Yêu Võ Thần

Chương 15: Tỉnh Lại



Chương 15: Tỉnh Lại

Toàn thân đau nhức truyền đến đại não để Trần Huyền Cơ không nhịn được rên rỉ, đồng thời choàng mở mắt.

Nhìn xem xung quanh quen thuộc gian phòng hoàn cảnh, Trần Huyền Cơ có chút mê mang thì thầm: -" Sao ta lại ở nơi này, chẳng phải ta đ·ã c·hết rồi hay sao. "



Thế nhưng cảm giác đau đớn lại nhắc nhở cho hắn biết đây chính là chân thực, hắn còn chưa có c·hết.



Trần Huyền Cơ lúc này theo bản năng muốn ngồi dậy, thế nhưng thân thể lại không nghe theo hắn điều khiển, ngược lại còn truyền đến một cỗ đau đớn tới tận xương tủy để hắn không nhịn được cắn chặt răng gầm gừ.



Nhìn lại chỉ thấy hắn toàn thân lúc này đã bị vải trắng quấn lấy, cơ hồ không chừa một chút kẽ hở.

Két!

Đúng vào lúc này, bên tai vang lên tiếng mở cửa, Trần Huyền Cơ cố đứa mắt nhìn lại thì thấy được Lê Trọng một người bước vào.



-" Tiểu Trần tỉnh rồi hả, cảm thấy như thế nào? " Nhìn thấy Trần Huyền Cơ đã tỉnh, Lê Trọng nở một nụ cười nói.

-" Ta không sao. " Trần Huyền Cơ gắng gượng kéo người dựa vào thành giường mở miệng nói: -" Là mọi người đưa ta về đây sao, đúng rồi, Nguyễn Nhạc, A Tứ bọn hắn đâu. "

Trần Huyền Cơ theo bản năng mở miệng hỏi, bởi theo hắn suy nghĩ, mình đã có thể còn sống trở về thì hai người kia nhất định cũng có thể. Mặc dù tại hắn cuối cùng một mảnh ký ức, tự mình đã chứng kiến A Tứ cùng Nguyễn Nhạc thảm trạng, thế nhưng bản thân cũng không khác bọn hắn là mấy, chẳng lẽ tất cả chỉ là ảo giác, bất quá trên người thương thế lại như thế nào giải thích.



Giờ phút này Trần Huyền Cơ tinh thần lâm vào hoang mang, hắn cảm giác đầu mình đau nhức khó tả, tựa như muốn nổ tung.

-” Bọn hắn đều đ·ã c·hết rồi, khi chúng ta đến chỉ còn một mình ngươi còn hơi thở, mặc dù thương thế lúc đó rất nặng thế nhưng vẫn có thể cứu. “ Bên cạnh Lê Trọng thở dài nói, ánh mắt bên trong thoáng đượm buồn.



Tiếp đến Lê Trọng liền bắt đầu kể cho Trần Huyền Cơ sự kiện hôm đó, Bình An Thôn địa phận xung quanh vậy mà cùng lúc xuất hiện bốn con nhị giai yêu quỷ, không những vậy ngay cả nhất giai yêu quỷ cũng mò ra không dưới mười ngón tay số lượng.



Lúc đó toàn bộ tuần vệ binh cơ hồ đều bị huy động, ngay cả Hà Lạc cũng tham gia, dưới sáu vị Luyện Huyết Cảnh hợp lực, phải mất nửa ngày cật lực mới có thể giải quyết, tuy nhiên phía dưới Luyện Thể Cảnh tuần vệ binh sau trận chiến này lại bị tử thương không ít, quả thực chính là đại tổn thất.

Mà kết thúc trận chiến sau đó, Bành Húc lập tức dẫn Anh Bác cùng Lê Trọng đi tìm Trần Huyền Cơ ba người, thế nhưng đợi bọn hắn tìm tới nơi thì đã quá muộn.

Hoàn cảnh lúc đó quả thực để người đau lòng, Nguyễn Nhạc cùng A Tứ hai người đã hoàn toàn tắc thở, mỗi người thảm trạng đều cực kỳ khủng bố, nhất là Nguyễn Nhạc, hắn cả người cơ hồ không có chỗ nào lành lặn, thay vào đó là vô số lỗ máu to nhỏ không đều.

Xong để bọn hắn càng kinh ngạch hơn chính là, Trần Huyền Cơ vậy mà vẫn còn sống, hắn trên thân thân trải rộng vô số vết chém thấu xương, ngay cả xương cốt đều gãy không ít, mặc dù thương thế nặng như vậy nhưng hơi thở vẫn còn, đơn giản chính là kỳ tích.

Sau khi đem Trần Huyền Cơ về bọn hắn lập tức giúp hắn xử lý v·ết t·hương, cuối cùng mượn nhờ Hà Lạc chữa thương đan dược giúp hắn tăng nhanh thời gian khôi phục, từ đó đến nay đã trôi qua bảy ngày, Trần Huyền Cơ v·ết t·hương cơ bản đều đã khép lại, tuy nhiên Trần Huyền Cơ vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, hôm nay Lê Trọng chỉ là tình cờ đến nhìn Trần Huyền Cơ một chút, thật không nghĩ lại bắt gặp đối phương đã tỉnh.

-” Các ngươi lúc đó rốt cuộc gặp phải chuyện gì, tại sao lại đoàn diệt? “ Lê Trọng rốt cuộc không nhịn được nghi hoặc hỏi.

Mà Trần Huyền Cơ cũng không có dấu diếm, lập tức đem hắn còn nhớ sự tình kể lại tỉ mỉ, ngay cả chuyện mình như thế nào chém g·iết nhị giai yêu quỷ cũng kể ra.





Ở một bên nghe Lê Trọng sắc mặt lộ ra kinh ngạc không thôi, hắn thật không nghĩ Trần Huyền Cơ đám người lại đụng phải nhị giai yêu quỷ, hơn nữa còn là có trí thông minh nhị giai, nhìn lại Trần Huyền Cơ có thể sống sót, quả thực chính là kỳ tích.

-” Theo như lời ngươi nói thì đám kia yêu quỷ vẫn còn sống, thế nhưng khi chúng ta đến lại không bắt gặp bất cứ một con yêu quỷ nào bóng dáng, nếu có yêu quỷ, lấy bọn chúng bản tính tất nhiên sẽ đem các ngươi ngay cả t·hi t·hể cũng nuốt chửng, làm sao có thể còn sót lại nguyên vẹn. Nhất là ngươi một người vẫn còn sống nên giải thích như thế nào ? “ Lê Trọng nghi hoặc nói.

Nghe Lê Trọng nói, Trần Huyền Cơ lâm vào trầm mặc, hắn giờ phút này quả thực hoang mang đến cực độ.

Hắn rất rõ ràng bản thân thực sự đ·ã c·hết, cảm giác lúc đó vô cùng chân thực, không phải ảo giác, hiện tại làm sao lại một lần nữa sống lại? Mà đám kia yêu quỷ, bọn chúng tất cả đều tồn tại, A Tứ cùng Nguyễn Nhạc c·ái c·hết chính là bằng chứng, bất quá g·iết người xong bọn chúng rốt cuộc đi đâu? Tại sau khi hắn mất ý thức rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Càng nghĩ Trần Huyền Cơ đầu lại càng thêm đau nhức, tựa như có vô số người đang cầm búa gõ vào, không nhịn được hắn nhất thời ôm đầu gục xuống, sắc mặt lộ ra thống khổ.

Nhìn thấy hắn như vậy Lê Trọng lập tức tiến lên chấn an, cũng không có tiếp tục hỏi chuyện mà lui ra để hắn nghỉ ngơi cùng chấn tĩnh.

. . .

Bên ngoài, Lê Trọng sau khi đi ra lập tức đem chuyện này nói cho Bành Húc.

Mà Bành Húc cũng phát giác được trong đó kỳ quái, hắn không chút chậm trễ báo lên cho Hà Lạc.

Nghe xong Bành Húc tường thuật, Hà Lạc phút chốc lâm vào trầm tư, hôm đó sự kiện hắn cũng có tham gia, cũng tự mình đến xem Trần Huyền Cơ đám người tử chiến hiện trường.



Mặt đất đích xác có lưu lại rất nhiều dấu chân, có một số còn trông vô cùng lớn, hiển nhiên là của yêu quỷ để lại, hơn nữa số lượng còn không ít, cùng với đó còn có xung quanh cây cối các loại bị phá hủy, có thể thấy được trận chiến ác liệt. Thế nhưng càng đặc biệt hơn chính là, ở nơi đó mặc dù không có phát hiện vết tích do hỏa diễm đốt cháy xém nhưng tại hiện trường lại phát hiện ra rất nhiều tro tàn.



Lại nhìn Trần Huyền Cơ đám người thảm trạng, bọn hắn đoán yêu quỷ rất có khả năng tại xung quanh luẩn quẩn cho nên bắt đầu chia ra tìm kiếm, kết quả lục soát hai ba dặm cũng không phát hiện ra yêu quỷ tung tích. Cuối cùng không có manh mối, đám người chỉ có trước tiên thể trở về, đợi Trần Huyền Cơ tỉnh lại sẽ biết được lúc đó sự tình.

Hiện tại nghe Bành Húc kể, Hà Lạc đoán tám phần Trần Huyền Cơ nói là thật, dù sao hắn cũng không có lý do gì dấu diếm, trên người hắn thương thế chính là bằng chứng tốt nhất.



Còn việc hắn như thế nào sống sót, tiếp theo xảy ra chuyện gì, quả thực chính một ẩn số lớn.

Bất quá lại nói việc Trần Huyền Cơ nói ra bản thân lúc đó cũng đã bị yêu quỷ g·iết c·hết, Hà Lạc chỉ cho rằng đó là đối phương tại tuyệt cảnh lúc sinh ra ảo giác, hoặc là con kia nhị giai yêu quỷ cũng không có c·hết, chuyện này chỉ là nó cố ý thả ra cái bẫy, bởi lúc bọn hắn tới Trần Huyền Cơ vẫn còn hơi thở, trên ngực cũng không có hắn nói v·ết t·hương chí mạng.

Rất hiển nhiên, tỉ lệ yêu quỷ cố tình tha mạng cho Trần Huyền Cơ là rất lớn, dù sao có trí thông minh yêu quỷ thế nhưng cực kỳ gian xảo.

-” Lần trước một mạch xuất hiện nhiều nhị giai yêu quỷ như vậy, rất có thể là do con này nhị giai yêu quỷ cầm đầu, dù sao cũng là có trí thông minh yêu quỷ, không thể theo lẽ thường phán đoán. “ Suy nghĩ một hồi, Hà Lạc nghiêm mặt nói.

-” Chuyện này không thể phới lờ, ai mà biết con yêu quỷ kia sẽ làm cái gì tiếp theo, nếu không cảnh giác rất có thể sẽ nhận hậu quả khôn lường. “ Bên cạnh Bành Húc cũng khẽ gật đầu nói.

-” Thôi được rồi, Bành Húc ngươi cứ đi về trước, chuyện này ta sẽ cùng Lãnh Thiết thương lượng giải quyết. “ Hà Lạc thở dài nói.

. . .

Tiếp đến nhưng ngày sau đó, Trần Huyền Cơ toàn bộ thời gian đều ở tĩnh dưỡng, hắn tinh thần cũng đã ổn định trở lại.

Xong để Trần Huyền Cơ kinh ngạc phát hiện là, bản thân thương thế tốc độ khôi phục không biết từ lúc nào đã trở nên nhanh đến kinh người.

Phải biết hắn ban đầu thương thế thế nhưng cực kỳ nghiêm trong, da thịt bị xé nát, xương cốt đứt gãy, nếu như chiếu theo bình thường, cho dù là Luyện Thể yêu võ giả cũng cần ít nhất ba, bốn tháng mới có thể khôi phục. Nếu như nói đây là do chữa thương đan dược tác dụng hắn cũng không thực sự tin tưởng, bởi chữa thương đan cũng không có nhanh như vậy, hắn trước đó đã nhìn người khác phục dụng qua nên hiểu rất rõ.

Mà ở đây chỉ có hai tuần, hắn đã có thể cử động bình thường, đồng thời v·ết t·hương da thịt cũng đã hoàn toàn khép lại lành lặn, nếu không phải quá sợ người bên ngoài chú ý, hắn lập tức có xúc động muốn nhảy xuống luyện đao.

-” Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ta thân thể làm sao lại xảy ra biến hóa lớn như vậy. “ Trần Huyền Cơ không tự chủ thì thào.

Lại suy nghĩ thêm cũng không có kết quả, Trần Huyền Cơ cuối cùng quyết định bỏ qua, bất quá cơ thể dị thường hắn cũng không định rêu rao cho tất cả mọi người, ngược lại có cơ hội sẽ tự mình đi tìm Hà Lạc hỏi thăm một chút.



Để không gây chú ý, Trần Huyền Cơ những ngày sau đó vẫn như cũ giả vờ chưa khôi phục thương thế, một mực nằm ở trên giường.