Yêu Võ Thần

Chương 14: Trần Huyền Luân



Chương 14: Trần Huyền Luân

Giờ phút này không gian lâm vào yên lặng, bạch yêu quỷ ánh mắt nhìn chằm chằm vào dưới chân t·hi t·hể đang tỏa ra khói đen.



-” Đây là thứ đồ gì? “

Bạch tạng yêu quỷ ánh mắt nheo lại, từ đám này khói đen này nó vậy mà cảm nhận được t·ử v·ong ý vị.

Xong mặc dù không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng lấy bạch tạng yêu quỷ trí thông minh tự nhiên không để sự việc tiếp diễn đến điềm xấu, sắc mặt lộ ra dữ tợn, bạch tạng yêu quỷ không chút do dự trực tiếp hướng về t·hi t·hể đầu lâu dẫm xuống một cước, một cước này nếu như trúng chắc chắn sẽ đem đầu lâu đạp nát giống như dưa hấu văng tung tóe.

Bụp!

Thế như tại một cước chuẩn bị đạp trúng, bất ngờ một bàn tay đem nó bàn chân nắm chặt không thể hạ xuống cho dù là một chút.

Bạch tạng yêu quỷ đưa mắt nhìn lại, chủ nhân bàn tay đúng là đ·ã c·hết Trần Huyền Cơ, tuy nhiên không đợi nó kịp phản ứng, một ngọn lửa màu đen đột nhiên từ bàn tay bùng lên sau đó quấn lấy bạch yêu quỷ chân, theo đó một cỗ đau đớn truyền đến để Bạch tạng yêu quỷ sống không bằng c·hết.

Đến đây Bạch tạng yêu quỷ lập tức muốn đem chân rút trở lại thế nhưng đã muộn, bàn tay kia lực đạo quá lớn, mặc nó ra sức như thế nào đều không nhúc nhích mảy may, nhìn xem màu đen ngọn lửa đang dần dần lan ra nó không chút do dự đem đầu gối chặt đứt rồi nhanh chóng lui trở lại, mà mẩu chân để lại kia chỉ một lát đã bị ngọn lửa màu đen đốt thành thành tro tàn rơi xuống đất.



-” Hắc hắc hắc! “

Cùng lúc một tiếng cười quái dị vang lên, càng quỷ dị chính là tiếng cười này lại tới từ Trần Huyền Cơ t·hi t·hể.

Nhìn lại, không biết từ lúc nào Trần Huyền Cơ t·hi t·hể hai mắt đã mở ra, tuy nhiên bên trong con mắt lòng trắng cùng con ngươi đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một màu đen thăm thẳm giống như vực sâu có thể nuốt chửng mọi linh hồn.

Tiếp sau đó lại thấy Trần Huyền Cơ t·hi t·hể bắt đầu lấy tư thế quỷ dị chậm rãi đứng dậy, lấy bàn chân làm trụ, cả thân thể cứ như vậy vươn lên cho đến khi đứng thẳng,

Răng rắc!

Trần Huyền Cơ nhẹ lắc đầu, tiếng xương cổ ma sát nổ lên vang vọng, đen kịt hai mắt nhìn chằm chằm bạch tạng yêu quỷ nhoẻn miệng cười nói: -” Thật không nghĩ tới, ta phế vật ca ca lại bị một đám tiểu quỷ như các ngươi g·iết c·hết, thú vị nha. “

Dứt lời Trần Huyền Cơ lại dùng hai tay bo mặt, sau đó là tiếng cười khùng khục điên cuồng, cười đến toàn thân đều run rẩy.



Đứng ở phía xa quan sát bạch tạng yêu quỷ lúc này trầm mặt xuống, nhìn lại đã mọc ra cái chân mới, nó trong lòng phẫn nộ mười phần, tuy nhiên lấy nó trí thông minh tự nhiên sẽ không vì phẫn nộ mà làm ra quyết định dại dột. Không biết tại sao, trước mặt vừa c·hết đi sống lại tên này nhân loại lại đem đến cho nó cảm giác vô cùng khủng bố, cho dù là trước đây đối mặt với tam giai hay tứ giai yêu quỷ cũng không có cho nó cảm giác như vậy.

-” Ngươi là yêu quỷ? “ Bạch tạng yêu quỷ thử mở miệng thăm dò, tại trong nó suy đoán, trước mặt bộ này t·hi t·hể rất có thể đã bị một tôn mạnh mẽ yêu quỷ nào đó chiếm giữ.



Ở yêu quỷ bầy bên trong, giữa yêu quỷ với nhau cũng không phải hòa thuận, việc chém g·iết, ăn thịt lẫn nhau cũng là điều bình thường, thậm chí so với nhân tộc càng thêm tàn khốc, bởi thôn phệ lẫn nhau sẽ giúp bọn chúng mạnh lên.

Chỉ là ban nãy giao thủ một chút cũng đã để cho bạch tạng yêu quỷ sinh lòng kiêng kị, nhất là ngọn lửa màu đen, vậy mà có thể đốt cháy nó thân thể một cách dễ dàng.



Phải biết nó thân thể cực kỳ đặc biệt, ngọn lửa bình thường khó mà đốt cháy.

-” Yêu quỷ sao? không phải, ta là người, không đúng, ta rốt cuộc là cái gì? “ Trần Huyền Cơ vào lúc này ngẩng mặt lên, sắc mặt mê man, hai tay điên cuồng vò đầu bứt tai.



Lại một hồi trôi qua, Trần Huyền Cơ đột nhiên ngừng lại động tác, hắn khóe miệng nhếch lên một hình vòng cung: -” Hắc hắc hắc! Ta nhớ ra rồi, ta chính là Trần Huyền Luân, là đỉnh cấp thiên tài, đáng c·hết cái kia phàm thai không chứa nổi sức mạnh của ta, chưa sinh ra đ·ã c·hết, cuối cùng chỉ có thể sống nhờ trong tên ca ca phết vật này thân xác. “

-” Bất quá những việc này hiện tại không còn quan trong, ta bây giờ thực sự rất đói, rất đói a, mà các ngươi t·ử v·ong lại chính là ngon nhất mỹ thực. “



Nói rồi Trần Huyền Cơ lại đưa mắt nhìn chằm chằm bạch tạng cùng xung quanh những con khác yêu quỷ, sắc mặt lộ ra cực kỳ điên cuồng, vặn vẹo.

-” Muốn g·iết ta, ngươi còn chưa có bản lĩnh đấy. “ Nhìn thấy một màn này, bạch tạch yêu quỷ sắc mặt trầm lại, gằn giọng nói: -” Giết! “

Dứt lời, vây lấy Trần Huyền Cơ bốn con yêu quỷ lập tức điên cuồng công kích đến, dẫn đầu là con kia bù nhìn rơm yêu quỷ, nó trong tay lưỡi hái vung thẳng về Trần Huyền Cơ cái cổ.

Đối mặt với một kích này, Trần Huyền Cơ sắc mặt bình tĩnh đến lạ thường, hắn chỉ là khẽ cúi người liền thành công tránh đi, tiếp sau đó lại lấy tốc độ nhanh đến kinh người áp sát bù nhìn rơm yêu quỷ, bàn tay xòe ra, ngọn lửa màu đen bùng lên dữ dội, Trần Huyền Cơ không chút do dự đánh một chưởng đập vào bù nhìn rơm yêu quỷ lồng ngực.

Một chưởng này đánh lên bù nhìn rơm yêu quỷ tựa như lửa bắt phải xăng, ngọn lửa màu đen trong nháy mắt liền đã đem yêu quỷ toàn thân bao phủ.



Bị ngọn lửa đen thiêu đốt bù nhìn rơm yêu quỷ liền gầm thét dữ dội, nó cảm nhận được cực độ đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn, ngọn lửa còn giống như dòi trong xương, mặc cho nó làm sao cũng không thể dập tắt, cuối cùng chỉ có thể không cam long bị đốt thành tro tàn.

Mà bù nhìn rơm yêu quỷ c·hết trong nháy mắt, một dòng khí đen lớn cỡ nắm tay trong tro tàn bay ra chủ động hướng về Trần Huyền Cơ nội thể thẩm thấu đi vào.

-” Thật sự là sảng khoái, đây mới chính là mỹ thực. “ Hấp thụ dòng khí, Trần Huyền Cơ trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ.



Đồng th·iếp sau đó một màn kinh người diễn ra, Trần Huyền Cơ trên người các loại v·ết t·hương dùng mắt thường có thể thấy nhanh chóng khôi phục.



Thế nhưng không để cho Trần Huyền Cơ hưởng thụ cảm giác này được bao lâu, cầu gai yêu quỷ đã đến sau lưng, nó chi chít gai nhọn một quyền tựa như búa tạ đập xuống, không khí đều bị quét ra một luồng mạnh mẽ phong bạo.



-” Hahaha! Lại thêm một cái mỹ thực, rất tốt. “ Trần Huyền Cơ giờ phút này điên cuồng cười lớn.

Nhìn xem cầu gai yêu quỷ nắm đấm tới gần, hắn khóe miệng nhếch lên, động dạng trực tiếp vung ra một đấm đáp lại.

Bành! Răng rắc!

Va chạm trong nháy mắt, Trần Huyền Cơ trực tiếp b·ị đ·ánh bay một đoạn dài mới có thể dừng lại, tuy nhiên cánh tay phải đã bị gãy gấp khúc mấy đoạn, ngay cả bàn tay cũng b·ị đ·âm ra mấy cái lỗ máu lớn.

Mặc dù thương thế như vậy thế nhưng Trần Huyền Cơ sắc mặt lại không lộ ra đau đớn một chút nào, ngược lại hưng phấn nhìn về phía cầu gai yêu quỷ đang bị ngọn lửa màu đen đang dần dần bao trùm thiêu đốt, cuối cùng giống như bù nhìn rơm yêu quỷ số phận bị đốt thành tro tàn.

Lại một lần nữa nuốt vào dòng khí đen, Trần Huyền Cơ trên người khí tức lại càng phát ra mạnh mẽ, gãy nát bàn bay cũng dần dần khôi phục.



Phốc!





Thế nhưng ngay vào lúc này, Trần Huyền Cơ sau lưng thân cây lông đen yêu quỷ đột nhiên từ bên trong chui ra, nó trong tay mộc thứ nhanh như chớp đâm vào Trần Huyền Cơ phần lưng, một kích xuyên thấu, không những vậy, mộc thứ vào lúc nào còn phân nhánh, hóa thành vô số mộc thứ nhỏ từ Trần Huyền Cơ nội thể đâm ra, trực tiếp biến hắn thành con nhím.

Bất quá dù là như vậy Trần Huyền Cơ cũng không có c·hết, bởi hắn thân thể lúc này toàn bộ chỉ bằng ý thức chèo chống.



-” C·hết, c·hết, c·hết, c·hết hết đi, t·ử v·ong mới là thế gian này đẹp nhất mỹ lệ. “ Trần Huyền Cơ giờ phút này tựa như mất hết lý trí không ngừng điên cuồng lẩm bẩm.



Bành!



Xong không đợi Trần Huyền Cơ làm ra động tác gì, cự hùng yêu quỷ đã đến, nó tay gấu đập xuống trực tiếp đem Trần Huyền Cơ thân thể đóng xuống, cơ hồ gẫy làm mấy khúc, mặt đất theo đó vỡ ra một khoảng lớn.

-” C·hết? “ Đứng ở phía xa quan sát bạch tạng yêu quỷ khẽ thì thầm, tuy nhiên nó cũng không vội lại gần, ngược lại kiên nhẫn đợi chờ kết quả.

Đợi khói bụi tan đi, chỉ nghe tiếng lửa cháy tí tách vang lên, một bóng người chậm rãi bước ra, thế nhưng đi ra bóng người không phải Trần Huyền Cơ mà là một cái hỏa nhân, nó toàn thân bốc lên ngọn lửa đen hừng hực.

-” Tử vong chi khí, ta cần càng nhiều hơn t·ử v·ong chi khí. “ Hỏa nhân trong miệng phát ra tiếng rì rầm.

Tiếp sau đó chỉ thấy hỏa nhân trống rỗng hốc mắt bỗng nhìn chằm chằm cự hùng yêu quỷ, không có bất cứ cái gì báo trước, cự hùng yêu quỷ thân thể bất ngờ trong nháy mắt b·ốc c·háy lên ngọn lửa màu đen, không quá nửa phút liền hóa thành tro tàn, dù cho áo giáp bằng đất cũng không bảo vệ được.

Lại cứng ngắc quay đầu nhìn về phía sau lông đen yêu quỷ, đồng dạng không có báo trước, màu đen ngọn lửa cứ như vậy tại nó trên người bùng cháy.

Thế nhưng lông đen yêu quỷ không có đứng yên tại chỗ chịu c·hết, nó lập tức chui vào thân cây bên trong, bất quá lửa đen vẫn không có bị dập tắt, ngược lại càng thêm bùng cháy mãnh liệt đem nó thiếu c·hết.



Hai con yêu quỷ c·hết, trong chốc lát lại cung cấp ra hai đạo t·ử v·ong chi lực, theo đó hỏa nhân trên thân lửa đen bắt đầu bay múa, tựa như ăn mừng.

Đứng ở phía xa chứng kiến tất cả bạch tạng yêu quỷ vào lúc này hoảng sợ không thôi, trước mặt hỏa nhân quá mức quỷ dị cùng khủng bố, chỉ trong chốc lát liền giải quyết nó bốn cái tiểu đệ, nhất là màu đen ngọn lửa, quả thực chính là trời sinh yêu quỷ khắc tịnh, để nó cảm nhận được nồng đậm t·ử v·ong.

Vào lúc này bạch tạc yêu quỷ trong đầu một chút ý chí chiến đấu đều không có, nó không nói một lời lập tức xoay người bỏ chạy, tốc độ nhanh đến kinh người, chỉ chớp mắt đã mất đi bóng dáng.

Chiến trường đến đây chỉ còn lại một mình hỏa nhân, nó cứ đứng đó không ngừng lầm bẩm, cuối cùng ngọn đợi ngọn lửa trên thân dập tắt mới ngã xuống.