Yêu Võ Thần

Chương 16: Lam Dong Hồ



Chương 16: Lam Dong Hồ



Một tháng trôi qua, Bình An Thôn mọi hoạt động đã trở về quỹ tích ban đầu.



Thời điểm này thời tiết cũng đã bắt đầu chuyển vào trời thu, không khí hơi se lạnh, không còn cái nóng cháy da cháy thịt của mùa hạ.



Mà Trần Huyền Cơ sau một tháng tĩnh dưỡng cũng đã xuống giường hoạt động trở lại, một tháng không có tập luyện đao pháp khiến hắn cảm thấy vô cùng ngứa ngáy. Bất quá Trần Huyền Cơ cũng không có biểu hiện ra quá mức sung mãn, ngược lại thả chậm giống như một người mới khỏi bệnh dậy mà thôi.



Cảm nhận trong cơ thể nóng rực dược lực dần dần tán đi, Trần Huyền Cơ sắc mặt lộ ra kinh ngạc.



Trước kia hắn tốc độ luyện hóa dược lực vốn dĩ đã nhanh kinh người, cơ hồ mỗi ngày một viên Huyết Khí Đan, thế nhưng hiện tại chỉ mất nửa ngày liền đã hoàn toàn luyện hóa hết, phải biết hắn mới chỉ là Vũ Dũng Cảnh mà thôi.



Việc này cũng khiến Trần Huyền Cơ tu luyện tốc độ tăng nhanh một bước, Thông Lực ngay trong tầm tay.

Bất quá cho dù là như vậy Trần Huyền Cơ cũng không có tự phụ, ngược lại càng thêm điệu thấp, nhất là trải qua lần này sinh tử, hắn lại càng thêm khát vọng lực lượng, quyết tâm khắc khổ tập luyện.

Đúng lúc thời gian này cũng vào thời gian đội hai được nghỉ ngơi, Trần Huyền Cơ không có trở về trong nhà mà ở lại doanh trại, hắn hàng ngày cơ bản đều tại tập luyện, Bành Húc nhìn thấy hắn đã khỏe lại như vậy thì trong lòng yên tâm, đội ngũ một lần mất đi hai tên huynh đệ, thân làm tiểu đội trưởng như hắn áp lực rất lớn.

Hai tuần, tại Trần Huyền Cơ không ngừng khắc khổ tập luyện, cộng thêm trước đó lương bổng cùng chém g·iết yêu quỷ ban thưởng sung túc Huyết Khí Đan, lực lượng rất nhanh đã vượt qua tám trăm cân.



-” Tính toán lấy ta hiện tại tốc độ luyện hóa, chưa cần tới một tháng, hẳn là có thể đạt tới ngàn cân lực lượng. “ Trần Huyền Cơ tự mình lẩm bẩm.

Trần Huyền Cơ từ thời điểm bắt đầu tu luyện đến giờ đã có bốn tháng, nhìn qua có vẻ rất lâu thế nhưng tu luyện chuyện này chính là cần không ngừng tích lũy, mài dũa, giống như Trần Huyền Cơ đã là tu luyện rất nhanh, bởi cùng hắn trong thôn thế hệ yêu võ giả bây giờ vẫn còn đang tại Hùng Lực Cảnh vật lộn đâu.

Mà chỉ sau bốn tháng, Trần Huyền Cơ cũng đã cảm giác được mình thân thể thay đổi, cao hơn, đạt tới một mét chín có thừa, đây cũng chính là luyện thể quá trình đem cơ thể thúc đẩy phát triển nhanh chóng.



Bất quá đối với mình chiều cao Trần Huyền Cơ cũng không có quá nhiều quan tâm, hắn bây giờ chỉ muốn thật mau chóng đạt tới Luyện Thể Cực hạn, sau đó đột phá Luyện Huyết Cảnh, chỉ có Luyện Huyết Cảnh mới được coi là chính thức đặt chân vào tu luyện con đường, có được tự vệ năng lực.

Dưới ánh trăng sáng, Trần Huyền Cơ điên cuồng luyện đao, cơ thể toàn thân cơ bắp căng cứng, nhìn từ xa liền giống như điêu khắc mà thành.





Trần Huyền Cơ càng luyện càng nhanh, càng luyện đao pháp càng lăng lệ, không biết từ lúc nào đao pháp bên trong đã lẫn vào một tia t·ử v·ong ý vị, khiến người ta nhìn vào không rét mà run, tựa như đây không phải là thanh đao, mà chính là t·ử v·ong lưỡi hái.

Phốc!



Một cước đem trước mặt cọc gỗ đá bay lên cao, Trần huyền Cơ sau đó liên tiếp ra đao, đợi thu tay lại lúc cọc gỗ đã b·ị c·hém ra mười mấy khúc, mà tất cả quá trình này chỉ diễn ra trong mấy giây ngắn ngủi.

Đến đây Trần Huyền Cơ cũng ngừng lại luyện tập, dù sao thời gian hai tuần nghỉ đã hết, ngày mai phải bắt đầu làm nhiệm vụ, hắn cần nghỉ ngơi sớm dưỡng sức.

. . .

Sáng sớm hôm sau Trần Huyền Cơ mấy người đã thật sớm tập hợp tại bức tường bên ngoài cửa ra vào.

Tuy nhiên lần này khác biệt, Bành Húc vậy mà lại dẫn đến một tên người mới, mà người này Trần Huyền Cơ cũng nhận ra, chính là buổi kiểm tra thiên phú người đầu tiên kiểm tra ra yêu võ giả tư chất Tiểu Mục.

Đơn giản giới thiệu sơ bộ cho đám người quen thuộc lẫn nhau, cả đội mới bắt đầu tuần tra nhiệm vụ.

Trải qua lần trước sự kiện, bên trong đội ngũ tất cả thành viên đều càng thêm cảnh giác cùng cẩn trọng, thậm chí lần này ra ngoài bắt gặp yêu quỷ Bành Húc cũng không có như mọi lần đứng nhìn mà ra tay nhanh chóng giải quyết.

Mà lần này bọn hắn địa bàn tuần tra chính là phía đông cùng phía nam, trong đó phía nam khu vực đặc biệt nhất, đi ra ba bốn dặm có một hồ nước lớn gọi là Lam Dong hồ.

Sở dĩ gọi như vậy là bởi vì nước trong hồ quanh năm xanh ngắt, nhìn từ xa liền như một viên ngọc xanh, mà ở hồ xung quanh còn mọc rất nhiều cây Dong, số lượng cực kì khổng lồ, vào mùa thu hoa bắt đầu nở rộ, cơ hồ đem bờ hồ nhuộm thành một màu trắng xóa.

Tuần tra nửa ngày, cả đội lúc này lựa chọn một chỗ đồi cao cách Lam Dong Hồ không xa nghỉ ngơi, thân là người mới Trần Huyền Cơ cùng Tiểu Mục giờ phút này đầy hứng thú nhìn xem Lam Dong hồ cảnh sắc.

-” Lam Dong hồ vẫn như thế đẹp đẽ, đáng tiếc chỉ là vẻ ngoài. “ Đột nhiên Anh Bác thở dài nói.

-” Đúng vậy, bên trong hồ thế nhưng ẩn náu rất nhiều yêu quỷ, nghe nói ngay cả tam giai yêu quỷ cũng có, may mắn bọn chúng chỉ ở trong hồ hoạt động, bằng không chính là xung quanh tất cả thôn xóm tai họa. “ Lê Trọng một bên phụ họa.

-” Cũng không nhất định, bọn chúng nếu dám ló mặt, Bích Thủy Thành bên kia chắc chắn sẽ không để yên. “ Anh Bác mở miệng đáp, đặc biệt khi nhắc tới Bích Thủy thành, hắn ánh mắt khó che dấu ngưỡng mộ.

Nhắc tới Bích Thủy thành, đây cũng chính là mấy trăm dặm xung quanh một tòa duy nhất thành trì, bên trong nhân số đông đảo, bình thường quý giá yêu võ giả tại đây cũng nhiều như cá diếc sang sông, giống như Luyện Thể cảnh quả thực không đáng nhắc tới.



Đây có thể coi là tất cả thôn trấn xung quanh thánh địa, người người đều muốn hướng tới địa phương.

Bất quá muốn đi tới Bích Thủy thành không dễ dàng, không nói đường xá xa xôi, trên đường gặp phải yêu quỷ hoành hành đã đủ cho người ta tuyệt vọng, không có nhị giai đổ lên thực lực, hi vọng sống gần như bằng không. Tuy nhiên cho dù là nhị giai, tỷ lệ sống sót vẫn như cũ rất thấp.

-" Bích Thủy Thành. " Trần Huyền Cơ khẽ thì thầm.



Hắn khi còn nhỏ cũng đã được nghe qua rất nhiều truyền thuyết về Bích Thủy Thành, trong lòng vì vậy cực kỳ hướng tới, nếu như có cơ hội hắn nhất định sẽ đi tới đó nhìn xem.





Thế nhưng chờ đến lúc đó có chút xa vời, không nói tuần tra bên trong tao ngộ yêu quỷ g·iết c·hết, chỉ riêng khoảng cách từ Bình An Thôn tới Bích Thủy Thành chính là cần bốn, năm ngày đường, chỉ nghe thôi đã để người ta chùn bước.



Ở Bình An Thôn, Trần Huyền Cơ cũng chỉ nghe nói qua trưởng thôn Nguyễn Phúc cùng Lãnh Thiết đã từng đi qua đó.



-" Huyền Cơ ca, ngươi nói Bích Thủy Thành là địa phương như thế nào? " Tiểu Mục đột nhiên vào lúc này hướng về Trần Huyền Cơ mở miệng hỏi.



So với thời điểm kiểm tra tư chất, Tiểu Mục hiện tại đã bớt đi nhút nhát, gương mặt cũng không còn quá non nớt, đặc biệt nhờ Yêu Huyết Đan rèn luyện, cơ thể cũng thể cũng không giống trước kia gầy gò nhỏ bé.



Hiện tại gia nhập đội hai, mặc dù gặp được Trần Huyền Cơ cùng mình lứa tuổi, xong bởi Trần Huyền Cơ gia nhập trước cộng thêm thưc lực cao, Tiểu Mục tôn trọng gọi hắn một tiếng ca.



Mà Trần Huyền đối với việc này cũng không quá để ý, dù sao cũng chỉ là cách gọi.



-" Ta cũng không biết rõ, nhưng hẳn là so với Bình An Thôn an toàn hơn. " Trần Huyền Cơ cười cười nói.



Nghe vậy, Tiểu Mục sắc mặt lộ ra suy tư, giống như là đang nghĩ về một nơi xa nào đó, khóe miệng còn không tự chủ mỉm cười.



-" Được rồi, mọi người tiếp tục tuần tra, xem sắc trời âm u này, có khả năng là chuẩn bị muốn mưa lớn. " Bành Húc vào lúc này mở miệng nhắc nhở toàn đội.

Đám người nghe xong không tự chủ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, quả nhiên ánh nắng lúc này đã hoàn toàn bị mây đen che kín.



Trần Huyền Cơ thậm chí còn tại mây đen bên trong nhìn thấy một đầu lôi long đang giương nanh múa vuốt, thỉnh thoảng còn nhả ra một trận đinh tai tiếng sấm.



Không chút chậm trễ, cả đội lập tức đứng lên bắt đầu tuần tra phía nam khu vực.





Xong bọn hắn vận khí không tệ, nửa đường vậy mà bắt gặp một con nhất giai yêu quỷ, thế nhưng Bành Húc mấy cái lão luyện cũng không có ra tay, ngược lại để cho Trần Huyền Cơ dẫn dẫn người mới lăn lộn.



Quá trình chém g·iết bên trong Tiểu Mục biểu hiện có chút chậm chạp, cuối cùng còn suýt bị yêu quỷ làm b·ị t·hương, may mắn có Trần Huyền Cơ đứng ra cản giúp hắn.

Đối với Tiểu Mục biểu hiện cũng không có ai nói gì, dù sao cũng là lần đầu tham gia tuần tra.



Ào Ào!

Nhìn xem bầu trời bắt đầu đổ xuống mưa lớn, Trần Huyền Cơ đám người bắt đầu rút quân trở về trong thôn.



Mà di chuyển trong rừng trời mưa, đoàn người tất cả ánh mắt bị hạn chế, không thể đi quá nhanh, chỉ có thể duy trì nhất định tốc độ, thêm một phần nữa là sợ Tiểu Mục tên này người mới không cẩn thận bị bỏ lại.



Mưa càng lúc càng lớn, cả không gian đều bị nhuộm thành một mảnh trắng xóa.



Trần Huyền Cơ đi tại đội cũ cuối cùng, ở phía trước hắn chính là Tiểu Mục.



Vừa đi Trần Huyền Cơ không dám buông xuống tinh thần cảnh giác xung quanh, đột nhiên khi hắn vô tình liếc nhìn về một hướng lúc, sắc mặt khẽ biến, trong lòng không nhịn được run lên.



-" Thứ gì? "



Tại một khoảnh khắc vô tình đó, Trần Huyền Cơ thấy được ở dưới một gốc cây cổ thụ bị màn mưa che phủ lờ mờ bóng dáng một người thấp bé mặc y phục màu đỏ đang đưa mắt dõi theo bọn hắn.



Bất quá đợi Trần Huyền Cơ một lần nữa ngoảnh lại, bóng dáng kia đã biến mất không thấy.

Không dám buông lỏng, Trần Huyền Cơ lập tức dò xét kỹ càng một lượt, đợi không phát hiện yêu quỷ hay bất cứ thì gì bóng dáng mới nhẹ thở ra.



-" Chẳng lẽ là ta nhìn nhầm? " Tranh thủ đuổi theo đồng đội, Trần Huyền Cơ nghi hoặc lẩm bẩm.