấn, Trần Huyền Cơ chính là cái đinh trong mắt mà mọi thời khắc đều muốn ra tay bẻ gãy, nhất là khi trải qua lần kia thăm dò thất bại, quyết tâm này lại càng trở nên lớn hơn.

Tuy nhiên Đào Tấn không phải kẻ ngu, từ lần thăm dò thất bại kia hắn cũng biết được Trần Huyền Cơ kẻ này không đơn giản như vẻ bề ngoài, nếu như lỗ mãng ra tay rất có nguy cơ ăn quả đắng.

Cho nên hắn vẫn một mực ẩn nhẫn, chờ đợi cơ hội thích hợp.

Xong Đào Tấn không nghĩ đến chính là không đợi hắn ra tay, đối phương đã chủ động đưa đến cửa, hơn nữa còn mang theo một món quà lớn.

Phát giác Trần Huyền Cơ sau lưng cá quỷ bóng dáng, Đào Tấn sắc mặt giờ phút này cực kỳ khó coi.

Mặc dù thân là Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong yêu võ giả, cộng thêm sở hữu yêu kỹ mạnh mẽ, nhưng Đào Tấn cũng không có tự tin dám cùng tam giai yêu quỷ chiến đấu, bởi phần thắng cơ hồ quá mức nhỏ bé.

Có thể sống đến bây giờ, Đào Tấn cũng dựa vào biết tự lượng sức mình, không tự tìm đường c·hết.

Đối mặt tam giai yêu quỷ đang nhanh chóng tiếp cận, Đào Tấn lúc này không chút do dự xoay người bỏ chạy, trực tiếp mở ra tốc độ nhanh nhất.

Mà ở phía xa Trần Huyền Cơ nhìn thấy một màn này sắc mặt cũng không có quá nhiều thay đổi, hắn đã sớm có đoán trước, vẫn như cũ một mực theo sát phía sau.

Cứ như vậy cảnh tượng vi diệu diễn ra, cả ba nối nuôi nhau ở trong thành không ngừng truy đuổi.

Xung quanh yêu võ thấy vậy lập tức tránh xa, ai đấy đều sợ bị vạ lây.

Chạy ở phía trước Đào Tấn lúc này quay đầu nhìn lại, phát giác Trần Huyền Cơ vẫn còn theo sát bản thân, hắn sắc mặt đã khó coi tới cực điểm.

Hắn giờ này làm sao không nhận ra, Trần Huyền Cơ đây là đang cố tình, “ chẳng lẽ kẻ này đã nhận ra ta chính là chủ mưu phía sau Huyết Đồ Tể? “

Nghĩ đến đây, Đào Tấn trong lòng sát khí càng thêm hừng hực b·ốc c·háy, chỉ thiếu nước quay lại trực tiếp ra tay chém g·iết.

Nhưng lý trí nhắc nhở Đào Tấn, nơi này không phải chỗ thích hợp ra tay.

Suy nghĩ không ngừng vận chuyển, Đào Tấn khóe miệng rất nhanh nở một nụ cười nham hiểm: -” Đã ngươi cố chấp như vậy, lão tử liền giúp ngươi một tay. “



Dứt lời, Đào Tấn rút ra một tấm phù lục dán ở trên đùi, cả người tốc độ trong nháy mắt gia tăng.

Tuy nhiên lần này Đào Tấn cũng không có ở trong đông đảo yêu võ giả xen lẫn chạy trốn, ngược lại rẽ hướng về phía khu dân cư.

Ở phía sau Trần Huyền Cơ thấy vậy hai mắt khẽ híp, nhưng tốc độ cũng không có chậm lại, thậm chí còn càng thêm ra sức, cố gắng đuổi sát Đào Tấn.

Xong một bên chạy, một bên Trần Huyền Cơ cũng phải chú ý sau lưng cá quỷ, nếu không may trúng phải nó lôi đạn thì toi đời.

Lấy ba người tốc độ chỉ thoáng chốc đã rời đi khu vực chân tường thành, tiến vào khu dân cư.

Đến đây, chạy ở phía trước nhất Đào Tấn bất ngờ gia tốc, sau đó không ngừng chuyển hướng rẽ qua lại giữa các ngõ nhỏ, ý đồ như muốn đem Trần Huyền Cơ cắt đuôi.

Trần Huyền Cơ tự nhiên không để đối phương như ý, đồng dạng tăng tốc đuổi sát.

Tuy nhiên trước đó Trần Huyền Cơ lấy ra một tấm phù phục ném ra phía sau, nhất thời màu vàng ánh sáng chiếu rọi tứ phương, để người khó mà mở mắt.

Mặc dù thân là tam giai yêu quỷ, nhưng cá quỷ con mắt cực kỳ yếu kém, bị ánh sáng mạnh mẽ chiếu thẳng khiến nó khó mà mở mắt, đồng thời không nhịn được mà gầm thét vì đau đớn.

Đợi nó mở mắt ra một lần nữa, Trần Huyền Cơ hai người bóng dáng đã biến mất.

Giờ phút này cá quỷ trong lòng nộ hỏa đã lên đến cực điểm, nhất thời nó ngửa mặt lên trời gầm thét, đỉnh đầu lôi điện đại phóng bắn ra xung quanh, đem mọi thứ phá hủy.

Trong thời gian ngắn cả khu đường phố cảnh vật đã trở nên hoang tàn, không ít dân thường bị vạ lây bỏ mạng.

Thế nhưng không để cá quỷ tùy ý làm loạn bao lâu, từ trên bầu trời lúc này đột nhiên có một đạo hỏa trụ màu xanh giáng xuống.

Hỏa trụ tốc độ cực nhanh, tại cá quỷ chưa kịp phản ứng thời điểm đã tới, chỉ nghe một t·iếng n·ổ kinh thiêng vang lên, mặt đất nứt vỡ, cuồng phong gào thét thổi ngược ra tứ phía cuốn lên vô số bụi đất.

Đợi khói bụi tán đi, mặt đất nơi đó chỉ còn một cái hố sâu, cá quỷ bóng dáng đã không thấy.

Mà cách đó một đoạn xa, Trần Huyền Cơ đối với chuyện này cũng không quá rõ ràng.

Tại thời điểm cột lửa giáng xuống, Trần Huyền Cơ chỉ kịp liếc nhìn thấy một đạo ánh sáng màu sau lóe lên, sau đó là t·iếng n·ổ lớn mà thôi.

Nhưng là giờ phút này Trần Huyền Cơ cũng không có tâm trí suy nghĩ về chuyện này, toàn bộ đều tập trung đuổi theo Đào Tấn.



Đối phương tốc độ quả thật để Trần Huyền Cơ giật mình, mặc hắn mở ra toàn lực cũng nhất thời khó đuổi kịp.

Cứ như vậy cả hai không biết đã chạy bao xa, khi đến một cái ngõ nhỏ, Đào Tấn bất ngờ xoay người vung tay, nhất thời có năm đạo bóng mờ bắn ra, tốc độ cực nhanh bắn về phía Trần Huyền Cơ.

Đối mặt Trần Huyền Cơ phản ứng cực nhanh, lập tức ngửa người tránh né, sau đó thuận tiện lộn một vòng đứng lên.

Mất đi mục tiêu năm đạo bóng đen đâm về cuối đường bức tường, đồng thời dễ dàng xuyên thấu, phải đến bức tường thứ hai mới miễn cưỡng ngừng lại, lộ ra đây là năm cái sợi rơm.

-” Tôn Đằng huynh đệ, ngươi làm gì phải một mực đi theo ta như vậy, đầu kia yêu quỷ đã sớm mất dấu rồi. “

Đứng ở giữa ngõ nhỏ, Đào Tấn ngẩng cao đầu, miệng nở nụ cười nói.

Nhưng trái ngược với nụ cười hòa ái này, Đào Tấn ánh mắt lại ngập tràn sát ý, nếu như ánh mắt có thể g·iết người, Trần Huyền Cơ sợ rằng đã bị g·iết vô số lần.

Trần Huyền Cơ lúc này cũng không có nhiều lời, sắc mặt lạnh nhạt nói: -” Đào Tấn, ngươi nói đi, muốn c·hết như thế nào. “

-” Hahaha! Chó c·hết, thực sự là nực cười. “ Đào Tấn không nhịn được ngửa mặt cười nói: -” Đừng tưởng rằng có thể chém g·iết Huyết Đồ Tể liền coi mình rất mạnh, bấy nhiêu đó còn chưa là gì đâu. “

-” Hừ! Vậy phải thử mới biết được. “ Tràn Huyền Cơ hừ lạnh một tiếng nói.

Nói đoạn, Trần Huyền Cơ không chút che dấu bộc phát lực lượng, cả người khí huyết sôi trào, ngay cả nắm trong tay hắc thiết đao đều có hỏa diễm quấn quanh.

Tiếp đến hắn hai bên mũi chân đạp đất mượn lực, cả người hóa thành bóng đen bắn nhanh về phía trước.

-” Luyện huyết cảnh tam đoạn. “

Đối diện, Đào Tấn hơi khẽ nhướng mày nhưng cũng không quá bất ngờ, như đã có đoán trước.

Dù sao có thể chém g·iết Luyện Huyết Cảnh tam đoạn Huyết Đồ Tể, chuyện này không phải một tên Luyện Huyết Cảnh nhị đoạn có thể làm được.

Nhưng là như vậy thì đã sao, hôm nay hắn Đào Tấn chắc chắn tất sát!

Sắc mặt dữ tợn, Đào Tấn toàn thân khí huyết sôi trào, hai bên cánh tay quấn lấy hỏa diễm, đồng thời hai lòng bàn tay có hai đoạn lưỡi kiếm dài khoảng ba tấc trồi ra.

Rất nhanh cả hai bên đụng mặt, đao kiếm v·a c·hạm phát ra đinh tai tiếng vang.

Keng! Oành!

Nhưng là giằng co một màn cũng không có xảy ra, vừa v·a c·hạm Đào Tấn đã b·ị đ·ánh bay, hai chân tại trên mặt đất kéo một đường dài mới miền cưỡng ngừng lại.



-” Đáng c·hết, lực lượng mạnh như vậy. “ Đào Tấn sắc mặt khó coi thầm nghĩ.

Thế nhưng không để hắn thời gian suy nghĩ quá nhiều, Trần Huyền Cơ đã lại xông tới, như mưa ánh đao bão táp giáng xuống.

Biết Trần Huyền Cơ lực lượng mạnh mẽ, Đào Tấn lúc này cũng không có quá mức đối cứng, một bên vừa đánh vừa lui, tìm cơ hội phản công.

Trần Huyền Cơ làm sao không nhìn ra, cho nên ra tay càng thêm hung ác, Phi Phong Đao Pháp bị hắn thi triển đến cực cạn, đao đao đều kèo theo phong quyển, tựa như bão táp gia tăng uy lực.

Phốc!

Không qua mấy chục chiêu, Đào Tấn rốt cuộc không chống đỡ nổi, lồng ngực bị một đao bổ trúng, cả người tựa bao tải bay ngược ra sau.

Tuy nhiên trong tưởng tượng máu tươi tung tóe cũng không có phát sinh, chỉ thấy Đào Tấn lồng ngực đã không có da thịt, thay vào đó là rơm rạ kết thành.

Nhưng dù là vậy, bao phủ trên đao huyết hỏa vẫn đem nơi nó đốt tới cháy khét, khói trắng mù mịt.

Trần Huyền Cơ lúc này cũng không bỏ qua, vẫn như cũ đuổi theo, đột nhiên liên tiếp tiếng xé gió vang lên, vô số sợi rơm bắn tới, tựa như từng đầu mũi tên.

Đến đây Trần Huyền Cơ không thể không ngừng lại ngăn cản, thế công theo đó chậm lại.

Tranh thủ cơ hội này, Đào Tấn cũng đã từ dưới mặt đất đứng dậy, vùng ngực y phục đã bị đốt cháy hết, lộ ra phần ngực phần v·ết t·hương.

Xong để người kinh ngạc là, phần ngực v·ết t·hương vậy mà đang nhanh chóngy khép lại, ngay cả mắt thường đều có thể thấy rõ, từng sợi rơm không ngừng nhúc nhích nối lại lẫn nhau, cực kỳ ảo diệu.

-” Hahaha! Tôn Đằng, ngươi để cho ta thực sự kinh ngạc đấy. “

Đứng hơi khon lưng, hai tay buông thõng, Đào Tấn nhe răng cười hung ác nói.

Trần Huyền Cơ lực lượng có chút vượt qua tưởng tượng của hắn, sợ rằng là một kẻ trời sinh thần lực.

-” Thế nhưng vừa rồi chỉ là khởi động mà thôi, trận chiến hiện tại mới thật sự bắt đầu. “

Dứt lời, Đào Tấn từ trong cơ thể có vô số sợi rơm xuyên thấu ra thịt mà ra, đồng thời không ngừng kéo dài đem hắn cơ thể quấn lấy.

Chỉ chớp mắt, Đào Tấn đã biến thành một cái người rơm cao hơn hai mét, lực lượng đạt tới đỉnh phong.

Đối diện Trần Huyền Cơ cũng không có giấu diếm, trực tiếp mở ra yêu kỹ.

Trận chiến chính thức nổ ra.