Yêu Võ Thần

Chương 141: Tập Kích



Chương 141: Tập Kích

Ban đêm, bầu trời thoáng đãng, trăng cùng sao đua nhau tỏa sáng.

Dưới ánh sáng mở ảo, khung cảnh trở nên yên bình lạ thường để người ta không nhịn được mà tức cảnh sinh tình.

Thế nhưng khung cảnh như vậy không phải người nào cũng có tâm trạng ngắm nhìn.

Thanh Quan trấn quảng trường, đội bảy đám người lúc này đang quây quần quanh đống Linh Hỏa.

Trải qua trận chiến vừa rồi, mặc dù không có t·hương v·ong nhưng cũng có không ít người thụ thương, đa phần đều là mấy tên đội viên mới. Cùng các lão binh so sánh, đội viên mới cảnh giới cùng kinh nghiệm chiến đấu kém hơn rất nhiều.

Xong đây đều là v·ết t·hương nhẹ, rất nhanh đã được xử lý.

Lúc này tất cả mọi người đều đang tranh thủ nghỉ ngơi ăn tối, chiến đấu để bọn hắn tiêu hao không ít thể lực.

Sau khi ăn xong, tiếng nói chuyện rôm rả bắt đầu vang lên.

Nơi này cũng không có cái gì bình thức giải trí, đám người chỉ có thể trò chuyện g·iết thời gian, dù sao ban đêm cũng không thích hợp ra ngoài càn quét yêu quỷ.

Mặc dù ban ngày bọn hắn có thể dễ dàng giải quyết trong trấn yêu quỷ, nhưng ban đêm thì khó nói.

Ban đêm chính là thời điểm yêu quỷ hoạt động mạnh mẽ nhất, rất nhiều loại yêu quỷ chỉ hoạt động vào ban đêm, trong đó không thiếu các loại tồn tại đáng sợ.

Để mà nói, kinh khủng nhất phải kể đến một loại yêu quỷ, gọi là vô quỷ.

Vô quỷ không phải tên gọi riêng của một con yêu quỷ nào, mà tên gọi chung của những con yêu quỷ không thể phân rõ cấp bậc.

Đúng vậy, vô quỷ thường hoạt động vào ban đêm, bọn nó thường không cố định tại một vị trí, mỗi lần xuất hiện đều tại một chỗ khác nhau, đặc điểm chung chính là không có cấp bậc cùng cực kỳ khủng bố.

Đứng trước vô quỷ, cho dù là Đan Thai cảnh hay Hợp Thể Cảnh cũng phải tránh mũi nhọn.

Bởi vô quỷ yêu kỹ thường thường vô cùng quỷ dị, dù cho yêu võ giả ở cảnh giới nào cũng đều có thể tác động đến.

Nhưng đây không phải là vấn đề trọng điểm nhất, để yêu võ giả càng thêm kiêng kị chính là vô quỷ gần như không thể bị g·iết c·hết, cho dù ngày hôm nay ngươi có thể đánh g·iết nó, một thời gian ngắn sau nó đó sẽ lại lần nữa xuất hiện, đồng thời càng thêm khủng bố hơn.

Hơn nữa cái này còn không có giới hạn, cơ hồ càng bị g·iết nhiều càng mạnh.

Chính vì vậy cao cấp yêu võ giả gặp được vô quỷ rất ít khi ra tay chém g·iết, bọn hắn cũng không muốn để lại một cái hậu hoạn lớn.

Thời gian rất nhanh đã đến nửa đêm, mọi người cũng đã bắt đầu nghỉ ngơi.



Lúc này chỉ còn mấy người được phân nhiệm vụ canh gác còn thức, không gian quay trở về yên tĩnh.

Xong bên ngoài Thanh Quan trấn lại trái ngược, thời điểm này đang có không ít những thân ảnh qua lại, có của yêu quỷ cũng có của động vật ra ngoài ăn đêm, tuy nhiên chiếm số đông vẫn như cũ là yêu quỷ.

Ban đêm yêu quỷ tựa như trống rỗng xuất hiện, bọn chúng cứ như vậy qua lại vật vờ không mục đích.

Trong đó cũng có một số đầu yêu quỷ lạc vào trong trấn, tuy nhiên đứng trước gần một trăm vị yêu võ giả uy áp, bọn chúng cũng không dám lại gần.

Chỉ có vài đầu linh trí thấp yêu quỷ bị bản năng chi phối tiến tới, kết quả không nói cũng rõ ràng.

Cứ như vậy một đêm bình yên trôi qua.

Sáng sớm, khi mặt trời vừa mới mọc, toàn bộ đoàn người đã thức giấc.

Thân là yêu võ giả, bọn hắn không cần ngủ quá nhiều, chỉ cần một vài giờ đã đủ tinh thân mười phần.

-” Tất cả sẵn sàng, chúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ. “

Lục Huỳnh nhìn về xung quanh đám người mở miệng nói.

Tiếp đến Lục Huỳnh liền bắt đầu phân công công việc, gần một trăm người bị hắn phân ra làm chín đội, mỗi đội chín người.

Sau khi phân đội xong, Lục Huỳnh lại để các đội chia ra một lần nữa càn quét Thanh Quan trấn.

Còn bản thân Lục Huỳnh thì lựa chọn một tòa kiến trúc cao nhất giữa trung tâm treo lên, đứng từ đây cơ hồ có thể quan sát toàn bộ Thanh Quan trấn.

Rất nhanh các đội đã tản ra, bắt đầu nhiệm vụ càn quét.

Trần Huyền Cơ cùng Hoàng Thương được xếp chung vào một đột, còn lại bảy người khác hắn cũng không quá quen biết.

Mà dẫn đầu đội ngũ là một vị Ngưng Nguyên cảnh, tên gọi Ngô Sinh.

Nhìn qua Ngô Sinh là một vị trung niên nam tử, dáng người tương đương cao lớn, làn da ngăm đen, đặc điểm nổi bật là cái đầu không có tóc trọc lốc.

Theo Ngô Sinh dẫn dắt, chín người bắt đầu tại trong trấn càn quét, trải qua một đêm đã lại có không ít yêu quỷ xuất hiện, xong đa phần cảnh giới không cao, đều ở nhất giai là chủ yếu.

Đối mặt với chín người, những con này yêu quỷ quả thật không đủ nhìn.

Tuy nhiên lần này càn quét ngoại trừ chém g·iết yêu quỷ, bọn hắn còn từ trong các công trình kiến trúc tìm kiếm chỗ tốt.



Thân là một trấn phồn hoa, mặc dù trải qua yêu triều nhưng bên trong còn sót lại vật tốt không ít, trong đó bao gồm tinh nguyên, phù lục, đan dược, binh khí các loại.

Xong đây thường thường đều là của các tán tu xấu số lưu lại, bởi chỉ cần là các thế lực lớn hoặc thực lực tương đối cao người đều đã sớm nắm bắt được thông tin yêu triều mà thu gom chạy tới Bích Thủy Thành tránh qua tai kiếp.

Trong quá trình càn quét, Trần Huyền Cơ mấy người cũng đụng phải các đội ngũ khác, tuy nhiên tất cả đều rất ăn ý tách ra.

Cùng ra ngoài làm nhiệm vụ, xung đột lợi ích lẫn nhau chính là tối kỵ.

Cứ như vậy chưa tới nửa buổi sáng, toàn bộ Thanh Quan trấn đã bị quét sạch một lượt.

Mà tới đây càn quét nhiệm vụ cũng không có ngừng lại, Lục Huỳnh lại tiếp tục ra lệnh đám người càn quét quanh Thanh Quan trấn phạm vị mười dặm.

Đối với Lục Huỳnh đưa ra mệnh lệnh, không một người dám có ý kiến, tất cả lập tức thi hành.

Nhất thời chín đội lập tức chia ra chín hướng khác nhau rời đi, lúc này chỉ còn lưu lại Lục Huỳnh cùng năm người khác, toàn bộ đều là Ngưng Nguyên Cảnh cao thủ.

Lưu lại năm người này cũng không có rảnh rỗi, lúc này đều đứng ở trên tường thành quan sát các đội ngũ khác.

Bọn hắn chính là lực lượng tiếp viện, một khi xảy ra vấn đề sẽ lập chủ động xuất kích ứng cứu.

. . .

Cách Thanh Quang trấn một dặm về hướng đông nam.

Trần Huyền một đội chín người lúc này đang cùng một bầy nhất giai hành thi yêu quỷ chiến đấu.

Đây là một loại tương đối phổ biến nhất giai yêu quỷ, bọn chúng có hình dáng như người, hành động chậm chạp, thường đi theo đàn khoảng hai, ba mươi con, thực lực tương đối yếu kém.

Chỉ mất mấy cái hơi thở, cả đàn hành thi đã bị hoàn toàn tiêu diệt.

Giải quyết xong đám này hành thi, chín người không có ngừng lại, tất cả lập tức cấp tốc ở xung quanh truy lùng yêu quỷ.

Ở trên đường tới đây bọn hắn gặp phải yêu quỷ thực lực đều tương đối thấp, cơ bản đều là nhất giai cùng nhị giai, đồng thời cũng không quá mức đông đảo.

Đây cũng là do yêu triều nguyên nhân, yêu quỷ số lượng mới suy giảm như vậy.

Cứ như vậy bọn hắn một đường giải quyết yêu quỷ tương đối thuận lợi, chẳng mấy chốc đã cách Thanh Quan trấn khoảng bốn dặm.

Đến đây bọn hắn bước chân rất nhanh chậm lại, bởi một vị khách không mời.



Phốc!

Đao quang lóe lên, Trần Huyền Cơ bước chân không ngừng lại tiếp tục tiến về phía trước.

Nhìn lại phía sau, chỉ thấy một con yêu quỷ đã nằm ngã bên trong vũng máu, nó toàn thân bị tháo thành mười mấy khối, không nhìn ra hình dạng ban đầu.

Xong không đi được bao xa, Trần Huyền Cơ toàn thân lông tơ bất ngờ dựng đứng, một cỗ cảm giác nguy hiểm trong lòng dâng lên.

Giờ phút này hắn không chút nghĩ ngợi mở ra tất cả lực lượng, đồng thời theo bản năng nhảy sang một bên.

Cũng ngay trong khoảnh khắc đó, ở vị trí Trần Huyền Cơ vừa rời đi, một viên cự thạch giáng xuống, chỉ nghe “ oành! “ một tiếng, mặt đất lập tức nổ tung, đất đá khói bụi văng mù mịt khắp nơi.

May mắn những thứ này cũng không ảnh hưởng tới Trần Huyền Cơ, bằng vào tốc độ nhanh chóng, hắn đã kịp ẩn núp sau một gốc cổ thụ.

-” Đáng c·hết, là thứ gì. “

Dù là vậy Trần Huyền Cơ cũng không dám thả lỏng, ánh mắt lúc này không ngừng tìm kiếm địch nhân bóng dáng.

Rất nhanh hắn liền phát hiện địch nhân vị trí, hơn nữa còn cách chỗ hắn không xa.

Chỉ thấy gần đó ở trên cành cây cao, một đứa trẻ khoảng năm, sáu tuổi đang đứng vắt vẻo trên đó, nó phần đầu to bất thường, mà thân thể thì trái người gầy yếu đến tong teo, chỉ còn da bọc xương, lúc này nó đang dùng ánh mắt giống như cá c·hết nhìn về phía này.

-” Tam giai hạ cấp yêu quỷ. “

Cảm nhận được đứa bé khí tức, Trần Huyền cơ sắc mặt nghiêm lại, hàm răng cắn chặt thì thầm.

Dứt lời, hắn liền dùng tất cả lực lượng xoay người bỏ chạy, không dám lưu lại một giây một phút.

Mặc dù tự tin bản thân lực lượng, nhưng không đến bước đường cùng Trần Huyền Cơ cũng không muốn càng tam giai yêu quỷ giao thủ.

Giống như lần trước yêu triều cùng đầu kia cá quỷ chiến đấu, Trần Huyền Cơ đã cảm giác được nhất định chênh lệch, cho dù hắn liều mạng chiến đấu, tỉ lệ chiến thắng cũng không quá nắm chắc.

Mà lúc này Trần Huyền Cơ lựa chọn chạy trốn phương hướng tự nhiên là chỗ của Ngô Sinh, chín người bọn hắn cũng tách nhau không xa, vừa rồi động tĩnh cũng hẳn đã bị chú ý.

Xong con kia yêu quỷ dường như đã để mắt đến Trần Huyền Cơ, ở hắn vừa di chuyển trong nháy mắt, nó lập tức đuổi theo.

Khác với bình thường yêu quỷ, con này tiểu quỷ không dùng hai chân chạy mà thay vào đó là bay, cho nên nó tốc độ cực nhanh, loáng một cái đã đuổi sát phía sau hắn.

Cảm nhận được phía sau lưng lạnh lẽo, Trần Huyền Cơ cắn chặt hàm răng.

Hắn lúc này cũng không có quay lại nhìn, trực tiếp từ trong ngực lấy ra một tấm phù lục kích hoạt.

Nhất thời chỉ lấy lục quang lóe lên, một tấm lưới do vô số cành cây đen xen xuất hiện hướng về phía tiểu quỷ úp tới.

Xong không đợi lưới gỗ úp xuống, một màn kinh người xuất hiện, lưới gỗ dường như bị một cỗ vô hình lực lượng nào đó tác động, nháy mắt bị hất văng sang một bên.