Yêu Võ Thần

Chương 128: Dọn Dẹp Chiến Trường



Chương 128: Dọn Dẹp Chiến Trường

Buổi sáng bầu mùa trời mua thu, những tia nắng đầu tiên chiếu lên đại địa.

Rất bình thường hàng ngày tia nắng yếu ớt, giờ phút này lại đem lại cho toàn bộ người dân ở Bích Thủy Thành một sự ấm áp lạ thường.

Dưới ánh sáng chiếu rọi, chiến trường toàn cảnh cũng theo đó lộ rõ.

Đảo mắt, lấy Bích Thủy Thành làm trung tâm, phạm vi mấy cây số bên trong trải đầy yêu quỷ t·hi t·hể cùng huyết dịch, cơ hồ đem đại địa đều nhuộm thành màu xanh, có thể nói là máu chảy thành sông.

Mà bên trong nội thành, cảnh tượng cũng tương đương hoang tàn thê lương, t·hi t·hể chất thành núi, khắp nơi nhà cửa đổ vỡ, còn lại công trình nguyên vẹn quả thật chiếm số lượng rất nhỏ, đa phần đều là có tồn tại trận pháp bảo hộ.

Trải qua yêu triều chuyện này, đáng thương nhất vẫn là những người dân bình thường.

Mặc dù trước khi yêu triều diễn ra toàn thành đã phát ra cảnh báo cùng tập người dân đến khu tránh nạn, nhưng trong thành người thật sự nhiều lắm, có trận pháp bảo hộ an toàn khu tránh nạn khó mà chứa hết, không ít người bị bỏ lại bên ngoài hoặc đưa đến bình thường khu tránh nạn, đa phần đều là người nghèo khổ.

Lấy bọn hắn người bình thường vũ lực, làm sao có thể đối chọi với đáng sợ yêu quỷ, chỉ có thể cầu nguyện.

Nhưng thần may mắn cũng không có mỉm cười với bọn hắn, trận pháp bị phá, yêu quỷ xông vào không ngừng tàn sát bọn hắn những kẻ yếu đuối này.

Xong tham gia tàn sát không chỉ có yêu quỷ, trong còn có ẩn nấp đã lâu tà tu, bọn hắn so với yêu quỷ càng thêm đáng sợ, ngay cả thực lực thấp yêu võ giả cũng khó thoát khỏi ma trảo.

Hiện tại yêu triều kết thúc, người còn sống sót bắt đầu cất tiếng khóc thảm thiết, tất cả đều vì người thân c·hết đi mà đau thấu tâm can. Nhất thời toàn thành tràn ngập một cỗ t·ang t·hương không khí, đè nặng lên trong lòng mỗi người.

Thế đạo chính là như vậy, kẻ yếu không bao giờ có thể nắm giữ được vận mệnh của mình.

Quay trở lại bên ngoài thành cảnh tượng, lúc này tất cả yêu võ giả đều vì chiến thắng mà không ngừng reo hò, khí thế ngập trời.

Thậm chí không ít người khóe mắt còn không tự chủ rơi lệ, giọt lệ ẩn chứa vui mừng cùng đau thương.

Vui mừng chính là niềm vui của sự sống sót, yêu triều là cỡ nào khủng bố, bọn hắn có thể sống đến hiện tại chính là kỳ tích. Mà đau thương, đây cũng là sự thương xót đối với các vị huynh đệ thân thiết đã ngã xuống, kết thúc một kiếp nhân sinh.



Đứng ở giữa đám người, Trần Huyền Cơ cũng là cảm xúc ngổn ngang.

Chỉ đích thân trải qua yêu triều mới biết nó đáng sợ, giả sử nếu như mấy vị Hợp Thể Cảnh chiến bại, bọn hắn tầng dưới chót yêu võ giả làm sao có cơ hội lật bàn.

Đối mặt với vô cùng vô tận yêu quỷ là cỡ nào tuyệt vọng, cho dù là Đan Thai Cảnh một khi bị vây công cũng khó mà thoát khỏi c·ái c·hết.

-” Ta vẫn là chưa đủ mạnh, chuyến này trở về cần phải cấp tốc tăng lên thực lực mới được. “ Trần Huyền Cơ thờ dài thầm nghĩ.

Giờ phút này, khát khao lực lượng trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt đến cực độ.

Trần Huyền Cơ cảnh giới hiện tại đã là Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong, muốn đột phá Ngưng Nguyên Cảnh cần đem trái tim tinh hạch toàn bộ luyện hóa, nhưng là quá trình này cần rất nhiều thời gian, muốn tăng tốc cần phải dùng đến đan dược phụ trợ.

Tuy nhiên Xung Thiên Đan giá cả quả thực quá mức đắt đỏ, không phải người bình thường có thể chịu nổi.

Nghĩ đến trên người chút ít kia tinh nguyên, Trần Huyền Cơ lắc đầu cười khổ, nhất thời nghèo khó cảm giác để cho hắn sống lưng đều khó đứng thẳng.

-” Huyền Cơ huynh đệ, ngươi nói chúng ta hiện tại không phải mơ đi. “ Đang lúc Trần Huyền Cơ suy nghĩ, đột nhiên bị Hoàng Thương lời nói đánh gãy.

Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy đối phương bộ dáng hiện tại có chút thê thảm, không chỉ khí huyết khuyết thiếu nghiêm trong, trên người cùng là trải rộng đầy các loại thương thế, trong đó nặng nhất chính là bả vai vị trí, nơi đó có một cái tương đối lớn lỗ máu.

Nếu không phải có chữa thương đan dược cùng bổ khí huyết đan dược hỗ trợ, cộng thêm Luyện Huyết cảnh sinh mệnh lực ương ngạnh, Hoàng Thương sợ rằng đã sớm xanh cỏ.

Tuy nhiên với tình trạng thương thế này, Hoàng thương muốn hoàn toàn khôi phục cũng không phải dăm bữa, nửa tháng có thể làm đến.

So sánh Trần Huyền Cơ tốt hơn một chút, khí huyết mặc dù thâm hụt nhưng không quá nghiêm trọng, trên người thương thế tương đối ít, còn lưu lại đều là v·ết t·hương nặng do tam giai yêu quỷ gây nên.

Nhưng không để người phát hiện minh năng lực khôi phục kinh người, Trần Huyền Cơ bề ngoài vẫn tỏ ra suy yếu nói:



-” Hoàng Thương ca, đây không phải là năm mơ, yêu triều đã kết thúc thật rồi, chúng ta chiến thắng. “

Nghe vậy, dường như đã yên lòng, Hoàng Thương thân thể lúc này khuỵu xuống như muốn ngã, may mắn Trần Huyền Cơ kịp thời đem hắn bắt lấy.

Hoàng Thương cơ thể giờ phút này cơ hồ không còn tý nào sức lực, ban nãy có thể đứng vững hoàn toàn là dựa vào ý chí chèo chống.

Nhưng cho dù là vậy, Hoàng Thương sắc mặt lúc này lại toát ra nồng đậm ý cười nói: -” Con mẹ nó, cuối cùng cũng kết thúc, lão tử còn sống, chuyến này trở về nhất định phải đi thanh lâu đại chiến ba ngày ba đêm. “

Theo Hoàng Thương lời nói vừa ra, đứng một bên dìu lấy đối phương Trần Huyền Cơ nụ cười nhất thời cứng lại, khuôn mặt cũng đều biến đen.

Đây là hắn quen biết thường ngày nghiêm túc Hoàng Thương tiểu đội trưởng, làm sao có chút không đúng?

Nhìn kỹ cũng không giống bị yêu quỷ nhập thể, chẳng lẽ là do đầu có thương thế?

-” Hoàng Thương ca, ngươi thân này hiện tại thể liệu có chịu nổi ba ngày ba đêm đại chiến không, hay là bỏ đi thôi, ta sợ ngươi chưa tới chợ cỏ đều xanh. “ Trần Huyền Cơ thật tình khuyên bảo nói.

-” Huyền Cơ huynh đệ, ngươi đây là khinh thường ta, cho dù thân thụ thương thế đi nữa, ba ngày ba đêm là không vấn đề. “ Hoàng Thương mở miệng nói, vừa nói cừa tránh thoát Trần Huyền Cơ dìu cánh tay đứng dậy, khuôn mặt tràn đầy tự hào: -” Nhớ năm đó khi còn chưa gia nhập Trấn Yêu Ti, ta biệt danh thế nhưng là mãnh hổ chốn phòng the, một mình đại chiến năm cái cô nương năm ngày năm đêm đều không biết mệt đây. “

-” Thật? “ Nói đoạn Trần Huyền Cơ liền khẽ chạm lên Hoàng Thương, nhất thời đối phương cả người liền tựa như cây chuối đổ ầm xuống đất.

Mà cũng ở lúc này, v·ết t·hương trên người bộc phát khiến Hoàng Thương đau đến nhe răng nhếch miệng không nói nên lời.

Thấy vậy Trần Huyền Cơ khẽ lắc đầu, cái gì đại chiến ba ngày ba đêm, cái gì mãnh hổ chốn phòng the, hiện tại ngay cả mèo hen đầy không bằng.

Yêu triều kết thúc, tiếp đến chính là công việc thu dọn chiến trường cùng khắc phục hậu quả.

Đối với yêu quỷ t·hi t·hể, đầu tiên tất cả đều bị thu gom lại, sau đó phân loại ra các chủng loại khác nhau dựa trên yêu quỷ công dụng, như dùng cho luyện khí, nấu ăn, luyện đan, chế tác linh giấy, linh mực các loại.

Còn lại không có tác dụng yêu quỷ t·hi t·hể, tự nhiên bị hỏa diễm thiêu đốt, biến thành tro tàn.

Lại nói yêu quỷ trên người quý giá nhất là tinh hạch, vật này cũng không có tùy tiện để cho yêu võ giả ở đây chiếm làm của riêng, mà đem toàn bộ thu gom lại từ phủ thành chủ bảo quản, sau đó phân phối.



Đối với việc này tự nhiên gây nên rất nhiều người bất mãn, nhưng không một ai dám nói ra, đứng trước thực lực tuyệt đối, mọi phản kháng đều vô dụng.

Tuy nhiên bên ngoài là vậy, nhưng trong quá trình thu gom tinh hạch vẫn có không ít yêu võ giả đem một chút tinh hạch bí mật giấu đi, xong việc này làm sao qua mắt được bên trên cao tầng, tuy nhiên chỉ cần không quá tham lam lấy nhiều cùng cấp bậc quá cao tinh hạch, cao tầng đều sẽ nhắm một con mắt, mở một con mắt cho qua.

Đây cũng là một loại quy tắc ngầm, tất cả đều hiểu.

Trần Huyền Cơ cũng không ngoại lệ, trong quá trình này hắn cũng tỉ mỉ lựa chọn một chút đặc thù tinh hạch cất đi, đặc biệt còn có một viên tam giai tinh hạch.

Chỉ là đáng thương Hoàng thương, đối phương ban nãy đã được đưa đi trị thương, đối với công việc này nhìn mà thèm nhưng không thể làm gì, cơ hồ hàm răng cắn chặt, nước mắt đều chảy ướt cái gối.

Bởi vì yêu quỷ t·hi t·hể thật sự quá nhiều, đám người một phải một mực thu dọn chiến trường cho đến hoàng hôn mới miễn cưỡng tạm ổn.

Đây còn bởi vì thực hiện nhiệm vụ lần này đều là yêu võ giả, thậm chí ngay cả Ngưng Nguyên Cảnh đều tham gia, bằng không với số lượng lớn như vậy yêu quỷ t·hi t·hể, với người bình thường mà nói một tuần đều chưa chắc dọn xong.

Tại trước khi trời tối, tất cả yêu võ giả đã trở vào bên trong thành.

So với bên ngoài thành, bên trong thành cũng bận rộn không kém, dù là trời tối, tất cả người dân vẫn đang hợp lực dọn dẹp kiến trúc đổ vỡ, đồng thời xây dựng lại.

Yêu triều đem đến p·há h·oại thực quá lớn, cơ hồ hủy đi Bích Thủy Thành hơn một nửa kiến trúc.

Đối với những chuyện này, Trần Huyền Cơ cũng không quá quan tâm, hắn lúc này đang cùng Trấn Yêu Ti còn sống sót thành viên khác trở về tổng bộ.

Sau khi trở về, tất cả thành viên lại phân ra các đường khác nhau, sau đó từ các đường đại đội trưởng phụ trách kiểm kê lại lần này tổn thất, xem có bao nhiêu người b·ị t·hương, bao nhiêu người bất hạnh bỏ mình.

Đứng ở giữa đám người, Trần Huyền Cơ đảo mắt xung quanh tìm kiếm, cuối cùng lại mang theo thất vọng thu hồi ánh mắt.

Bởi ở trong đội ngũ, hắn cũng không có phát hiện ra Tấn Tài cùng Triệu Khiết hai người bóng dáng.

Hiển nhiên bọn hắn một là đã chiến tử trên chiến trường, hoặc nếu còn sống sóng cũng đã được đưa đi trị thương, tuy nhiên so sánh giữa hai trường hợp, trường hợp thứ nhất tỉ lệ tự nhiên cao hơn.

-” Sống c·hết có số nha. “