Yêu Võ Thần

Chương 140: Thanh Quan Trấn 2



Chương 140: Thanh Quan Trấn 2

Mặt trời dần khuất sau những ngọn núi, bóng tối chậm rãi phủ xuống.

Thanh Quan Trấn chỗ cổng thành, lúc này gần một trăm bóng người đang nhanh chóng tiếp cận.

Theo Lục Huỳnh dẫn đầu, cả đám người không chút do dự tiến vào trong trấn.

Vừa tiến vào, đập vào mắt đầu tiên chính là cảnh tượng hoang tàn, khắp nơi đều là công trình đổ vỡ, tiếp đến thì là từng bộ hài cốt trải dài, để khung cảnh càng thêm lạnh lẽo, đáng sợ.

Bịch!

Xong không đợi đám người nhìn nhiều, trên đỉnh đầu đột nhiên có động tĩnh vang lên.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở trên tường thành đang có mấy chục đôi mắt màu đỏ nhìn xuống dưới này.

Trong đó còn có một đạo thân ảnh trực tiếp nhảy xuống, động tĩnh vừa rồi cũng là nó phát ra.

Phốc! Phốc! Phốc!

Thế nhưng không để nói rơi xuống, không gian lục quang lóe lên, mấy chục đạo mũi tên pha lê phá không bay đến đem nó xuyên thấu, đồng thời ghim thẳng lên trên tường thành.

-” Tất cả vào trạng thái chiến đấu, bằng vào tốc độ nhanh nhất giải quyết trong trấn tất cả yêu quỷ. “

Lục Huỳnh tiếng quát vang lên, tựa như sấm rền.

Cùng lúc trên tường thành còn lại mấy đạo thân ảnh cũng nhảy xuống, lộ ra là từng đầu yêu quỷ giống như con khỉ.

Phía dưới, đã có chuẩn bị đám người lập tức phóng xuất các loại tầm xa yêu quỹ, như mưa công kích ập đến, nháy mắt liền đem nhảy xuống yêu quỷ xé thành mảnh vụn.

Xong như vậy cũng chưa có kết thúc, từ trong các khu kiến trúc đổ nát xung quanh lúc này bắt đầu có yêu quỷ lục tục đi ra.

Thoáng chốc, đông đảo yêu quỷ đã đem đám người vây quanh.

-” Cho ta g·iết! “

Thân là đại đội trưởng, Lục Huỳnh giờ phút này không chó do dự mở đầu chém g·iết.

Lục quang lấp lóe, vô số mũi tên pha lê phóng ra, đứng mũi chịu sào cấp thấp yêu quỷ lập tức ngã xuống một đám.



Phía sau gần một trăm người lúc này cũng liên tục xuất thủ, bọn hắn hợp thành thế vòng cung đẩy mạnh về phía trước, nơi đi qua yêu quỷ khó có thể cản.

Cầm hắc thiết đao trong tay, Trần Huyền Cơ cũng gia nhập chém g·iết.

Theo mỗi lần ánh đao lóe lên, lập tức có một con yêu quỷ ngã xuống, nhất giai yêu quỷ hiện tại đứng trước mặt bắn tựa như một bầy dê béo chờ làm thịt.

Tuy nhiên không để hắn thoải mái được bao lâu, rất nhanh đã có nhị giai yêu quỷ xuất hiện.

Xông tới chỗ Trần Huyền Cơ trước nhất là một đầu khô lâu nhị giai yêu quỷ, nó thân cao khoảng hai mét năm, toàn thân xương cốt bạch sắc, trong tay còn nắm theo một thanh cốt đao.

Vừa đối mặt con này khô lâu yêu quỷ đã lập tức vung đao bổ tới, tốc độ nhanh đến kích người, mang theo phá đá lực lượng.

Nhìn một đao này bổ tới, Trần Huyền Cơ không chút nao núng, ngược lại nhanh nhẹn tránh đi.

Tiếp đến Trần Huyền Cơ lại đạp đất xông tới, Phi Phong đao pháp bị thi triển đến cực hạn, chỉ gặp một làn gió thổi ngang, khô lâu yêu quỷ cánh tay cầm đao đã đứt đoạn rơi xuống.

Đến đây không có ngừng lại, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục cấp tốc vung đao.

Mặc dù nhị giai khô lâu xương cốt cứng rắn, nhưng đứng trước cực phẩm binh khí hắc thiết đao, cộng thêm huyết khí gia trì cùng mạnh mẽ lực lượng thúc đẩy, nó liền tựa như đậu hũ tùy tiện có thể phá.

Không qua một hơi thở, khô lâu yêu quỷ đã bị cắt chém thành vô số mảnh rơi xuống, xong dù như vậy khô lâu yêu quỷ cũng không có c·hết.

Chỉ thấy còn sót lại nguyên vẹn đâu lâu trong hốc mắt lam hỏa lúc này quanh mang đại thịnh, tiếp sau đó liền phun thẳng đến chỗ Trần Huyền Cơ.

Đã có phòng bị từ trước, Trần Huyền Cơ lúc này tránh đi, đồng thời trong tay hắc thiết đao phóng ra cắm thẳng vào cái kia đầu lâu.

Oành!

Đầu lâu dễ dàng bị mũi đao đam đâm xuyên, cùng lúc một cỗ huyết khí bộc phát, đem đầu lâu nổ tung.

Giải quyết xong con này yêu quỷ, Trần Huyền Cơ không có chậm trễ lại tiếp tục xông tới chỗ nhưng con yêu quỷ khác, đi theo bên cạnh hắn còn Hoàng Thương.

Tên này không biết tại sao, từ đầu đến giờ đều một mực đi gần bên cạnh hắn.

Đối mặt với Trần Huyền Cơ ánh mắt nghi hoặc, đối phương chỉ đáp lại bằng nụ cười tương đương hèn mọn.

Lại nhìn tổng thể chiến trường, trải qua một khoảng thời gian chiến đấu đội bẩy đám người hiện tại đang chiếm thượng phong, cơ hồ một đường thế như chẻ tre không ngừng đẩy lùi yêu quỷ, đã nhanh đi tới giữa trấn.



Chiếu theo tình hình này, nếu không có gì bất chắc, chưa tới nửa giờ liền có thể dọn sạch Thanh Quan trấn tồn tại yêu quỷ.

-” Gràoo! “

Thế nhưng ngay vào lúc này, một tiếng gầm lớn ở giữa trấn vang lên.

Kèm theo đó là một cỗ khí tức mạnh mẽ phát tán, tam giai thượng cấp yêu quỷ không có chút nào che dấu.

Cảm nhận được cỗ khí tức này, đội bảy đám người sắc mặt biến đổi, tuy nhiên cũng không có hoảng loạn, vẫn tiếp tục riêng phần mình chém g·iết yêu quỷ.

Bọn hắn trong đoàn ngoại trừ Ngưng Nguyên Cảnh đỉnh phong đại đội trưởng Lục Huỳnh, còn có khoảng chục vị Ngưng Nguyên Cảnh khác, chỉ là một đầu tam giai yêu quỷ còn khó mà dâng lên sóng gió gì.

Trần Huyền Cơ cũng chú ý tới khí tức đầu nguồn, khi hắn đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh đang lao nhanh về phía này.

Thân ảnh kia tốc độ rất nhanh, không qua bao lâu đã hiện rõ trước mắt tất cả mọi người.

Đó là một đầu yêu quỷ to lớn có hình dáng như gấu, tuy nhiên cả thân thể cấu tạo lại từ đất đá, xen lẫn trên đó còn có từng vết nứt lớn, thông quan vết nứt có thể nhìn thấy bên trong đỏ rực nham tương đang chảy.

Nham hùng sau khi xuất hiện, vốn lạnh lẽo không khí theo đó bắt đầu nóng lên, đồng thời còn không ngừng tăng.

-” Nghiệt súc, c·hết! “

Xong không đợi nham hùng hoàn toàn tiếp cận chiến trường, một tiếng quát lạnh liền vang lên.

Chỉ thấy Lục Huỳnh lúc này đã chut động xông về phía nham hùng, trong lúc chạy, Lục Huỳnh quanh thân lục quang đại thịnh, đợi hai bên còn cách không xa liền dừng lại đạp mạnh chân phải xuống đất.

Nhất thời mặt đất động, đồng thời từ dưới mặt đất vô số mũi nhọn to lớn bằng pha lê phá đất mà lên, kéo dài đâm về phía nham hùng.

Dường như bị Lục Huỳnh hành động chọc giận, nham hùng gầm lên một tiếng, sau đó nó há miệng phun ra từng đoàn nham tương đem đâm đến phía này pha lê nung chảy.

Tuy nhiên công kích đến dây còn chưa có kết thúc, nhìn lại Lục Huỳnh không biết từ lúc nào đã nhảy lên trên không, hắn trong tay cầm lấy một cái búa khổng lồ do pha lê ngưng tụ trực tiếp giáng xuống nham hùng đỉnh đầu.

Bị công kích bất ngờ, nham hùng không kịp tránh né, nó lúc này chỉ có thể bị động đón đỡ.

Oành!

Kinh thiên t·iếng n·ổ lớn vang lên, nham hùng đã bị một búa đày đập lún xuống mặt đất, bán kính trăm mét đường phố theo đó nổ tung.



Biết một kích khó mà g·iết c·hết đầu này nham hùng, Lục Huỳnh công kích không có ngừng lại, lục quang lấp lóe, một cái búa lớn khác đã lại lần nữa ngưng tự đập đến.

Tuy nhiên không đợi búa lớn đập xuống, một cái tay gấu đã nâng lên đem nó ngăn lại.

Nhìn thấy một màn này Lục Huỳnh con mắt khẽ híp, sắc mặt không chút thay đổi, ngược lại khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười.

Tiếp sau đó, Lục Huỳnh cùng nham hùng lập tức lâm vào ác liệt chiến đấu.

Xong Thanh Quan trấn nơi này cũng không chỉ có một đầu tam giai yêu quỷ tọa trấn, nối tiếp nham hùng sau đó còn có thêm ba đầu tam giai yêu quỷ khác, tuy nhiên cấp bậc không cao, đều tại sơ cấp.

Mà ba con yêu quỷ này xuất hiện tự nhiên là được trong đoàn Ngưng Nguyên Cảnh cao thủ tiếp đãi cẩn thận, cơ bản đều là ba, bốn người đấu một.

Một bên khác, còn lại đám người lúc này cũng vẫn đang ra sức chém g·iết, cơ hồ mỗi phút đều có yêu quỷ ngã xuống.

Trần Huyền Cơ tương đương ra sức, c·hết trong tay hắn yêu quỷ đã đếm không xuể.

Không biết có phải do yêu triều để lại cho hắn ấn tượng quá lớn, Thanh Quan trấn nơi này yêu quỷ mặc dù đông nhưng hắn lại cảm thấy hết sức bình thường, không có chút nào áp lực.

Ngay cả đối mặt nhị giai đỉnh phong yêu quỷ, Trần Huyền Cơ đều không cần mở ra yêu kỹ.

Nhưng dù là vậy Trần Huyền Cơ cũng không có buông lỏng cảnh giác, bởi nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể đến, rất nhiều tấm gương đã ngã xuống trước mắt, để hắn phải luôn luôn khắc cốt ghi tâm.

Nhìn lại bên cạnh, Hoàng Thương từ đầu đến cuối vẫn luôn đi sát ở Trần Huyền Cơ không xa.

Hoàng Thương người này thực lực không kém, nơi này yêu quỷ cũng không làm khó được đối phương, trong lúc chém g·iết vẫn còn rất nhàn nhã.

Cứ như vậy dưới đội bẩy đám người ra sức chém g·iết, yêu quỷ số lượng đã giảm bớt đi trông thấy, không còn ban đầu mãnh liệt.

Mà ở trung tâm chiến trường, thắng bại cũng đã dần dần phân ra.

Oành!

Nằm xuống đầu tiên vậy mà chính là thực lực cao nhất nham hùng, chỉ thấy nó toàn thân lúc này cắm đầy pha lê.

Lục Huỳnh đứng ở nham hùng bên cạnh, bộ dáng vẫn tương đối bình thản, không có chút nào quá chật vật chiến đấu dấu hiệu, hiển nhiên trận chiến này còn chưa tung hết toàn lực.

Còn lại ba con tam giai giai yêu quỷ khác cũng không trụ quá lâu, đứng trước mấy vị Ngưng Nguyên cảnh vây công cũng rất nhanh ngã xuống.

Đến đây chiến thắng cơ hồ đã rõ ràng, chỉ còn là vấn đề thời gian.

Quả nhiên không qua bao lâu, còn lại yêu quỷ cũng rất nhanh đã bị quét sạch, náo động Thanh Quan trấn cũng quay trở về dáng vẻ yên tĩnh vốn có.

Đến đây đám người cũng bắt đầu cấp tốc xử lý chiến trường, tiếp đến lại lựa chọn một quảng trường rộng rãi dựng trại, Linh Hỏa ánh lửa được đốt lên, trở thành nơi đây duy nhất điểm sáng.