Yêu Võ Thần

Chương 127: Kết Thúc 4



Chương 127: Kết Thúc 4

Bên ngoài thành, khắp nơi đều là yêu quỷ t·hi t·hể, cơ hồ chất thành núi dọc theo chân tường thành.

Lúc này số lượng yêu quỷ sống sót vẫn còn rất nhiều, trong đó chiếm chủ yếu đều là cấp thấp nhất giai cùng nhị giai yêu quỷ, bọn nó không có linh trí, chỉ biết một bộ g·iết chóc.

Cho dù còn lại tam giai, cũng đều thuộc về trí thông minh không cao loại kia.

Theo cửa thành mở ra, vẫn đang điên cuồng dẫn đạp lẫn nhau trèo lên tường thành yêu quỷ lập tức có phát giác, bọn nó không chút do dự chuyển hướng xông về phía bên này, tạo thành một làn sóng tựa như thủy triều.

Nhưng không đợi bọn đó tiếp cận, một đạo to lớn huyết nhận lấy cửa thành làm trung tâm quét ngang mà ra.

Phốc! Phôc! Phốc!

Huyết nhận cực kỳ mạnh mẽ, nơi nó đi qua không phân biệt là con nào yêu quỷ, toàn bộ đều cắt ra làm đôi, nhất thời màu xanh huyết dịch cùng t·hi t·hể mảnh vụn văng đầy trời, khung cảnh kia qua thực khủng bố.

Mà theo sau huyết nhận, mặc chiến giáp màu đỏ Huyết thống lĩnh nhanh chóng xông ra.

Quét mắt toàn bộ chiến trường, Huyết thống lĩnh sắc mặt lạnh lẽo đến cực điểm, ánh mắt cháy hừng hực nộ hảo.

-” Giết! “

Huyết thống lĩnh phẫn nộ gầm một tiếng, tiếp đến nhanh chóng triển khai đồ sát.

Giờ phút này, Huyết thống lĩnh trên người có nồng đậm huyết quang bao phủ, sau đó hóa thành một cái cao năm mét, chỉ có nửa người trên huyết tướng.

Huyết tướng mặc dù chỉ có nửa người, nhưng ngưng tụ ra chiến giáp cực kỳ đầy đủ, cùng Huyết thống lĩnh chiến giáp giống nhau như đúc, đồng thời huyết tướng tay trái cùng tay phải còn phân biệt nắm một thanh hắc ảnh đao cùng một thanh hỏa đao.

Theo huyết tướng vung đao, nơi đi qua yêu quỷ tựa như ngả rạ ngã xuống.

Đầu tiêu là tay phải hỏa đao, bên trên màu đỏ cam hỏa diễm nóng bỏng đến cực điểm, chỉ cần yêu quỷ chạm vào lập tức bị đốt thành tro tàn.

Tiếp đến là tay trái hắc ảnh đao, đao này so với hỏa đao không kém, thậm chí còn quỷ dị hơn, yêu quỷ một khi bị đao này bổ trúng liền toàn thân lấy tốc độ mắt thường đều có thể thấy rõ bắt đầu mục nát, trở thành cát bụi.

Cứ như vậy Huyết Thống lĩnh không ngừng ở trên chiến trường hành tẩu, nhìn qua tựa như một tôn chiến thần.



Mà thành đông cũng không chỉ có duy nhất Huyết thống lĩnh một vị Đan Thai Cảnh, lúc này từ trong cổng thành cũng liên tục có mấy vị nối tiếp theo sau bay ra, trong đó tự nhiên cũng có Hồng tiêu đầu.

Có mấy vị Đan Thai Cảnh dẫn đầu cần quét, yêu quỷ không có cấp cao chiến lực chống đỡ một mực bại lui.

Đến đây, chiến trường cơ hồ nghiêng về một bên tàn sát.

Cũng không lâu, tầng dưới yêu võ giả cũng rất nhanh gia nhập chiến trường, từng người bởi vì chiến thắng trước đó khí thế mười phần, không ngừng đem tàn dư yêu quỷ g·iết c·hết.

Một màn này phát sinh ở tất cả các mặt thành, hình thành không thể đỡ xu thế.

Không nói tới cao tầng chiến lực, ở tầng dưới yêu võ giả giờ phút này cũng có không ít người biểu lộ ra tương đương lóa mắt thực lực.

Trong đó đầu tiên tự nhiên phải kể đến đại danh đỉnh đỉnh bát tử, từng người chiến lực cơ hồ đều là Ngưng Nguyên Cảnh bên trong đỉnh tiêm, tốc độ chém g·iết yêu quỷ cơ hồ chỉ kém hơn Đan Thai Cảnh mà thôi.

Ngoại trừ Trấn Yêu Ti Trần Triều Văn, Ưng Phong bang thiếu chủ Phùng Khoan, còn lại bát tử phân biệt là Thanh Linh Các Tiêu Phong Linh, Phi Vân Thương hội Mục Huyền, Diệp gia Diệp Thiếu Khanh, Mẫn gia Mẫn Ngọc, Triệu gia Triệu Thành Trân, và cuối cùng là một cái tán tu xuất thân tên gọi Hồ Quý Ly.

Lại nói bát tử nhìn qua hòa đồng nhưng trên thực tế sự cạnh tranh cực lớn, không ai muốn thua kém ai, đây cũng là thiên tài bản tính, bọn hắn đều có sự kiêu ngạo.

Giờ phút này tất cả đều đang điên cuồng chém g·iết, đây không chỉ vì hơn thua, mà còn là biểu hiện chứng minh bản thân, chỉ có biểu hiện ra đầy đủ tiềm lực cùng thực lực, như vậy tài nguyên đổ vào bọn hắn sẽ càng nhiều.

Xong ngoài bát tử, thực lực cùng bọn hắn gần sát thiên tài cũng không ít, tiêu biểu chính là Lý Huỳnh Lăng.

Lý Huỳnh Lăng một thân băng phong yêu kỹ cực kỳ khủng bố, nơi hắn đi qua yêu quỷ cơ hồ hóa thành băng một mảng lớn, ngay cả phản kháng cơ hội đều không có.

Đối với bọn hắn những bị thiên tài này biểu hiện, đứng ở bên trên bầu trời trấn áp chiến cục mấy vị Hợp Thể Cảnh cường giả hài lòng gật đầu, đây chính là Bích Thủy Thành tương lai trụ cột.

Một khi không c·hết, đợi bọn hắn trưởng thành, Bích Thủy Thành sẽ càng thêm lớn mạnh.

Trở lại thành đông bên ngoài, Trần Huyền Cơ lúc này cũng tham gia chém g·iết yêu quỷ tàn dư, đi bên cạnh hắn còn còn Hoàng Thương.

Lại nói tới một đội năm người, ngoại trừ Điền Trung dưỡng thương, Tấn Tài cùng Triệu Khiết hai người bóng dáng từ lúc tách ra rất lâu rồi không thấy, cơ hồ sống c·hết không rõ.

Đối với bọn hắn sống c·hết, Trần Huyền Cơ cũng không để ý được nhiều, nhưng cũng không mong bọn hắn t·ử v·ong. Dù sao ở Bích Thủy Thành bằng hữu của hắn cũng không nhiều, chỉ có mấy người ít ỏi như vậy.



Thân hình cấp tốc di động, Trần Huyền Cơ lúc này không ngừng ở yêu quỷ đàn bên trong xuyên qua.

Theo hắc thiết đao vung vẩy, cấp thấp yêu quỷ đối mặt không có chút nào sức phản kháng, mỗi một đao rơi xuống liền đoạt đi bọn nó tính mạng.

Nhưng là yêu quỷ tàn dư thật sự nhiều lắm, cơ hồ lấy hàng nghìn, hàng vạn mà tính, yêu quỷ c·hết dưới tay Trần Huyền Cơ cơ hồ tỏ ra không đáng chú ý, tựa như chín trâu mất sợi lông.

May mắn lần này chém g·iết yêu quỷ chủ đạo không phải bọn hắn những người này cấp thấp yêu võ giả, mà là Đan Thai Cảnh cùng Ngưng Nguyên Cảnh.

Giống Trần Huyền Cơ dạng này cấp thấp yêu võ giả, chủ yếu dọn dẹp cá lọt lưới là được rồi.

Trần Huyền Cơ đối với việc này cũng rất vui lòng, chỉ cần không phải làm pháo hôi, tất cả đều dễ nói.

Một bên chém g·iết, một bên Trần Huyền Cơ cũng chú ý xung quanh động tĩnh.

Lọt vào mắt hắn nhất gần nhất tự nhiên là bảy vị đại đội trưởng, bọn hắn tại Ngưng Nguyên Cảnh bên trong đều là kẻ nổi bật, gần sát với đại danh đỉnh đỉnh bát tử.

Nhất là bọn hắn yêu kỹ, từng cái cực kỳ mạnh mẽ.

Đặc biệt để Trần Huyền Cơ ấn tượng nhất chính là Lưu Quân vị này đại đội trưởng, đối phương yêu kỹ không những cường hoành mà còn rất quỷ dị.

Chỉ thấy Lưu Quân có thể ở lòng bàn tay phóng ra vô số quả cầu nhỏ màu đen giống như bong bóng, bọn chúng tốc độ cực nhanh, yêu quỷ thân thể một khi bị chạm vào lập tức phân giải, tựa như đụng vào axit.

Xong những quả cầu này ngoài dùng công kích, Lưu Quân còn có thể khống chế bọn chúng dùng cho phòng thủ. Những quả cầu màu đen này sẽ ở Lưu Quân xung quanh lơ lửng xoay tròn, hình thành lớp bảo hộ, quả thật công phòng nhất thể.

-” Yêu kỹ quả nhiên thiên kỳ bách quái. “ Trần Huyền Cơ lắc đầu cảm thán một tiếng.

Nhưng là ngay tại hắn vừa cảm thán xong, phía xa đột nhiên vang lên t·iếng n·ổ tung cùng hét thảm.

Đưa mắt nhìn lại vị trí p·hát n·ổ, chỉ thấy nơi đó nằm rất nhiều tàn thi, có của yêu quỷ cũng có của yêu võ giả, thậm chí còn sót mấy tên yêu võ giả không c·hết nhưng thân thể tàn tật thoi thóp, nằm đó giãy giụa.

-” Mọi người cẩn thận, là bạo quỷ cầu. “

Không biết vị nào nào yêu võ giả vào lúc này hét lên.



Nghe vậy không ít người trong lòng lộp bộp, đối với bên cạnh yêu quỷ càng thêm cẩn thận, đồng thời âm thầm nắm phòng ngự phù lục.

Bạo quỷ cầu, loại này yêu quỷ không hiếm thấy, bọn chúng thường thường thực lực thấp, trí tuệ không cao, đồng thời sinh mệnh ngắn, sống ký sinh ở trên thân các loại yêu quỷ, thậm chí nhân loại.

Một khi vật chủ c·hết, con này yêu quỷ sẽ p·hát n·ổ, ưy lực tương đương mạnh, dù là Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả nếu không cẩn thận cũng phải ăn quả đắng.

Cũng may loại này bạo quỷ cầu thời gian sống rất ngắn, không thể tự nhân bản, bằng không sẽ là đại họa.

Tưởng tượng nếu như tại yêu triều bên trong, mỗi đầu cấp thấp yêu quỷ đều có bạo quỷ cầu ký sinh, như vậy một khi toàn bộ c·hết sẽ như thế nào, chỉ cần số lượng đủ nhiều, cho dù là Ngưng Nguyên Cảnh cũng chịu không nổi.

Khẽ hít một hơi, Trần Huyền Cơ trong lòng cũng kéo cao cảnh giác.

Bạo quỷ cầu mặc dù uy lực không tệ nhưng đối với hắn uy h·iếp không lớn, xong cũng không thể khinh thường, đã có bạo quỷ cầu, tự nhiên sẽ có những loại yêu quỷ khác tương tự mạnh hơn.

Mà bạo quỷ cầu chuyện này cũng chỉ là một gợn sóng nhỏ, chiến đấu vẫn như cũ diễn ra.

Theo thời gian trôi qua, yêu quỷ tàn dư vẫn duy trì lấy tốc độ cực nhanh giảm bớt, từ đông đảo hàng chục vạn đến hiện tại chỉ còn chưa tới một nửa.

Dường như nhận thức được nguy hiểm, rất nhiều cấp thấp yêu quỷ bắt đầu học được bỏ chạy.

Đối với việc này yêu võ giả đám người cũng không có tận lực t·ruy s·át, dù sao chiến đầu từ đầu đến giờ, đa phần đều đã mệt mỏi không còn dư lực.

Ngay cả càn quét tàn dư chủ lực mấy Đan Thai Cảnh, Ngưng Nguyên Cảnh cũng là như vậy.

Yêu quỷ tàn dư mặc dù thực lực thấp, nhưng thắng ở số lượng đông đảo, tựa như cỏ dại.

So với yêu quỷ, Bích Thủy Thành số lượng yêu võ giả quả thật không đáng nhắc đến, thậm chí ngay cả một phần mười đều không bằng được.

Từ đầu đều cuối, nếu không phải một mực mượn nhờ tường thành cùng trận pháp chống đỡ, sợ rằng còn chưa kịp đợi cao tầng chiến đấu phân ra thắng bại, toàn bộ trong thành người đã bị đồ sát không còn một mống.

Xong đó chỉ là nếu, nhân tộc từ xưa đến nay có thể tồn tại đều là dựa vào trí tuệ cùng khả năng sinh sản nhanh chóng.

Đã sức người không thể chống, vậy thì dùng ngoại vật đến thay thế.

Cứ như vậy, lại một mực chiến đấu đến khi trời sáng.

Ở những tia nắng đầu tiên chiến lên mặt đất, cũng là lúc những con yêu quỷ tần dư cuối cùng b·ị c·hém g·iết, đồng thời tuyên bố yêu triều đến đây chính thức kết thúc.